Một người ngoài lại dám lớn tiếng lấn át cả tiếng của chủ nhà, căn bản không biết lúc nào nên ăn nên ngủ, lúc nào không nên nói chuyện sao? Đứng là đứa trẻ không được dạy dỗ!

Cha Tiết cùng mẹ Tiết bị Tiểu Nhu đùa cho tươi cười luôn thường trực trên gương mặt, dù sao Tiết Tuyết được ông nội nuôi từ nhỏ đến lớn, khiến cho bọn họ không được hưởng thụ hạnh phúc đến từ quan hệ cha con máu mủ, mà từ sau vụ tai nạn vào ba tháng trước đến bây giờ, con gái trở nên ngoan ngoãn hơn nhưng bọn họ vẫn hiếm khi có thể cảm nhận thấy niềm vui khi được con gái làm nũng.

Tiểu Nhu thu hết tất cả vào trong mắt, nhịn không được mà đắc ý nhếch môi lên, lốc xoáy dục vọng ở trong lòng càng thêm mạnh mẽ bành trướng.

Xem đi, tôi sẽ chậm rãi cướp đoạt tất cả yêu thích của bọn họ giành cho cô, dần dần…… Danh chính ngôn thuận trở thành tiểu thư của nhà họ Tiết.

Ngay sau đó ——

“Cha, mẹ, con ăn no rồi.” Tiết Tuyết đứng lên, bên môi từ đầu đến cuối vẫn nở nụ cười dịu dàng, lại nhìn về phía Tiết Nhu khẽ gật đầu, “Tiểu Nhu, em ăn từ từ.”

“Lát nữa sẽ ba sẽ cho người đưa nước ép cà rốt mà con thích nhất lên, cơm nước xong nên nghỉ ngơi cho tốt.”

“Gần đây mẹ có chọn cho con mấy bộ quần áo, một lát sẽ cho người giúp việc đưa tới cho con xem, cuối tuần liền mặc một bộ trong số đó đến thăm ông nội đi.”

Những lời nói quan tâm không ngừng kéo đến trước mặt, yêu thương trong mắt đối với con gái không thể che dấu, vừa rồi Tiểu Nhu còn cúi đầu giương miệng cười châm biếm, không được bao lâu lại biến mất hầu như không thấy, chỉ có thể cúi đầu ăn thêm mấy miếng cơm, trong nháy mắt liền hiểu hàm nghĩa của cái từ người ngoài này.

So với bản thân giống như một vai hề khôi hài tìm niềm vui, dùng hết tất cả thủ đoạn trên người lại không sánh bằng hai ba câu nói của Tiết Tuyết.

Không quan trọng, Tiểu Nhu, mày còn có rất nhiều thời gian…… Cái này chỉ là mở đầu, trong lòng cô ta tự an ủi bản thân như vậy, trong mắt dã tâm bừng bừng một lần nữa cháy lên, lại không biết tất cả đã rơi vào trong mắt của người làm cùng quản gia, khiến cho bọn họ âm thầm nhíu mày.

Màn đêm buông xuống Tiết Tuyết lại ngồi đọc sách giống như thường ngày, trọng sinh một đời, cô hiểu rất rõ nắm giữ thứ gì mới có thể có được sức mạnh chân chính.

Tương tự với loại tri thức này, nhìn có vẻ như rất tầm thường, trên thực tế lại rất hữu dụng, nếu đời trước chính mình không phải qua loa cho xong chuyện, thành tích mỗi lần đều là đội sổ trong ban, cũng sẽ không đến mức bị Tiết Nhu vừa chân ướt chân ráo bước vào trường học lại đột nhiên trở nên nổi tiếng dẫm nát ở dưới chân.

Chớp chớp mắt, tựa hồ cảm thấy có một chút uể oải, Tiết Tuyết đứng lên, chuẩn bị mở cửa cho thóang khí, một thân ảnh màu trắng đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt, tóc dài màu đen rũ xuống cổ, ở dưới ánh đèn mờ nhạt của hành lang càng khiến cho bầu không gian thêm âm trầm khủng bố, khiến cho trái tim người ta muốn ngừng đập, người yếu vía có khi còn thét chói tai mà bất tỉnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play