Trong những ngày tiếp theo, “Slither” vẫn ở trong tình cảnh không mấy lạc quan.
Ngoài việc phải đau đầu đi tìm phương án giải quyết vấn đề truyền thông chủ lưu không hợp tác ra, trò chơi còn phải chật vật tìm chỗ đứng giữa một làn sóng đủ loại trò chơi nối tiếp nhau nổi lên thời kỳ hậu GamExpo. Đứng trước quá nhiều lựa chọn đa dạng về chủng loại cuối năm, người chơi ai nấy đều rất nhanh tìm được riêng cho mình những sản phẩm mới ưng ý, đúng với gu mà mình yêu thích. Và như một lẽ tất yếu, họ đã không nhận ra sự tồn tại của một “Slither” chìm nghỉm giữa biển cả trò chơi mênh mông.
Tính đến thời điểm hiện tại, những người đã đến và ở lại với trò chơi gồm có fan gạo cội của SmileIndie, cư dân đáng yêu của diễn đàn zoV và người thực sự coi trọng trò chơi trong quá trình theo dõi tranh tài tại triển lãm GamExpo. Chỉ có chừng ấy người mà thôi, so với cả một quần thể người chơi khổng lồ nước Việt hiển nhiên là chẳng thấm vào đâu.
Còn về thị trường thế giới?
Tuy rằng ngay từ đầu trò chơi đã sẵn sàng để vận hành trên toàn thế giới, nhưng do bị mắc cạn ở thị trường nội địa nên SmileIndie đành phải bỏ dở việc khai phá thị trường mới để chú tâm giải quyết khó khăn trước mắt. Hệ quả là theo thống kê số liệu ba ngày đầu tiên mở cửa vận hành, “Slither” chỉ đón nhận trên dưới 30000 lượt truy cập và hầu hết đều tới từ trong nước. Về thu nhập, số lượt xem quảng cáo chỉ vỏn vẹn... 900, một con số có thể khiến cho bất cứ nhà đồng hành nào trong nghề cười một trận đã đời nếu biết được.
900?
Một tên chế tác trò chơi độc lập vô danh cũng có thể kiếm được chừng đó trong vài ba ngày với một trò chơi hạng bét ném lên kho trò chơi FreeStore. Vậy mà ngươi là một tập thể đông đúc, nắm trong tay quyền phát hành của một trò chơi đã biểu hiện rõ thực lực của mình qua tranh tài lại làm ra thành tích như vậy, không bị chê cười mới lạ.
Vẫn biết là trong này lại có một nửa trách nhiệm đến từ Dương Khoa vì đã thử nghiệm áp dụng hình thức thu hồi vốn phi truyền thống, song không thể vì thế mà phủ nhận một điều rằng trò chơi có một sự khởi đầu cực kỳ đáng quên.
Còn đỡ là phản hồi đến từ những người đã trải nghiệm trò chơi vẫn rất tốt đẹp, không vì trò chơi thiếu vắng nhân khí mà cảm thấy nhàm chán. Tất cả là nhờ có thiết lập AI mà Dương Khoa đã bổ sung khiến cho bầu không khí tranh tài có được phần nào nét lôi cuốn vốn có – điểm sáng lớn nhất của trò chơi.
Xem như là một chút may mắn trong bất hạnh.
Thế nhưng đứng trước thế công mạnh mẽ của những trò chơi ra mắt cùng thời điểm và nhất là của kẻ thù không đội trời chung, SmileIndie trong những ngày này tỏ ra vô cùng khẩn trương. Toàn bộ thành viên công ty từ những ông sếp lớn cho tới những người mới chân ướt chân ráo gia nhập công ty đều đang ngày đêm làm việc hết công suất mong cải thiện được tình hình khốn khó hiện tại. Thậm chí một vài dự án khác cũng phải tạm thời gác lại để nhường tất cả lực lượng tập trung vào “Slither”.
Trong hoàn cảnh toàn thể chung tay góp sức đưa trò chơi vượt qua khó khăn như vậy, có một người lại có một lối suy nghĩ khác hẳn. Đó là tại sao chỉ có mình phải chịu cảnh bị chèn ép? Không bằng để tất cả mọi người cùng nhau chết chung có phải hơn không?
“Thưa sếp, đó là những phương án mà em đã vạch ra để giải quyết dứt điểm chuyện này.”
Trong phòng làm việc nằm trên tầng cao nhất của sếp tổng, Tịch chậm rãi chìa ra hai tờ giấy đưa ra phía trước mặt. Người đàn ông trung niên ngồi đối diện đằng sau bàn cầm lấy một tờ giấy trong đó lên đọc, sau khi gật gù tỏ vẻ đồng ý mới nhìn sang tờ giấy còn lại.
Thế rồi, ánh mắt người sếp chợt trở nên sắc bén:
“Thật sự phải đến mức này sao?”
“Vâng thưa sếp. Nếu chúng ta cứ nhẫn nhịn tiếp thì có trời mới biết chúng nó còn làm ra những chuyện gì tiếp theo. Có qua thì phải có lại, phải để cho thiên hạ biết SmileIndie không phải là đối tượng dễ trêu.”
Ngữ khí của Tịch rất kiên cường, tựa hồ cho dù sếp có đồng ý hay không anh cũng sẽ tiến hành làm những thứ đã ghi trên giấy. Sâu kín nhìn Tịch trong khoảnh khắc, người sếp chậm rãi gật đầu.
“Ừm. Thôi thế cũng tốt, cứ làm đi. Nhưng nhớ làm cho kín đừng để tụi nó nắm được thóp, nếu không sẽ rất phiền phức.”
“Vâng thưa sếp, em sẽ cẩn thận.”
Được chấp thuận, Tịch không chút do dự nói lời cáo từ rồi quay trở lại phòng làm việc của mình. Từ trong túi móc ra một mảnh giấy chỉ ghi độc một dãy số, anh mau chóng cầm điện thoại lên bấm số gọi đi.
“Ai đó?”
“Là tôi đây, người đưa ra đề nghị giúp đỡ thông qua VAH.”
“Ra là ông à, chúng tôi đã cân nhắc qua và đồng ý thực hiện vụ này. Nhưng chúng tôi muốn được thanh toán trước.”
“Không thành vấn đề, tiền sẽ lập tức được chuyển khoản. Nhưng tôi cũng muốn các anh phải lập tức bắt đầu ngay.”
“Chúng tôi luôn luôn sẵn sàng, chỉ cần tiền đến, công việc sẽ được triển khai.”
“Vậy thì được, tôi sẽ chờ tin tức tốt của các anh. Nhưng hãy nhớ, chuyện này không liên quan gì tới tôi hay công ty cả.”
“Cái này ông không phải lo. Chúng tôi là đội ngũ chuyên nghiệp, chỉ cần bên ông không tiết lộ thì sẽ chẳng ai tra được.“
“Như thế tốt nhất.”
Cúp máy, Tịch tự rót cho mình một tách trà rồi ngồi xuống thưởng thức khung cảnh bên ngoài cửa sổ. Trên khuôn mặt của anh lại lộ ra nụ cười nham hiểm.
Trời thật là đẹp phải không? Một ngày vô cùng thích hợp để bắt đầu chiến tranh.
...
Cùng lúc đó.
“Chết nè! Lại thêm một em.”
“Vờ lờ, mồi đâu hết rồi!”
“Khè khè, top là của ta.”
“Bọn này toàn cậy có gien ra đa thôi, tý nữa tao mua cả chục cái chiến với tụi mày.”
Trong trò chơi “Snek Aztec”, tranh tài tại các phòng chơi hiện tại đang diễn ra rất náo nhiệt. Ai nấy đều đang vô cùng phấn khởi điều khiển những con rắn rình rập chờ cơ hội tiêu diệt kẻ thù.
Đột nhiên.
“WTF, sao di chuyển giật giật thế này?”
“Ơ kìa, sao tự dưng lại lăn ra chết rồi? Tao đang di chuyển bình thường mà.”
“Thằng này hack rắn teleport (Dịch chuyển tức thời) à mà bay xuyên qua cả màn hình kinh thế?”
“Mạng mọt có bị làm sao không mà lag thế này nhỉ?”
Đang chiến đấu ngon lành, một số người chơi bắt đầu gặp phải hiện tượng hình ảnh bị giật cục, thao tác phản hồi khá chậm trễ hay thậm chí là không thể làm chủ được con rắn trước mặt. Đối với những nơi có hệ thống mạng internet không được mạnh cho lắm còn xảy ra tình trạng bị đá văng ra khỏi trò chơi
Đang hay thì đứt dây đàn, người chơi vốn đang tràn trề niềm vui thú nhanh chóng tụt hết cảm xúc. Họ bắt đầu la ó vì bực bội, những người nóng tính thì đã đập bàn phím rầm rầm. Kẻ điềm tĩnh hơn thì nhân dịp này nghỉ tay đi uống cốc nước cho tâm tính bình hòa trở lại, sau đó mới trở lại ngồi đợi xem trò chơi có khá lên không.
Song rất tiếc câu trả lời là không, cả tiếng đồng hồ sau đó sự tình không những không thuyên giảm mà còn trở nên trầm trọng hơn. Giờ thì không chỉ ở những nơi mạng yếu mà hầu như tất cả mọi người chơi khắp cả nước đều đang nhìn thấy dòng thông báo: “Mất kết nối với máy chủ.”
“Thiệt tình, đúng là trò chơi của mấy công ty nhỏ không thể tin được.”
“Mở cửa vài ngày đã sập server, đến chán.”
“Thôi đi cày tiếp “Điện cơ 3” vậy.”
Chán nản, người chơi bắt đầu nhao nhao đăng xuất ra khỏi “Snek Aztec” để chuyển sang chơi những trò chơi khác. Một số ít người khó tính thì lên trang chủ của BFG Company phàn nàn tình huống vừa mới gặp phải.
Tại trụ sở công ty BFG Company.
“Anh Nam ơi, lưu lượng của “Snek Aztec” ngày hôm nay gấp đôi so với hôm qua rồi ạ.”
“Tốt lắm!”
Vẫn là căn phòng làm việc âm u, vẫn là từng ấy con người giờ phút này đang ngồi trước màn hình máy tính chăm chú làm việc. Mà người trưởng đội ngũ tên Nam, sau khi nghe thấy một nhân viên cấp dưới báo cáo lại bèn rung đùi một cách đắc ý:
“Báo cho mọi người bên thiết kế biết đi, giờ này chắc họ nóng ruột muốn nhìn thành quả lắm rồi. Còn chúng ta thì cứ tiếp tục khuếch trương thanh thế, chỉ cần duy trì thêm tầm một tuần nữa thôi là bọn SmileIndie chết chắc.”
“Vâng thưa anh.”
Thế rồi với vẻ mặt như đã nắm chắc phần thắng trong tay, Nam trở tay lấy bao thuốc trong túi quần ra. Theo thói quen chuẩn bị châm một điếu ăn mừng, chợt thanh âm từ một nhân viên khác trong phòng đột ngột vang lên làm Nam giật mình.
“Khoan đã anh Nam! Có bất thường!”
Một tràng âm thanh gõ máy tính lách cách nối tiếp ngay sau đó, chỉ thấy người này dí thật sát mắt vào màn hình như để xác minh những điều trên đó là thực rồi quay sang nhìn Nam, người mà lúc này đang khựng tay lại cầm điếu thuốc giữa không trung.
“Không hiểu sao có rất nhiều người vừa gửi phản ánh rằng “Snek Aztec” bị lỗi kết nối, hơn nữa trong khi chơi bị lag giật khá nhiều. Làm cho họ không thể chơi một cách bình thường được anh ạ.”
“Sao lại thế được?” Sững sờ trước tin dữ, Nam vội vàng đứng lên đi về phía màn hình người nhân viên để xem cho rõ, điếu thuốc trong tay đã rơi xuống đất từ lúc nào.
“Không thể kết nối? Nhưng ngày hôm qua mọi thứ vẫn bình thường mà, hơn nữa hôm nay cũng không thấy nhà mạng có thông báo gì.” Giữa lúc Nam còn đang tự hỏi bản thân, tại một bàn làm việc khác chuông điện thoại bàn chợt vang lên:
“A lô.”
Một người khác nhấc điện thoại lên thưa, và sau một hai câu trao đổi ngắn gọn, người này vội vàng cúp máy rồi cũng hướng về phía Nam lên tiếng:
“Anh Nam ơi, bên kỹ thuật báo cáo server xảy ra vấn đề.”
“Server? Server bị làm sao?” Tới đây Nam đã bắt đầu tỏ ra lo lắng. Nếu là server bị ảnh hưởng thì phiền phức rồi.
“Họ nói rằng khả năng lớn có người DDoS trò chơi của chúng ta.”
“DDoS? Sao lại đang yên đang lành lại có người DDoS? Là bọn ăn no rửng mỡ nào...”
Lời mới nói ra được một nửa, một cái tên hiện ra trong óc Nam. Thế rồi vẻ mặt của Nam bỗng dưng trở nên cực kỳ đặc sắc, giống như một người đang thưởng thức cao lương mỹ vị chợt gãy răng vì nhai phải hạt sạn vậy.
“SmileIndie.”
“Hả?” Nghe loáng thoáng lời thì thầm từ phía Nam, mấy người nhân viên gần nhất quay đầu nhìn sang.
“Đích thực là bọn này.” Nam rít lên: “Tất cả dừng hết công việc lại!”
Giữa lúc mọi người còn chưa hiểu đầu cua tai nheo gì thì một chuỗi mệnh lệnh của Nam lại được đưa ra:
“Thằng Bình, chạy đi báo cáo các sếp. Thằng Kha, chạy ngay sang bên kỹ thuật bảo họ khởi động server dự phòng, rồi ở lại bên đấy có tình hình gì thì báo lại về đây. Những người còn lại chia ra giải quyết khiếu nại của người chơi đi, tận lực đè chuyện này xuống.”
“Nhanh khẩn trương lên!”
Thanh âm của Nam vang vọng khắp phòng làm việc, mấy người nhân viên thấy trưởng nhóm động nộ thì co rúm người lại tất bật làm việc. Bầu không khí yên bình trong nháy mắt đã bị phá vỡ.
...
DDoS – Tấn công từ chối dịch vụ phân tán – một trong những phương thức tấn công cổ điển nhưng vô cùng hiệu quả để đánh sập bất cứ một dịch vụ trực tuyến nào trên thế giới. Cho đến tận ngày hôm nay, khi mà nền công nghệ kỹ thuật đã có những bước tiến vượt bậc thì nó vẫn được những kẻ yêu thích phá hoại tin dùng, hơn nữa còn được vận dụng đến mức “lô hỏa thuần thanh”.
Đây là một hình thức tấn công mạng vô cùng đơn giản: một người hay một đội ngũ sẽ tạo ra lưu lượng cực kỳ lớn truy cập vào server nạn nhân với mục đích làm server này trở nên quá tải, từ đó ngăn cản những người truy cập hợp pháp khác sử dụng tài nguyên trực tuyến trên server nạn nhân.
Và lúc này đây, băng thông mạng của server trò chơi “Snek Aztec” đã hoàn toàn quá tải trước đợt tấn công ồ ạt đến từ một bên không rõ danh tính. Chính nó là thủ phạm khiến cho một lượng cực lớn người chơi không thể đăng nhập, cũng như khiến cho BFG Company đang phải chật vật tìm cách đối phó.
Mặc dù bản thân là một công ty lưu manh, trong quá khứ đã có khối lần tiếp xúc với những thủ đoạn ti tiện như thế này song BFG Company chưa bao giờ trở thành nạn nhân của nó, thẳng cho tới tận ngày hôm nay mới bị người khác “lấy độc trị độc”. Cho nên công ty rất nhanh thì loạn thành một đoàn.
Những giải pháp chống đỡ tạm thời ngay lập tức được BFG Company thực hiện, song hiệu quả đem lại khá thấp. Hiển nhiên kẻ địch cũng không phải dạng vừa, cứ từ cách thức thực hiện DDoS bất ngờ và đem lại hiệu quả cao thế này là đủ thấy đối thủ của họ khá dày dạn kinh nghiệm trận mạc.
Bó tay hết cách, BFG Company chỉ còn biết thông báo cho đối tác cho thuê server biết để họ bắt tay vào giải quyết gốc rễ. Song trong lúc chờ đợi đó thì họ chỉ còn biết nhìn một “Snek Aztec” nằm trong tình trạng hoàn toàn tê liệt với một đám đông đang sôi trào đòi họ giải quyết tình hình mà thôi. Mà cho tới thời điểm cuối ngày, sau một khoảng thời gian không thấy tình trạng trò chơi khá lên rốt cuộc cũng có người không còn kiên nhẫn nữa.
“Thôi thôi, lag thế này nhường tụi mày chơi cả!”
“Chắc lại có đứa nào *ái vào server rồi. Thôi nghỉ.”
“Thoát ra chơi game khác vậy. Mà hình như có trò giun dế nào đó tương tự thế này thì phải. Hay là thử qua chơi tạm xem.”
Người chơi của “Snek Aztec” bắt đầu có dấu hiệu tản mát, đúng như những gì Tịch đã dự liệu. Và như thế có nghĩa là mưu đồ của anh đã thành công mục đích đầu tiên: khiến cho “Slither” chậm rãi nóng lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT