Là một tuyển thủ chuyên nghiệp từng trải qua vô vàn trận thi đấu nảy lửa trong các trò chơi chiến thuật nói chung và "Age of Empires" nói riêng, lẽ dĩ nhiên cảnh tượng tấn công tổng lực dạng này người đội trưởng tên Hữu đã gặp nhiều. Có điều, do những yếu tố khách quan nên chưa một lần nào anh phải đương đầu với nó trong tình trạng căn cứ địa nát bét, nền kinh tế èo uột giống như trước mắt cả. Kinh nghiệm ứng phó không có nên anh đành hành động theo trực giác mách bảo, đó là chống trả bằng cách xây dựng "thành cao hào sâu", tự mình cô lập bản thân với thế giới bên ngoài.
Từ đó yên ổn làm một cái "máy bơm" tài nguyên, không cần đồng đội phải nhọc sức cứu giúp lại vẫn tỏ ra có ích đối với toàn đội về lâu về dài. Một sách lược đậm chất cầu ổn của đám người chơi non tay, song phải công nhận là hiệu quả mà nó đem lại trong chừng mực nào đó không đến nỗi quá tệ, lấy tình hình trước mắt mà nói thì khá là thích hợp để anh đầu tư triển khai một phen.
Ngặt nỗi, khác với những trò chơi bản thân đã từng kinh qua tường chòi trong "Age of Empires" tốn rất nhiều đá - tài nguyên khan hiếm không dễ gì có được để xây dựng. Và vì không lường trước được tình hình nên Hữu đã không chủ động khai thác tích trữ nó từ sớm, với số lượng đá mặc định trong kho anh chỉ có thể tạo ra tối đa bốn mươi ô tường. Từng ấy dĩ nhiên là chẳng thể nào đủ để xây tường bao quanh trọn vẹn căn cứ địa, càng không cần phải nói đến chuyện đầu tư xây thêm chòi canh phòng ngự hay cổng ra vào.
Huy động nông dân khai thác bù cũng không được, mấy mỏ tài nguyên hiếm gần nhà cho đến tận thời điểm cung thủ Persians rút lui vẫn bị quây kín bởi rào gỗ. Cất công dọn dẹp xong thì cũng là lúc kỵ binh Knight đạp vào căn cứ địa, chỉ cần nông dân bước ra khỏi khu vực an toàn một cái là kiểu gì cũng bị chém cho bay đầu. Cho đến xin đồng đội viện trợ thì ban nãy trót nói cứng mất rồi nên Hữu không dám mở miệng, chưa kể tầm này tài nguyên đá đối với ai cũng đều quan trọng cực kỳ. Nào là đầu tư xây thành đá gọi quân đặc thù, rồi thì bỏ vốn lên thêm nhà chính "sơ cua" để tiện cho việc bung dân làm ăn vân vân…, nhu cầu chi tiêu lớn nên anh thà để một mình mình thiếu thốn còn hơn là kéo theo đồng đội chịu tội theo.
Không bao bọc trọn vẹn căn cứ được, cực chẳng đã Hữu đành phải ưu tiên quây tường đá xung quanh các cứ điểm "làm ăn" quan trọng, để lại đống nhà dân House cùng mấy công trình điều kiện cho đám lính ném lao Skirmisher yếu đuối trông coi. Được tạo cơ hội thuận lợi như vậy cặp đôi Thảo Hân - Kim Cúc chẳng ngại gì mà không chớp lấy, một mặt lên phương án công phá tường đá mặt khác hai người họ xua Knight xông lên chém nhà "thả phanh". Không thèm quan tâm đến những mũi lao cắm vào người luôn, ai bảo chúng chỉ gây ra được vỏn vẹn 1 đơn vị sát thương lên những tên kỵ binh hung hãn chứ.
Có ném đến gãy tay may ra mới giết chết được một Knight!
Về phần tại sao Hữu không lên tạm một ít lính giáo Spearman - dòng quân chuyên khắc chế kỵ binh thì không nên hỏi, vì nếu hỏi sẽ chỉ nhận về đáp án cực kỳ xấu hổ là trại lính Barrack - nơi chiêu mộ nó hiện đang bị cung thủ Persians vây chặt. Nhân lúc toán lính Skirmisher bận rộn khổ chiến với đám kỵ binh Knight, Thùy Linh dưới sự chỉ đạo của Thảo My đã cho quân lén lút vòng trở lại căn cứ địa Incas "cắm trại" ngay sát trại lính đối phương. Chúng vừa bắn phá công trình vừa canh me tiêu diệt bất cứ tên lính nào ló mặt ra, nhanh gọn đến nỗi một tuyển thủ chuyên nghiệp như anh cũng không tài nào xoay sở kịp thời.
Tóm lại là Hữu chỉ có thể bất lực nhìn nhà cửa bị liên quân LadyNinja đánh sập hết lớp này đến lớp khác. Điều này vô hình chung lại gián tiếp ảnh hưởng xấu đến sách lược "máy bơm tài nguyên" mà anh đang triển khai, khiến anh vốn dĩ đã "phế" rồi theo thời gian qua đi ngày càng trở nên "phế" hơn. Đóng góp cho toàn đội theo đó cũng vô cùng hạn chế, khác hẳn so với những gì mà anh đã từng kỳ vọng trong âm thầm.
Đó là tình cảnh ngặt nghèo của người đội trưởng chủ quan khinh địch bên phía NorthWind. Về phần các thành viên còn lại thì lúc này họ cũng không khá hơn Hữu là bao. Do phải ra quân cộng thêm chi viện tài nguyên từ sớm nên ai nấy đều nhảy đời chậm hơn hẳn cặp đội Kim Cúc - Thảo Hân, đợi đến khi họ chiêu mộ được binh chủng mạnh mẽ đời 3 chuẩn bị giải phóng căn cứ đồng đội thì kỵ binh Knight phía LadyNinja đã tụ tập đông nhung nhúc tại chiến địa rồi. Chưa kể tiếp sau đó các cô gái còn không ngừng đẩy thêm quân lên tiền tuyến, hoặc là tiến hành nâng cấp công nghệ then chốt khiến cho chiến lực liên quân LadyNinja không ngừng tăng cao.
Công cuộc đánh sớm của LadyNinja tại trận thi đấu này đã được đền đáp bằng hiệu ứng quả cầu tuyết triệt để thành hình và đè nặng lên vai các thành viên NorthWind, chứ không chỉ dừng lại ở mức áp lực mơ hồ như trận đấu đầu tiên. Đồng thời cả bốn bóng hồng, với quyết tâm kiếm tìm cho mình trận thắng đầu tiên ai nấy đều chơi vô cùng "chắc cú", ngay đến "tay mơ" Thùy Linh cũng hiếm khi tạo ra sơ hở để các chàng trai lợi dụng. Chênh lệch quân lực cứ thế được duy trì theo thời gian khiến NorthWind ngày càng trở nên bế quất à nhầm bế tắc sau mỗi cuộc giao tranh.
Có đôi lúc Nhật Anh và đồng bọn cũng thử cố gắng tự mình tạo ra cơ hội đột phá nhằm lật lại cục diện, bằng cách mạo hiểm chia quân đánh "đôi công" với LadyNinja. Mục tiêu đầu tiên nhắm đến là căn cứ địa tộc Tây Ban Nha - mục tiêu "ngon ăn" nhất trên lý thuyết do chịu tác động tiêu cực từ hành động "khô máu" đến chết thời điểm đầu trận đấu. Cơ mà Thảo My không phải dạng ngờ nghệch như Thùy Linh, biết được kiểu gì mình cũng sẽ trở thành đối tượng trả thù của NorthWind nên cô đã sớm quây đến mấy lớp rào gỗ xung quanh căn cứ, kèm theo chiêu mộ cung thủ hỗn tạp phòng ngự bên trong ngay khi thành công lê lết lên đời 2. Khiến cho liên quân NorthWind khi đến nơi chỉ còn biết ngậm ngùi "đi chỗ khác chơi".
Không phải họ sợ, mà là không đáng.
Bất chấp hết thảy công vào căn cứ Tây Ban Nha không tốn bao nhiêu "giá máu" cả, nhưng cái chính là sẽ tốn một khoảng thời gian không nhỏ để tiếp cận khu vực trọng yếu. Mà trong cái khoảng thời gian ấy phe LadyNinja hoàn toàn có thừa khả năng gửi quân cứu viện hốt gọn toán lính đột kích, hoặc chỉ đơn giản là dồn lực đánh mạnh trên tiền tuyến do nắm được tình báo quân đội đối phương. Dù là gì thì NorthWind cũng sẽ thiệt lớn, chênh lệch giữa song phương sẽ tiếp tục bị kéo dãn đến một tầng thứ mới.
Mục tiêu thứ nhất bị loại bỏ, các chàng trai nhanh chóng chuyển sang mục tiêu thứ hai: căn cứ địa tộc Persians. Ai nấy đều cho rằng lấy trình độ bo nhà "đỉnh cao" của tuyển thủ KupyLinh tại ván đấu đầu tiên thì sẽ không khó để quân đội của bọn họ tràn vào quấy phá. Và quả thực đúng như suy đoán của bọn họ, căn cứ địa Persians tại trận thi đấu này quy hoạch trông còn "nhức mắt" hơn cả căn cứ địa Aztec tại trận thi đấu trước, nhà cửa xây dựng vô lối tạo thành một tỷ cái khe hở để địch quân chui vào.
Nhưng liên quân NorthWind chẳng ai chui vào.
Tương phản, các chàng trai cho lính lác dưới trướng quay đầu bỏ chạy còn nhanh hơn cả khi bước chân đến nhà Tây Ban Nha. Lý do rất đơn giản: bên trong căn cứ địa tộc Persians có hai tòa thành đá nằm chình ình bên cạnh khu vực khai thác tài nguyên, mỗi cái thuộc về một người đàn chị của Thùy Linh. Chỉ cần địch quân dám bén mảng là chúng sẽ không chút do dự bắn tên công kích, đồng thời binh chủng đặc thù trong thành không nghi ngờ gì sẽ lập tức được chiêu mộ để gánh vác trách nhiệm phòng thủ căn cứ thay quân Persians.
Đâm đầu vào chỉ có nước chết mà thôi.
Ngoài ra, hành động tốn công vô ích này của các chàng trai bên phía NorthWind cũng triệt để ấn định kết quả chung cuộc của ván thi đấu thứ hai. Nắm được hành tung một bộ phận quân địch, cặp đôi Kim Cúc - Thảo Hân không chút do dự dồn quân đánh sập căn cứ Incas triệt để với dàn xe cơ giới mới lên chiến trường. Thiếu quân chống cự, bốn tuyển thủ chuyên nghiệp đành ngậm ngùi chứng kiến cảnh tượng những lớp tường đá bị san bằng và nông dân Incas trốn bên trong bị Knight lọt vào chém giết. Timeline nhà Incas gần như biến mất khỏi biểu đồ sau pha giao tranh quyết định, và khi chứng kiến liên quân LadyNinja bắt đầu chỉnh đốn chuẩn bị tìm mục tiêu chinh phạt mới Hữu bèn thở dài nói lời buông xuôi:
“Thôi "gg" đi anh em, thua rồi."
Không ai đáp lại lời anh cả, thay vào đó cả đám luyến tiếc kéo chuột quan sát màn hình thêm hồi lâu rồi mới thao tác đầu hàng trong im lặng. Chỉ chờ có thế phía ngoài buồng kính cách âm đám khán giả lập tức nháo nhào đứng dậy vung vẩy cờ hoa, cứ việc không nghe thấy gì nhưng ai nấy đều có thể đoán được mọi người đang chúc mừng chiến công lẫy lừng của các cô gái LadyNinja. Lòng buồn bực vì bản thân lại một lần nữa trở thành phông nền cho chị em phụ nữ tỏa sáng, Nhật Anh hít một hơi thật sâu rồi tháo tai nghe xuống hướng về cả đội qưở mắng:
"Đấy thấy chưa. Nói đừng có chủ quan đối phương mạnh đấy thì không ai thèm nghe, thi đấu bất cẩn một cái giờ thua sấp mặt rồi đây này. Lại phải tốn thời gian đánh thêm, match point có cũng như không luôn."
"Này, tôi…."
"Được được anh em bình tĩnh đừng nóng. Không việc gì phải trách cứ nhau hết, tôi nói rồi ván này cứ quy hết lỗi cho tôi đi. Tại tôi nên ờ... anh em mới phải khổ sở thế, còn một trận cuối tôi nhất định sẽ sửa sai không thi đấu chủ quan nữa. NorthWind chúng ta nhất định sẽ giành được chiến thắng chung cuộc, anh em cứ tin ở Hữu này." Thấy Nhật Anh nóng giận Hữu vội vàng lên tiếng, bàn tay giơ lên ngăn cản một người đồng đội chuẩn bị cãi nhau với Nhật Anh. Giọng điệu thoạt nghe có vẻ thành khẩn, chắc là anh đã rút ra được bài học kinh nghiệm dành cho mình rồi.
"... Tốt, tôi tin ông." Đầu sỏ chủ động nhận lỗi nên Nhật Anh cũng biết ý không làm to chuyện thêm nữa, kẻo màn ảnh camera ghi lại được cảnh nội bộ lục đục lại mất mặt với các fan. Đôi mắt đảo trở về phía màn hình theo dõi qua thông số thống kê, trù trừ mất mấy giây anh mới nhỏ giọng nói tiếp: "Giờ có tiến hành rút kinh nghiệm sau trận đấu không mọi người? Hay là cứ thế nghỉ giải lao?"
"... Rút kinh nghiệm. Ông Nhật Anh nói đúng anh em chúng ta không thể chủ quan, coi mấy em gái này như mấy đối thủ sừng sỏ ta vẫn thường đụng độ hàng ngày đi."
Người đội trưởng tên Hữu dứt khoát chọn lấy ý kiến đầu tiên sau một khoảnh khắc cân nhắc thoáng qua. Hai thành viên còn lại trong đội thấy vậy không nói không rằng gật đầu ủng hộ ngay tắp lự, kế đến cả đám bắt đầu kéo ghế châu đầu lại với nhau kiểm điểm những sai lầm mà bản thân mình mắc phải tại ván thi đấu vừa qua. Bầu không khí hết sức nghiêm túc, trái ngược hoàn toàn với vẻ náo nhiệt phía buồng thi đấu đối diện.
"Ấu dìaaa!!! Cuối cùng cũng thắng rồi!\( ̄▽ ̄)/"
Niềm vui chiến thắng ùa về, không thèm để ý hình tượng Kim Cúc khoái trá giơ hay tay lên không trung nở nụ cười thật to. Sau đó cô không chút do dự đẩy ghế nhoài người ôm chặt lấy Thảo Hân, miệng bắt đầu mở hết công suất: "Hân thấy chị chơi HAY không? Chiến thuật ngựa chém quá là ĐỈNH CAO nuôn! Ngựa chém vừa ra thiên hạ VÔ ĐỐI!"
"... Vâng hay ạ. Chị có thể buông em ra được không, camera đang soi đấy." Có chút bối rối Thảo Hân đáp lại, cả người cố gắng giãy dụa lách ra khỏi cái ôm của Kim Cúc. Giành được chiến thắng thì ai cũng vui rồi, cơ mà vui thế này thì hơi bị quá đà đó nha. Bao nhiêu người đang nhìn vào ôm ấp thế này xấu hổ chết đi được.
"Thế mà ban đầu ai dám nghi ngờ chiến thuật TOẸT VỜI của chị ấy nhờ? Nghiêm với chả túc, coi thường chị đây không nghiêm túc sao? ( ̄~ ̄) "
Không thèm để ý đến một Thảo Hân đang tỏ vẻ khó xử Kim Cúc tiếp tục líu lo. Mà ở ghế ngồi bên cạnh Thùy Linh giờ phút này cũng cao hứng vạn phần giống hệt đàn chị, vỗ vỗ đôi bàn tay tự chúc mừng bản thân xong cô liền quay sang chung vui với thành viên còn lại trong đội: "My em đâu rồi, công thần của cả đội tung hô vài câu hả em?"
"À vâng, em…."
"À mà từ từ, nói gì tính sau cứ phải đập tay trước cho nó khí thế đã. Lại đây hai chị em mình high-five đi, thắng là phải high-five!" Không có bất kỳ dấu hiệu nào báo trước, một bàn tay giơ lên không trung đi kèm một bộ mặt cười vui hớn hở hướng về phía Thảo My khiến cô bất ngờ. Bất ngờ vì chủ nhân của chúng vốn xung khắc với cô chẳng khác gì nước với lửa, hai bên đột nhiên có dịp chung vui hòa hảo như này thật sự là lạ lẫm quá mức luôn. Mấy câu truyện cổ tích hoang đường chắc cũng chỉ đến thế này thôi.
"... Ok. Hai ba "Ninja tất thắng" nhé chị. Hai… ba! (đập tay) Ninja tất thắng!" Có điều Thảo My cũng chỉ do dự mất một giây trước khi nhoẻn miệng cười đáp lại, quy ước khẩu hiệu xong cũng là lúc hai bàn tay nõn nà giơ lên đập vào nhau đầy khí thế. Giờ cả đội đang cần giữ phong độ ở mức tốt nhất hay là cứ vô tư tận hưởng niềm vui cùng nhau đi cho lên tinh thần. Đợi bao giờ thi đấu xong xuôi hai bên lại trở thành kẻ thù truyền kiếp của nhau tiếp cũng chưa muộn.
Đại cục làm trọng, giống như những gì cô đã từng nhủ thầm với bản thân lúc trước ấy.
…
- ---------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT