“Chà chà, cái con zombie cầm thùng rác này vừa rẻ vừa khoẻ ra phết nhỉ. Đúng là cần phải chọn những loại cây chuyên khắc chế nó mới chống chọi được.”

“Đội hình cây của Hải dị thế? Không có cây gì tiêu diệt zombie ngay lập tức thì không ăn được con cầu thủ bóng bầu dục của tôi đâu. Trâu lắm!”

“Oái, sao chị Lam chưa gì đã gọi được zombie nhảy múa thế kia?” 

“Đây gọi là chiến thuật đánh nhanh thắng nhanh đó Hưng. ( ̄▽ ̄) “

“Cái mộ zombie này che chắn zombie cầm bia tốt phết nhỉ. Thế này mà anh Hoàng còn đòi tăng số lượng zombie cầm bia lên nữa thì chơi đến năm sau cũng chả xong…. Anh Hoàng đâu rồi, ra đây mà xem bọn em so tài với nhau nè.”

“Không xem, đang bận.” Trước lời mời gọi của người em họ Thiếu Hoàng dửng dưng đáp lại, mắt vẫn chăm chú theo dõi nội dung bản thảo đang soạn trên màn hình.

Điều này khiến cho Trọng Lâm rất đỗi ngạc nhiên, phải biết rằng khi “Versus” còn đang nằm trong giai đoạn chế tác thì Thiếu Hoàng luôn cho thấy sự cuồng nhiệt của bản thân đối với chế độ so tài này. Ấy vậy mà bây giờ khi sản phẩm chính thức ra lò, mọi người ngồi chơi với nhau rồi thì anh lại tỏ vẻ chẳng hề bận tâm đến.

“Bận gì mà không thèm ngó ngàng đến trò chơi thế? Em tưởng hôm nọ anh bảo sau khi xong việc sẽ chơi quên ngày quên đêm cơ mà?” Tò mò, Trọng Lâm bèn lân la tiến lại gần góc làm việc của người anh họ. Thế rồi không biết Thiếu Hoàng nói những gì mà anh cũng bắt đầu trở nên hứng thú với công việc xây dựng kịch bản mà Dương Khoa vừa giao phó.

Hai người cứ thế ngồi bàn bạc trao đổi với nhau cho đến tận cuối ngày, và bởi vì đã có kinh nghiệm trong cuộc tranh tài năm ngoái nên khi Dương Khoa hỏi thăm tình hình thì hai người đã bày ra trước mắt hắn một bộ khung kịch bản giới thiệu trò chơi vô cùng đầy đủ chi tiết. So với công trình của họ thì bài diễn văn của hắn năm ngoái thật chẳng đáng nhắc tới.

“Hai anh làm tốt lắm, chuẩn chỉ như sách giáo khoa vậy. Có điều em cứ thấy nó quen quen kiểu gì ấy anh Hoàng ạ.” Ngắm nhìn bản thảo vừa mới in ra Dương Khoa gật gù nhận xét. Cứ theo tiến độ này thì kịch bản hoàn chỉnh xuất xưởng trong một hai ngày tới tuyệt không phải là một lời nói suông.

“Quen là đúng rồi, năm ngoái đội ngũ TLC giới thiệu trò chơi theo lộ trình này mà. Hôm đó chú đến cổ vũ tức là đã chứng kiến bọn anh trình bày một lượt chỗ này rồi đó.”

“Thảo nào trông cứ quen quen. Nếu vậy thì ta đem dàn ý sử dụng lại như thế này liệu có vấn đề gì không?”

“Không sao đâu. Với lại đi sâu vào chi tiết bọn anh sẽ có chỉnh sửa phù hợp, vì dù sao giữa các trò chơi nó cũng có sự khác nhau nên không thể gò ép vào một khuôn được.”

“Ok. Hôm nay đến đây thôi, mai các anh cứ thế xây dựng kịch bản hoàn chỉnh cho em…. Anh chị ơi, tan ca rồi về đi. Mai ta thử chơi trò chơi tiếp!” Dương Khoa thả tập giấy trong tay xuống bàn rồi vỗ tay hô hào. Cùng lúc đó, mang theo dáng vẻ có chút mệt nhọc Cẩm Tú chợt đẩy cửa đi vào bên trong:

“Mấy anh chị chưa về à? Đang chơi gì mà vui thế?”

“So tài “Plants vs Zombies” đó. Tú em dạo này làm gì mà đi vắng suốt vậy?” Hiền trông thấy Cẩm Tú lập tức lên tiếng hỏi han.

“Thì vẫn đi sửa soạn mọi thứ bên trụ sở mới đó anh.”

“Vất vả nhể. Thế khi nào thì bọn anh mới sang đó được vậy Tú?”

“Các anh thích thì ghé qua thăm trụ sở luôn từ bây giờ cũng được, còn chính thức chuyển vào làm việc thì ước chừng một hai tuần lễ nữa.” Cẩm Tú thuận miệng đáp lại, sau đó cô lôi từ trong túi xách mang theo bên mình ra một bộ giấy tờ đưa cho Dương Khoa: “Sếp Khoa ơi, thủ tục đăng ký tham gia tranh tài năm nay tại hội chợ chị lo xong rồi nhé.” 

“Cảm ơn chị Tú. Trong quá trình làm việc với người ta chị có gặp phải vướng mắc gì không?”

“Không, thế nhưng người ta có dặn lại chị là đến trước hôm hội chợ khai mạc một ngày bọn họ mới cấp thẻ tham dự cho các thành viên tham gia tranh tài. Cho nên đến ngày hôm đó sếp tự lấy cho chị nhé.”

“Ok. Thế còn mấy ngày hôm nay ở bên trụ sở mới tình hình ra sao rồi chị?”

“Khâu sửa soạn sắp hoàn tất rồi, phòng ốc trang thiết bị các thứ trông hoành tráng lắm. Chị Lan bảo khi nào GamExpo kết thúc mọi người có thể dọn sang đó làm việc luôn. Còn việc chiêu mộ thêm nhân viên thì cái Ly đã bắt đầu tiến hành rồi, sang tuần sau sẽ gọi dần từng ứng viên đến để trả lời phỏng vấn.”

“Vậy tức là công tác chiêu mộ nhân viên mới diễn ra trong lúc em đi vắng hả?” Dương Khoa vừa nhẩm tính vừa hỏi lại Cẩm Tú. Ngày hôm kia, Hương Ly sau chuyến thực tập tại Navigame đã quay trở lại Ninja Studio trong sự hân hoan chào đón của những người đồng nghiệp. Được trui rèn trong một môi trường làm việc chuyên nghiệp gấp mấy lần Ninja Studio, hiện tại cô bạn thân của Cẩm Tú trông có vẻ chững chạc già dặn hơn hẳn so với cái hồi mới gia nhập phòng làm việc. Thậm chí Dương Khoa còn lờ mờ cảm thấy rất có khả năng trong tương lai không xa Hương Ly sẽ trở thành một “Thu Lan 2.0”.

Càng làm cho hắn ngạc nhiên hơn nữa là, vừa mới chân ướt chân ráo trở về hôm trước hôm sau Hương Ly đã lập tức triển khai công tác chiêu mộ thành viên mới cho Ninja Studio. Theo như lời cô bộc bạch tại bữa tiệc nho nhỏ chào mừng sự trở lại diễn ra cùng ngày thì trong suốt quãng thời gian thực tập ở Navigame, Hương Ly vẫn luôn âm thầm chuẩn bị tất cả những gì cần thiết cho công cuộc khuếch trương quy mô phòng làm việc sẽ diễn ra vào tháng mười theo lời dặn dò của Thu Lan. Vậy nên khi kỳ thực tập vừa kết thúc một cái là cô đã có thể cho mọi người thấy những gì bản thân đã học hỏi được ngay.

“Ừ, chị thấy Ly bảo hiện tại cũng là thời điểm cuối năm rồi ý, phải làm nhanh không có lại va vào Tết nhất thì rất mệt. Cơ mà trước mắt Ly nó mới tổ chức phỏng vấn ứng viên xin vào làm tại bộ phận của chị Lan và chị Liễu thôi. Các bộ phận khác và bộ phận thiết kế trò chơi của sếp Khoa thì phải để bao giờ mọi người từ GamExpo trở về mới tính toán triển khai.”

“Vậy cũng được, khi đó em sẽ cử anh Hoàng tham gia cùng mọi người…. Ê khoan, bộ phận khác? Các chị định lập ra bộ phận mới nào nữa vậy?”

“Cái này thì chị mới chỉ nghe thấy chị Lan bàn bạc miệng với chị Liễu thôi chứ chưa chốt, nó là phòng kiểm tra chất lượng.”

“Kiểm tra chất lượng? Nó là phòng gì thế chị?” Dương Khoa vừa mới lên tiếng hỏi thì đã được Duy Hải xách túi đi ngang qua trả lời thay:

“Trời ơi nó là cái phòng Game Tester mà cả mùa hè này chú tiếp xúc bên Navigame rồi đó. Rõ thật là.”

“… Ui dào ơi, thế thì chị nói xừ là phòng Game Tester đi…. À này anh Hải, trò chơi như thế nào rồi? Chế độ “Versus” có vấn đề gì không?”

“Tạm thời chưa thấy vấn đề gì. Xem chừng tay nghề của Hưng em cũng khá phết đấy chứ không đùa đâu. Thôi bọn anh về trước đây, chào Khoa chào Tú nhé.”

“Chào anh.”

“Mai mọi người tiếp tục thử chơi cho em xem có còn lỗi vận hành nào không nhé!... Ta nói đến đâu rồi nhỉ, à bộ phận mới. Thế nhưng trụ sở mình mới thuê làm gì còn đất để mà đặt phòng kiểm tra chất lượng nữa hả chị Tú?”

“Thực ra là còn. Có một căn phòng nhỏ tạm thời chưa có mục đích sử dụng.”

“… Ờ ha, hình như chị Lan có nói với em chuyện này rồi thì phải. Nhưng thôi, ngày mai chị Tú đến gặp chị Lan thì nhắn lại với chị ấy giúp em là đợi em từ GamExpo về rồi bàn bạc thêm. Vì hiện tại em nghĩ là chúng ta chưa cần phải thành lập phòng đó vội đâu.”

“Được. Vậy không còn gì nữa thì chị về nghỉ đây nhé, mấy hôm nay phải chạy đi khắp nơi cùng chị Lan oải quá.” Đoạn Cẩm Tú xốc lại chiếc túi đeo vai chuẩn bị trở về nhà.

“Khoan từ từ. Tiện đây em nhờ chị nhắn thêm câu nữa: “Plants vs Zombies” hoàn thành xong xuôi hết cả rồi, còn lại thủ tục đăng ký bản quyền các thứ thì chị Lan lo liệu giúp em.”

“Ok, cơ mà kiểu gì mấy công việc sếp vừa bảo cũng đến tay chị thôi. Chị Lan dạo này bận lắm, chuyện xây dựng sửa sang trụ sở vừa mới hòm hòm thì lại nhảy sang phối hợp công tác tuyển dụng với cái Ly luôn. Cho nên chẳng thà sếp bảo chị làm cho xong. ╮( ̄~ ̄)╭ “

“Vất vả quá nhỉ. Thôi các chị cố gắng thêm mấy hôm nữa, sắp có thêm người đỡ đần công việc rồi.” Dương Khoa kết thúc cuộc trò chuyện ngắn với Cẩm Tú bằng vài câu động viên, sau đó hắn quay trở lại góc làm việc tiếp tục tranh thủ rà soát lại một lượt “Plants vs Zombies” cho đến khi trời tối mịt.



- ---------

Bởi vì công tác tuyển dụng lần này của Ninja Studio được Hương Ly và Thu Lan tiến hành một cách chuyên nghiệp hơn hẳn so với những lần trước đó, cộng thêm phòng làm việc bắt đầu có chút tiếng tăm nên chỉ trong vài ngày ngắn ngủi kể từ khi thông tin tuyển dụng được đăng tải, hàng loạt ứng viên đã lũ lượt tìm tới. 

Trong số này phần lớn đều là những người trẻ tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học và đang tìm kiếm cho mình cơ hội để bắt đầu sự nghiệp của bản thân. Tuy vậy cũng không phải là không có những ứng viên “U40” hay “U50” tìm cách tranh giành một vị trí làm việc tại Ninja Studio, với mong muốn có được cho mình một tương lai tươi sáng hơn so với hiện tại. 

Chẳng mấy chốc, số lượng hồ sơ ứng tuyển gửi về cho Hương Ly đã lên đến ba chữ số. Thế nhưng chỉ sau một ngày xét duyệt sơ bộ hầu như toàn bộ đống hồ sơ đó đã bị cô loại ngay từ vòng “gửi xe”. Lý do thì có vô vàn: từ chuyên môn không phù hợp, tuổi tác quá cao không phù hợp với nét văn hóa trẻ trung của một công ty trò chơi hay chỉ đơn giản là hình thức trình bày hồ sơ ứng tuyển làm cho người xem bị đau mắt hột.

Trải qua sàng lọc, cuối cùng chỉ có trên dưới hai chục bộ hồ sơ được Hương Ly đánh giá hợp cách. Thế là bên cạnh việc liên lạc với chủ nhân của chúng để đặt lịch phỏng vấn trong những ngày sắp tới, cô và Thu Lan tiếp tục mở rộng công tác tìm kiếm những ứng viên tiềm năng trên thị trường nhằm mục đích có thêm những sự lựa chọn đa dạng cho từng vị trí công việc còn trống.

Ở một diễn biến khác, với sự trợ giúp của người em họ Thiếu Hoàng đã nhanh chóng cho ra mắt kịch bản trình bày giới thiệu trò chơi “Plants vs Zombies” mà theo như chính bản thân anh đánh giá thì là “không thể nào hoàn hảo hơn được nữa”. Trải qua hai ngày nghiên cứu và tập dượt các thành viên chủ chốt như Dương Khoa hay chính Thiếu Hoàng đều đã nắm được bản thân cần phải trình bày những gì trong cuộc tranh tài sắp tới. Kết hợp với hiểu biết của riêng mình về trò chơi sau một khoảng thời gian dài trải nghiệm, hiện tại trông ai nấy đều có vẻ tự tin vô cùng, tựa hồ chiến thắng đã nắm chắc trong tầm tay.

Song song với đó, khâu rà soát trò chơi của Dương Khoa cũng đi đến hồi kết với chỉ một vài lỗi rất nhỏ không mấy ảnh hưởng đến tổng thể được phát hiện xuyên suốt quá trình thực hiện. Tuy vậy thì với tính cách cầu toàn của mình hắn vẫn ngày đêm miệt mài sửa lại từng lỗi một, và rất may mắn cho hắn là cuối cùng tất cả mọi thứ đã được hoàn thiện mỹ mãn vào đúng giây phút cuối cùng.

Hai ngày trước khi hội chợ triển lãm trò chơi thường niên GamExpo năm 2025 diễn ra.

“Thế nào, các anh chị đã sẵn sàng rồi chứ? Có còn thắc mắc gì nữa thì hỏi luôn đi.” Đứng giữa nhà, Dương Khoa sắp lại tập bản thảo trong tay cho vuông vắn rồi lên tiếng hỏi tất cả các thành viên của tổ thiết kế một lần cuối cùng.

“Không có thắc mắc gì nữa đâu sếp.”

“Sẵn sàng rồi chú.”

“Anh có thắc mắc, đó là ngày mai bao giờ thì mình bắt xe lên Hiệp hội?”

“Đầu giờ chiều nhé anh Hoàng. Lên sớm chỉ có ngồi chơi thôi chứ chả để làm gì cả.” Dương Khoa gật đầu chốt lại: “Ok, nếu không còn thắc mắc gì nữa thì ngày mai em¸ anh Hải, anh Hoàng và anh Lâm sẽ lên đường. Bốn người bọn em sẽ ở lại Hiệp hội cho đến khi nào tranh tài kết thúc thì thôi. Về phần anh Hưng, chị Lam và anh Hiền, ba anh chị cứ ở nhà đợi khi nào bắt đầu tranh tài hãy lên tham gia. Lịch trình cụ thể anh Hoàng đã cung cấp cho từng người rồi đó.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play