Dương Khiết ko còn lo giờ đã có người gánh team. ^^.
Liền nghĩ tới đại trận lập ra bởi 10 người.
Dương Khiết nằm võng suy nghĩ loạt cảnh. Sự hùng bá Nguyên Khí của đại trận. Nếu như dùng cách đó tuy nhanh. Nhưng cơ thể ko điều tiết tinh thuần đc. Như vậy cũng chẳng tốt gì. Rồi bõ qua.
Dương Khiết lười nhát chờ thời...
.....
Mười ngày sau. Thông Thiên Giáo dẫn 1 ngàn người cao thủ. Phía sau là 500 người.
Thiên Hà Cảnh trở xuống.
- Bọn chuột nhắt ra đây chịu chết...
5 Vị Trưởng Lão Thiên Hà Cảnh giươn oai.
CHU TƯỚC QUYẾT.......
CHÉ.....
Một luồng hỏa diễm Chu Tước bay tới bọn họ.
Phừng... Phừng....
Aaaaa.....
Ai dưới Thiên Tiên đều bị thiêu cháy....
- Cái gì....
!!!!
Những người còn lại cũng bị thương.
- Hừm... Chuột nhắt. Về báo lại với thằng oắt Thông Thiên rằng. Thích lê đít lại chiến.
!!!!!!
Một âm thanh lạ vang ra. Dương Ngạo Dương Phong kinh hãi....
- Là người nào thế...
- Sư Phụ... lão chết rồi mà... ko lý nào...
Dương Ngạo Run rẫy....
- Rút... mau rút....
Chết hơn quá nữa. Ê chề quay về.
" Hắc... ở đây cũng có Chu Tước Quyết à... "
......
- Sư phụ... Thiên Cung ở đâu....
!!!!!
Dương Khiết hỏi Công Tôn Sáng. Lão giật mình...
- Ngươi muốn hỏi làm gì...
- Để biết....
- Phía trên. Nêu ngươi vượt qua Lôi Kiếp có thể đến đó.
Thái Chưởng Môn rất rõ. Lão sống quá lâu rồi mà....
- Ồ... thú vị. Có kết giới à....
- Đúng... cấm người thường và yêu ma bước vào. Nghe nói tất cả đã đạt đến cấp độ khác với Vũ Trụ Cảnh.
- Thời Không Cảnh.
!!!!!
- Ngươi biết...!!!!
- Nếu ta nói đến Cảnh cuối cùng trên cả Thời Không Cảnh sư tôn ngài tin ko....
!!!!!
- Ngươi... ngươi... là Sáng... Thế.... Cảnh....
- Hắc... Sư Tôn hiểu biết khá rộng....
- Tất cả ngươi nói thật...
- Đều thật...
- Vậy ngươi quay lại... làm gì...
- Tịch... mịch.... vô vị...
!!!!!
- Đến nỗi muốn xóa bỏ trí nhớ cũng ko dc. Làm một người thường truy cầu mới là hạnh phúc một võ giã.
!!!!
- Ta hiểu mà... cái này chúng ta quá rõ...
Thái Chưởng Môn đồng cảm
- Vậy.... ngươi tính làm gì...
- Hắc... ngài cũng có thể gần bằng tuổi ta... chỉ là sống khác nhau thôi...
!!!!!
Công Tôn Sáng muốn rớt hàm răng. Một đệ tử già hơn cả lão nhiều lần....
- Ta muốn tìm đến tận cùng.... nhưng chưa tìm ra....
- Hắc... tận cùng... ko có tận cùng.... vô tận Thời Không.
- Chắc vậy....
Phành....
Sinh Anh Cảnh.
Thần Dưỡng Sinh Khí. Càng tiến cảnh. Sản sinh khí càng nhanh và mạnh hơn. Tốc độ về sau ngày một lẹ hơn nữa.....
Tất cả mọi người giải tán. Ko biết Thái Chưởng Môn và Dương Khiết nói gì bên trong.
....
Trong kết giới...
- Ta nói một bí mật cho ngươi...
- Tại đây có một tồn tại cực khủng. Kiếm Ma.
!!!!!
- Thiên Cung rất sợ người này. Nghe nói là từ thế giới nào đó đến đây. Một kiếm tung hoành thiên hạ. Đạt tới trình độ Kiếm Ý. Một Ý niệm cũng tạo ra sát thương cùng cực.
Cảnh giới ko xác định đc. Vì chưa ai còn sống trở về. Hắn cũng Tịch Mịch phía trên Thiên Cung. Cứ ở đó. Ko làm gì. Như chờ một đối thủ.
- ^^ Thú vị.... ta muốn hạ người nầy...
- Nhưng trước tiên ngươi phải tăng đến Vũ Trụ Cảnh Đỉnh Phong. Rồi mới lên đó đc.
- Hắc biết rồi....
Roẹt...
Phành... phành... phành...
Tất cả Công Pháp lão đại thành.
!!!!
- Ài... ta cách quá xa ngươi rồi... như đom đóm với ánh trăng...
- Ko Có gì.... Thống Nhất chốn này giữ vững cuộc sống tốt đẹp là đc rồi.
- Đc ta hứa.
- Vậy ta đi đây...
- Đc tạm biệt....
Phụp....
.......
Dương Khiết biến mất trước mặt lão...
- Thần Nhân... đúng là Thiên Ngoại Hữu Thiên.
Rồi lão đi vào tu luyện thực hiện lời hứa Nhất Thống...
......
Dương Khiết đi đến một hang động tĩnh tu. Muốn nhận ra Cực Hạn Thế Giới này là gì.
Thần Thức bị giới hạn. Chỉ bằng với Cảnh Giới. Như vậy rất hạn chế.
Một sự suy diễn ra Pháp Tắc Thần Thức bắt đầu.
Tất cả Thần Tự tiến nhập thoi diễn. Phân tích hình thành một công pháp.
Một bức tranh mới hiện ra. Các dòng chữ in vào dần dần nhiều lên...
Oong....
Hoàn thành....
LINH TUỆ QUYẾT.
Tất cả Thần Hồn đc liên kết để mở rộng thần thức. Trước đây chỉ có một hồn thức. Nên bị hạn chế. Giờ hàng vạn hồn thức liên kết. Giới hạn vô cùng vô tận.
Roẹt...
Ko có một phản ứng gì.
Dương Khiết ngồi xuống tiến nhập và thần thức....
.....
Roet...
Đôi mắt mở ra nhìn thấy tất cả.
Vượt ngoài mong đợi. Như đã Vũ Trụ Cảnh. Mọi cảnh quan thu nhỏ phóng to. Như một bức tranh. Thấy rõ mồn một.
Vũ Trụ như đám bụi nhỏ. Tất cả có vô số vũ trụ thiên hà. Hiện tại chỉ có thể thấy như vậy.
" Ngươi là ai ".
Ma Kiếm.
" Hắc hắc... người muốn thách đấu... với ngươi... "
" Thú vị. Hạ ta. Đó là sự mong chờ bấy lâu nay. "
" Vậy chờ thêm một đoạn thời gian nữa ".
" Ha ha đc. Ta Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại chờ ngươi... "
.....
Hai thần thức tiếp xúc.
- Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại. Hắc... tên kiêu vãi. Ý nghĩa.
Dương Khiết buồn chán ko biết làm gì. Làm Thần Giả có gì vui...
Làm người thường còn truy cầu cái ăn cái mặc. Thần Giả thì cái gì cũng có.
- Đệch... lần sau ta phong ấn tiềm thức. Để kiếp sau tự bơi.
Dân chơi đang uất ức trọng sinh ko đc là sai sai rồi.
Nhưng còn một thứ mà hắn chưa biết. Một thứ kinh khũng hơn phía bên ngoài.
Nhưng đó là chuyện sau này... ^^.
Dương Khiết kích hoạt.
VÔ CỰC THẦN CÔNG.
Trang bị tận răng. Tên Ma Kiếm này là Thời Không Cảnh Đỉnh Phong.
Nhất quyết ngang trình mới đánh. Cân sẽ trả giá rất đắt. Ám ảnh trước đây đã dậy cho hắn bài học.
Tiềm tu quên ngày tháng....
10 năm.
100 năm...
Phành....
Sáng Thế Cảnh.
- 100 năm Sáng Thế. Đỉnh của Đỉnh. Ta là người duy nhất.
Phụp....
.......
Phụp....
- Đến rồi à...
Một Trung Niên râu dài đen nhánh. Một Áo Bào đen. Kiếm Đen.
- Hắc hắc... ngươi cũng có đồ chơi Linh Trí À... Hắc Nguyệt Kiếm Linh. Ko tệ.
- Ko giấu nổi ngươi.
Ooong....
Oong......
Thiên Cung bên dưới giăng kết giới. 2 Quái Vật chuẩn bị tàn phá.
Dương Khiết nhìn xuống. Thiên Cung bây giờ chỉ như kiến hôi.
......
- Đi tới nơi rộng hơn đi... đây chật chội quá...
- Đc...
Phụp....
Phụp....
........
Một nơi xa thật xa. Cách Vũ Trụ trước hàng Tỷ dặm. Một khoảng không trống trải.
- Bắt đầu đi.
- Mời...
Tinh Hoa Kiếm.
Vụt...
Xoẹt...
Bóc...
Rắc rắc... xoảng.... Bang....
Tại điểm cắt một búng nứt ko gian đẩy lùi Kiếm khí.
- Hahaha.... quả ko uổng ta chờ đợi. Ngươi là người đầu tiên trong vài trăm ức năm đấy....
- Đù.... ông bạn chờ khỗ sở vậy sao... vậy ta đây phải hết xí quách rồi.
- Hahaha... đúng...
LƯU TINH TRỤC NHẬT...!!!!
Vù....
Một luồng Kiếm khí lao tới. Bên trong là Ma Kiếm.
" Ngự Thân Kiếm Khí. "
Roẹt....
Một thanh kiếm đã chuẩn bị từ trước.
CỬU TINH KIẾM....!!!!
XOẸT....
TING.... TING... TING...
OONG... OONG.... OONG...
Hai đối thủ giao nhau rồi mỗi người một bên.
Kịch....
Xì... xì....
Tốc độ rét người. Ai cũng bị thương. Riêng Ma Kiếm hơi nặng.
- Lợi hại....
Hai ngươi quay lại nhìn.
Dương Khiết hồi phục như thường. Ma Kiếm thì ko. Rất chậm. Vì một kiếm khách thuần túy ko tu loại khác....
- Ngươi nhanh hơn ta. Ta thua rồi.
- Hắc... hắc... Ta mới dùng 7 Thành.
!!!!!
Dương Khiết nói ra nhẹ nhàng. Khiến Kiếm Ma chưng hững.
Vút....
Bặc...
- Đa tạ....
Một viên đan đưa cho Ma Kiếm hồi phục.
- Chúc may mắn. Ta đi đây....
- Ừm...
Phụp....
Dương Khiết vừa biến mất. Ma Kiếm giơ cánh tay cầm kiếm đầy máu tuông ra. Vết cắt nát tay. Lúc nãy mà Dương Khiết tung hết lực thì chia tay cõi đời. Ma Kiếm bị dập tắt ý niệm Vô Địch Tịch Mịch rồi.
Ực....
Roẹt...
!!!!
Liền nuốt viên đan thân thể hồi phục. Còn trẻ lại thời 30.
......
- Ha ha ha.... Thiên Ngoại Hữu Thiên.
" Chủ Nhân người gặp may rồi. "
" Đúng vậy.... thôi ta về tìm lão bà sống hết kiếp đc rồi. Cái ta tìm đã tìm đc Hahaha... "
Phụp....
.......
Nơi Dương Khiết đến là Một Lỗ Đen. Cực Hạn Thời Không là cánh cổng đen tối. Dương Khiết đang tính đến sự trả giá. Nhưng cái giá là gì...
- Nguy hiểm quá ko chơi. Tìm lỗ hỏng cho chắc.
Xoẹt...
Một luồng kiếm chém rách hư ko. Chỉ đc một lỗ nhỏ.
Uỳnh.... Rắc.... rắc.....
Một Quyền đứt gẫy. Lổ hỏng lớn dần lớn dần.
Một Tâm Linh mang hết Thông Tuệ của hắn bên trong ko gian.
- Đệch mịa lần này phải mất trí. Ko ta tự sát còn hơn.
Graaaa...
Điên cuồng la hét lao vào Lỗ Hỏng.
Phụp....
Chíu.... chíu...... chíu...
Hết... Phần 6.
........................
Phần 7: Siêu Cấp Phế Vật.
Tại một nơi nào đó. Trong Thời Không Thứ 3. Dương Khiết bị cuốn vào Luân Hồi gột rửa. Đầu thai chính thức. Làm một thằng cu con trong một Đại Gia tộc Huyền Vực. Cha hắn đến tuổi 50 mới có hắn. Rất mực cưng chiều. Nhưng thể chất Cưu Âm Tuyệt Mạch. Khi Nội Lực cạn kiệt sẽ chết. Ko thể phục hồi.
Một thân thể Nghịch Thiên để tồn tại.
Mẹ hắn khóc như mưa.
Năm 10 tuổi. Vì đánh nhau với một thằng cu trong Gia Tộc. Suýt nữa sinh lực ko còn. Cha mẹ hắn tìm Thần Y chạy chữa. Nhưng đành bó tay.
Cha Mẹ hắn tưởng như tuyệt vọng...
Roẹt....
QUY LUẬT THẦN CÔNG.!!!!
LINH TUỆ QUYẾT.!!!!
THẦN DƯỠNG SINH KHÍ.!!!!
Thân thể hắn bay lơ lững tỏa ra khí áp rét người....
Đây là sự dặn dò Tâm Linh trước khi đi phòng bất trắc. Một tiềm thức bị phong ấn bên trong. Nếu bản thể bị giết sẽ kích hoạt Tiềm Thức này....
Thân thể nhẹ nhàng đáp xuống.
Cha hắn liền bắt mạch. Thân thể ko còn bệnh tật. Vô cùng khỏe mạnh. Hai người vừa mừng vừa khóc.
Sáng hôm sau....
- Hồ Ca con tỉnh rồi à.... huhuhu...
- Mẹ đừng khóc....
- Uhm... ko khóc....
......
Một hồi lại chạy nhảy.
5 năm trôi qua. Hồ Ca ham học. Tất cả lễ nghĩa tình đời đều thấu hiểu...
Cũng đến tuổi học võ công.
Cha hắn vẫn luôn khó hiểu cái đêm hôm đó. Ko phải tự nhiên mà xuất hiện tình trạng như vậy.
- Con đi đến Thư Viện của Gia Tộc. Trưởng Lão ở đó rất thân với ta. Tìm một công pháp mà tu.
- Rõ....
Vừa đi vừa phe phẩy quạt lông ngỗng trắng đen. Ai nấy đều nhìn.
- Ha ha... xem cái thằng siêu phế vật ra vẻ kìa....
- Hắc hắc.... ko nhờ cha hắn thì chắc ngõm lâu rồi.
Hồ Ca im lặng như ko nghe. Một mạch đi đến Thư Viện.