Với trạng thái Hiền Nhân, chỉ cần mấy ngày thời gian Vô Tà liền khôi phục được trạng thái mạnh nhất của hắn.

-“Dao Tuyết!”-Vô Tà đang ngồi tu luyện liền đứng bật dậy hô một tiếng.

-“Được.”-Biết hắn chuẩn bị phóng xuất trạng thái nhập đạo nên Dao Tuyết lập tức giúp hắn lập trận ngăn cản khí tức.

-“Hiền Nhân trạng thái khai mở!”-Vô Tà hô nhẹ một câu, khí tức hắn dần dung nhập với tự nhiên mà trở nên to lớn, ánh mắt chuyển thành màu vàng kim.

-“Vẫn còn miễn cưỡng lắm!”-Vô Tà quan sát dòng chảy đấu khí trong người liền nói, hôm trước lúc Nhược Lâm chữa thương hắn cũng từng nhập vào trạng thái hoàn hảo nhưng đấy là do đấu khí và trạng thái của nàng dẫn dắt mới có thể-“Nhưng mới mấy ngày mà được thế này liền quá tốt rồi. Thu!”

-“Ở trạng thái đó anh có năng lực gì?”-Cơ Diễm thấy Vô Tà trở về trạng thái bình thường liền tiến tới hỏi.

-“Ta cũng không biết nhiều. Trước hết chỉ biết là có thể mượn dùng đấu khí trong tự nhiên mà sử dụng, tăng phúc đấu khí, sức mạnh và khả năng hồi phục. Cơ bản và dễ hiểu hơn anh liền là giống như dạng cao cấp của Tự Nhiên áo nghĩa.”-Vô Tà trước mắt chỉ có thể biết như thế, trong trí nhớ kiến thức này cũng bị dấu đi, hắn đoán là mỗi người nhập đạo liền có khả năng khác nhau, không biết Nhược Lâm có năng lực gì.

-“Vậy đạo liền cao cấp hơn cả áo nghĩa sao?”-Cơ Diễm tiếp tục hỏi xuống.

-“Cái này ta liền không rõ, nên không thể nói được.”-Vô Tà lắc đầu nói.

-“Một người có thể sở hữu bao nhiêu đạo? Liệu có giống áo nghĩa một người liền sở hữu nhiều giống như anh vậy?”

-“Đạo có lẽ cũng thế.”-Vô Tà suy nghĩ một chút liền nói, rồi xếp bằng xuống-“Để ta thử nghiệm xem sao.”

-“Khoan đã!”-Cơ Diễm và Dao Tuyết đồng thời lên tiếng ngăn cản.

-“Có chuyện gì sao?”-Vô Tà liền dừng lại.

-“Anh tính ngộ đạo nào?”-Dao Tuyết liền hỏi.

-“Có lẽ là sát đạo.”-Vô Tà lập tức trả lời, hắn có thể dùng trí nhớ mà ngưng tụ ra sát khí, trong trạng thái Hiền Nhân mà xuất hiện sát khí có thể tiến nhập vào sát đạo. Thiện-Ác như hai mặt đồng xu rất gần nhau chỉ cần kích thích liền có thể thay đổi qua lại chỉ là có phần hơi nguy hiểm một chút.

-“Quá nguy hiểm, hai cái liền trái ngược nhau anh không sợ bị phản phệ mà đi đời nhà ma sao.”-Cơ Diễm lập tức nói, tuy nàng mới tiếp xúc nhưng điều này là căn bản.

-“Đâu có quá nguy hiểm đâu, anh chuẩn bị cả rồi.”-Vô Tà cười nói lấy ra một thủy tinh cầu.

-“Đây là?”-Dao Tuyết tò mò hỏi nàng muốn biết cái bảo đảm của Vô Tà là gì.

-“Ta có lưu hình ảnh nụ cười của Nhược Lâm trong này, nếu cảm thấy nguy hiểm liền có thể lấy ra xem mà xua tan sát khí đi.”-Vô Tà cười nói, hắn chỉ tính lưu lại để có gì lâu lâu lấy ra ngắm cho thỏa lòng mà thôi, không ngờ lại có tác dụng vào lúc này, tác dụng lớn nữa là đằng khác.

-“Liệu có được chứ? Hay để em gọi Nhược Lâm tới đây.”-Cơ Diễm vẫn cảm thấy có chút không an toàn khi để Vô Tà thử nghiệm.

-“Để ta nghĩ đã.”-Vô Tà rơi vào trầm ngâm hắn là cũng không mấy tin tưởng có thể thành công được, tỉ lệ thật sự cũng chỉ có một thành mà thôi.

-“Hạ Lãng học trưởng!”-Có tiếng gõ cửa vang lên kéo hắn khỏi trầm tư suy nghĩ, Vô Tà đứng dậy thu lấy viên ngọc lưu trữ hình ảnh nụ cười Nhược Lâm lại vào nhẫn trữ vật rồi bước về phía cửa. 

-“Ai vậy?”-Vô Tà tiến tới mở cửa, bên ngoài liền là một thiếu niên hắn chưa từng gặp qua bao giờ.

-“Ta thuộc chấp pháp đội, có người gửi đồ cho học trưởng, đúng lúc ta quay về học viên nên mang đến cho học trưởng luôn.”-Vị thiếu niên liền đưa hắn một gói đồ.

-“Đa tạ.”-Vô Tà nhận lấy gói đồ, hắn cảm nhận được bên trong có gì mà cười khổ một tiếng trong lòng.

-“Không có gì, vật cũng đã đưa tận tay học trưởng rồi, ta có việc phải đi.”-Thiếu niên lắc đầu cười nói rồi xoay người đi.

Vô Tà cũng xoay người đóng cửa nhà lại, hắn nhanh tay gỡ gói đồ ra, rồi từ trong lấy ra một tiểu xà, toàn thân màu tím than chỉ duy có một vòng lục sắc quanh cổ.

-“Thanh Nhi a, đây là ý kiến của em hay là của Uyển Nhi vậy?”-Vô Tà lúc này mới chính thức cười khổ ra mặt khi nhẹ nhàng đặt tiểu xà lên bàn.

-“Em tới anh không vui sao?”-Thanh Nhi chán nản nói.

-“Không phải không vui khi em tới mà là anh không vui khi em dùng phương pháp này, nếu em muốn tới chỉ cần nhắn một tiếng anh tới đưa em vào.”

-“Nhưng em sợ anh gặp rắc rối nên phương pháp này là tốt nhất, ừm, Thanh Liên nói sủng vật có thể vào mà không có ai nói gì.”-Thanh Nhi giải thích với Vô Tà về lý do nàng tới đây trong gói đồ.

-“Vậy để em phải ủy khuất.”-Vô Tà không có cách nào để Thanh Nhi dùng hình dạng nhân loại mà ở chung với hắn được, rắc rối sẽ kéo đến nếu hắn làm như thế.

-“Không sao đâu.”-Thanh Nhi lắc nhẹ đầu.

-“Được rồi, giờ đi gặp người tương lai sẽ là chị em tốt của em nào.”-Vô Tà đặt Thanh Nhi lên đầu, hắn muốn giới thiệu các nàng với nhau.

-“Chị em tốt? Được, không biết nàng ta thế nào?”-Thanh Nhi không hề có chút ghen tị nào trong giọng nói cả.

-“Ái da!”-Một tiếng kêu nhẹ nhàng vang lên, Vô Tà lúc mở cửa ra liền không để ý mà đụng phải một bóng người.

-“Nhược Lâm đạo sư có sao không?”-Vô Tà vươn tay tới, người mà hắn đụng ngã chính là Nhược Lâm.

-“Không sao cả.”-Nhược Lâm nắm lấy tay hắn để hắn kéo nàng đứng dậy.

-“Thật trùng hợp, ta đang tính đi tìm đạo sư. Mời vào nhà, rồi chúng ta nói tiếp.”

-“Diễm tỷ nói ngươi tính làm điều gì đó nguy hiểm, nên ta tới để giúp đỡ ngươi.”-Nhược Lâm theo Vô Tà vào bên trong nhà vừa đi vừa nói.

-“Chứ không phải ngăn ta?”-Vô Tà thắc mắc tại sao lại là giúp mà không phải ngăn.

-“Ta biết ngươi đã quyết định thì không cách nào ngăn được, chỉ có thể giúp mà tăng tỉ lệ thành công mà thôi.”-Nhược Lâm chậm rãi nói, đang nói thì Thanh Nhi từ trên đầu Vô Tà tung người nhảy vào lòng nàng-“A, tiểu xà thật đáng yêu!”

Nhược Lâm thấy Thanh Nhi không hề hốt hoảng hay sợ hãi mà thập phần yêu thích dáng vẻ khả ái của Thanh Nhi trong hình dạng tiểu xà.

-“Nàng là Thanh Nhi.”-Vô Tà giới thiệu với Nhược Lâm-“Vòng màu lục sắc là Thanh Nhi, còn lúc vòng này chuyển thành bạch sắc là Uyển Nhi. Nàng là ta lão bà.”

-“Lão bà của ngươi?”-Nhược Lâm kinh hô nói, cũng may là có kết giới nên cũng không truyền ra ngoài.

-“Thanh Nhi em về dạng nhân loại chào hỏi nàng đi. Nàng là Nhược Lâm.”-Vô Tà lên tiếng.

-“Nàng là tỷ muội tốt tương lai của em đấy hả?”-Thanh Nhi nhảy xuống đất biến thành hình dáng nhân loại, một thân váy trắng tuyệt mỹ khiến Nhược Lâm cũng hơi mê mẩn.

-“Ngươi có lão bà như thế còn muốn ta làm gì?”-Nhược Lâm nhìn chòng chọc Vô Tà hỏi.

-“Mới đầu là vì vui vẻ mà thôi, nhưng sau liền là thật lòng.”-Vô Tà trả lời thật lòng, chuyện này nên thành thật là tốt nhất bởi vì tất cả lời nói dối đều trở nên vô dụng trong tình huống này.a

-“Thanh Nhi tỷ đúng không?”-Nhược Lâm nhìn về phía Thanh Nhi.

-“Đúng.”

-“Tỷ là một cường giả, ta có thể cảm nhận tỷ hơn cả một Đâú Hoàng, tỷ chấp nhận chia sẻ tình cảm với người khác sao?”-Nhược Lâm không dám tin, vì dù thế nào Vô Tà cũng chỉ là Đấu Sư mà thôi.

-“Tất nhiên, chỉ cần trong tim hắn có ta thế là đủ.”-Thanh Nhi nhẹ nhàng nói-“Hắn sẽ vượt qua ta tiến đến đỉnh cao sớm thôi, một nam nhân như hắn liệu sẽ có bao nhiêu người thích đây?”

-“Ta không muốn nghe nữa, đừng tìm ta nữa.”-Nhược Lâm đẩy cửa chạy ra ngoài, nàng mặc dù dần chấp nhận nhưng khi gặp trực tiếp liền không thể đơn giản chấp nhận ngay được.

-“Em xin lỗi, em không biết Thanh Nhi đến.”-Cơ Diễm cảm thấy có lỗi khi vội vã gọi Nhược Lâm đến.

-“Vẫn trong kế hoạch, mặc dù bước đi này hơi có phần mạo hiểm một chút.”-Vô Tà vẫn bình tĩnh nói, để cho Nhược Lâm thấy một cường giả cũng có thể chia sẻ tình cảm thì nàng lúc này sẽ dễ chấp nhận hơn-“Em theo Nhược Lâm đi, đừng để nàng làm gì dại dột. Tuyết Nhi cũng theo nàng đi.”

-“Dạ.”-Cơ Diễm và Dao Tuyết cùng gật đầu nói.

-“Lạ thật chẳng phải Vân Vận cũng có phản ứng gì đâu. Thanh Liên hay Nhã Phi cũng thế mà.”-Thanh Nhi nghiêng đầu tự nói.

-“Tùy mỗi người thôi. Mà các nàng đi rồi, ta cũng bắt đầu tu luyện thôi.”

-“Anh lại tính hành động nguy hiểm như trong lời các nàng nói sao? Em không đồng ý.”-Uyển Nhi thay thế Thanh Nhi đầy cứng rắn nói.

-“Ta cũng không dám liều lĩnh chuyện này, mặc dù có em ở đây nhưng tỉ lệ vẫn quá thấp.”-Vô Tà lắc đầu nói, có mặt Nhược Lâm hắn mới dám liều lĩnh thử ngộ sát đạo, lúc đó có gì tẩu hoả nhập ma liền có thể mượn nhờ thiện đạo của Nhược Lâm mà ổn định lại tình hình, Thanh Nhi và Uyển Nhi chỉ có thể ngăn lại hắn về thể xác chứ tinh thần thì không cách nào tác động đến được nên sẽ không làm gì được khi hắn nhập luôn ma đạo mà trở nên khát máu chỉ muốn chém giết.

-“Anh nói là không liều lĩnh rồi đó.”-Thanh Nhi lại thay thế Uyển Nhi.

-“Ta sẽ giữ lời mà, đừng có làm như ta suốt ngày đâm đầu vào nguy hiểm không bằng đấy.”-Vô Tà cười khổ nói, hắn là tỉ lệ thành công trên bảy thành mới liều nha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play