Tại một thời điểm bị lãng quên trong quá khứ.
Địa điểm là một bãi chiến trường rộng mênh mông âm khí nghi ngút, gió mưa tơi bời, nhật nguyệt vô quang, ngày đêm lẫn lộn.
Chiến tranh đã đến giai đoạn cuối. Máu đã chảy cạn.
Giữa bãi chiến trường đẫm máu, có năm con chiến mã chạy theo năm hướng
khác nhau, không ngừng nhảy dựng lên phía trước, ngẩng đầu hí vang. Ngồi trên năm con chiến mã là năm kỵ sĩ, toàn thân giáp trụ sáng ngời, thập
phần uy vũ. Bọn họ năm người ra sức vung roi quất vào mông ngựa, cố gắng thúc ái mã của mình chạy thẳng về phía trước.
Mỗi con ngựa đều buộc chặt vào một sợi dây chão to như cánh tay trẻ con, đầu kia của sợi chão buộc vào đầu và tứ chi của một chiến binh hình
dáng dữ dằn hung tợn đang dãy dụa dưới đất.
Ngũ mã phanh thây!
Người chiến binh ấy toàn thân vận giáp trụ, thân cao hơn mười thước, tứ
chi to khỏe lực lưỡng, hai mắt hung quang bắn ra bốn phía, tựa như là
ánh chớp ở trên trời cao.
Tả thủ của gã vẫn còn nắm chắc một thanh trọng đao dài tới sáu thước,
máu chảy ròng ròng. Nhìn thanh đao của gã có thể tưởng tượng ra, trước
khi bị người chế phục hắn đã từng tung hoành ngang dọc trên chiến
trường, giết người vô số, gây nên sự khủng bố cho quân thù.
Miệng hắn không ngừng phát ra những tiếng gầm gừ khiến người khác run
sợ. Mỗi lần gầm lên, hắn lại vận lực dãy dụa, những sợi dây chão trói
chặt vào cổ và tay chân hắn căng như dây đàn, năm con kiện mã bị hắn kéo đến nỗi gần như quay ngược đầu lại. Mặc cho mấy kị sĩ trên lưng ngựa ra sức quất roi, quất đến nỗi mông ngựa bật máu, nhưng năm con chiến mã
vẫn không thể tiến thêm nửa bước, phân thây hắn thành năm mảnh.
Xung quanh gã chiến binh dữ tợn ấy là một vòng tròn các chiến binh khác, bọn họ đều điên cuồng gào lên :
- Xi Vưu phải chết. Hoàng đế tất thắng.
Tiếng gào thét chấn động cả một bãi chiến trường cổ xưa.
Một cơn ác mộng tưởng như không bao giờ dứt.
Một chiến binh thân hình to lớn, lẳng lặng nhảy lên lưng ngựa, phong độ người này cao quý lại lạnh lùng như quân lâm thiên hạ.
Đồ trang sức trên con ngựa của người này thập phần hoa mỹ, mũ bảo vệ đầu mang hình tượng của rồng, khí thế bức nhân. Tất cả những thứ đó làm cho người ta có một cảm giác kỳ lạ về thân phận cao quý của người này.
Đột nhiên, Xi Vưu nằm trên đất gầm lên một tiếng dữ dội như sấm động,
đất long núi lở, những binh sĩ ở vòng ngoài cảm thấy khí thế áp bức đáng sợ đó, nhất loạt lùi về sau một bước, tạo nên một khoảng trống rộng lớn ở bên trong hàng rào người.
Chỉ có kỵ sĩ cao quý kia vẫn lạnh lùng, ngồi vững như Thái sơn trên lưng ngựa, chỉ có nhãn thần bắn ra những tia lạnh lẽo.
Xi Vưu lại vận lực vào tứ chi.
Năm con kiện mã vẫn bị hắn kéo lùi mấy bước, năm người kỵ sĩ tức giận
gầm lên một tiếng, kiện mã cũng giận dữ hí vang, nhưng tình thế không
thể thay đổi.
Cảnh tượng này thật sự kinh thiên động địa, quỷ thần kinh khiếp, Xi Vưu
toàn thân hàng trăm vết thương, máu tươi chảy đầm đìa, nhưng hắn vẫn
sống như một con ác quỷ không ai có thể giết nổi.
Người kỵ sĩ thần thái cao quý lạnh lùng ấy hét lên một tiếng như long
ngâm hổ tiếu, chỉ thấy người rời khỏi lưng ngựa bay vút lên, trên tay
nắm một thanh trường thương ánh vàng chói ngời.
Đôi mắt Xi Vưu bắn ra những tia lửa thù hận, điên cuồng thét lên một
tiếng, tứ chi kéo lại, thanh đao trong tay trái đưa lên trước ngực, năm
con kiện mã bị hắn kéo đến nỗi sùi cả bọt mép, càng lúc càng sát về phía hắn, tựa một bông hoa năm cánh đang từ từ khép lại.
Bầu trời đột nhiên xẻ làm đôi, một đạo hào quang bổ xuống, người kỵ sĩ phong thái cao quý tay cầm thương từ trên cao lao xuống.
Kỵ sĩ cao quý ấy gầm lên một tiếng, trường thương trong tay đâm thẳng
xuống, trong sát na ấy, Xi Vưu không kịp đưa đao lên hộ vệ tâm mạch. Mũi thương phá nát áo giáp của Xi Vưu, đâm thẳng vào tim của hắn.
Xi Vưu thảm thiết kêu lên một tiếng long trời lở đất, tứ chi buông
thõng, lúc ấy bốn con kiện mã đồng thời chạy đi, kéo căng dây chão, năm
sợi dây chão kêu “pưng pưng” nhưng vẫn không thể phanh thây Xi Vưu.
Đột nhiên “bang” một tiếng. một âm thanh ầm ầm như sấm động nổ ra, làm bặt cả tiếng hoan hô của của các binh sĩ.
Người kỵ sĩ cao quý dẫm chân lên ngực Xi Vưu, rút kiếm ra, giơ thẳng lên trời nói :
- Bản hoàng đề thay mặt chư thần thiên địa và nhân danh chính nghĩa, bắt Xi Vưu ngươi phải ngũ mã phanh thây.
Thanh kiếm trong tay nhằm thẳng đầu Xi Vưu chém xuống, cái đầu khổng lồ lập tức rời ra khỏi thân thể lực lưỡng.
Đầu của Xi Vưu lập tức bị ngựa kéo chạy ra xa, để lại trên mặt đất một vệt máu dài.
“Băng!”
Máu bay đầy trời!
Tứ chi của Xi Vưu rời khỏi thân hắn, thân thể biến thành năm mảnh. Tứ
chi bị bốn con kiện mã kéo về bốn hướng khác nhau. Ngực hắn vẫn bị ngọn
trường thương găm chặt xuống đất, thanh đao bị bắn lên không trung, cắm
thẳng xuống đất.
Những binh sĩ trên chiến trường lúc đó liền lùi lại, tạo thành năm con
đường dài nhường bước cho năm con kiện mã kéo những mảnh thi thể của Xi
Vưu đi qua.
Hoàng đế nhìn những con tuấn mã chạy một ngày một xa, cử kiếm hô to :
- Đem thân thể của Xi Vưu bỏ nơi chân trời góc biển, ta, Hoàng đế lấy
tên là Long lập thệ, khiến hắn vĩnh viễn không bao giờ có thể phục sinh, vĩnh viễn không thể trở lại.
Cái đầu của Xi Vưu lúc đó đã bị kéo xa hơn dặm, nghe Hoàng đế lập thệ,
đôi mắt đã khép chặt chợt trợn trừng mở to, cười lên điên cuồng, gào
thét :
- Long Thần! Ta nhất định sẽ trở lại!
Đôi mắt lại khép chặt lại, lúc đó hắn mới thật sự chết hẳn.
Dư âm vẫn còn vang lên khắp bốn phương, truyền khắp cả một bãi chiến trường cổ đại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT