“Phong ấn ở rằng Mai Cốt có dị động?” Lions dừng kiếm, tiếp nhận khăn tay từ
thị nữ, thuận tiện nhéo bộ ngực no đủ của cô ta khiến thị nữ cười duyên
ngại ngùng không thôi.
“Đây là tin tức mà thị vệ đợi ở Hắc Ám sâm lâm truyền về, từ trên không nhìn xuống, phong ấn nơi rằng Mai Cốt có
dấu hiệu mở ra, ma khí lan tràn, hơn nữa còn có xu hướng khuếch tán ra
ngoài” Thị vệ kia làm như không thấy hành động của Lions, quỳ một gối
cung kính bẩm báo tin tức.
Lions lau mồ hôi trên tràn, dừng một
lát, Hắc Ám sâm lâm là chỗ khó giải quyết nhất, lúc trước vì tìm kiếm
bông hoa linh hồn cho Nữ hoàng Vong linh, hắn mò đi vào trong sâu, suýt
nữa đã mất mạng.
Lúc này ma khí lan tràn, tình huống hẳn còn nguy hiểm gấp trăm lầm. Thủ đoạn đối phó với hắc sắc ma khí tốt nhất là ma
pháp hệ quang minh.
Nghĩ tới đây, mắt Lions hiện lên tia ác ý,
vậy thì để Thánh nữ Thần tộc sống thêm mấy ngày nữa, tin tưởng với thủ
đoạn của hắn, Thánh nữ Thần tộc tuyệt không thoát khỏi lòng bàn tay hắn.
Tin tức Lions muốn vào Hắc Ám sâm lâm được truyền khắp tòa thành, tất cả
các hạ nhân bận bù đầu, chỉ để chuẩn bị vạn toàn cho chuyến đi này của
hắn.
Liễu Khê nghe tin tức này có chút kinh ngạc, trong sách từng
nói, Hắc Ám sâm lâm là nơi giao nhau giữa ma giới và nhân giới, ma vương thờ phụng thần Hắc Ám, nhưng trên thực tế, thần Quang Minh và thần Hắc
Ám đã cùng chết từ lâu rồi, ma vương và thần vương có được thần cách
trong thân thể, nam chính ngựa đực vì đả bại ma vương và thần vương nên
thu được thần cách trong thân thể bọn họ, sau đó mới bước đi trên đường
Phong Thần.
Nhưng mà trình tự lúc này không đổi, nam ngựa đực vì
Thánh nữ Thần tộc mà xé rách da mặt với giáo đường, là kẻ địch với Thần
tộc, chỉ có vào Thần giới, lấy thần cách của Thần vương rồi phong ấn bên trong Hắc Ám sâm lâm mới mở, ma tộc giá đáo nhân giới.
Không
biết là cố ý hay sao, Nữ hoàng Vong Linh, Công chúa Tinh linh và Thánh
nữ Thần tộc đều tụ tập một chỗ, ngoài Thánh nữ Thần tộc lo lắng cho
Lions ra, ba người khác có tính toán khác.
Lúc Liễu Khê vào cửa,
trong phòng đã là một bức tranh có mấy phần hương vị, chỉ có điều kỳ lạ, tư thái của Thánh nữ Thần tộc không có sự cao ngạo như trước mà mang
theo cảm giác diễu võ dương oai.
Liễu Khê chỉ liếc mắt đã thấy bộ dạng hơi tiều tụy của Thánh nữ Thần tộc, cho dù sắc mặt vẫn thánh khiết dịu dàng như trước nhưng không thể giấu được sự mệt mỏi, ngay cả con
ngươi màu trạm lam cũng mang theo sự hậm hực khó chịu, cái này mang theo cảm giác miệt mài quá độ.
Mặc dù có chút kỳ quái với tinh thần
không tốt của Thánh nữ Thần tộc, nhưng mà nó chẳng liên quan gì tới cô
cả. Liễu Khê thản nhiên ngồi xuống, một tay chống má, tư thái vô cùng
thản nhiên.
Mấy ngày này Thánh nữ Thần tộc trôi qua không tốt, vì có thể tra được tư liệu liên quan lời chúc phúc của thần, cô ả gần như ở thư phòng tìm kiếm không ngừng, giống như bị trúng tà vậy, chỉ sợ cô ả
mới buông tha thì lại xuất hiện.
Quan trọng nhất là mấy ngày nay cô ả luôn hoan hảo với Lions, thậm chí hắn thường xuyên thay đổi cách trêu
chọc thân thể của cô ả, lúc hưng trí hắn cắn lên làn da mềm mại của cô ả để lại không ít vết ứ, miễn bàn người này còn dùng tư thế và dụng cụ
đáng xấu hổ. Cho dù trong đầu không thích nhưng đối mặt với người đàn
ông mà mình yêu, cô ả không thể từ chối, huống chi Lions luôn làm bạn
với cô ả, vắng vẻ Nữ hoàng Vong linh và Công chúa Tinh linh, việc này
càng khiến cô ả nhẫn nại xuống.
Cảm giác bên dưới truyền đợi sự
khó chịu, Thánh nữ Thần tộc khẽ cau mày, trong mắt xuất hiện tia đau
đớn, làm như không có chuyện gì xê dịch thân thể, khiến cho mình ngồi
thoải mái hơn một chút.
Nữ hoàng Vong Linh liếc nhìn thần thái
của Thánh nữ Thần tộc không được tự nhiên so với trước kia, khóe miệng
nâng lên, Lions quả nhiên không phải thứ tốt gì, có thể dùng thủ đoạn
như thế, nhưng mà Thánh nữ Thần tộc cũng quá nhẫn nại.
Ngón tay
trắng nõn gõ nhẹ lên bàn, đem lực chú ý của mọi người tập trung tại
người mình, kiều mị mở miệng “Lions muốn đi Hắc Ám sâm lâm, đây là
chuyện chắc chắn, tôi nhất định đi theo Lions, các cô thì sao?”
“…” Liễu Khê nghiêm mặt liếc nhìn Nữ hoàng Vong linh, tuy rằng là một trong những nữ chủ, cô tuyệt đối không chết nhưng cô không muốn đi.
“Chỉ sợ Liễu Khê không hợp đi Hắc Ám sâm lâm, cô ta sẽ trở thành trói buộc
của Lions” Thánh nữ Thần Tộc mím môi, nở nụ cười hèn mọn, nhân ngư này
và Nữ hoàng Vong linh có giao tình tốt, hơn nữa luôn khinh thường Lions, đây là điều cô ả không thể tha thứ dễ dàng, không biết ý nghĩ này của
mình có bao nhiêu mâu thuẫn, Thánh nữ Thần tộc chậm rãi đả kích Liễu Khê “Khắp nơi trong Hắc Ám sâm lâm đều là ma khí, cô là Vong Linh, dĩ nhiên không sao, tôi có ma pháp quang minh cũng có thể tự bảo vệ mình, chỉ có cô ta, ma pháp hệ thủy của cô ta là vô dụng nhất”
Tức ghê gớm,
đả kích người ta nhanh vậy sao? Đôi mắt thủy nhuận của Liễu Khê lạnh
lùng liếc nhìn Thánh nữ Thần tộc, nhân ngư là pháp sư hệ thủy trời sinh, nếu tỷ thí chân chính, Thánh nữ Thần tộc tuyệt đối không có chút thứ
tốt nào khi đánh với cô.
“Cô theo đạo mà lớn lên, thuở nhỏ được
dạy dỗ thuần khiết, đương nhiên không úy kỵ ma khí hắc ám” Liễu Khê dùng ngón tay trêu đùa mái tóc quăn của mình, câu nói như lời khen tặng
nhưng lại đâm vào chỗ đau của Thánh nữ Thần tộc.
Thánh nữ Thần
tộc cắn chặt răng, nhìn nụ cười nở rộ trên khuôn mặt của Liễu Khê, khuôn mặt thánh khiết vặn vẹo một chút. Thánh nữ Thần tộc phản bội giáo đường đại biểu cho việc cô ả không có cảm tình với giáo đường, mọi người
trong thành đều biết kiêng kị của cô ả, chưa bao giờ dám nhắc chuyện
thánh đường trước mặt cô ả.
“Cô!” Nâng pháp trượng trong tay lên, hung hăng chỉ vào Liễu Khê, đôi mắt Thánh nữ Thần tộc lạnh như băng.
Liễu Khê không chút sợ hãi nhìn đôi mắt của cô ả, tay hơi động, ma pháp
hệ thủy đã hội tụ, không khí trong phong nhất thời căng lên, mang theo
mùi vị căng thẳng.
Đột nhiên khắp phòng có lực lượng hắc ám đè ép xuống, Thánh nữ Thần tộc luôn mẫn cảm với ma khí nhất, sắc mặt trắng
bệch, thân thể hơi không khống chế được. Nguyên tố hắc ám tràn ngập tòa
thành, lộ ra uy áp khiến người khác không thể thở, Liễu Khê ngưng tụ một quả cầu màu lam nhạt theo phản xạ khiến mình có thể thở dốc một chút.
“Chuyện gì đây?” Liễu Khê nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh sáng tinh khiến bị che,
khắp nơi là sự u ám, toàn bộ tòa thành tràn ngập trong làn sương mù màu
đen quỷ dị, im ắng không chút thanh âm, lộ ra loại khủng bố quỷ dị.
“Ma khí…” Nữ hoàng Vong Linh mở miệng nói hai chữ, khuôn mặt kiều mỵ thay
đổi, ma khí mãnh liệt như vậy cô ta chưa từng cảm nhận, thật sự khiến
người khác sợ hãi.
Không khí đột nhiên vặn vẹo một chút, giống
như bị người khác phá vỡ không gian, một hơi thở xa lạ xuất hiện sau
lưng Liễu Khê, cảm nhận được cái ôm quen thuộc mang theo sự lạnh lẽo,
đôi tay rắn chắt ôm cô gắt gao.
Nữ hoàng Vong linh khó tin nhìn người vừa mới xuất hiện, hai mắt trừng lớn, đây là… ma tộc?
Nguyên tốt màu đen ngưng tụ thành cánh chim màu đen giãn ra ở sau lưng, mang
theo loại ánh sáng kỳ lạ, con người đỏ như máu đậm và đẹp hơn cả ruby,
trên người mang theo hàn khí lạnh như băng, thâm trầm mà nồng đậm, quanh thân tràn ngập lực lượng khiến người khác phải sợ hãi.
Sau khi
ma tộc này xuất hiện, toàn bộ nguyên tố khác trong phòng đều bị nguyên
tố hắc ám cắn nuốt, Nữ hoàng Vong linh gần như không khống chế được mà
cắn răng. Dung mạo của ma tộc tỉ lệ thuận với sức mạnh, ma tộc này xuất
hiện đột ngột, trong thân thể ẩn chứa sức mạnh vô hạn, loại sức mạnh này chỉ có ma vương mới có!
Nhưng sao ma vương lại ở đây?
Nghĩ tới sự máu tanh và tàn khốc của ma tộc, không chỉ Nữ hoàng Vong linh mà tất cả những người khác đều run rẩy, bọn họ không muốn chết ở đây…
Ma vương không để ý người khác, thỏa mãn ôm Liễu Khê vào ngực, cuối cùng cũng tìm được!
Không gian vặn vẹo lần nữa, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, ma vương và Liễu Khê giống như biến mất ngay tại chỗ.
“Liễu Khê!!” Lions đuổi tới chậm nửa nhịp, nhìn nhân ngư mà mình nhớ mãi
không quên chưa ăn vào miệng bị một ma tộc cao lớn tuấn mỹ bắt đi.
Ma pháp hệ lôi hung hăng bổ về phía không trung, chỉ thấy ánh sáng nổ tung.
“Mẹ nó!!” Khuôn mặt tuấn tú của Lions vặn vẹo, đầu tiên là Thánh nữ Thần
tộc phản bội hắn, bây giờ lại có người cướp phụ nữ của hắn.
Đây
chính là sự khiêu khích với hắn, hắn sẽ để cho ma tộc kia trả giá lớn,
không san ma giới thành bình địa, hắn không gọi là Lions! Lions âm u
nhìn nơi Liễu Khê biến mất, trong lòng tức giận vô cùng.
Nguyên
tố hắc ám khiến người khác sợ hãi biến mất, Nữ hoàng Vong linh thở ra
một cái, tuy không hiểu tại sao ma vương chỉ mang Liễu Khê đi, nhưng mà
điều này chứng minh, bọn họ an toàn.
Thánh nữ Thần tộc cũng đứng
dậy, dựa vào vách tường, duy trì tư thế đứng thẳng, không nghĩ tới nhân
ngư đáng ghét kia bị bắt đi rồi. Nghĩ tới thủ đoạn máu tanh của ma tộc,
trong mắt cô ả hiện lên sự vui sướng khi có người gặp họa.
Xứng đáng!
“Ngày mai chúng ta đi vào Hắc Ám sâm lâm” Lions tức giận bỏ lại một câu.
“Lions, chúng ta không biết tình huống ở Hắc Ám sâm lâm, không thể tùy tiện đi
vào, sợ có cạm bẫy trong đó” Thánh nữ Thần tộc miễn cười nín cười,
khuyên, nghĩ tới ma khí lúc nãy mà sợ hãi, thân thể không khỏi run lên.
“Cô không muốn cũng kệ” Lipns có chút áp lực, không nhịn được tức giận, lạnh lùng nhìn Thánh nữ Thần tộc.
Bàn tay vàng trong ngực đực văn làm cho nam chính luôn đi trên con đường
thuận lợi, bởi vậy với ma khí nồng đậm trong phòng không khiến Lions sợ
hãi, trong lòng chỉ tức giận vì ma vương kia đẹp trai hơn hắn, huống
chi, nhân ngư là người phụ nữ của hắn lại bị tên đó bắt đi, hắn không
thể nuốt được nổi nhục này.
“Lions, đừng giận, cho là đi đâu, em
cũng đi với anh” Thánh nữ Thần tộc vì khẩu khí của Lions mà trắng mặt,
hai mắt hàm chứa nước mắt, điềm đạm nói.
Dù sao tại lúc đó, nhân ngư kia khẳng định bị ép buộc tới mức không có bộ dạng gì tốt, Thánh nữ Thần tộc ác độc nghĩ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT