Trình Tố là nam chính nên gia cảnh không tồi, thuê một phòng riêng, có thể nghe được tiếng piano truyền từ sảnh lớn vào, trang trí bên trong rất tao nhã, ngay cả bìa menu cũng dùng da dê mà bọc, hình ảnh tinh xảo, cho dù không biết mùi vị thế nào nhưng có thể biết được đồ ăn rất đẹp.

Để biểu hiện bản thân, Trình Tố đề cử vài món ăn cho Liễu Khê, lúc cậu làm điều này thì độ hảo cảm của Tô Nhiên với Trình Tố lại giảm 3 điểm. Nghe được âm thanh tuyệt vời của hệ thống, Liễu Khê nở nụ cười ngọt ngào với Trình Tố, suýt nữa là hôn gió một cái.

Anh đẹp trai, cứ tiếp tục kích thích nữ chính đi, độ hảo cảm giảm xuống chính là động lực của Liễu Khê.

Thấy Liễu Khê nở nụ cười động lòng người, Trình Tố càng để cử mấy món ăn ngon nhất ở nhà hàng này, quên mất bên cạnh còn có Tô Nhiên và Trang Kỳ.

Trang Kỳ thì không để ý, nếu không phải Liễu Khe ép buộc kéo hắn đi thì hắn chẳng thèm tới. Còn Tô Nhiên thì không cam lòng cắn môi, hai tay bấm chặt vào nhau, trước kia chỉ cần cô ta ở cùng một chỗ với Liễu Khê thì ai cũng đều nhìn cô ta, không nghĩ tới bây giờ Liễu Khê lại đem hào quang đó cướp đi.

Liễu Khê, cô đã có Trang Kỳ, tại sao lại còn cướp lấy Trình Tố của tôi?

Thức ăn được đưa lên, đồ ăn làm rất tinh xảo. Liễu Khê không quen cầm dao nĩa nên khi đụng lại khiến nó chạm vào dĩa tạo thành tiếng chói tai.

Ba người khác đều có động tác tao nhã, hai má Liễu Khê đỏ ửng, huhu, mất mặt quá.

“A, Liễu Khê, cậu cầm dao nĩa sai tay rồi” Tô Nhiên thấy Liễu Khê mất mặt thì trong lòng vô cùng vui sướng, cười hai tiếng rồi mở miệng nhắc nhở Liễu Khê.

Liễu Khê thấy eo Tô Nhiên thẳng lên, tư thái cầm dao nĩa thong dong đến mức khiến người ta cảm thấy ra vẻ, trên mặt tuy mang theo nụ cười nhưng trong mắt hiện rõ sự châm chọc.

Cô bé cao ngạo này càng ngày càng xấu, xem ra việc mình thay đổi đã dồn ép cô bé này quá mức rồi. Trong lòng Liễu Khê cảm thấy không thoải mái, lập tức giãn mày ra, chỉ có thể xin lỗi Tô Nhiên, tuy nhiên Liễu Khê không chút hối hận khi phá vỡ tình yêu của cô gái này, mà cô cũng không được phép hối hận.

“Ngại quá, tớ ít khi ăn cơm Tây nên không quen” Liễu Khê mỉm cười thản nhiên, không chút quẫn bách, tự nhiên thừa nhận bản thân không giỏi lễ nghi của cơm Tây nói “Tớ thấy trong tivi nó rất đơn giản, không nghĩ tới lúc thực hiện lại khó như vậy, các cậu đừng cười nhạo tớ nhé!”

Trình Tố so sánh Tô Nhiên và Liễu Khê trong lòng thì cảm thấy tính cách của Liễu Khê rất tốt, khiến người khác cam tâm tình nguyện nuông chiều, giọng điệu dịu dàng hơn ba phần, an ủi Liễu Khê “Mọi người đều là bạn bè, không ai cười nhạo cậu đâu, chỉ là ăn cơm Tây thôi, mọi người vui vẻ là được rồi”

Tiếp theo, Trang Kỳ đưa dĩa gan ngỗng được cắt thành miếng nhỏ tới trước mặt Liễu Khê, lạnh nhạt nói “Ăn cái này”

Nụ cười dịu dàng trên mặt Trình Tố cứng ngắc, khóe miệng giật một cái, liếc nhìn Trình Tố. Tên này tới đây là để phá đám phải không? Nhìn động tác xum xoe kia thật sự đáng ghét!

“Trang Kỳ, cậu tốt nhất!” Khuôn mặt của Liễu Khê lúc này rất hớn hở, đặc biệt thấy nụ cười gượng của Trình Tố thì lòng càng hạnh phúc, ây dô, tính cách của cô ngày càng tồi.

Tô Nhiên cắn răng nhìn hai chàng trai ưu tú vây quanh Liễu Khê, trong lòng càng lúc càng thấy ghét, thế nào cũng đè ép không được.

Hương vị của gan ngỗng khi ăn vào rất ngon, mềm mại nhẵn mịn, thơm ngon đậm đà, Liễu Khê ăn ba miếng nhỏ thì tiếc nuối buông tha, cầm ly rượu nho bên cạnh nhấp một ngụm, mùi vị ngọt ngào của rượu nho trắng tràn ngập khắp miệng.

Trình Tố nhìn thấy dĩa gan ngỗng còn hơn phân nửa của Liễu Khê trên bàn, ánh mắt sáng lên, không khỏi mở miệng hỏi “Không hợp khẩu vị sao? Nếu không tớ gọi cho cậu một phần sườn dê nhé?”

“Không phải, gan ngỗng ăn rất ngon” Liễu Khê mỉm cười, lúm đồng tiên bên hai má như ẩn như hiện, ngượng ngùng giải thích “Tại mấy ngày nghỉ giảm béo ghê quá nên chỉ ăn một chút đã no, ăn nhiều cảm thấy khó chịu lắm”

Giọng của Liễu Khê vừa ngọt ngào lại mang theo chút tủi thân khó nhận ra, tham ăn rất đáng thương, có ai hiểu không?

“Liễu Khê, lãng phí như vậy không tốt đâu, hơn nữa đây cũng là tâm ý của Trình Tố, chịu khó một chút” Tô Nhiên nở nụ cười lạnh, ăn không vô sao? Làm màu, trước kia không phải ăn một bát mỳ thịt bò lớn, một cái bánh bao với thêm một tô mỳ chua cay mới có thể lấp đầy cái bụng heo của cô sao?

Trang Kỳ thấy được nụ cười chói mắt của Tô Nhiên, nhíu mày, mím môi lại, sao trước kia hắn không biết lòng dạ của Tô Nhiên nhỏ nhen như vậy? Lúc trước Liễu Khê ở cạnh cô ta như một người hầu, bị cô ta sai khiến mọi chuyện, vậy mà bây giờ nhìn Liễu Khê không vừa mắt.

“À, không lãng phí đâu” Liễu Khê mỉm cười tủm tỉm, đem dĩa đưa tới trước mặt Trang Kỳ, tự nhiên nói “Trang Kỳ ăn giùm tớ mà”

Hai mày Trang Kỳ giãn ra, đưa một miếng gan ngỗng vào miệng, không chút ghét bỏ. Dù sao từ khi Liễu Khê giảm béo, sáng nào hai người cũng ăn chung, để cam đoan không ngất xỉu nữa, Liễu Khê luôn ăn một ít, phần thừa đều do Trang Kỳ ăn sạch.

Mà Trang Kỳ cũng không vừa mắt với hơn nửa phần ăn bị bỏ rơi như vậy, ăn giùm Liễu Khê, không hề biết hành động của mình mờ ám và đầy sủng nịch bao nhiêu.

Tô Nhiên phức tạp nhìn cảnh này, hành động của hai người này rất tự nhiên, hẳn là do ở chung với nhau lâu ngày nên mới vậy.

Ánh mắt chuyển sang một bên, khóe môi vặn vẹo, nở nụ cười chua xót, trước kia Trang Kỳ có hảo cảm với cô, cô cũng biết nhưng không chấp nhận. Nếu lúc đó…. Có phải người nhận sự yêu thương của Trang Kỳ là cô không?

Trình Tố cầm ly rượu đế dài lên, màu rượu đỏ đầy yêu mị, uống cạn, hương vị rượu nho len vào trong cổ họng, khóe miệng nhếch lên, trong mắt càng lúc càng đầy sự hứng thú.

Rất thú vị, xem ra cảm tình của hai người là tăng lên đột nhiên. Nhưng mà như vậy mới có tính khiêu chiến, đến lúc bắt được Liễu Khê vào tay thì biểu tình của Trang Kỳ chắc chắn rất phấn khích. Nghĩ tới đó thì nụ cười của Trình Tố càng thêm dịu dàng.

[Độ hảo cảm của nữ chính Tô Nhiên với người chơi giảm xuống 5 điểm. Độ hảo cảm của nam chính Trình Tố đối với người chơi tăng thêm 10 điểm. Độ hảo cảm của nữ chính Tô Nhiên với nam phụ Trang Kỳ tăng thêm 10 điểm. Độ hảo cảm của nam phụ Trang Kỳ với nữ chính Tô Nhiên giảm đi 10 điểm]

Từ lúc đó về sau, Trình Tố bắt đầu công cuộc theo đuổi mãnh liệt, càng mập mờ hơn so với Tô Nhiên, thực tế là chỉ có hơn chứ không có kém, chỉ còn thiếu việc cầm loa đi báo cho mọi người là cậu ta đang theo đuổi Liễu Khê mà thôi.

Liễu Khê chỉ có thể thở dài với hành động này, quả nhiên là tiểu thuyết vườn trường, nhớ tới lúc cô còn học năm cuối này, ngày nào cũng còng lưng ra mà làm bài tập. Thời gian mười phút giữa tiết mới dám nằm úp lên bàn ngủ bù.

Còn Trình Tố bây giờ, thời gian lớn trong ngày chính là để yêu đương.

Qủa thật khiến người khác vừa hâm mộ, lại ghen tị và hận đó!

Mà điều khiến Liễu Khê khó hiểu là độ hảo cảm của Tô Nhiên với Trình Tố giảm xuống còn 20 điểm thì dừng lại. Mặc kệ Trình Tố theo đuổi Liễu Khê hay là Liễu Khê cố ý ở trước mặt Tô Nhiên nhắc tới Trình Tố cũng không kích thích được.

Độ hảo cảm giống như bị đóng băng lại, Liễu Khê muốn khóc, cô cảm thấy có điều gì đó không tốt, giống như đang bị lừa gạt hoặc là đàn đứt dây vậy.

Liễu Khê cầm chặt bút trong tay làm bài tập, không chú ý bộ dáng muốn nói lại thôi của Tô Nhiên ở cạnh, cô còn đang tính nên kích thích Tô Nhiên thế nào.

“Liễu Khê, không phải cậu thích Trình Tố sao?” Tô Nhiên đột nhiên đặt ra câu hỏi phá vỡ suy nghĩ của Liễu Khê.

“Hả?” Liễu Khê khôi phục tinh thần, đôi mắt to tròn nhìn Tô Nhiên, sao cô ta lại hỏi ậy, không lẽ nữ chính vẫn còn hứng thú với nam chính? Đừng nha!

“Cậu mau nói đi, tớ đang hỏi cậu mà!” Tô Nhiên bị Liễu Khê nhìn, thẹn quá hóa giận, trong mắt hiện lên tia khó chịu, bây giờ cô ta không còn cảm giác với Trình Tố. Người như cậu ta không xứng đáng để cô yêu thương, nếu Liễu Khê thích Trình Tố thì cô tặng cậu ta cho Liễu Khê vậy.

Liễu Khê nghĩ tới độ hảo cảm của Tô Nhiên với Trang Kỳ đã lên 50, sao Tô Nhiên lại hứng thú với Trang Kỳ rồi? Nhưng mà làm nữ phụ để làm gì? Dĩ nhiên là châm ngòi li gián nam nữ chính rồi.

Mà để đối phó với Tô Nhiên cao ngạo, chuyện làm trực tiếp nhất chính là khinh thường Trình Tố “Sao tớ có thể thích Trình Tố? Cậu nói đùa đó hả? Trình Tố đúng là rất tốt, khuôn mặt đẹp trai lại nhiều tiền. Có điều đó là một củ cải hoa tâm, tớ không thèm. Nếu Tô Nhiên thích thì cứ theo đuổi đi, dù sao tớ không thích”

Liễu Khê bày ra bộ dạng chanh chua, làm bộ ghét Trình Tố, thuận tiện tỏ vẻ mắt của mình rất cao, chướng mắt kiểu như Trình Tố. Dĩ nhiên, nếu như Tô Nhiên cậu không chê thì cứ lấy đi.

Qủa nhiên Tô Nhiên bị kích thích, cô ta không hề nghĩ tới mình có thể nghe mấy lời đó từ miệng Liễu Khê. Khẩu khí đó, thần thái kia, ánh mắt đó đang nói Trình Tố là Liễu Khê không cần, Tô Nhiên cô chính là người dùng hàng bị vứt.

[Độ hảo cảm của nữ chính Tô Nhiên với nữ phụ giảm xuống 50 điểm, đối với nam chính Trình Tố giảm đi 20 điểm. Độ hảo cảm của nữ chính Tô Nhiên với nam chính đã bằng 0, chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ]

Liễu Khê sung sướng nghe giọng của hệ thống, nữ phụ thật sự rất tốt. Qủa nhiên bề ngoài rất quan trọng, nếu là con béo trước kia nói lời này hẳn là một kịch hài rồi.

Nhưng mà sau đó lại nghe được tiếng của hệ thống vang lên [Độ hảo cảm của nam chính Trình Tố với người chơi giảm xuống 80 điểm. Bây giờ độ hảo cảm của nam nữ chính đều ở giá trị âm, hệ thống mở ra hình thức khiêu chiến, xin hỏi người chơi có tham gia hay không?]

Ý? Sao độ hảo cảm của Trình Tố với mình lại giảm xuống? Á, hay là đã nghe mấy lời lúc nãy mình nói? Liễu Khê chột dạ nghĩ. Nghe hệ thống hỏi việc khiêu chiến, do dự một cái, trong đầu xuất hiện Trang Kỳ, chần chờ đồng ý.

[Đinh! Người chơi nhận hình thức khiêu chiến, mời tiếp tục làm cho độ hảo cảm của nam nữ chính đối với người chơi giảm xuống giá trị âm, làm một nữ phụ khiến người gặp người ghét, khiến cho nam nữ chính thân bại danh liệt, hoàn thành việc thay đổi nhân vật. Sau khi hoàn thành sẽ có món quà cho người chơi, chúc người chơi chơi vui vẻ]

Làm cho nam nữ chính thân bại danh liệt? Liễu Khê nhếch môi phấn nộn, bộ dạng ngu si như bị sét đánh trúng, hệ thống này hận nam nữ chính bao nhiêu mà ra tay ác như vậy?

Mà Trình Tố ở ngoài cửa sổ, trên mặt không còn nụ cười dịu dàng như gió xuân nữa, đôi mắt tối sầm nhìn Liễu Khê ngu si đứng đó. Khuôn mặt trong veo đáng yêu ở trong mắt Trình Tố bây giờ là trong ngoài không giống nhau, đúng là một con nhỏ xấu xa ghê tởm.

Không nghĩ tới Trình Tố hắn lại bị người khác ghét bỏ, hơn nữa bản thân giống như một thằng ngốc, ngày nào cũng theo đuổi nồng nhiệt.

Nắm chặt bàn tay, đôi mắt lộ ra sự chán ghét khiến người khác sợ hãi. Liễu Khê, cậu tốt lắm, chúng ta cứ chờ xem.

Trình Tố hắn không phải quả hồng mềm mà thích là xoa. Không do dự xoay người, nhẹ nhàng rời khỏi đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play