-đó...đó là...má ơi...RẮNNNNN...!!!-SN hoảng hốt khi thấy con rắn đang tiến về phía mình.
-rắn..rắn...đừng đừng!-SN giọng nói run run đang bắt đầu mất bình tĩnh, tay chân quơ lung tung mong tìm được chỗ bám để đứng dậy.
Nhưng trong cái tư thế nửa ngồi nửa nằm đó (SN leo lên 1 nhánh cây lớn rồi phải chồm ra 1 nhánh cây nhỏ để lấy phong bì nên thành ra nó vậy á) thì làm sao mà bám vào cái gì được. Rồi chuyện gì đến cũng đến SN bị trượt tay khỏi nhánh cây và:
ÙMMM...
Bé cá nhà ta đã rơi xuống cái hồ bên dưới.
-á...giúp với...giúp tôi với...chị ơi..giúp với...Xử..Xử Nữ...cứu tôi...-trong lúc nguy cấp SN đã gọi tên XN (zụ gì đây ta)
Trong khi đó anh chàng XN nhà ta vẫn đang rất "chăm chỉ" tìm phong bì
-có tiếng gì vậy??Hình như có ai đó đang gọi tên mình-đang "lùng sục" thì bỗng XN ngừng tay lóng tai lên nghe có tiếng gọi.
-giúp với...giúp tôi..Xử...Xử Nữ..tôi không biết..bơi
-cái giọng này sao nghe quen quen vậy...chết rồi con cá trẻ con-XN hốt hoảng khi chợt nhớ ra mình lo tìm phong bì mà "bỏ quên" SN lại 1 mình
Rồi theo bản năng XN chạy nhanh nhất có thể tới nơi có tiếng kêu của SN. Vừa chạy tới nơi cảnh tượng mà XN thấy lúc này là SN đang vùng vẫy dưới nước gần như sắp chìm.
-trời ơi cô làm cái gì vậy chứ-vừa nói XN vừa cởi áo khoác vứt lên bờ rồi nhảy xuống nước để kéo SN lên. Vì SN không biết bơi nên XN đã phải rất vất vả mới bế được SN lên.
-nè cô không sao chứ, Song Ngư...Song Ngư mở mắt ra đi Song Ngư-XN vừa nói vừa vỗ vỗ vào má SN
-cô ta ngất rồi làm sao đây-XN hơi lúng túng (đó giờ có gặp lần nào đâu)
-đúng rồi hô hấp...nhưng mà...ôi trời thôi kệ vậy cứu cô ngốc này trước đã-và lần đầu tiên trong cuộc đời XN chạm môi con gái.
Dù nói là cứu người nhưng mặt của XN cũng đỏ hết lên khi cảm nhận được 1 chút
hơi ấm, mùi hương con gái và đôi môi mềm mại đang lạnh cóng của SN
-ôi trời mình điên rồi sao mình lại vậy chứ-XN lấy tay đánh vào mặt mình khi cảm nhận được tim đang "nổi loạn" khi vừa hô hấp xong cho SN. Cứ như vậy 1 lần, 2 lần, 4 5 lần sau.
-khục khục...-SN cựa mình cử động rồi nôn ra đầy nước.SN thở hổn hển vì bị sặc nước đến 1 lúc sau cô mới có thể mở mắt ra được
Vừa mở mắt ra SN đã thấy XN đang nhìn cô chằm chằm làm cô giật mình (t/g:chàng còn đang đơ với mấy cái hôn hùi nãy đó mà.XN:là hô hấp chứ không...*đỏ mặt*.t/g:à là HÔ HẤP chứ hông phải HUN đừng hiểu lầm *cười đểu*.)
-ơ làm tôi giật mình mà sao anh ướt nhem zậy-SN ngơ ngác hỏi.
-sao tôi lại ướt hả nhờ cô hết còn gì-XN đã bình tĩnh lại trả lời SN với vẻ bực bội.
-tại tôi á...
-không phải cô thì là ai không nhớ lúc rơi xuống nước cô gọi tôi hả, tôi không hiểu nổi đó chẳng phải cô tên SN sao, cá mà không biết bơi hả, đã vậy còn làm gì đến nổi để rơi xuống đó vậy chứ-XN nói 1 hơi làm SN mới tỉnh dậy mệt muốn xỉu lần 2.
-tôi...tôi lấy phong bì mà, nhưng tên SN thì phải biết bơi hả ai nói vậy chứ-SN cãi lại.
-nè tôi là người đã nhảy xuống đó cứu cô mà còn cãi nữa hả, biết vậy tôi bỏ cô dưới đó luôn cho rồi-XN vừa nói vừa đưa tay vuốt vuốt mái tóc đang ướt nhẹp của mình.
-tôi xin lỗi nhưng tôi muốn lấy cái phong bì thôi nó ở trên kia kìa anh lên lấy đi-SN lí nhí nói với XN vẻ có lỗi
-sao cô không gọi tôi hả-XN nhìn theo hướng tay SN chỉ vẫn luôn miệng trách móc.
-tôi...tôi...
Bất chợt như hiểu được gì đó XN quay lại nhìn SN đang ấp úng mặt có chút gì đó gian gian-hay cô nghĩ chỉ cấn lấy được cái phong bì đó thì tôi sẽ không nói cô là trẻ con nữa (woa sao mà hay zậy)
-tôi..tôi không có anh đừng có mà đoán bậy bạ đó-SN lí nhí
-không có sao, cô đúng là rất trẻ con đó-XN vừa nói vừa tiến về phía cái cây với vài động tác XN đã leo lên và lấy được phong bì 1 cách dễ dàng.
-oa anh giỏi thật biết leo cây luôn cơ đấy nhưng sao anh biết zậy
-cô tưởng tôi như cô sao Lúc ở trường cũ của chúng tôi có học 1 khóa ứng phó khi đi rừng, đây là 1 trong các cách để tránh thú rừng đó-XN vừa nói vừa trèo xuống
-woa các anh được học cái đó à chúng tôi không có-SN ngưỡng mộ XN ra mặt
-tôi thấy cô có học cũng không leo được đâu, hehe
-sao chứ nếu được học tôi cũng sẽ leo được-SN chu môi cãi lại.
Tự nhiên XN thấy tim đập nhanh khi thấy dáng vẻ đáng iu đó của SN
-trời ơi mình bị cái gì không biết mình điên rồi-XN đặt tay lên ngực tự trấn an mình nghĩ thầm.
-XN anh bị sao vậy-SN nhìn XN đang hàng động kỳ cục hỏi
-tôi..tôi hả tôi có làm sao đâu tại cô hù tôi 1 trận bây giờ hồn còn chưa về với xác đó. Được rồi đứng dậy đi còn về thay quần áo dù sao cũng tìm được 1 cái phong bì rồi, hay cô muốn ngồi đây chịu lạnh.
-tôi biết rồi đứng dậy liền đây...á-SN vừa nhổm người đứng dậy thì mới phát hiện chân mình không ổn
-cô làm sao vậy
-chân cái chân đau không đứng dậy được-SN nhăn nhó
-sao lại đau đưa tôi xem-XN vừa nói vừa xem chân của SN-không sao đâu chắc lúc nãy cô vùng vẫy nhiều quá nên bây giờ bị chuột rút rồi
-chuột rút á..hic đau quá đi
-haiz để tôi bế cô về vậy-XN choàng tay qua người SN nói
-đúng rồi cô không có nghe lầm đâu và đừng có mà nhìn tôi như vậy tôi không thích bị ướt và càng không muốn bị cảm.Tôi muốn thay quần áo ngay nhưng cô thì không đi được chỉ còn cách này thôi (t/g:thiệt ko đó.XN:t/g lại nhiều chuyện.t/g:im lun)
-nhưng..tôi..hắtt xì
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT