Hinata
đứng ngay trước đài phun nước đợi anh trai mình cùng ra về. Trong thời
gian chờ đợi, Hinata tinh nghịch đưa tay chạm vào dòng nước đang chảy
ra, tươi cười thích thú với cảm giác mát lạnh ở bàn tay.
Thích thú chưa được bao lâu thì một giọng nói chanh chua đầy vẻ ghét bỏ vang lên bên tai Hinata:
- Chà... mày cũng đến đây sao?
Hinata thu bàn tay đang nghịch nước của mình về, quay sang nhìn người vừa lên
tiếng. Hinata khẽ nhíu mày, đây... chẳng phải là người đã gây sự với
Hinata lúc trước sao??? Bên cạnh cô ta hôm nay còn có thêm những cô gái
khác nữa, tất cả đều ăn vận vô cùng xinh đẹp, vẻ mặt ai nấy đầy kiêu kì. Có thể khẳng định rằng tất cả bọn họ đều là con nhà quyền quý, danh
giá.
Hinata
không muốn gặp rắc rối một tí nào nhưng thật không may là không phải cứ
không muốn là được. Cô nàng kia lại cất giọng chanh chua, ánh mắt xoáy
sâu vào Hinata đầy xem thường:
- Các cậu
xem. Thật chẳng biết từ khi nào mà một buổi tiệc hoàng gia long trọng
như vậy lại có sự góp mặt của một con nhỏ học viên tầm thường như vậy
kia chứ???
Một cô gái đầy vẻ kiêu kì cũng liếc nhìn Hinata đầy vẻ xem thường, lên tiếng xen vào:
- Thật là làm mất mặt những người dự tiệc quá mà. Con nhãi này sao lại đến đây được kia chứ, Elise?
Cô nàng chanh chua vừa rồi - Elise - khẽ nở nụ cười nửa miệng rồi lên tiếng đáp lời:
- Còn phải hỏi sao? Chẳng phải là nó đến được đây là nhờ dụ dỗ được anh Ray mang nó theo sao??? Thật là quá đê tiện.
Mỗi câu
nói đùa cợt của bọn tiểu thư quyền quý đều như một lưỡi dao sắc bén, đâm thẳng vào Hinata. Hinata... thực sự rất mệt mỏi. Không muốn ở đây thêm
giây phút nào nữa, Hinata quyết định sẽ rời đi, mặt kệ những lời nói của bọn người kia.
Thế nhưng, Hinata đã phải ngay lập tức chấm dứt kế hoạch rời đi của mình chỉ bởi một câu nói của tiểu thư Elise:
- Này, các cậu nói xem. Con nhỏ này lúc nào cũng bám theo những người tài năng,
quyền thế không rời. Vậy... chắc chắn là cha mẹ của nó cũng chỉ là một
lũ nhà nghèo ăn bám, bẩn thỉu mà thôi. Tớ còn nghĩ... cha mẹ của nó chắc chắn đã dạy nó làm như vậy.
Trước lời
nói này của Elise, cả đám tiểu thư đều cười vang đầy thích thú, tất cả
bọn họ đều tỏ rõ sự đồng tình, mỗi người lại tiếp tục nói thêm một câu
mà trọng tâm lúc này là sỉ nhục gia đình và cha mẹ của Hinata.
Đến lúc
này thì nhất định không thể cho qua. Thích nói Hinata thế nào cũng được, thích xem Hinata như một trò đùa cũng chẳng sao, Hinata đều có thể nhịn được để giữ cuộc sống yên ổn thế nhưng... động đến cha mẹ, gia đình của Hinata, động đến những người mà Hinata kính trọng và yêu thương nhất
thì... không thể tha thứ được.
Hinata siết chặt bàn tay, khuôn mặt đen lại đầy vẻ giận dữ. Hàn khí từ Hinata toát ra ngùn ngụt, giọng nói đầy lạnh lùng:
- Câm hết đi.
Cả đám tiểu thư danh giá đang nói cười vui vẻ chợt cứng đờ mặt, không thể tin được những gì mình vừa nghe. Tất cả không hẹn mà cùng nhau im bặt, cũng chẳng còn cười
nổi. Elise lên tiếng:
- Mày vừa nói gì?
Hinata không chút e dè, vẫn giữ sự lạnh lùng như cũ, ngang nhiên đáp lời Elise:
- Tôi nói các người câm hết đi.
Sắc mặt Elise sa sầm, lần nữa hỏi lại:
- Mày nói lại xem, vừa rồi mày nói gì?
Hinata cười nhếch mép, nhìn cả đám tiểu thư với ánh mắt ghét bỏ, đầy tự tin và cũng đầy thách thức:
- Tiểu thư danh giá như
các người tai có vấn đề sao??? Thật là thất vọng, nhìn sang trọng, quý
phái như vậy mà không ngờ lại khiếm khuyết. Chẳng lẽ... các người không
có tiền để khám tai sao?
Lúc này, đám tiểu thư
đang còn ngẩn ngơ vì chuyện xảy ra quá bất ngờ mới sực tỉnh. Tất cả bọn
chúng đều đen mặt lại, đầy vẻ giận dữ nhìn Hinata:
- Con nhãi, mày nghĩ mày là ai mà dám to gan nói vậy với bọn tao?
Cả đám siết chặt tay, nhìn Hinata đầy phẫn uất. Thấy tất cả bọn họ đều im lặng, Hinata tiếp tục lạnh lùng lên tiếng:
- Các người nghĩ mình hay lắm sao??? Các người nghĩ mình đủ tư cách để khinh thường người khác và gia đình họ sao?
Tất cả đều im lặng, Hinata tiếp tục:
- Tôi chẳng thích nói
nhiều với các người. Chuyện lúc trước cô đã làm với tôi, tôi có thể bỏ
qua nhưng tôi muốn các người nhớ một điều, đừng bao giờ sỉ nhục gia đình tôi, cha mẹ tôi bởi vì... Các người không đủ tư cách để nói về họ.
Những lời cuối cùng, Hinata vì quá xúc động mà gần như hét lên.
Sau một thoáng ngẩn người, đột nhiên Elise bật lên tiếng cười:
- Mày nói hay lắm, gan cũng to đấy.
Vừa dứt lời, Elise đã nhanh chóng dùng phép thuật, di chuyển đến đứng sát bên Hinata, đầy vẻ nguy hiểm:
- Con nhỏ tầm thường như mày mà cũng đòi lên lớp với tao sao??? Mày nghĩ mày là ai, mày nghĩ gia đình mày danh giá lắm sao??? Tầm thường thì cũng chỉ là tầm thường
thôi, lũ kém cỏi, chỉ biết bám đuôi những người danh giá.
Lời nói này của Elise như tiếp thêm động lực cho những cô tiểu thư khác. Tất cả bọn họ lại cất lên tiếng cười khiêu khích:
- Gia đình mày là cái gì mà tụi tao không có tư cách sỉ nhục?
- Lũ bẩn thỉu, kém cỏi như gia đình mày sao không biến đi cho khuất mắt kia chứ?
- Sinh con ra ăn bám như mày thì cả nhà cũng chỉ là ăn bám thôi. Cha mẹ mày đúng là không biết dạy con.
Từng lời chửi rủa, lăng mạ cứ tiếp tục phát ra đầy cợt nhã.
Hinata sắc mặt càng lúc càng sa sầm, hàn khí cũng tăng lên hơn hẳn vừa rồi. Lúc này thì... đã quá sức chịu đựng của Hinata rồi.
Hinata tức giận thực sự, lấy thanh kiếm mà nó đã gửi đến cho Hinata lúc trước - vũ khí phòng
thân mà Hinata luôn mang theo bên người - hướng thẳng về phía Elise đang đứng bên cạnh.
Khá sững sờ nhưng Elise nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, cười nhếch mép:
- Mày dám tấn công tao sao?
Hinata chỉ cười nhếch mép:
- Vẫn câu nói đó, sao lại không dám?
Elise thoáng nét bất ngờ trên khuôn mặt rồi nhanh chóng dịch chuyển lùi lại, tránh xa lưỡi kiếm
của Hinata. Rồi, Elise giận dữ nhìn nó:
- Được. Tao nhất định sẽ giết chết mày.
Lời Elise vừa dứt, cả đám tiểu thư cùng chuẩn bị tư thế, sẵn sàng dùng phép thuật tấn công nó bất cứ lúc nào.
Đúng là Hinata không
dùng được phép thuật nhưng trong trường hợp này, Hinata không hề sợ sệt
mà lại vô cùng mạnh mẽ, tự tin. Ít nhất thì Hinata cũng đã được cha mẹ
mình dạy cho cách phòng thân và lúc này đây, điều cần làm nhất của
Hinata là dạy dỗ bọn đã dám cả gan sỉ nhục cha mẹ cô, đã dám xem thường
gia đình cô.
Elise cười nhếch mép, chiếm thế chủ động tấn công trước.
Từ dưới mặt đất, những
chiếc bóng dài tạo thành hình những bàn tay đáng sợ vùng dậy, lao đến
Hinata. Hinata nhíu mày, nhanh chóng nhảy lên, né tránh những bàn tay vô cùng đẹp mắt. Khôn dừng ở đó, những cô tiểu thư kia cũng đã ra tay.
Những nhánh tầm xuân đầy gai nhọn cũng xuất hiện từ dưới mặt đất, đâm thẳng lên nhắm tới Hinata. Những chiếc lá đã chịu tác động của phép thuật trở nên đầy sắc nhọn,
hệt như những chiếc phi tiêu lao đến Hinata.
Hinata nhíu mày, thực sự rất phiền phức khi phải chiến đấu với nhiều người như thế trong lúc này.
Hinata nắm chặt thanh
kiếm trên tay, biến đổi thanh kiếm thành một thanh kiếm lửa mạnh mẽ.
Hinata vung mạnh thanh kiếm chém đứt những cành tâm xuân đang tấn công
mình, khiến tất cả chúng đều bị thiêu rụi bởi ngọn lửa phép thuật. Vừa
mới giải quyết xong đám tầm xuân phiền phức, Hinata lập tức chuyển hóa
sức mạnh của lửa thành sức mạnh của gió, chém mạnh vào không khí, đánh
bật những chiếc lá sắc nhịn đang lao về phía mình.
Thế nhưng ngay lúc này,
phép thuật của Elise đã nắm được chân của Hinata. Elise nở nụ cười, kéo
mạnh Hinata ngã xuống đất. Nhân cơ hội này, tất cả đồng loạt tấn công
vào Hinata.
Dù có phần đau vì bị
trúng đòn của Elise nhưng Hinata nhanh chóng nhận ra tình hình nguy hiểm mà mình đang phải đối mặt. Hinata nhanh chóng nắm chặt thanh kiếm,
chuẩn bị đối phó.
Quả không ngoài dự đoán, cả đám tiểu thư danh giá ấy tấn công Hinata không chút nương tay.
Quả cầu bóng đêm, quả
cầu ánh sáng, quả cầu lửa, quả cầu nước,... tất cả những quả cầu phép
thuật đầy mạnh mẽ đồng loạt xuất hiện trên lòng bàn tay của đám tiểu
thư. Elise nở nụ cười thích thú rồi phóng quả cầu về phía Hinata.
Hinata dù
biết mình đang gặp vấn đề vô cùng lớn nhưng nhất quyết không chịu thua.
Nhìn những quả cầu phép thuật đang lao đến mình một cách nhanh chóng,
Hinata vung thanh kiếm phép thuật của mẹ mình ra trước mặt, cố gắng vận
dụng triệt để những gì đã được mẹ mình - nó - dạy bảo từ trước.
Thanh kiếm phép thuật
sáng lên, một luồng sáng rực rỡ đến chói mắt khiến đám tiểu thư kia cũng không chịu đựng được mà phải nghiêng người, đưa tay che mắt để cản bớt
ánh sáng. Những quả cầu năng lượng đang hướng thẳng tới Hinata cũng bị
khuất trong thứ ánh sáng rực rỡ này.
Những tiếng nổ lớn vang lên, kèm theo đó là tiếng hét đầy đau đớn.
Ánh sáng vừa tắt, những người bên trong đại điện vì tiếng nổ và tiếng hét mà nhanh chóng chạy ra ngoài.
Cảnh tượng bên ngoài khiến tất cả đều im lặng vì ngỡ ngàng, ai nấy đều nhìn chằm chằm vào cảnh trước mắt.
Ở bên ngoài, ngay đài
phun nước, ngay trước đài phun nước, một cô gái bé nhỏ xinh đẹp với mái
tóc màu bạch kim, cả người đã bị bẩn đang chống thanh kiếm trên đất,
không ngừng thở dốc vì mệt. Còn ở phía đối diện, một đám đầy những tiểu
thư danh giá, con nhà quý tộc đang nằm dài trên đất, khắp người cũng bị
bụi bẩn không kém. Tất cả bọn họ đều yếu ớt chống tay ngồi dậy, cảm giác toàn thân rã rời.
Anh, Saphia, Gin và Kai cũng nhanh chóng chạy ra ngoài.
Đám đông tự động nép sang một bên nhường đường cho bốn người họ, lúc này tiếng xì xào bàn tán mới bắt đầu nổi lên.
Cả bốn người anh,
Saphia, Gin và Kai đều ngỡ ngàng trước cảnh tượng trước mắt. Theo những
gì họ thấy thì chắc chắn vừa rồi ở đây đã xảy ra một cuộc chiến phép
thuật.
Nhìn thấy Hinata đang thở dốc đầy mệt mỏi, Gin và Kai vội vã chạy đến:
- Hinata, con có sao không?
Thấy thái độ của Gin và
Kai, cộng thêm mái tóc màu bạch kim kia, anh và Saphia đã có thể khẳng
định cô bé đó chính là Hinata, con gái của nó và hắn, người mà cả hai
đang rất muốn gặp.
Rất nhanh chóng, cả hai chạy đến bên cạnh Hinata, cúi người quan sát cô bé đang không ngừng thở dốc, lo lắng:
- Con ổn chứ??? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao... sao lại thành ra như thế này???
Trước sự lo lắng của mọi người, Hinata chỉ cúi đầu im lặng, sắc mặt trở nên nhợt nhạt.
Về phía những vị tiểu thư kia.
Những quan chức, đại
thần là cha mẹ của những cô tiểu thư kia cũng nhanh chóng tiến đên cạnh
con gái mình, lo lắng cho tình hình của họ. Tất cả bọn họ đều không
ngừng hỏi han nhưng không một ai lên tiếng trả lời. Những cô tiểu thư đó người thì im lặng vì quá bất ngờ cho chuyện vừa xảy ra lúc nãy, số còn
lại chỉ im lặng, liếc mắt nhìn về phía Hinata đang mệt mỏi ở phía bên
kia đầy căm thù, phẫn nộ. Và trong số những ánh mắt sắc bén, độc ác đó
có cả ánh mắt của Elise.
Trước sự ồn ào trong cung điện, tất cả mọi người đều đã có mặt và... trong số đó đã có sự xuất hiện của Ray.
Vừa quan sát tình hình,
nhìn thấy em gái mình đang thở dốc trên đất, sắc mặt trở nên tái nhợt,
Ray đã cảm thấy lửa giận trào lên trong lòng, vội vã chạy đến chỗ em gái mình, ôm lấy Hinata vào lòng:
- Hinata, em...
Ray chưa nói hết câu thì Hinata đã ngẩng đầu nhìn anh trai mình, mỉm cười yếu ớt:
- Anh Ray.
Vừa nói xong câu này thì Hinata đã ngất lịm đi trong vòng tay của Ray.
- Hinata...
Anh, Saphia, Gin, Kai lo lắng gọi tên Hinata, trong khi đó Ray chỉ im lặng, ôm lấy cô em gái bé
nhỏ vào trong lòng mình, bế Hinata lên rồi đứng dậy. Ray đưa mắt nhìn
anh và Saphia, lạnh lùng:
- Con cần một phòng.
Ngay lập tức, Gin đã lên tiếng:
- Để ta dẫn con đi.
Rồi, Gin và Kai nhanh chóng dẫn đường cho Ray.
Khi bóng Ray đã khuất sau hàng người đông đúc, anh lên tiếng đầy uy quyền:
- Nhanh chóng đưa những tiểu thư này đi trị thương.
Nhận được lệnh, binh lính ngay lập tức làm theo.
Bọn họ vừa được mang đi
thì một vài quan đại thần đi đến trước mặt anh và Saphia, dẫn đầu đám
người đó là một quan chức cấp cao đầy quyền lực của vương quốc phép
thuật. Tất cả cúi đầu trước anh và Saphia rồi bằng chất giọng phẫn nộ,
ông ta lên tiếng:
- Thưa quốc vương và
hoàng hậu. Elise, con gái thần và các vị tiểu thư khác bị thương ở đây
thực sự là một sự sỉ nhục lớn với bọn thuộc hạ. Chúng thần mong người sẽ giải quyết vụ này, xử lí mọi chuyện thật nghiêm minh và đòi lại công
bằng cho con gái thần cũng như con gái của những vị đại thần này.
Tất cả lại đồng loạt cúi đầu.
Anh khẽ nhíu mày rồi nhanh chóng đáp:
- Ta nhất định sẽ làm rõ việc này.
Nói rồi, anh và Saphia
cùng quay bước đi. Lúc này đây, cả hai đều rất lo lắng cho Hinata và
cũng rất tò mò muốn biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ngoài này.