Nó, hắn, Gin, Kai cùng Claudia an toàn trở về đến kí túc xá.
Từ ngoài trở về, lẽ đương nhiên tất cả đều cảm nhận rõ rệt sự thay đổi của thế giới phép thuật. Một đêm trăng tròn rực sáng đầy yên tĩnh bỗng chốc đã trở nên rùng rợn đến đáng sợ. Bầu trời đen ngòm, ánh trăng mang sắc
đỏ rực như máu. Đã vậy, không khí cũng có chút quỷ dị bao trùm, thật sự
ngột ngạt.
Đã vậy, chẳng biết từ đâu mà bầu trời xuất hiện một
đàn dơi đen vô cùng đông đúc. Tuy chỉ nhìn từ xa nhưng ai cũng có thể
cảm nhận rõ sự hoảng loạn của đàn dơi. Tất cả mọi thứ như đang báo hiệu
cho những chuyện không lành sắp xảy đến, những chuyện thật kinh khủng.
Mở cửa bước vào phòng, nó và hắn mệt mỏi tiến đến sofa, Gin, Kai cùng
Claudia cũng trong tình trạng tương tự. Ray và Hinata vẫn còn ở đó, thấy mọi người trở về, nhìn thái độ xen lẫn với những cảm giác khó chịu nãy
giờ, Ray cũng đoán được phần nào kết quả:
- Thất bại rồi sao?
Ray cất tiếng hỏi, cố gắng nói không quá lớn để Hinata không giật mình thức giấc. Phải. Sự thật là Hinata đang ngủ.
Chuyện mà Hinata cùng anh trai mình vừa được chứng kiến đã gây nên một cú sốc
lớn, một sự tổn thương sâu sắc trong lòng Hinata. Suốt cả buổi, Hinata
trầm mặc không nói một lời, nước mắt không cầm lại được mà cứ tuông rơi
mãi. Ray chỉ có thể ôm chặt em gái của mình vào lòng, để Hinata mặc sức
khóc cho giải tỏa bớt niềm đau.
Cứ như thế, Hinata tựa vào vai
anh trai mà khóc, chẳng biết từ lúc nào đã vì mệt quá mà chìm vào giấc
ngủ. Vậy cũng tốt. Ray để Hinata tựa đầu lên vài mình ngủ, đưa tay nhẹ
lau đi những giọt nước mắt còn vươn. Được một lúc thì mọi người đã trở
về.
Trở lại tình hình lúc này.
Nghe câu hỏi của Ray, mọi người chỉ biết buồn bã gật đầu.
Lúc này, nó đã nhận ra đôi mắt có hơi sưng lên, còn chút ươn ướt của con gái mình liền quay sang hỏi Ray:
- Ray, Hinata bị sao vậy?
Mọi người đều dời ánh mắt nhìn Ray. Ray lặng lẽ buông tiếng thở dài rồi
thuật lại mọi chuyện cho mọi người cùng nghe. Tâm trạng lúc này lại càng thêm ngột ngạt và u ám. Mọi chuyện lại càng lúc càng phức tạp, càng lúc càng đi theo chiều hướng không tốt, không biết rồi mọi thứ sẽ đi về đâu đây.
Khi mọi người còn đang im lặng thì hắn đã lên tiếng:
- Ryu, Claudia còn bị thương đấy.
- À, phải nhỉ!!!
Nghe lời hắn nói, nó mới sực nhớ ra. Nó quay sang nhìn Claudia, cười dịu dàng:
- Xin lỗi con nhé, giờ ta sẽ giúp con trị thương. Vào phòng thôi nào.
Nói rồi, nó đưa Claudia về phòng mình để tiện cho việc trị thương. Hắn quay sang nhìn Gin và Kai lên tiếng:
- Hai người cũng vào đi, ít nhiều cũng bị thương rồi.
Gin và Kai gật đầu rồi cùng theo bước nó.
Trong phòng khách lúc này chỉ còn hắn, Ray và Hinata đang ngủ say.
Ray nhẹ nhàng đỡ Hinata nằm lên chân mình, chỉnh lại tư thế cho em gái nằm
thoải mái. Mọi hành động của Ray đều vô cùng dịu dàng và rất đỗi cẩn
thận, sợ rằng chỉ cần mạnh tay một chút thôi sẽ khiến cô em gái giật
mình thức dậy, lại phải tiếp tục đối mặt với cú sốc lúc nãy.
Hắn
có chút mệt mỏi tựa lưng vào ghế sofa rồi nhìn con trai mình, giọng nói
tuy nghe như lạnh nhạt nhưng Ray vẫn có thể cảm nhận rõ sự quan tâm mà
hắn dành cho mình:
- Lúc nãy con cảm thấy thế nào?
Ray trầm ngâm nhìn em gái rồi mới quay sang nhìn hắn, mắt đối mắt:
- Ghét phải thừa nhận nhưng... hắn ta thật đã khiến con sợ hãi.
Nói đến đây, Ray nhớ lại những hình ảnh của lúc đó kèm theo những cảm giác
của chính mình. Đến giờ, chúng vẫn còn quá chân thực, quá sống động, hệt như vẫn còn đang diễn ra. Ray thầm nghĩ, bản thân mình còn như vậy thì
với Hinata, chuyện lúc nãy còn đáng sợ đến nhường nào.
Hắn đáp lời con trai mình:
- Sắp tới nhất định sẽ rất nguy hiểm. Theo lời hắn nói, con phải cẩn thận đấy.
Ray vén lại vài sợi tóc bạch kim lòa xòa trước mặt em gái, khẽ gật đầu:
- Cha... cũng vậy. Đừng làm gì hấp tấp đấy.
Hắn khẽ bật cười trước lời con trai mình. Thật là hiếm có khi nào hai cha
con nói chuyện mà không gây sự, chọc phá nhau như lúc này đây nên hắn
không muốn phá hỏng bầu không khí. Hắn gật đầu:
- Khuya rồi, con đưa Hinata về phòng đi. Con bé rất cần có người bên cạnh.
Ray theo lời cha mình nhẹ nhàng bế Hinata lên đưa về phòng, lúc đi ngang qua hắn, Ray khẽ dừng lại nói vài lời rồi mới bước đi:
- Cha cũng ngủ ngon.
Hắn khẽ cười, ánh mắt lấp lánh niềm vui. Đứa con trai này, thật sự khiến
hắn thật sự không thể không thấy vừa lòng. Nhìn Ray, hắn như thấy chính
mình vậy, thấy chính sự lạnh lùng của bản thân nhưng điểm khác biệt là
sự lạnh lùng ấy lại không cô độc như hắn đã từng. Hắn thích chọc phá Ray bởi lẽ đó là cách hắn dành tình cảm cho con trai mình. Hắn vui vì con
trai mình không giống như hắn lúc trước, như vậy với hắn là quá đủ rồi.
Sáng.
Ngay từ sớm, nó, hắn, Gin và Kai đã lập tức khởi hành trở lại cung điện.
Tình hình lúc nãy đã vô cùng căng thẳng, kế hoạch 1 xem như thất bại,
chính vì vậy đây là lúc sẵn sàng tiến hành kế hoạch 2.
Claudia đã bị phát hiện thân phận nội gián nên hiện tại cũng khá nguy hiểm. Bởi lẽ đó, tạm thời Witchard vẫn an toàn hơn vì chắc chắn không ai ngờ tới
Claudia sẽ trốn ở nơi này. Thời gian này, Claudia sẽ ở chung với
Crystal, nghỉ ngơi tịnh dưỡng để sẵn sàng cho kế hoạch 2 được thực hiện.
Một không khí khác thường đang bao trùm khắp Witchard và cả thế
giới phép thuật. Đâu đâu cũng là những tiếng xôn xao, những lời bàn tán
có phần lo lắng về hiện tượng kì lạ đã xảy ra đêm hôm qua và không khí
có phần nặng nề, kí quái của ngày hôm nay.
Hinata cùng anh trai
đến lớp, dáng vẻ vẫn là một điệu thất thần. Cú sốc đêm qua quá lớn, vẫn
còn âm ỉ khiến Hinata không thể nào vui vẻ nổi. Ray ảo não đi cạnh em
gái mình, cậu thật chẳng biết phải làm sao để khiến Hinata có thể vui vẻ trở lại. Việc duy nhất Ray có thể làm lúc này là luôn bên cạnh em gái
mình để Hinata biết được dù cho có chuyện gì xảy ra vẫn luôn luôn có một bờ vai để Hinata tựa vào.
Bước vào lớp học, Hinata cùng anh trai về chỗ ngồi.
Vừa mới đến cửa lớp, hình ảnh đầu tiên Hinata nhìn thấy chính là Yuu và
Haruko vui vẻ ngồi trò chuyện với nhau. Cả hai nói chuyện vô cùng vui
vẻ, thoáng chốc, Hinata lại nhìn thấy nụ cười của Yuu, một nụ cười thật
vui vẻ. Bất chợt, Hinata nở nụ cười nhạt rồi theo bước anh trai về chỗ
ngồi của mình, dáng vẻ lạnh lùng đến kì lạ, một Hinata trước nay chưa
từng có.
Ray chỉ liếc mắt nhìn qua Yuu và Haruko vui vẻ chuyện
trò với nhau nhưng rồi cũng nhanh chóng thu hồi ánh mắt. Những chuyện
như thế này chẳng đáng để Ray bận tâm, thứ duy nhất cậu lo lắng và quan
tâm chỉ có em gái mình mà thôi. Không khó để Ray nhận ra, tâm tình em
gái mình thật sự rất không tốt.
Green cũng cảm nhận được điều
này, tiến đến ngồi cạnh Ray, Green khều khều Ray, giọng nói thì thầm rất khẽ, ánh mắt len lét nhìn sang Hinata đang tỏa hàn khí phía bên kia:
- Anh Ray, Hinata... cậu ấy sao vậy?
Ray nhẹ buông tiếng thở dài lắc đầu:
- Con bé... cảm thấy không khỏe trong người thôi. Đêm qua... gặp ác mộng.
Ray cảm thấy có lỗi khi phải nói dối Green nhưng để nói thật thì Ray thực
sự không thể. Một phần vì đây là chuyện riêng của gia đình, một phần vì
đây là những rắc rối đầy nguy hiểm, Ray không muốn Green có dính dáng
tới.
Green khẽ "à" lên hiểu ý rồi lại nói khẽ với Ray:
- Um... vậy có sao không nếu em cùng cậu ấy cúp học buổi hôm nay? Ra ngoài đi chơi có thể giải tỏa tâm trạng đấy!!!
Ray suy nghĩ rồi đáp lời:
- Kết giới thì sao?
Green cười tít mắt rồi tiếp tục thì thầm với Ray:
- Cái này thì anh khỏi lo. Để em kể anh nghe chuyện này.
Thế rồi, Green bắt đầu câu chuyện của mình.
Chuyện xảy ra cách đây 3 ngày.
Chỉ là tình cờ nhưng đó là một buổi chiều khi Rebecca đột nhiên không nhờ
Toshiro mà quay sang nhờ Green giúp mình làm vài tài liệu. Dù khá bất
ngờ nhưng dù sao cũng là họ hàng, cũng xem như người một nhà nên Green
cũng sẵn sàng giúp đỡ. Ôm xấp tài liệu trên tay để đem về phòng làm,
Green lúc đi ngang khu vườn gần kí túc xá thì đột ngột dừng lại.
Tuy không phải người hay tò mò hay thích quan tâm chuyện người khác
nhưng... lần này Green lại đặc biệt có hứng thú, không kiềm được mà phải nép người sau gốc cây lớn nhìn xem. Trên môi Green nở nụ cười ranh mãnh hiếm có. Green thật không ngờ, bản thân có thể có cơ may gặp được cảnh
tượng hiếm hoi này.
Tình hình trước mắt là Green đang chứng kiến
cảnh Kiyoshi quỳ gối tỏ tình với Shizuna. Ánh mắt Kiyoshi đầy chân
thành, những lời nói thốt ra cũng vô cùng chân thành, Green có thể thấy
rõ biểu cảm của Shizuna, vô cùng hạnh phúc, xen lẫn vô cùng xúc động. Và ngay sau đó, Green có thể chứng kiến rõ ràng cái gật đầu đồng ý cùng
khuôn mặt đã đỏ lên vì ngượng ngùng của Shizuna.
Green nhoẻn
miệng cười thật tươi. Kiyoshi là bạn thân của Toshiro, kể ra họ cũng
quen biết thân thiết. Kiyoshi tính tình rất tốt, Green công nhận điều đó và Green cũng xem Kiyoshi là một người bạn tốt, một anh trai tốt của
mình. Còn Shizuna, Green không thân thiết nhưng cũng biết rõ Shizuna là
cô gái hiền lành, rất lương thiện lại xinh đẹp. Kể ra thì Kiyoshi và
Shizuna vô cùng xứng đôi, Green thầm chúc mừng cho hạnh phúc của họ.
Ấy vậy mà có một điều Green không ngờ.
Ngay khi Shizuna chấp nhận lời cầu hôn, Kiyoshi đã vui mừng đến nổi nhảy
cẩng lên rồi ôm chầm lấy Shizuna quay vòng vòng, nụ cười của cả hai vô
cùng hạnh phúc. Và khi chân Shizuna đã tiếp đất thì Shizuna và Kiyoshi
lại tiếp tục nồng nàn bằng... một nụ hôn.
Ngay lúc này đây, Green nhận ngay một cái cốc đầu từ người bên cạnh. Ôm lấy đầu, Green nhăn mặt, lên tiếng khẽ:
- Anh làm gì vậy?
Ray có chút nhăn nhó, giọng cũng có gì đó lành lạnh đáp lời:
- Rình mò người ta hôn nhau nữa chứ. Em thật là...
Green bĩu môi:
- Tình cờ, chỉ là tình cờ. Nó tự ập vào mắt, em tránh sao khỏi.
Lúc này, lại thêm một cái cốc Ray dành cho Green khiến Green lần nữa xuýt xoa. Ray lại cất lời:
- Xem mặt em đấy. Kể đến cảnh hôn nhau là hai mắt sáng rực, lại còn...
- Anh đang ghen sao?
Ray chưa nói hết câu thì Green đã chen vào, kèm theo đôi mắt cún con nhìn
Ray chầm chầm khiến Ray khẽ khựng lại, có chút cảm giác kì lạ, không
quen. Green khẽ bật cười trước thái độ của Ray rồi đáp:
- Bỏ qua, bỏ qua. Em kể tiếp này.
Nói rồi, Green hắn giọng, tiếp tục câu chuyện dang dở.
Sau giậy phút ngọt ngào ấy, Kiyoshi và Shizuna cứ tay trong tay, vui vẻ và
rất hạnh phúc. Cũng ngay lúc này đây lại có thêm hai người nữa xuất
hiện. Từ xa, Ame và Nyoko đi song song với nhau cùng bước tới, cả hai
trên môi đều là nụ cười rạng rỡ, tâm trạng dường như rất tốt, rất vui
vẻ.
Thấy Kiyoshi và Shizuna, từ xa Nyoko đã vẫy tay rồi nhanh
chóng nắm lấy tay Ame kéo tay chạy lại gần, trông cả hai vô cùng thân
thiết, dường như không có khoảng cách nào.
Nyoko nhìn thấy nụ
cười rạng rỡ của Kiyoshi và Shizuna kèm theo khuôn mặt phớt hồng của
Shizuna và bàn tay đang đan xen vào nhau giữa hai người và một thứ gì đó lấp lánh nơi bàn tay Shizuna thì khẽ cười lên tiếng:
- Chúc mừng Kiyoshi nhé! Anh phải chăm sóc tốt cho Shizuna nhà em đấy.
Shizuna ngượng ngùng cúi đầu còn Kiyoshi thì tươi cười rạng rỡ, càng nắm chặt tay Shizuna, gật đầu:
- Cứ yên tâm giao Shizuna cho anh.
Tiếng cười nói vui vẻ cứ thế vang vọng.
Bất chợt, Nyoko lên tiếng:
- Này. Cũng nên chúc mừng hạnh phúc của hai người chứ nhỉ.
Shizuna ngơ ngác nhìn Nyoko:
- Ý cậu là sao?
Nyoko nháy mắt với Kiyoshi và Shizuna rồi quay sang Ame, nụ cười bí hiểm:
- Vậy thì... phải phiền giáo sư Ame của chúng ta rồi.
Ame nãy giờ yên lặng nghe cuộc trò chuyện bất giác bị Nyoko nhắm tới nhờ vả thì có chút bất an, thoáng rùng mình:
- Ch... Chuyện gì?
Nyoko tươi cười tít mắt:
- Dạo này hơi bận với việc học. Vậy... ba ngày nữa đi. Ba ngày nữa phiền
giáo sư Ame giải quyết kết giới để... đám học trò này ra ngoài chơi đùa
ăn mừng nhé!!!
Kiyoshi và Shizuna mỉm cười nhìn nhau. Ame thoáng nhăn mặt, nhẹ nhàng buông tiếng trách móc: