Xin lỗi mọi
người vì mình ra chap muộn. Lì do vì sao thì m.n bt rùi đó T^T. Mik ko
bt chap này có hay không nữa, tại mik cứ viết mà không suy nghĩ kĩ lên
m.n bảo ko hay cũng đc.
_______________________Câu chuyện xin được tiếp tục____________________________________
Karma: Cô chủ?
Nagisa: Gì vậy Karma san?
Karma: Cậu ấy......là ai vậy?
Nagisa: Cậu.....ấy?
Karma: Haizz! Là cái người cô nhắc đó.
Nagisa: À! Đó là một người bạn hồi nhỏ của tôi.
Nói đến đó, mặt cô cúi gắm xuống. Tiếng nói càng ngày càng nhỏ .
Karma: Có thật sự đơn giản vậy không?
Cô giật mình ngẩng mặt lên, cô ngạc nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt đó.
Khuôn mặt của người con trai có ánh mắt hoàng kim tuyệt đẹp,
nhưng......hôm nay nó không còn rạng ngời, vui vẻ như trước nữa. Mà
là.....một màu sắc u buồn, nhạt nhẹo. Nói lên bao nhiêu nỗi đau và lo
sợ.
Nagisa: Karma.....san
Karma: A! Xin lỗi cô chủ.
Nagisa: * ngơ ngác* sao anh.....lại xin lỗi vậy?
Karma: Ế! S....sao lại xin lỗi á??? Tôi cũng chẳng biết nữa?
Nagisa: * bật cười* anh thật sự......cũng có lúc rất dễ thương đó. Hahaha
Nghe từ dễ thương, trên mặt anh đã hiện lên vài vệt hồng.
( au: úi zùi ui, đỏ mặt òi kìa. Hahahahahahaha)
( karma: a.....ai mà thèm đỏ mặt chứ?)
( au: còn cãi nữa)
( karma: cái.......?)
( au: muhahahaha! Thui quay lại vấn đề chính nào.* vỗ tay 2 cái. Đúng chỉ 2 CÁI THUI ĐÓ. 2 CÁI)
Karma: Cảm ơn vì lời khen! Nhưng cô chủ nè!
Nagisa: Hử?
Karma: Con trai.....không thích được gọi là dễ thương đâu.
Nagisa: Vậy hả? Thế......đáng iu được không?* mắt long lanh
Karma: Không được!
Nagisa: kawai, cute,......( ngu văn=> tạch từ=> .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"
.
.
.
.
.
.
"
.
"
.
.
.
..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
..
.
.
.
.
.
.
=> Mời mọi người tìm từ giúp.)
_ Tua nhanh cuộc nói chuyện nào_
Bala BôLô,......
Cả hai cùng tâm sự , nói chuyện vui vẻ với nhau tơi tận 6h30. Bông Nagisa nhìn lên đồng hồ.
Nagisa: AAAAAAAAAA! Đã muộn thế này rồi sao? Xin lỗi nha Karma san. Tôi phải về phòng rồi.
Karma: Không sao đâu! Cô chủ cứ về đi.
Nagisa: Vậy Bye nha!
Karma: Bye.
Sau khi cô đi ra khỏi căn phòng, anh liền cảm thấy khá mệt.
Karma: [ Sao thế này? Đầu mình lại đau quá. ] [ Cậu biết không? Người ta nói
nếu bắt được ong tiên cậu có thể ước bất cứ điều gì cậu muốn đó! Lại
nữa, lại giọng nói đó, lại màu xanh đó. Thật không? Ukm! Thật mà! Được
rồi! Vậy......mình sẽ ước.........được ở bên cậu mãi mãi! Vậy mình cũng
sẽ ước được ở bên cậu mãi! Hjhjhjhj. Chết tiệt! Sao.....nó cứ ở trong
đầu mình chử? ]
Karma: Rốt cuộc.....cậu.......là ai vậy???
* Cốc Cốc Cốc*
Asano: Oi! Tên ngốc mi tỉnh chưa vậy?
Karma: Ta tỉnh lâu rồi. Mà ai là tên ngốc vậy?
Asano: Thì còn ai ngoài ngươi nữa hả TÊN NGỐC.
Karma: ngươi........
Asano: Mà.......
Karma: Mà sao???
Asano: Người đó là ai vậy?
Karma: Hả?
Asano: Ch! Lúc ngươi ngủ, ta thấy ngươi cứ nói lảm nhảm là: nè! Cậu là ai vậy? ,....... Như thế đó.
Karma: Thật hả?
Karma: Ờ ! Vậy.....người đó là ai?
Karma: Tôi......không biết. Nhưng người đó.....quen lắm. Cả giọng nói lẫn mái
tóc. Quen lắm, nhưng......tôi lại không nhớ được đó là ai cả.
Bỗng người anh chảy rất nhiều mồ hôi, tay ôm đầu.
Asano: Haizzz! Thôi ngươi nghỉ ngơi đi. Chứ ngươi mà lại bị bệnh nữa là ta lại khổ chứ không phải ai khác đâu đó.
Karma: Tôi biết rồi!
_ HẾT CHAP 9 _
Haizzz! Viết mỏi tay quá đi à. Không bt chap này có hay ko nữa. Bạn nào có ý kiến j thì cmt bên dưới nhoa.
BYE BYE! Chúc mọi người có kì nghỉ vui vẻ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT