Trọng Phùng Dĩ Hậu: Sau Khi Gặp Lại

Chương 12: Một Người Đã Đính Hôn, Một Nguời Đã Có Nhi Tử


...

trướctiếp

Từ ngày đó, Triệu Tịch chưa từng gặp lại Tần Mục Dương. Thỉnh thoảng, Lục Thanh Hoa sẽ đến ‘Duyên Sắc’, chỉ là mỗi lần đều sẽ “vội vàng quay về”, nói cho đẹp là cải tà quy chính.

Triệu Tịch làm bộ vô tình hỏi y gần đây có phải là rất bận không, Lục Thanh Hoa chỉ hàm hàm hồ hồ nói trong nhà gần đây đang có chuyện.

Triệu Tịch lại nhớ tới biểu tình ngày đó của Tần Mục Dương khi nhận điện thoại, trong lòng hiểu rõ, liền không có hỏi nữa.

Nửa tháng nửa là đến sinh nhật của Hứa Hạo Nhiên, theo tính cách của hắn, vào mỗi dịp này hàng năm, hắn ta chắc chắn sẽ không chút dè sẻn mà tổ chức một bữa tiệc thật linh đình.

Triệu Tịch vừa tính toán muốn mua cái gì, vừa nghĩ tới lúc đó phải lấy lý do nào để khước từ.

Kết quả còn chưa nghĩ được gì, Phương Tần đã đến trước mặt giao thiệp mời cho cậu.

“Ể, Tiểu Bạch nói là phải đưa đến tận tay cho cậu.” Phương Tần cười híp mắt nói.

Triệu Tịch buồn bã, mỗi lần đối diện với vị lão bản này, trong lòng cậu lại không hiểu sao cứ thấy dè dặt, chỉ đành im lặng nhận lấy thiệp mời.

Phương Tần nâng cằm nhìn cậu một lúc, rồi nháy nháy mắt, “Tiểu Bạch nói muốn tôi phải tận mắt thấy cậu mở thiệp ra.”

Triệu Tịch thất bại xé rách phong bì, trong nháy mắt đã bị một đàu đỏ chói lóa chiếu cho mù mắt, có chút ngây ngốc nhìn về phía người trước mặt.

Phương Tần buông tay, “Bọn họ nhất định phải dùng màu đỏ.”

Triệu Tịch không trả lời, thực sự là gần mực thì đen, ca ca của cậu đã bị làm hư mất rồi.

Nội dung thư mời cũng rập theo khuôn như mấy cái khác, giống như đang mời đi ăn cưới vậy, Triệu Tịch nhìn đến dòng cuối cùng, không khỏi ngẩng đầu nhìn Phương Tần.

Phương Tần dù đang bận bịu làm chuyện khác vẫn ung dung cười, còn thở dài một hơi: “Ai, kỳ thực cũng không có gì, đây cũng là hảo tâm của Tiểu Bạch.”

Triệu Tịch không nói gì, kỳ thực, cậu đại khái có thể hiểu được tâm tư của Bạch Vũ Hàng là gì. Do lần trở về này của cậu, Bạch Vũ Hàng muốn mượn cớ đem cậu kéo đến trong vòng tay của hắn trói chặt lại, mà cũng vì chuyện ầm ĩ sáu năm trước cùng Tần Mục Dương, Bạch Vũ Hàng luôn sợ cậu sẽ lần nữa không lên tiếng mà rời khỏi.

Trong lòng Triệu Tịch rất cảm động, cậu từ đầu đến cuối đều không muốn nghĩ đến tương lai sau này.

Đối với cậu mà nói, chỉ khi Đông Đông hoàn toàn bình phục, cậu mới có thể tìm thấy một lối đi để bước tiếp.

Cậu mơ hồ đoán được Bạch Vũ Hàng muốn làm cái gì, cũng không biết chính mình có nên hay không tán đồng đây.

Đến ngày hai mười, Phương Tần đích thân tới đón cậu, Đông Đông đã được gửi nhờ người hàng xóm dưới lầu trông coi.

Hứa Hạo Nhiên là con út của Hứa giá, công ty đã có hai người anh chống đỡ, hắn là từ lúc sinh ra đã là nhị thế tổ ngậm thìa vàng, chỉ sau khi cùng Bạch Vũ Hàng xác định quan hệ mới dần dần bỏ đi những thói hư tật xấu. Mà sinh nhật lần này làm hấp tấp như vậy cũng là do dưới sự “chén ép” của Bạch Vũ Hàng mà thành, một phần để duy trì “truyền thống” tốt đẹp giữa hai người bọn họ.

Vào buổi chiều, Triệu Tịch vừa mới tan ca đã bị Phương Tần mang đi, rồi dừng lại trước một quán rượu ở trung tâm thành phố.

Triệu Tịch nhìn bảng hiệu trên đỉnh đầu, trong lòng líu lưỡi, bọn nhà giàu nhị thể tổ thật khiến người ta đố kỵ mà. >”-->

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp