Diệp Tố gọi xong cơm liền cùng Lý Hoằng Hậu chọn một bàn ăn không xa các tuyển thủ dự thi mà ngồi xuống.

Lý Hoằng Hậu đối mọi người không khí túc mục hòa khí cười cười: "Các ngươi không cần để ý ta, tùy ý dùng cơm."

Mọi người gật đầu, nhưng làm sao có thể chân chính tùy ý được, đều có chút câu nệ mà từ từ ăn cơm, không hẹn mà cùng trầm mặc, thao thao bất tuyệt lúc trước về đảo nhỏ, thi đấu cũng cùng nhau đình trệ. Trái lại không khí giữa Lý Hoằng Hậu cùng Diệp Tố lại thập phần nhẹ nhàng thích ý, hưởng thụ cơm trưa mỹ vị.

Hiển nhiên, hai người đều không có thói quen ăn cơm không nói chuyện, trên bàn cơm thỉnh thoảng sẽ nói chuyện với nhau hai câu.

Người phụ trách ở bàn bên cạnh vội vàng dựng lỗ tai, ý định nghe một chút tin tức, hắn đã sớm tò mò loạn cào cào với quan hệ giữa Diệp Tố và Lý Hoằng Hậu, chỉ tiếc Lý Hoằng Hậu phân lượng quá lớn, kể cả hắn cũng không thể tùy tiện hỏi thăm.

"Thực nghiệm của ngươi thế nào rồi?" Lý Hoằng Hậu hỏi Diệp Tố.

Kỳ thực từ khi Diệp Tố theo Lý giáo thụ, hắn cũng không can thiệp quá nhiều vào hạng mục nghiên cứu của Diệp Tố, trong lúc ở Anh quốc chỉ chỉ đạo Diệp Tố một chút khi có sai lầm phương hướng, phần khác đều tùy ý Diệp Tố tự sinh tự diệt. Tận đến ngày hôm nay, Lý Hoằng Hậu mới hỏi một chút tiến trình.

Diệp Tố vội trả lời: "Vẫn ổn, so với ban đầu chính xác hơn rất nhiều, nhưng hình thái cuối cùng vẫn chưa phỏng đoán ra."

"Hảo." Lý Hoằng Hậu gật đầu, đề tài về thực nghiệm thật mau liền bỏ qua.

Thời gian một bữa cơm, người phụ trách cũng không thám thính được tin tức rõ ràng nào, bất quá hắn thấy tư thái quan tâm của Lý Hoằng Hậu đối với Diệp Tố, kể cả Diệp Tố không phải đệ tử hắn, cũng có quan hệ không tầm thường khác.

Sau khi ăn xong, Diệp Tố thấp giọng nói vài câu với Lý Hoằng Hậu.

Lý Hoằng Hậu cười gật đầu: "Người tuổi trẻ các ngươi xác thật nên giao lưu nhiều một chút, ta đây cũng vừa lúc đi gặp mấy lão bằng hữu."

Nói xong, Lý Hoằng Hậu đánh tiếng chào mọi người ở đây rồi rời khỏi nhà ăn.

Diệp Tố nhìn theo hắn đi xa, mới quay đầu cười nhạt nhìn Triệu giáo thụ cùng Kế Vi Thường sớm đứng ngồi không yên, hắn nhìn thấy sắc mặt Triệu giáo thụ đã trắng bệch, đột nhiên ý cười càng lớn, phẫn nộ, oán hận trong lòng đều tiêu tán, hắn không phải không chán ghét hành vi Triệu giáo thụ, chỉ là hắn lười so đo.

Có lẽ thời gian ở viện nghiên cứu Hoàng gia Anh quốc tiếp xúc đến nhiều học giả cao cấp, còn ở cùng Lý Hoằng Hậu thời gian dài như vậy, trình độ cùng phẩm tính Triệu giáo thụ khó có thể để hắn tôn kính, tương tự, hận ý canh cánh trong lòng cũng đã phai nhạt đi nhiều.

Diều Tố cười bỏ qua, quay đầu đi, cùng Chu Kỳ tương đối quen biết chào hỏi, hắn cùng Chu Kỳ đã gặp ở rất nhiều thi đấu quốc tế cùng trại hè liên trường, Chu Kỳ học vật lý thiên thể, không có lợi ích xung đột gì cùng Diệp Tố, vài lần ở chung quan hệ cũng thực hòa hợp.

Kế Vi Thường cùng Triệu giáo thụ thấy Diệp Tố không có diễu võ dương oai, trong lúc nhất thời mặt lại xanh lại trắng, còn tưởng rằng Diệp Tố giận trong tối.

Chu Kỳ cười ngâm ngâm hỏi ra vấn đề mọi người đều quan tâm: "Ngươi chính là đệ tử trong truyền thuyết của Lý giáo thụ?"

Diệp Tố cười khẽ lắc đầu: "Không phải đệ tử."

Triệu giáo thụ đột nhiên ngẩng đầu, bỗng nhiên cảm thấy biểu hiện vui sướng của mình quá vội vàng, vội vàng cười gượng một tiếng, nâng chung trà lên ra vẻ đang uống một ngụm. Kế Vi Thường vẫn là bộ dáng thất hồn lạc phách kia, từ thời điểm nhìn thấy Diệp Tố theo sau Lý Hoằng Hậu cùng nhau đi vào, vô luận tình huống cụ thể ra sao, hắn biết đời này hắn cũng không so được với Diệp Tố. Tựa như Triệu giáo thụ nói, có một số việc thật đúng không phải có tiền là có thể giải quyết, hắn đã từng cho rằng hắn dùng tiền mà giải quyết được Diệp Tố, mà hôm nay, Diệp Tố đứng trước mặt hắn, cho hắn một kích cực kỳ châm chọc.

"Được Lý giáo thụ chỉ đạo một thời gian tới dự thi mà thôi, có thể thu làm đồ đệ hay không còn chưa nói." Diệp Tố bổ sung nói.

Chu kỳ vẻ mặt ta hiểu biểu tình: "Chính là chưa cho ngươi cái danh phận."

Mấy người trẻ tuổi trong lòng có điểm hụt hẫng, nhưng ngoài mặt đều là tươi cười, những người này cẩn thận nghĩ một chút cũng minh bạch, xem thái độ Lý Hoằng Hậu đối Diệp Tố liền biết thu đồ đệ chỉ là chuyện sớm hay muộn, nếu không với địa vị của hắn, hà tất phải chỉ đạo cái sinh viên bình thường?

Tức khắc, thái độ của bọn họ với Diệp Tố nhiệt tình đến kỳ cục.

"Tới tới tới, nơi này thế nào, ăn no sao? Nếu không lấy thêm một chút?"

Những người quen biết Diệp Tố chính là thái độ đoan chính sôi nổi, cùng hắn chào hỏi. Ghen ghét là bản tính con người, đối với Diệp Tố được ngôi sao sáng giới hóa học thu làm đệ tử, bọn họ nói không ghen ghét là giả, nhưng có một số người có thể trở thành thiên kiêu, chính là có thể đem ghen ghét phát triển trong một phạm vi hợp lý, miễn cho bản thân không vui, còn chọc mắt người khác.

Diệp Tố thấy vậy, cũng liền mừng rỡ giao tiếp cùng bọn họ, vừa cười vừa nói chuyện. Biết được Diệp Tố vừa từ Viện nghiên cứu Hoàng gia Anh quốc trở về, bọn họ không che giấu hâm mộ, vội vàng truy hỏi tình huống cụ thể.

Nói chuyện đến hăng say, Kế Vi Thường bỗng nhiên đứng lên, nhàn nhạt nói: "Ta ăn no, ta đi trước."

Triệu giáo thụ cũng ăn không có tư vị, vội vàng theo hắn rời đi, nhìn bóng dáng có chút ý tứ chạy trối chết.

Chu kỳ cười nhạo một tiếng, nói với Diệp Tố: "May mắn ngươi có thực lực."

Diệp Tố cười cười, hẳn là may mắn, hắn may mắn, gặp được lão bản.

Lễ khai mạc thi đấu cử hành đúng hạn ba ngày sau, đảo nhỏ phong cảnh thực đẹp, trời nước một màu, người xem đều sáng láng tinh thần.

Phóng viên từ các quốc gia đã sớm chuẩn bị ổn thỏa, thi đấu siêu tiêu chuẩn siêu đại hình lần này không chỉ được chú ý một hai điểm, bọn họ bị chủ biên ân cần căn dặn vô số lần, mỗi một chi tiết đều không được bỏ qua.

Khi nhóm giám khảo lục tục lên sân khấu, đèn flash liền xoát xoát mà lóa lên không ngừng, cá nhân mỗi người nơi này đã có thể lên mặt báo, miễn bàn tất cả cùng tề tụ một chỗ.

Thực mau, đoàn đại biểu các quốc gia lần lượt lên sân khấu, gương mặt trẻ tuổi các màu da khiến những phóng viên này đó không khỏi cảm thán, lực lượng tân sinh, luôn khiến người ta cảm thấy tương lai có hi vọng.

Mà Lý Hoằng Hậu, người Trung Quốc một lần đạt được giải thưởng Nobel hóa học lại càng là đối tượng chú ý của các nhà truyền thông lớn, các phóng viên kinh ngạc phát hiện, đi theo phía sau Lý Hoằng Hậu còn có một nam nhân tuổi trẻ đến lạ kỳ.

Thời điểm Diệp Tố đi theo Lý Hoằng Hậu đến Viện nghiên cứu Anh quốc cũng có truyền thông đưa tin, bất quá lần đó Lý Hoằng Hậu, Anh quốc hai bên đều tương đối điệu thấp, cũng không tuyên truyền lớn, tồn tại của Diệp Tố còn chưa khiến nhiều người chú ý, không ít người còn tưởng rằng Diệp Tố là trợ lý sinh hoạt của Lý Hoằng Hậu.

Mà giờ phút này, Diệp Tố xuất hiện phía sau Lý Hoằng Hậu, ý vị trong đó có thể to lớn lắm.

Các phóng viên lập tức ý thức được đây là một tin tức lớn, vội vàng ấn vội máy ánh, Diệp Tố làm một người dự thi, lại không được chú ý ít hơn các đại học giả nổi tiếng chút nào.

Đặc biệt là truyền thông Trung Quốc, Lý Hoằng Hậu khiến người trong nước kiêu ngạo, tin tức có quan hệ với hắn đều sẽ khiến các phóng viên hưng phấn không thôi, lập tức liền đem hình ảnh Lý Hoằng Hậu cùng Diệp Tố một trước một sau đi qua thảm đỏ chụp lại. Trước hết phải thông tri cùng người phụ trách đoàn đại biểu quốc gia, trong lòng đều có tính toán, biết nên thế nào sáng tác tin tức có thể hấp dẫn tròng mắt đại chúng mà không lệch khỏi quỹ đạo sự thật.

Vào xã hội hiện đại trình độ văn hóa ngày càng cao, quốc dân chú ý với thi đấu khoa học kỹ thuật hơn trước kia nhiều, tin tức Diệp Tố một khi phát ra lập tức thu hút lượng chú ý lớn, thân phận Diệp Tố lập tức được quảng đại cư dân mạng biết tới. Mọi người kinh ngạc cảm thái Diệp Tố có tài, các tin tức khác cũng lục tục xông ra.

Tỷ như gia cảnh Diệp Tố cùng không ngừng dốc lòng vươn lên, tỷ như Diệp Tố ba năm đại học đoạt giải vô số, lại tỷ như trên diễn đàn trường học cái bài đăng đã chìm xuống lại nổi lên...

Loại tấm màn đen này là bát quái quảng đại cư dân mạng từ trước đến nay nhiệt tình yêu thương, huống chi là tiết mục nông nô nổi dậy cất tiếng ca, càng thích nghe ngóng. Vì thế, hai hình ảnh đối lập rõ ràng lập tức như gió to thổi qua mạng, nhấc lên vô số gợn sóng.

Một tấm là gương mặt Diệp Tố ở sau Lý Hoằng Hậu hăng hái mỉm cười, mà một tấm khác, đúng là tấm bị chủ tiệm trà sữa chụp được đăng lên diễn đàn, ảnh Diệp Tố sau rượu, bên dưới là một ít nội dung trả lời trên diễn đàn trường học, cái gì mà thất ý mua say, thao tác sau màn tối, tấm màn đen từ từ bắt gió bắt bóng nhưng lại tám chín không rời mười suy đoán.

Nhất thời, quảng đại đa số quần chúng não bổ ra tuồng kịch, sinh viên tài hoa trác tuyệt bị tiềm quy tắc mất đi một lần cơ hội quý giá, thất ý mua say tỉnh lại lại nhân duyên trùng hợp mà được Lý Hoằng Hậu giáo thụ thưởng thức, nhướn mày phun... Đã có cẩu huyết lại còn canh gà.

Tuy rằng không có chứng cớ minh xác, nhưng nhóm cư dân mạng xem náo nhiệt không chê nhiều chuyện, nếu là thật sự, coi như bọn họ thay trời hành đạo, nếu là giả, coi như náo nhiệt một hồi. Trong khoảng thời gian ngắn, nhóm cư dân mạng đều sôi nổi hướng về phía cao tầng trường học Diệp Tố cùng weibo chính phủ, yêu cầu cái giải thích.

(Cảnh này y chang lúc ở thi đấu cơ giáp bị Christine gài bẫy nhưng ở hai khía cạnh khác nhau ;)))) quan trọng là ở mặt trận nào thì phận có chữ nhân vật chính nó đã xác định từ đầu rồi)

Cao tầng trường học Diệp Tố biết được học sinh trường mình thế nhưng có quan hệ với Lý Hoằng Hậu đại danh đỉnh đỉnh, còn không kịp cao hứng lên nghe được cái sét đánh giữa trời quang này, mà lúc này, phương diện quốc gia cũng đối với phía trường học hạ một ít chỉ thị cùng áp lực, vụ việc Diệp Tố nhất định phải nghiêm túc xử lý, tuyệt không thể đem mặt ném sang tận nước ngoài. Diệp Tố lúc này còn chưa biết đang bị truyền thông nước ngoài chú ý nhiều ít ra sao, nếu biết được Diệp Tố thế nhưng bị "Hắc rương" quá, việc này chỉ sợ ảnh hưởng đến bộ mặt quốc gia, một lần xử lý không tốt liền lưu lại vô số chuyện, bị quốc gia đối địch công kích.

Cao tầng trường học không dám chậm trễ, lập tức tiến hành điều tra, điều tra xong, mới phát hiện ra giáo thụ hệ hóa học nhận hối lộ mà thao tác hắc rương là thật sự tồn tại! Hiệu trưởng thiếu chút nữa chửi má nó, trường học mình tại sao lại tòi ra nhiều bại hoại như vậy. Hiệu trưởng khóc không ra nước mắt, nghĩ đến chỉ thị phía trên...không thể tạo ra bê bối.

Không tạo ra bê bối có nghĩa là Diệp Tố ở tuyển chọn trong trường không thể có tấm màn đen.

Nhưng không có tấm màn đen, Diệp Tố được Lý Hoằng Hậu coi trọng vì cái gì sẽ bị loại? Chẳng lẽ vì giáo thụ trường bọn họ mắt đều mù, nhìn không ra tài hoa Diệp Tố?

Mù thì mù đi, đều tốt hơn tâm hỏng. Hiệu trưởng mệt mỏi phất tay, bị đánh rớt răng cũng chỉ có thể nuốt vào bụng, hạ một ít thông tri với bí thư.

Phía trường học lập tức nói với phía chính phủ, khúc dạo đầu liền đem Diệp Tố tâng bốc lên tận trời, thiên tài hóa học khó có được, tuổi còn trẻ đã kiến thức trác tuyệt, vượt qua thường nhân quá nhiều, đến nỗi giáo thụ trong trường đều không hiểu nghiên cứu vượt quá quy định của Diệp Tố, cho nên mới đem hắn đào thải, may mắn Lý Hoằng Hậu tuệ nhãn phát hiện được ngọc quý, mới không có làm Diệp Tố bị từ từ mai một.

Hiệu trưởng trong lòng thực khổ sở, trường học hắn trước nay đều là ngôi sao sáng trong giới hóa học, nhưng hiện tại không thể không tự chỉ vào mũi mình mắng trình độ không đủ, hắn thậm chí có thể dự kiến mùa hè năm nay, người ghi danh trường học bọn họ sẽ thấp nhất trong lịch sử, mấy trường học trọng điểm khác cũng sẽ nhân cơ hội này kéo trường hắn xuống, lúc đó muốn xoay người đã khó càng thêm khó. Hiệu trưởng chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Diệp Tố, chờ hắn trở về hảo hảo nói chuyện, tranh thủ tha thứ, lén hòa giải.

Đối với đầu sỏ gây tội — Triệu giáo thụ cùng Kế Vi Thường, hiệu trưởng tức giận đến cắn răng, toàn bộ cuốn gói về nhà!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play