Editor: Thơ Thơ

Lúc Bùi Tịch nghe nói chuyện giả lập kho có tin tức, mới vừa kết thúc căn cứ hội giao lưu thảo luận y học.

"Trưởng quan các người  đâu?" thời gian đầu tiên anh chạy tới Tinh Mang hào, lại không có phát hiện bên trong giả lập kho có bóng dáng Chương Diệc.

"Trưởng quan thật giống hôn mê bất tỉnh... Sau đó liền bị Tô trung tá mang đi..." binh lính đang thu thập tàn cục do dự nói.

Ngất đi thôi? Chẳng lẽ là thân thể của anh bị Tín tức tố Alpha hỗn loạn trong khoang thuyền quấy nhiễu... Bùi Tịch nhíu mày, lại hỏi người binh sĩ kia, "Anh ta có bị thương không? Cậu biết Tô trung tá mang anh ta đi nơi nào sao?"

"Thật giống không bị thương tích gì. Còn Tô trung tá mang anh ta đi nơi nào, cái này... Tôi cũng không rõ lắm, hẳn là đi phòng y tế đi. Tô trung tá trước đây chính là phó quan hạm trưởng, anh chăm sóc hạm trưởng, chúng tôi cũng đã quen rồi."

Bùi Tịch không nói hai lời, nhấc theo cái hòm thuốc lại đi phòng y tế. Có thể luẩn quẩn một vòng, kéo người lại liền hỏi, cũng không tìm được Chương Diệc. Anh gấp đến độ lòng bàn tay đều xuất mồ hôi, vừa muốn ra khỏi phòng y tế, lại bị một bác sĩ kéo lại.

"Bùi chủ nhiệm, vừa vặn anh đã đến rồi, có Alpha tình huống rất tồi tệ, đánh ức chế tề cùng trấn định tề đều vô dụng, hơn nữa luôn luôn nôn mửa, mất nước nghiêm trọng. Anh là chuyên gia nghiên cứu tín tức tố, khẩn trương thay chúng tôi xem một chút đi." Bác sĩ thần sắc khẩn thiết.

Tôi thật không có thời gian rảnh giúp các người  xem! Bùi Tịch kém chút liền nói câu nói này ra miệng, nhưng anh nghĩ đến đây là thủ hạ của Chương Diệc, hay là lộ nụ cười miễn cưỡng đối với thầy thuốc kia, "có thể xem, bất quá tôi có chút việc gấp, không thể đợi quá lâu."

"Vâng, vâng! Khổ cực Bùi chủ nhiệm!" Thơ_Thơ_diendanlequydon

**

Chương Diệc bên trong một trận lay động nhẹ nhàng tỉnh lại.

Anh mở mắt ra, chỉ cảm thấy thân thể cực kỳ khô nóng, giống như bị đặt ở trên lửa quay nướng. Từng bức họa trước khi té xỉu toàn bộ tràn vào đầu óc của anh, khoang huấn luyện tàn tạ, binh lính bạo loạn, Tín tức tố Alpha gay mũi mà hỗn loạn... Anh đột nhiên giật mình một cái, sờ về phía đồng hồ tay trái, lại phát hiện nơi đó rỗng tuếch.

"Trưởng quan, ngài đã tỉnh." Một mặt quen biết tiến tới.

Chương Diệc nhìn thấy Tô Nhiên, khẽ thở ra một hơi, "cậu ở đây là tốt rồi, tôi muốn lập tức đi phòng chỉ huy, biết rõ —— "

"anh không thể đi." Tô Nhiên đánh gãy anh, mặt mày thanh tú cất giấu mấy phần tối tăm, "nơi nào anh đều không thể đi."

Chương Diệc bỗng nhiên ý thức được không đúng, anh ngắm nhìn chung quanh, kinh ngạc phát hiện đây không phải là Tinh Mang hào. Anh nằm ở bên trong một chiếc chiếm hạm hoàn toàn xa lạ!

"Tô Nhiên, tôi rõ ràng thân thể của mình là tình huống thế nào. Trước tiên cậu giúp tôi liên hệ Bùi Tịch, tôi không thể đợi ở chỗ này."

"vẫn là Bùi Tịch." Tô Nhiên kéo kéo khóe miệng, cười khổ nói, "Coi như tôi đứng ở trước mặt anh, trong lòng anh vẫn còn nghĩ người khác."

"Tô Nhiên ——" ở đáy lòng Chương Diệc thở dài, "Bùi Tịch là bác sĩ, anh ta hiểu rõ bệnh tình tôi nhất..."

Tô Nhiên không lên tiếng, anh cúi người, con ngươi đen kịt mà sâu thẳm nhìn chăm chú vào mặt Chương Diệc, lấy tay thăm dò ở trên cổ anh.

"Tôi biết, anh phát tình."

Hô hấp anh nóng rực phun trên mặt Chương Diệc, bên trong Beta nhu hòa mang theo cường thế tín tức tố để lý trí Chương Diệc nhất thời có chút hỗn loạn, anh kềm chế trong cơ thể gây rối, cố tự trấn định nói, "Tô Nhiên, tôi là cấp trên của cậu, cậu muốn cãi lời quân lệnh sao?" Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tô Nhiên chẳng hề để ý cười cười, "Đúng."

"cậu —— "

Mặt mày thanh niên cẩn thận bỗng khuếch đại ở trước mắt anh, môi ấm áp đè ép xuống, không chút lưu tình ngăn chặn lời anh sắp từ chối.

Chương Diệc khiếp sợ giơ tay đẩy anh, lại bị Tô Nhiên trói ngược hai tay lại, cái hôn kia sâu hơn. Khí tức cỏ xanh nơi chóp mũi càng ngày càng dày đặc, ép tới Chương Diệc cơ hồ không thở nổi. Anh thấy Tô Nhiên mấp máy mi mắt màu đen, đáy mắt thanh niên cường thế cùng kiên quyết mà anh chưa từng gặp.

"Tô... A..." Thanh niên nâng mặt của anh lên, thừa dịp lỗ hổng anh há mồm luồn đầu lưỡi vào đi, trong cổ họng trơn trợt công thành đoạt đất. Chương Diệc tức giận đến dùng hàm răng cắn anh, Tô Nhiên bị đau, nhưng cũng không né, chỉ là bóp lấy cằm của anh, đầu lưỡi mềm mại càng thêm không kiêng kị mà càn quét ở trong cổ họng anh.

Chờ cái hôn này kết thúc, miệng của hai người đều rách da môi, Tô Nhiên lau vết máu nơi khóe miệng, nhìn Chương Diệc thở hồng hộc, chậm rãi lộ ra một nụ cười mỉa mai, "bởi vì tôi là Beta sao?"

"Bởi vì cậu là thuộc hạ của tôi." Chương Diệc rũ mắt.

"A, tôi không tin." Tô Nhiên ép anh nhìn thẳng con mắt của mình, "xưa nay anh cũng không chịu cho tôi cơ hội. Anh biết rõ ràng tôi đối với anh ——" anh bỗng nhiên ngừng lại lời nói, từ trong túi tiền móc ra một ống thuốc chích. Chương Diệc mới vừa giương mắt, liền thấy anh đem thuốc chích màu xanh lục đẩy tới cánh tay của mình.

"anh... Cấp chính mình đánh Tín tức tố Alpha?" Chương Diệc mẫn cảm mà phát hiện mùi vị tín tức tố trên người anh đã xảy ra thay đổi.

"Vật này có tác dụng phụ... Cậu..." khí tức cây cỏ lạnh lẽo mà cay độc phả vào mặt, Chương Diệc muốn ngăn cản anh, mới vừa ngồi dậy, Tô Nhiên liền ném đi thuốc chích, thân thể liền đè ép xuống.

"Tô Nhiên —— "

"anh là của tôi." Thơ_Thơ_diendanlequydon

Đôi môi bị ngăn chặn lần thứ hai, mùi máu tanh ở trong miệng tràn ngập ra. Tay của thanh niên dò vào vạt áo y phục của anh, vội vàng kéo chế phục trên người anh. Lần này Chương Diệc nửa phần khí lực phản kháng cũng không có, anh thấy Tô Nhiên cúi đầu hôn lồng ngực anh trần trụi, trong lòng bỗng sinh ra vẻ bi thương.

Nếu như lần kia tại Tinh hệ M17, anh không để cho Tô Nhiên giúp anh giải quyết động dục nhiệt, có phải là sau đó, sẽ không có nhiều liên luỵ như vậy?

Cuối cùng, vẫn là anh tự mình làm bậy thì không thể sống được. Ở đáy lòng Chương Diệc thở dài thật sâu, anh nhắm mắt lại, triệt để bỏ qua chống lại.

"Tại sao không nhìn tôi?" Tô Nhiên càng muốn làm cho anh mở mắt ra.

Chương Diệc đành phải mở mắt ra, nhìn anh tách hai chân của mình ra. Chỗ miệng huyệt bí ẩn đã ướt đẫm, khát khao mà mở ra đóng lại. Tô Nhiên duỗi hai ngón tay đi vào, biến đổi góc độ phiên quấy. Chương Diệc bị anh quấy như thế, hai cái chân càng không chịu được rung động, kém chút liền muốn chủ động giơ cao eo, đi đón ý nói hùa ngón tay của anh.

"bên trong anh vừa nhuyễn vừa ẩm ướt." Tô Nhiên rút ra ngón tay hiện ra thủy quang, thần sắc trong mắt loé ra một vệt đố kị, "Bị ba người bọn họ trải qua không ít lần đi? Bọn họ làm anh thế nào? Từng người từng người đến, hay là cùng tiến lên?"

Lồng ngực Chương Diệc chập trùng hai lần, vẫn là trầm mặc.

Tô Nhiên đột nhiên cảm thấy được chính mình nói lời này thực sự chua đến lợi hại. Anh không nói bất kỳ lời nào, mà mở ra chân Chương Diệc, mạnh mẽ với đỉnh đầu phía trước, dục vọng nóng rực nhất thời tiến vào nơi sâu xa thân thể anh.

"Ừm..." Chương Diệc ngộp hừ một tiếng, mày rậm nhíu lên, chịu nhịn động tác anh thô bạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play