Zè zè zè zè... Một con sau cùng cũng là một con du hồn có thực lực quốc độ đỉnh phong đã hóa thành vô số mảnh vụn. Trần Duệ vẫn không hề thả lỏng một chút nào, Đọa Thiên Sứ chi kiếm trong tay vẫn tỏa ra từng tầng sóng nước, phân liệt những mảnh vụn kia thành ra thành nhiều mảnh hơn nữa.
Lần "bầm thây" này triệt để đoạt tuyệt khả năng phục sinh của nó.
Thành công giết hết toàn bộ du hồn, Trần Duệ cảm giác không khí âm hàn ở bên cạnh dường như bị thứ gì đó dẫn dắt, nhanh chóng ngưng tụ lại ở phía trước.
Ngay lúc hắn nắm chặt Đọa Thiên Sứ chi kiếm, âm thầm phòng ngự thì "ngưng tụ" đã biến thành "ngưng cố", một thứ gì đó tỏa ra ánh sáng xuất hiện trước mắt hắn.
Trần Duệ khẽ quơ tay, đồ kia liền bay tới. Đó là một khối tinh thể lớn bằng ngón tay, tuy thể tích không lớn nhưng lại tỏa ra khí tức kinh người. Càng kinh ngạc hơn là loại khí tức này lại ẩn chứa lực lượng pháp tắc cấp quốc độ vô cùng tinh thuần.
"Mảnh vụn pháp tắc?" Trần Duệ đột nhiên nghĩ tới danh từ thổ nguyên tố quân vương từng nói với mình. Sau khi cường giả siêu giai triệt để biến mất, pháp tắc tinh túy nhất có lẽ đã lưu tồn ở đâu đó, ngưng cố thành mảnh vụn pháp tắc.
Loại mảnh vụn pháp tắc này thông thường thì được hình thành sau khi bán thần cường giả tan biến. Nó ẩn chứa lực lương pháp tắc thuần túy nhất mà bán thần đó lĩnh ngộ khi còn sống. Mảnh vụn pháp tắc thực ra cũng là sồ hình sớm nhất của "thần cách" hoặc "ngụy thần cách".
Mảnh vụn pháp tắc là bảo vật cực kỳ khó có được. Nó trợ giúp những tu hành giả chưa có pháp tắc có thể lĩnh ngộ pháp tắc trong thời gian sớm nhất, bằng với con đường tắt đi thông lên quốc độ. Nhưng mà những tu hành giả ỷ lại vào việc dung hợp với mảnh vụn pháp tắc để tấn giai thì sẽ tiến bộ chậm hơn với những người tiến giai bình thường rất nhiều, đột phá bình cảnh tiếp cũng khó hơn, trừ khi hắn có con đường đi khác.
Ngoài ra, mảnh vụn pháp tắc là "thuốc dinh dưỡng" tốt nhất của siêu giai cường giả phổ thông. Hấp thu nó, cường giả siêu giai phổ thông có thể tu bổ pháp tắc cơ sở một cách đầy đủ nhất. Loại "lượng biến" này tuy không bằng "chất biến" nhưng cũng là loại bổ sung cực kỳ trân quý. Nhất là lúc này, Trần Duệ vừa đột phá lên Xích Cực Tinh Biến, đã hiểu rõ tính trọng yếu của việc "lượng biến" tích lũy cơ sở.
"Thu hoạch thật bất ngờ! Có mảnh vụn pháp tắc, tốc độ bước vào siêu giai của Athena và Isabella các nàng sẽ nhanh hơn, tuổi thọ cũng kéo dài hơn."
Trần Duệ rất vui mừng. Tuy mảnh vụn pháp tắc rất trân quý nhưng đối tượng đầu tiên Trần Duệ nghĩ tới không phải bản thân mà là người yêu của mình.
Lola, Katherine đã bước vào cấp quốc độ, Mejia đã tấn cấp từ ma đế trung đoạn vào ma đế đỉnh phong nhưng do căn cơ kém mà quốc sự lại còn bận rộn không có thời gian luyện tập nên muốn bước vào quốc độ là khá khó khăn. Isabella thì chỉ mới là ma đế sơ đoạn, thực lực của Athena và Cơ Á lại càng yếu, Athena là ma hoàng còn Cơ Á mới chỉ là đại ma vương đỉnh phong.
Cách biệt thực lực càng lớn đồng dạng với việc tuổi thọ cách biệt càng xa. Cách biệt này khó mà kéo lại được bằng dược tề. Thọ mệnh bình thường của ma tộc là hai đến năm trăm năm, thọ mệnh của vương tộc thì dài hơn một ít. Tu hành giả đạt tới trung tầng (ma vương, đại ma vương), thọ mệnh ước chừng dài thêm ha phần; bước vào cao tầng (ma hoàng, ma đế), thọ mệnh lại nhiều thêm một chút.
Sau khi bước chân vào quốc độ hóa, tu hành giả có thể hấp thu lực lượng tự nhiên bổ sung cho năng lượng bản thể, không hoàn toàn ỷ lại vào việc ăn uống để duy trì sinh mạng nữa. Lực lượng sinh mạng cũng được tăng cường nhờ pháp tắc chi lực và tự nhiên chị lực. Đạt tới bán thần hoặc ngụy thần thì thọ mệnh còn dài hơn nữa.
Điều Trần Duệ lo lắng nhất là nữ nhân mình yêu vì hao hết tuổi thọ rồi chết trong ngực mình. Vì thế hắn thà rằng rút ngắn thọ mệnh của bản thân cũng mong đám người Athena sống lâu thêm.
Mảnh vụn pháp tắc càng nhiều thì tỷ lệ đột phá lên quốc độ càng lớn. Mà đám Athena, Isabella, Mejia, Cơ Á có năm người, thêm mấy bằng hữu Delia, Luobei, Meidilu nữa thì một khối mảnh vụn là không đủ. Vậy nên Trần Duệ quyết định, vừa tìm kiếm Tiffany vừa toàn lực săn giết du hồn, giành lấy càng nhiều mảnh vụn pháp tắc nữa!
Thời gian nháy mắt đã qua ba ngày, cường giả Medusa Keleisha đang ngồi tĩnh dưỡng hồi phục chậm rãi đứng thẳng người lên, đôi mắt lóe ra hàn quang.
Đã tròn ba ngày, hai người phái đi dò đường thì Anlier đã về, chỉ có thằng cha tên "Richard" là không thấy đâu. Xem tình trạng của ấn ký quốc độ thì "Richard" vẫn còn chưa chết, cho tới giờ không trở về hoặc tiếp nhận phản ứng của ấn ký, hẳn là đã tự ý thoát ly đội ngũ.
"Hừ? Muốn trốn sao? Đội của Keleisha ta há là chỗ muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?" Hai mắt của Keleisha biến thành hình xà đồng, tay khẽ phất lên trên. Một chiếc lân phiến màu bạc hiện ra trước mắt, bên trong mơ hồ ẩn hiện phù văn ấn ký. Nàng ta dùng lực bóp một cái, lân phiến ngân sắc kia lập tức nát vụn.
Ở một nơi nào đó tại vùng đất U Phù, Trần Duệ đột nhiên cảm thấy linh hồn mình rung động, ấn ký giữa lòng bàn tay đột nhiên sáng chói sau đó tiêu tán vô tung. Trần Duệ nở một nụ cười lạnh, ấn ký kia quả nhiên đúng như dự liệu, không chỉ có tác dụng định hướng truy tung mà còn là một "quả bom hẹn giờ", tùy thời có thể bạo phát.
Chẳng qua hắn sớm có phòng bị, cho dù là Tà đồng của Sariel cũng đã bị hắn đồng hóa chứ nói gì tới ấn ký bán thần nho nhỏ này. Sau khi tiếp nhận ấn ký không lâu, Trần Duệ thi triển độ sâu phân tích phối hợp với hóa tinh chi lực, hấp thu toàn bộ lực lượng của ấn ký, chỉ giữ lại một cái "xác không" để che mắt Keleisha. Cho nên cú "bạo phát" vừa rồi chỉ tương đương với đèn flash, sáng rồi phải tắt, chẳng có tác dụng lớn gì.
Keleisha không hề biết thủ đoạn của Trần Duệ, còn tưởng đã khiến cho "Richard" tan thành tro bụi. Nàng ta cười lạnh nói: "Tên Richard kia tự động rời khỏi đội ngũ, hiện tại linh hồn hắn đã tan biến hoàn toàn! Đội của chúng ta không cần những kẻ gan bé hoặc chỉ tư lợi cá nhân như thế. Còn ai muốn rời đi?"
Câu nói sau cùng để lộ rõ ý uy hiếp. Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không một ai dám rời đi.
"Keleisha đại nhân, chúng ta bây giờ phải làm gì?" Phil Smithers nịnh nọt đặt câu hỏi.
Keleisha nhìn Anlier một cái, cất lời tán thưởng: "Tuy tên 'Richard' có ý đồ phản bội đã đền tội nhưng chúng ta vẫn nhận được tình báo trọng yếu. Lần này Anlier làm được không tệ, không chỉ tìm được vết tích những người kia lưu lại mà còn vẽ ra một tấm bản đồ rất tỉ mỉ. Ấn ký quốc độ trên người ngươi đã giải trừ, còn cái lân phiến này tặng cho ngươi. Trong lân phiến ẩn chứa một tia lực lượng quốc độ của ta, tương đương với bạo đạn ma pháp uy lực lớn, có thể dùng để phòng thân lúc quan trọng."
Anlier cung kính tiếp nhận lân phiến rồi cảm tạ Keleisha.
"Chúng ta tới nơi Anlier phát hiện trước, sau đó thuận theo vết tích, hẳn có thể tìm được tung tích của 'chìa khóa' hoặc 'cánh cửa'."
Ngữ khí của Keleisha rất quyết đoán nhưng nàng ta không hề phát hiện ra khi nàng ta quay đi, đôi mắt của Anlier lướt qua tia sáng quỷ dị.
Ở một nơi khác, trong tay Trần Duệ đã có bốn mảnh vụn pháp tắc, đây là kết quả nỗ lực vài ngày của hắn. Lúc này, ánh sáng trên Huyết Sát chỉ hoàn đã đậm thêm một chút, hiển nhiên khoảng cách với Tiffany không còn xa như trước.
Phía trước truyền tới âm thanh gào khóc run sợ, Trần Duệ đã quá quen thuộc với âm thanh này nhưng có vẻ số lượng âm hồn lần này không hề nhỏ. Chúng ước chừng có hơn ngàn con, lướt mắt nhìn là một mảng trắng mênh mông. Tất cả đang lũ lượt bay về phía Trần Duệ đang đứng.
Tuy không thấy cụ thể là bao nhiêu du hồn siêu giai nhưng mấy ngày này Trần Duệ đã tích lũy được không ít kinh nghiệm săn giết du hồn, quốc độ cấp chí ít hơn mười con. Hắn chỉ không biết có con du hồn cấp bán thần cường đại nào trong đám này hay không.
Vào hai ngày trước, Trần Duệ từng đụng độ với du hồn cấp bán thần. Lúc đó, những con du hồn ở xung quang hoảng vài chục vạn con, còn du hồn cấp bán thần thì tới tám con. Hắn căn bản không thể nào địch nổi. Nếu không phải hắn kịp thời dùng "Tiềm Hành thuật" để ẩn giấu bản thân thì chỉ sợ chạy trốn cũng là vấn đề.
Số du hồn trước mắt tuy đông nhưng dựa vào Đọa Thiên Sứ chi kiếm và Nộ Vương khải, hắn vẫn có thể nuốt gọn, nếu thực sự không ổn thì sẽ dùng Xích Cực Tinh Biến. Chỉ là sau khi Cực Tinh Biến xong, Trần Duệ sẽ tạm thời rơi vào thời kỳ hư nhược, không thể nào sử dụng kỹ năng của siêu cấp hệ thống. Hoàn cảnh đó vô cùng nguy hiểm, hắn cần phải cẩn thận, không thể dễ dàng mạo hiểm.
Trần Duệ không thi triển tiềm hành, chỉ thu liễm khí tức, tránh ở phía sau một khối nham thạch to lớn. Hắn đang suy nghĩ thì bỗng phát hiện ra du hồn phía trước đột nhiên xao động, dường như phát hiện ra sự tồn tại của hắn cho nên đều gào thét phóng về phía này.
Trần Duệ kinh hãi nhưng không hề hoảng loạn. Hắn bay lên không trung, trên đường phi hành đã nhanh chóng mặc Nộ Vương khải, nắm Đọa Thiên Sứ chi kiếm. Lực lượng đang súc tích đột nhiên đề thăng tới đỉnh điểm, không khí âm lãnh liền tràn đầy khí tức hung lệ mà thô bạo.
Một con viêm long to lớn, khắp người đều là khí tức hủy diệt bay ra ngoài. Nơi nó đi qua, đám du hồn dồn dập bị xé nứt, tạo thành một con đường rộng. Viêm long vừa gào thét vừa bay một vòng rồi cuối cùng quay trở về, va vào người Trần Duệ.
Viêm long cùng với ngọn lửa trên cơ thể nó đều dung hợp làm một với Trần Duệ. Hồng quang tỏa ra chói lọi, lực lượng áp bách đáng sợ khiến mặt đất xuất hiện những vết nứt không nhỏ.
"Viêm Long phụ thể" nâng cao khí tức của Trần Duệ lên mức độ mới. Đọa Thiên Sứ chi kiếm trong tay vẽ thành từng vòng kiếm ý, đúng là trạng thái "kiếm khí trùng điệp" của "Thủy chi kiếm kỹ".
Khác với vân sóng tá lực đả lực, loại kiếm khí này mang nhuệ khí của sóng biển, mênh mông mãnh liệt. Nơi nó đi qua, du hồn có lực lượng hơi yếu lập tức hóa thành tro bụi.
Phân tích chi nhãn cho biết ở đây có mười lăm con du hồn cấp quốc độ, may mắn là không hề có một con du hồn cấp bán thần nào. Du hồn cấp quốc độ có năng lực thiên phú hơn xa cấp ma đế, đặc biệt là lực tái sinh, cho dù bị Đọa Thiên Sứ chi kiếm chém phải cũng cần tới mấy lần mới chết hẳn được. Mười lăm con quốc độ, cộng thêm gần ngàn con ma đế nữa, tuy Trần Duệ thi triển "Viêm Long phụ thể" nhưng cũng cảm thấy hơi áp lực. Hắn vừa chiến vừa kết hợp với di chuyển, tránh nặng tìm nhẹ du đấu với đám du hồn.
Đang chém giết đến độ hứng khởi, Đọa Thiên Sứ chi kiếm trong tay Trần Duệ không ngờ lại rời tay tung ra một kích cực kỳ hung mãnh, liên tiếp xuyên qua ba con du hồn, sau đó mới bay ngược trở về.
Ngự Kiếm! Trong phạm vị nhất định, người sử dụng có thể ngự kiếm công kích, phát động các chiêu thức khác nhau.
Trần Duệ nháy mắt di chuyển ra xa, thản nhiên nhìn trường kiếm của mình một cái. Trên lưỡi kiếm có một ít máu.
Du hồn không có máu! Vậy thì máu này là của ai?
Phía trước vang lên một âm thanh kinh ngạc: "Ngươi... ngươi sao lại có thể nhìn thấu thiên phú nặc tung của ta!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT