Ánh sáng có vẻ nôn nóng cháy rực, tỏa ra khí tức làm cho người ta bất an.
Phía trước tường thành cao lớn là biển quái vật không có biên giới. Chúng nó hoặc nhảy vọt, hoặc chạy, hoặc bay... tất cả đều cuộn trào tới.
Riêng khí thế áp bách đập mặt mà tới này cũng khiến cho người ta ngạt thở.
Nhưng mà những chiến sĩ đứng trên tường thành kia, cho dù là tiểu liệt
ma và hắc ám địa tinh có lực chiến đấu không lớn cũng không hề có chút
sợ sệt nào, chỉ hiệu ra sự dũng cảm và lãnh tĩnh khiến người ta kinh dị.
Bởi vì mỗi một người đều đã trải qua vô số lần khảo nghiệm như thế này.
Dưới hoàn cảnh đó, cho dù là một kẻ hèn hạ nhất cũng sẽ rèn luyện ra một ý chí thiết huyết.
Theo mệnh lệnh của quan chỉ huy, ma tinh pháo cao năng bắn ra ánh sáng tử vong. Các loại quân giới nh nỗ xa, đầu
thạch xa... thu gặt rất nhiều sinh mạng của bọn quái vật.
Nhưng
mà số lượng địch nhân nhiều đến khó mà tưởng tượng nổi, cho dù là ma
tinh pháo sau khi cải tiến cũng không thể nào không có thời gian
cooldown. Đầu thạch xa thì bị hạn chế khoảng cách, không thể nào phát ra công kích hữu hiệu trong phạm vi ngắn. Nỗ xa còn cần phải điều chỉnh và thiết kế góc độ hợp lý. Sau một vòng bắn, quân địch đã tới gần tường
thành.
Quan chỉ huy lại phát mệnh lệnh lần nữa, đám chiến sĩ trên tường đều đồng loạt giơ lên một loại vũ khí dài dài giống ống trúc,
cung tiễn thủ cũng căng dây, chỉ lên không trung phía xa.
Địch
nhân càng lúc càng gần, quan chỉ huy vẫn chưa hạ lệnh, các chiến sĩ cũng đều lạnh lùng bình tĩnh. Trải qua vô số giáo huấn đầy máu, cho dù là
bất kỳ một chủng tộc nào, cho dù là những chiến sĩ hoặc binh lính chưa
trả qua huấn luyện chuyên nghiệp, họ đều rất đoàn kết trong loại chiến
đấu này, phục tùng mệnh lệnh của chỉ huy. Cho dù lực lượng của người chỉ huy kia không phải mạnh nhất nhưng năng lực chỉ huy kiểm nghiệm qua vô
số lần máu lửa được mọi người tin phục.
"Bắn!" Chỉ huy cuối cùng
cũng hạ lệnh, vũ khí giống ống trúc kia phun ra lửa, những mũi tên rời
cung như đàn châu chấu rơi xuống phía dưới, cơ quan nỗ xa cũng phát ra
những âm thanh liên tiếp. Từng gã quái vật hét lên thảm thiết rồi rơi
xuống vũng máu.
Vài trăm nhân hình kim loại to lớn gào thét phóng ra, không ngừng ném đạn khói độc xuống phía dưới, tạo thành từng lỗ
hổng trong biển quái vật.
Bọn quái vật dường như không hề sợ hãi
gì, vẫn gầm gào tiến tới, sóng sau đè sóng trước, lỗ hổng nháy mắt được
lấp đầy. Sau một lúc, chúng đã nhào tới gần tường thành.
Cho dù
sau khi "chết" có thể trọng sinh nhưng trong trận chiến quái vật công
thành của "Vô Tận Chiến Binh OL" này, chết một lần có nghĩa là sẽ thoát
ra khỏi chiến trường. Mỗi một người đều nắm chặt vũ khí trong tay, chiến ý trong cơ thể bốc lên ngút trời. Đêm nay là một đêm chém giết thảm
liệt.
*
* *
Trong một tòa cung điện thần bí, vô số thân ảnh mặc ào choàng màu đen, đeo mặt nạ kim loại. Trên bức tường chính diện của
cung điện có ba tầng phù điêu to lớn, tràn đầy khí tức thần bí mà sâm
nghiêm. Cho dù ánh dương quang bên ngoài chiếu được vào trong này dường
như cũng trở nên lạnh lẽo.
Một người cầm đầu đeo chiếc mặt nạ màu đỏ máu, trên áo choàng được may đường viền đỏ, mở miệng nói: "Chủ giáo Đông khu Suolani."
"Có." Một người mặc áo choàng đeo mặt nạ màu vàng bước ra khỏi hàng. Đó là thanh âm của một nữ tử, mơ hồ lộ ra mấy phần kiều mỵ.
"Tài năng và biểu hiện của ngươi đều thể hiện rõ trước mắt mọi người. Nhờ có ngươi, tín ngưỡng của Quang Minh giáo hội đã chịu sự tổn thất trước nay chưa từng có. Trong thời gian một năm, ngươi đã có thành tích trác
tuyệt như vậy, thật làm cho người ta kinh ngạc. Sau khi vài vị tông chủ
giáo thương nghị, ngươi đặc biệt được đề thăng thành đại chủ giáo Đông
khu."
"Đa tạ Gemite đại nhân! Suolani nhất định tận toàn lực,
không cô phụ kỳ vọng của đại nhân." Suolani khom người thật sâu, tiếp
nhận lấy chiếc mặt nạ màu đỏ nhạt và áo choàng viền vàng.
Gemite lại nói tiếp: "Thủ hộ giả Đông khu Richard."
"Có!"
"Ngươi có thực lực cường đại và thiên phú thể chất khó mà tưởng tượng nổi.
Đồng thời, cống hiến của ngươi cũng vô cùng kiệt suất. Hiện tại, ngươi
được tấn thăng thành Đại thủ hộ trưởng, tiếp tục trợ giúp đại chủ giáo
Suolani. Trong lần thần dụ hàng lâm tiếp theo, ta hứa sẽ để ngươi tham
gia. Thuận tiện nói một câu, ta rất xem trọng ngươi."
Nghe được
hai chữ "thần dụ", từ chỗ những giáo chúng áo đen kia truyền tới những
tiếng hít sâu. Ánh mắt phía sau mặt nạ để lộ sự đố kỵ, kinh ngạc, hâm
mộ... Hắc Tử Đồ có thể tham dự thần dụ hàng lâm đều là những đại nhân
vật thân phận tôn quý, cho dù là đại chủ giáo cũng không có tư cách này. Nghe nói, tham dự cái này có thể được thần linh ban cho không ít chỗ
tốt. Nếu như có thể lọt vào mắt xanh của thần, trở thành thần hàng giả
thì đồng nghĩa với việc có được quyền lực tối cao đồng cấp với giáo
tông.
"Đa tạ đại nhân, ta sẽ không để cho ngài thất vọng."
"Richard" vẫn tỏ vẻ vinh nhục không kinh. Điều này khiến cho Gemite lại
tán thưởng thêm vài phần.
"Richard" trực tiếp đeo lên mặt nạ thủ
hộ giả, cảm giác một loại lực lượng đặc biệt tan vào ý thức. Khi nhìn về phía những phù điêu kia, tầng thứ ba và tầng thứ nhất đều được nhìn rõ, chỉ có tầng thứ nhất vẫn mơ mơ hồ hồ. Khác với hai tầng trước, dường
như tầng thứ nhất chỉ có ba bức tượng.
Ngắm mấy bức tượng đại
biểu cho "thần linh" kia, ẩn dấu sau chiếc mặt nạ, "Richard" nở nụ cười
quỷ dị, hai mắt lướt qua tia hồng sắc nhàn nhạt.
*
* *
Màn đêm buông xuống, ánh trăng tím mờ phủ xuống mặt đất hiện vẻ yên tĩnh.
Trong tẩm cung của hoàng cung Đọa Thiên Sứ đế quốc, ánh sáng đủ màu không ngừng lấp lánh, để lộ khí tức thần bí khác thường.
"Một trăm gram đu đủ, Adeline, cắt xong để bên này."
"Mười gram đường phèn, để ta nếm thử trước cái đã."
"Một trăm gram nước cốt sữa bò, Olivia, đừng có uống! Để tý nữa dùng pha chế đó!"
"Một gram hương phấn ma pháp..."
"..."
Adeline đã cắt xong đu đủ liền cất tiếng hỏi: "Alice, như thế này được chưa?"
Alice nhìn một chút, mở miệng khen: "Ừ, Adeline, đao công tốt lắm, cắt rất đều. Ngươi là naga lợi hại nhất ta từng gặp đấy!"
Thiếu nữ naga đỏ mặt. Cô nàng hắc long ở bên nói xen vào: "Alice, bí phương
này có thể dùng hay không? Lần trước món canh ngươi điều chế ra khiến ta đánh rắm liền một tuần, làm cho tỷ tỷ không cho ta tiến vào trong sân
viện đấy."
"Hừ! Ta lần trước mà không như thế à? Kỳ thật đó là do mưu của nữ hồ ly Isabella đáng chết kia, nói cái gì mà bài độc dưỡng
nhan căng ngực, kết quả... Lần này khác trước rồi, đây là bí tịch thương cổ kết hợp với bí phương nghiên chế của Lola lão sư, trà sữa ngực lớn
với ma lực siêu cấp, tuyệt đối hữu hiệu!"
"Tỷ tỷ không phải hồ ly mà." Cô nàng hắc long cau mũi. "Nhưng mà món trà sữa này ngửi rất thơm, thơm hơn canh bài độc của Lara lần trước nhiều."
"Tất nhiên rồi! Đồ tốt là để mọi người cùng phân hưởng mà." Tiểu la lỵ đắc ý nói. Thực
ra, nàng vẫn che dấu bộ pháp mát xa ngực bí truyền của Stiller. Olivia
là vị hôn thê của ca ca, chí ít phải để cho bản công chúa có bộ ngực
căng tròn trước đã mới có thể đấu lại đối thủ lớn này. Thủ pháp mát xa
kia có hiệu quả không rõ ràng. Ca ca bế quan tu hành đã một năm rồi, vậy mà vẫn phẳng lỳ như vậy...
*
* *
Cũng là dưới ánh trăng thanh lãnh, một tòa trang viên ngoại thành Âm Ảnh đế quốc đang tràn ngập trong hào quang của ánh lửa.
Quang mang màu đỏ chớp lóe liên tục, giống như hỏa diễm bùng cháy. Nếu như
không phải xung quanh trang viên có kết giới thì người khác sẽ cho là
tòa sơn trang này bị cháy.
Một "viên đạn" màu đỏ giống như một
mũi tên rời cung bắn đi, đụng trúng một cái đầu heo thật lớn. Đầu heo
đáng thương lập tức phân thành bốn năm mảnh, sau đó bị độ nóng cao làm
tan chảy.
Hồng quang kia rơi xuống đất, áng sáng tán đi để lộ một thân ảnh nhỏ nhắn đáng yêu. Hai tay bé che kín đầu, dường như là vừa
rồi đụng chạm không hề nhẹ.
Phía sau có một thanh âm gấp gáp vang lên: "Bảo bối, đừng chơi nữa, nguy hiểm đấy!"
Hồng quang kia lại động đậy, bay thẳng lên trời. Loại tốc độ và lực lượng
phi hành này hoàn toàn không ăn nhập với bề ngoài non nớt kia.
"Ha! Lilith di di! Đuổi không kịp! Đuổi không kịp!"
Lilith toát hết cả mồ hôi lạnh. Bảo bối tiểu công chúa này sinh trưởng quá
mau, người ta nhìn vào mà phải líu lưỡi. Từ khi sinh tới giờ chưa tới
một năm mà bé đã giống một đứa trẻ ba tuổi rồi, răng cũng đã mọc đầy
mồm.
Thực lực và thiên phú của bảo bối cũng tăng trưởng rất kinh
người, đặc biệt là lực lượng hỏa diễm. Chỉ là bé lại thích một số trò
chơi nguy hiểm, tỷ như... trò "Angry Birds" này, thật khiến cho người ta thấy mà kinh. Không biết là thằng cha khốn nạn nào đã xúi dục bé!!
"Bảo bối nhanh xuống đi, mẹ con sắp tới rồi!"
Hồng quang khựng lại, chậm rãi hạ xuống, đột nhiên lại bắn lên, phóng về
phía cửa lớn. Chỗ cửa ra vào xuất hiện một nữ tử mặc trường bào, đeo
khăn che mặt.
Hồng quang chưa tới gần nữ tử thì đã thu liễm và
người, chỉ còn một thân hình nhỏ nhắn nũng nịu trong lòng ngực nữ nhân.
"Mẹ! Mẹ!"
"Lại không ngoan rồi." Ngữ khí của nữ tử có chút nghiêm khắc. "Lại để cho Lilith di di đau đầu thì mẹ sẽ đánh đít con."
"Mẹ đừng đánh! Mẹ đừng đánh!" Tiểu nha đầu làm nũng cọ qua cọ lại trong lòng nữ tử.
Đôi mắt phẳng lặng của nữ tử lộ ra sự ôn nhu từ ái. Nàng nhẹ nhàng vuốt ve đầu em bé rồi ôm bé vào trong nhà.
*
* *
Trong hải vực bao la, có một quần đảo rộng lớn.
Kể cả những mãnh thú trong hải dương kia, không có một ai dám tiếp cận
những hòn đảo này. Bởi vì trên đây cư trú sinh vật cường đại nhất: cự
long.
Ở giữa quần đảo có một hòn đảo lớn nhất, nhìn qua trông giống như chúng tinh ủng nguyệt.
Nước biển chung quanh hòn đảo trung ương phát sinh biến hóa, giống như bị
loại lực lượng vô hình nào đó ảnh hưởng, dồn dập cuộn lên.
"Oanh!" Giữa hòn đảo trung ương phát ra tiếng vang lớn, dường như có một thứ gì đó phá đất mà ra. Nước biển xung quanh bắn lên không rồi nổ tung ra bốn phía, cả hòn đảo cũng run rẩy từng hồi.
"Hố hố hố..." Một tiếng
cười cổ quái truyền ra, nghe tiếng dường như là một thiếu nữ không lớn
lắm. "Lão đầu tử, ngươi nhìn thấy chưa? Bổn đại gia cuối cùng cũng đột
phá rồi!"
"Thằng cha đáng chết kia, bổn đại gia nhất định sẽ báo
thủ, nhất định phải đoạt lại tất cả, nhất định phải giẫm người xuống
dưới chân."
"Nữ nhân của ngươi sẽ vào hậu cung của bổn đại gia!"
Trên hòn đảo không ngừng vang lên âm thanh oanh tạc phá hoại, thỉnh thoảng còn kèm thêm tiếng cười hô hố quái dị.
Những long tộc cường đại ở gần đó giống như gặp quỷ, dồn dập chui vào tận sâu trong động, đóng cửa không ra, đặc biệt là những nhà có long tộc giống
cái. Hiếm có khi được Long thần phù hộ suốt một năm thanh tịnh, đáng
tiếc hiện tại người lại ngủ quên con mẹ nó rồi, đại họa của Long đảo lại chuẩn bị tới rồi.
Một năm đủ để thay đổi rất nhiều chuyện... ngoại trừ độ lớn bộ ngực của la lỵ phẳng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT