Tóc nâu mắt xanh,
một kỵ sĩ mặc khải giáp kim sắc, cúi mình hình dòng sông dưới thung
lũng. Nắng mai chiếu qua màn sương bạc, rơi xuống từng cột sáng.
Phía sau kỵ sĩ có một vóc người nhỏ xinh, thân hình lả lướt rõ ràng là một
nữ tử trưởng thành. Vẻ đẹp của nàng chỉ ở mức trung đẳng nhưng khuôn mặt lại tỏa ra khí chất kiên nghị, đậm vẻ anh tư mạnh mẽ.
Kỵ sĩ khép mắt lại sau đó chậm rãi mở ra. Hắn nói: "Ta nên sớm đoán được."
Nữ tử không lên tiếng, chỉ yên tĩnh đứng ở phía sau, nhìn bóng dáng không
được khôi ngô nhưng trong mắt nàng lại là tuyệt vời nhất kia.
"Rex bệ hạ có huyết mạch cảm ứng. Nếu như điện hạ thực sự chết thì cho dù bệ hạ có điều băn khoăn nào đó, người cũng sẽ đưa ra điều chỉnh thích ứng, đặc biệt là đối với cái vị trí thừa kế kia. Mấy tháng qua, mọi chuyện
vẫn luôn không có bất cứ một chút động tĩnh nào... Hiện tại, ta có thể
tính là đã xác định rõ." Nét mặt kỵ sĩ vẫn duy trì sự lạnh lùng nhưng
ánh mắt lại lộ ra quang mang vô cùng phấn chấn, tâm trạng suy sút mấy
tháng qua bị quét đi sạch, tinh khí thần đạt được sự biến đổi về chất.
"Nếu vị kia mang... thân phận tôn quý như vậy..." Nử tử mở miệng: "Vì sao hắn lại không về đế quốc?"
"Ena, hùng tài đại lược của điện hạ không phải là thứ mà ngươi hay là ta có
thể đem ra phỏng đoán. Ta có thể khẳng định, chuyện năm đó ngài ấy ly kỳ mất tích rất có thể liên quan đến bí văn hoàng thất." Kỵ sĩ khẽ lắc
đầu. "Nhưng mà, lấy thực lực hiện tại của điện hạ, ta nghĩ không lâu
sau, người nhất định sẽ dùng tư thái huy hoàng nhất xuất hiện trước mặt
địch nhân, đoạt về tất cả những gì đã mất."
Ena gật đầu: "Chính
xác! Thực lực của vị kia đã tới thánh cấp đỉnh phong nhất. Lấy thực lực
của một người lại có thể chống lại sự liên thủ của tam đại thú vương
mạnh nhất Ngạc Mộng chi nguyên, hơn nữa tam đại thú vương kia còn biến
thân thành behemoth. Tuy ta không tận mắt nhìn thấy kết quả nhưng gần
như có thể khẳng định là ngài ấy thắng."
Thực lực của điện hạ... có lẽ còn không chỉ như thế. Samuel nói thầm một câu trong lòng.
Là hoàng kim kỵ sĩ của Long Hoàng đế quốc, đồng thời cũng là "chuẩn" long
kỵ sĩ đã được thông qua sự tuyển chọn bước đầu của Long cốc, tin tức hắn dò thám được nhiều hơn một dong binh (thương lữ) như Ena... tỷ như tin
tức về Quang Minh Thánh Sơn.
Ngoài ra, có thể giải trừ "Quang chi huyết thệ" mà vẫn không có vấn đề gì, ngài ấy rất có thể đã vượt qua
phạm trù thánh cấp, tiến vào lĩnh vực bán thần.
"Hắn rất có thể
đang bước đi trên con đường vô cùng gian nan và hung hiểm." Ena cắn môi, cuối cùng nói ra lời trong lòng: "Có câu này chắc là ngươi không thích
nghe nhưng ta vẫn muốn nói. Ngươi hiện tại đã thông qua sơ tuyển ở Long
cốc, lại được Rex đại đế xem trọng, hơn nữa Quang chi huyết thệ đã được
giải khai, như vậy..."
Ena là một nữ nhân thông minh vô cùng. Tuy Lucio vẫn một mực không nói gì về chuyện liên quan với "chủ nhân" nhưng từ một số hành động của hắn, cộng với loạt phản ứng của giáo hội, nàng
đã mơ hồ đoán được cái gì đó.
"Ta biết ngươi muốn nói cái gì."
Lông mày Samuel hơi nhíu lại, ngắt ngang lời Ena. "Cho dù thế nào đi
chăng nữa thì điện hạ vĩnh viễn là chủ của ta. Khế ước giữa ta và điện
hạ đã thâm nhập sâu vào trong huyết dịch, cho dù hiệu lực của huyết thệ
đã tiêu tán nhưng vinh diệu và lời thề sẽ không bao giờ biến mất... cho
dù dòng máu này có ngừng chảy đi chăng nữa."
Ena cười khổ: "Quả
nhiên là đáp án này. Kỳ thực mạng của ta cũng là do hắn cứu. Ta tới đây
cũng là do đồng bạn hắn ủy thác. Những lời vừa rồi có vẻ vong ân phụ
nghĩa, ngươi có thể nói cho hắn biết cũng không sao. Nếu như hắn cần,
mạng của ta tùy thời có thể cho hắn."
"Ngươi biết ta sẽ không
nói, hơn nữa..." Samuel quay người lại, lắc đầu nói: "Cho dù thế nào đi
chăng nữa, lần này, cảm ơn ngươi."
Ena nhìn vào mắt hắn, nở nụ cười có chút miễn cưỡng: "Chả phải đã nói là 'không cần khách khí' rồi sao?"
Samuel không dám nhìn thẳng vào mắt nàng, cúi thấp đầu nói: "Xin lỗi."
"Lời này nên là ta nói." Ena không tiếp tục so đo, chỉ khẽ thở dài một
tiếng: "Thật xin lỗi! Lần trước ta không thể tham gia vào nghi lễ đính
hôn của ngươi."
"Ngươi... tương lai có tính toán gì không?"
"Gần đây Quang Minh giáo hội dường như xuất động một lượng lớn quân đội,
tiến vào Ngạc Mộng chi nguyên, đang giằng co với thú nhân. Cho dù không
có chuyện này, thương lộ bên thú nhân kia khẳng định là không thể đi
nữa. Xem ra ta muốn tiếp tục sự nghiệp của phụ thân thực không phải
chuyện dễ. May là trước kia giao dịch với thú nhân cũng gom được chút
tiền, ta tính tới Lam Diệu đế quốc để tìm vận may. Nếu như thực sự không được nữa thì ta sẽ quay về làm dong binh vậy."
"Công việc dong
binh sống trên đầu dao mũi kiếm đó nên ngừng đi." Samuel nắm chặt trường đao trong tay, cuối cùng nói một câu: "Thực ra, ngươi có thể tới Long
Hoàng đế quốc."
Mắt Ena sáng lên, nhìn hắn rất lâu, cuối cùng lắc đầu nói: "Sau này có cơ hội rồi nói, ta đi trước đây! Gửi lời hỏi thăm
của ta tới Joanna, nếu rảnh ta sẽ tới tìm nàng."
Nói xong câu
này, Ena không hề quay đầu lại mà bước đi thẳng. Nàng đi rất nhanh, chỉ
sợ chậm một chút thôi là sẽ đổi ý. Nhưng mà so sánh với sự thấp thỏm lúc tới, trong lòng nàng không biết vì sao lại tốt hơn trước nhiều.
Đưa mắt nhìn thân ảnh đi xa của Ena, Samuel hít sâu một hơi, thu lại tâm tư dư thừa. Hắn chậm rãi rút trường đao ra khỏi vỏ. Trên thân đao mơ hồ ẩn hiện hoa văn hình vây cá lam sắc, tỏa ra vẻ cổ xưa mà thần bí.
Phi Yên, vũ khí thượng phẩm cấp truyền kỳ, là thứ mà điện hạ tự tay tạo thành.
Không chỉ vũ khí mà thực lực, vinh diệu thậm chí là sinh mạng của hắn đều là do điện hạ ban cho.
Cho dù "Arthur" điện hạ xuất phát từ nguyên nhân gì lại phải giải trừ huyết thệ, Samuel Kemplott vẫn sẽ mãi tuân theo huyết thệ của chính mình,
vĩnh viễn là người hầu trung thành của người, là thanh kiếm chặt hết mọi bụi gai cản trở trên đường người đi. Cho dù con đường người đi thấm đầy máu tươi.
Chỉ là thanh đao của người còn chưa đủ sắc bén! Samuel tự thề với lòng sẽ ma luyện bản thân hơn nữa, nhất định phải thông qua
vòng sàng tuyển thứ hai của Long cốc, trở thành long kỵ sĩ chân chính!
Bạch Tinh thành của Tinh Quang vương quốc.
Hai ngày trước có rất nhiều Quang Minh kỵ sĩ tới nơi này, hiện giờ lại có
một đội thần chức giả của giáo hội tiến vào. Đội người này có số lượng
tuy không nhiều nhưng nghe nói đều là những người tinh anh trong tài
phán sở. Mục đích họ tới thành Bạch Tinh là để điều tra huyết án phát
sinh trong điện Quang Minh.
Huyết án này như một quả bom oanh
động cả thành Bạch Tinh. Nếu như không phải Quang Minh giáo hội kịp thời phong tỏa tin tức thì chỉ sợ nó đã truyền ra toàn bộ Tinh Quang vương
quốc và toàn bộ nhân loại.
Sáng sớm ba ngày trước, quảng trường
điện Quang Minh tại thành Bạch Tinh có treo vài chục cỗ thi thể. Người
phụ trách giáo hội Cory Mia không ngờ lại ở trong đó.
Điều khiến người ta kinh ngạc nhất cũng không phải Cory Mia chết mà là một ma pháp huyết tự trên quảng trường.
Huyết tự công bố đủ loại tội ác của nữ mục sư lúc sinh tiền. Theo lời huyết
tự, Cory Mia và một số tên nào đó trong công hội Đạo Tặc cấu kết với
nhau, bắt giữ một lượng lớn nam nữ thiếu niên về để cho ả và mấy thân
tín làm nhục. Điều khiến cho người ta căm phẫn là Cory Mia còn mỗi ngày
cắt cổ một thiếu nữ, uống máu thiếu nữ này chảy ra để tá trợ cho bí pháp bảo trì dung mạo và thanh xuân nào đó.
Những huyết tự này không
phải nói láo, bởi vì trong tầng hầm của điện Quang Minh đã bị "hung thủ" giết chết Cory Mia đào lên. Bên trong có rất nhiều xương trắng, còn có
rất nhiều thiếu niên bị tù cấm đã được người phóng thích.
Những nhân viên thần chức không tham dự làm việc ác thì không hề bị thương tổn.
Huyết án bất ngờ này khiến cho sự kiện mất tích thần bí nhiều năm ở thành
Bạch Tinh được sáng tỏ. Trừ thi thể của Cory Mia ra còn có thân tín và
thành viên công hội Đạo Tặc đồng lõa. Ai cũng không ngờ nữ mục sư bình
thường vẫn danh cao vạn trượng này lại là ma quỷ tay dính đầy máu.
Ảnh hưởng của chuyện này vô cùng ác liệt. Nếu như không phải chủ thành kịp
thời phái binh tới bảo vệ quanh điện Quang Minh thì chỉ sợ điện Quang
Minh đã bị dân chúng phẫn nộ phá thành hoang tàn.
Đại chủ giáo
Tinh Quang vương quốc phản ứng rất kịp thời, lập tức phái Quang Minh kỵ
sĩ tới thành Bạch Tinh rồi khẩn cấp thông báo cho Quang Minh Thánh Sơn,
khống chế sự tình khuếch tán ra.
Tinh Quang vương quốc, một tòa nhà ở vùng hẻo lánh của thành Kim Tinh.
"Chuyện này mang lại hiệu quả vượt quá dự tính." Biliya nâng chén với Tu La ở
phía đối diện. "Không thể không nói một câu, sắp đặt của ngươi quá đẹp!"
Tu La cũng giơ chén rượu lên: "Mừng cho tân chủ giáo của chúng ta, 'Suolani' tiểu thư."
"Suolani" là tên giả của Biliya tại giáo hội thần bí. Không lâu lúc trước, Quang
Minh giáo hội ra tay áp chế Hắc Tử Đồ. Nguyên chủ giáo Angela "bất hạnh" qua đời, thân là đại chấp sự, Biliya tiếp nhiệm ngay vị trí chủ giáo.
Biliya nở nụ cười, cụng chén với hắn. "Mừng cho thủ hộ giả các hạ."
Chủ giáo tương đương với quan văn còn thủ hộ giả tương đương với quan võ.
Biliya nâng đỡ Tu La thành thủ hộ giả chắc chắn không phải là vấn đề quá lớn.
Biliya ưu nhã nhấp một ngụm rượu. "Vì sao không tiêu diệt
luôn mấy tên vô tội trong giáo hội kia? Bọn họ có tham dự trò chơi của
Cory Mia hay không không quan trọng nhưng đối với chúng ta, hiến tế
nhiều thêm một sinh mạng quang minh giáo đồ thì thần linh cũng sẽ nhận
được nhiều thêm một phần lực lượng. Cống hiến của chúng ta cũng sẽ tăng
cao hơn."
"Không! Trong chuyện lần này, chúng ta đang đóng vai là phe chính nghĩa." Tu La giơ một ngón tay lên. "Là 'chính nghĩa' chân
chính, vạch trần tội ác của những tên thần chức kia. Cho nên chúng ta
không thể lạm sát vô tội, thậm chí còn có thể vơ vét hết tiền tài của
đám tội nhân rồi phân chia cho người nghèo."
"Ngươi không cảm
thấy chuyện này là vô nghĩa sao?" Biliya nhíu mày. "Giáo nghĩa của chúng ta là hủy diệt mà không phải là làm việc thiện..."
"Chẳng lẽ ngươi đã quên, điều kiện để cạnh tranh vị trí đại giáo chủ?"
Tu La thản nhiên hỏi một câu khiến cho Biliya chấn động. Dường như ả ta đã hiểu ra điều gì đó, hai mắt lấp lánh thần thái kỳ dị.
"Ngươi hiện tại là chủ giáo! Tuy là tân nhiệm chủ giáo nhưng ngươi cũng là một trong số bảy vị chủ giáo Đông khu, cũng sẽ có tư cách cạnh tranh vị trí đại giáo chủ. Còn nhớ cái nhiệm vụ tấn cấp kia không? Suy yếu tín
ngưỡng quang minh của Tinh Quang vương quốc trong phạm vi lớn. Trước
mắt, đây là thời cơ tốt nhất." Tu La tỏ vẻ đã tính hết trước mọi thứ.
"Chỉ cần chúng ta chế tạo những chuyện đồng dạng như thế ở khắp các nơi, tín ngưỡng của Quang Minh giáo hội sẽ bị hạ thấp trên diện rộng. Chẳng
qua, chúng ta cần chú ý phải vạch trần những tên thần chức có tội thật.
Bởi vì chỉ có sự thực mới không thể phủ nhận và phản bác lại. Thật đáng
mừng là, trong cái Quang Minh giáo hội mục nát kia thì những dạng đối
tượng thế này tuyệt đối không ít."
"Đúng thế!" Mắt Biliya sáng
rực lên. "Chúng phải nắm cho chặt, nếu không các chủ giáo khác rất có
thể noi theo hành động của chúng ta."
"Hiện tại, cái cần nắm chặt chính là thời gian hưởng thụ của chúng ta, đại chủ giáo tiểu thư tương
lai ạ..." Hạ thân của Tu La lập tức "12h", hắn nở nụ cười vô cùng quỷ
dị. "Đúng rồi, cái tên tình nhân tên Robbie của ngươi kia đã bị ta giết
rồi. Ta không có thói quen cùng hưởng nữ nhân với nam nhân khác."
Biliya hơi ngẩn người ra rồi khuôn mặt tỏ vẻ không thèm để ý. "Loại chán ngán
đó... giết thì giết thôi. Mẫu người ta sùng bái là nam nhân cường đại.
Nếu như ngươi có thể mãi mãi cường đại thì ta vẫn mãi làm nữ nhân nhu
thuận của ngươi."
Bên môi nở nụ cười mị hoặc, Biliya chậm rãi đi tới trước mặt Tu La, từ từ quỳ xuống, cúi đầu úp vào cái đang "chỉ trời" kia.
Trong sân rất nhanh truyền tới thanh âm ngân mị.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT