Athena nhìn Trần Duệ lấy ra một cái túi dài, tò mò hỏi:
“Đây là cái gì vậy?”
“Cái này là túi ngủ, bên trong là lông chồn, rất ấm áp, chút nữa nàng chui vào thử thì biết.
“Ừm...”
Athena bỗng nghĩ tới chuyện gì, lại đỏ mặt:
“Chỉ có một cái thôi à?”
“Chỉ kịp làm được một cái, nàng cầm lấy đi, ta có chăn lông.”
Trần Duệ cười, đưa thịt nướng chín cho nàng.
Athena cầm thịt nướng, bình tĩnh lại. Trò chuyện một lúc, nàng tiến vào lều nghỉ ngơi. Túi ngủ ấm áp và đêm dã ngoại thanh bình khiến nàng rất nhanh chìm vào giấc ngủ, kiếm vẫn không rời người.
Dù đã cưỡi phi long cả ngày, nhưng Trần Duệ đã không còn là người bình thường, không thấy quá mệt mỏi, bật giải tích nhãn và mở rộng cảm giác lực canh phòng tình huống chung quanh.
Bỗng nhiên, cảm giác lực của hắn phát giác từng đợt dị động của khu rừng. Hai con song túc phi long mẫn cảm cũng nhận ra, ngẩng đầu nhìn chung quanh, trong miệng phát ra những tiếng hí bất an.
Athena vốn đang nửa ngủ nửa mê, tiếng hí bất ngờ của song túc phi long khiến nàng bừng tỉnh, lập tức nhảy dựng lên, vén lều ra:
“Trần Duệ, có chuyện rồi!”
Trần Duệ đang muốn tiến lên dò xét, không ngờ phản ứng của Athena lại nhanh như vậy, đành phải bỏ qua.
Ý tứ biểu đạt của hai con song túc phi long đều là:
“Nguy hiểm, rất nhiều, rất nhiều!”
Trần Duệ nhạy cảm nghe được tiếng sột soạt từ sâu bên trong rừng nhiệt đới càng lúc càng gần. Vì an toàn, hắn thu lều vào, Athena cũng dập tắt đống lửa. Nghe Trần Duệ phiên dịch tiếng hí của song túc phi long, nàng chợt nhớ đến một tin đồn, cả kinh nói:
“Nhanh cưỡi lên song túc phi long, bay lên không mau!”
Trần Duệ không chậm trễ, tranh thủ cùng Athena cưỡi lên song túc phi long bay lên không trung.
Lúc này âm thanh sột soạt đã trở nên nặng nề như tiếng gõ trống, bên dưới từng mảng gì đó màu đen đang di chuyển rất nhanh về hướng này, giống như thủy triều, còn pha tạp với tiếng gào rú ầm ĩ.
“Bay lên cao chút nữa!”
Athena kêu lên, hai người tiếp tục khống chế phi long bay lên cao hơn.
Thị lực của Trần Duệ lúc này đã khá kinh người, nhìn rõ những thứ tạo thành một mảng lớn như thủy triều bên dưới đúng là ngàn vạn con ma thú, đủ chủng loại, còn có không ít những con thú là đồ ăn của nhau. Nhưng động tác của bọn chúng đều thống nhất, dốc sức liều mạng chạy trốn.
Trừ ma thú dưới mặt đất, trên không trung cũng có những đám dơi lớn và chim chóc bay nhanh ra ngoài. Cũng may có Athena nhắc nhở song túc phi long bay cao hơn, không va chạm xung đột với bọn ma thú phi hành này. Nhưng những ma thú này đều đang bận rộn chạy trốn, dù có phát hiện ra song túc phi long cũng không dám dừng lại. Rất nhanh, các ma thú đã vượt qua triền núi, tiếp tục chạy ra bên ngoài.
Nếu không phải Athena sớm nắm được tình hình thì tình cảnh của hai người đã vô cùng nguy hiểm. Tuy thực lực của những ma thú này cũng không quá mạnh, nhưng số lượng vô cùng khủng bố, hơn nữa tràn lên không dứt, nếu liều mạng thì chỉ có chết chắc.
Trần Duệ kinh ngạc hỏi :
“Tại sao lại như vậy?”
“Đây là thú triều của rừng rậm Âm Vũ, tất cả ma thú trong rừng đều bỏ chạy ra bên ngoài, sau một thời gian ngắn, lại từ từ trở về.”
Gương mặt của Athena vẫn mang theo vẻ hồi hộp:
“Nghe nói rừng rậm Âm Vũ mấy trăm năm sẽ xuất hiện một lần thú triều thế này, đến giờ vẫn chưa tìm ra nguyên nhân. Dù là thợ săn ma thú giỏi nhất cũng không dám đến gần rừng nhiệt đới vào thời điểm thú triều, không ngờ chúng ta lại gặp được.”
Trần Duệ cười khổ gật đầu, rành rành mấy trăm năm mới có “Giải thưởng lớn” một lần, xem ra chuyến đi này, vận khí rất tốt a.
Sau một đợt hắc triều trôi qua, lại thêm một lớp nữa, dường như tất cả ma thú trong rừng đều chạy ra ngoài. Cảm giác giải tích của Trần Duệ nhận ra cảm xúc của những sinh vật này là kinh hoàng và nôn nóng, nhưng vì dữ liệu quá lớn, tốc độ lại nhanh, trong nhất thời cũng không thể phân tích rõ ràng được, nảy ra một ý, hỏi Athena:
“Nàng có thể bắt một con ma thú được không, ta muốn dùng ngự thú thuật thử xem bọn chúng tại sao lại bị như vậy.
Thực ra hắn có thể làm như vậy, nhưng không thể bại lộ trước mặt Athena, nên mới đưa ra yêu cầu này.
Athena không nghĩ nhiều, điều khiển Khắc Cốt bay xuống phía dưới, xoay quanh một phạm vi nhỏ, tay đã chộp được một con ma thú có cái đầu không nhỏ, bề ngoài giống như con chuột chũi, lại có một đôi cánh bằng thịt, móng vuốt sắc bén.
Cảm xúc của con “chuột chũi” này cũng rất hoảng sợ. Trần Duệ trấn an nó một chút, lại bảo Athena cho nó ăn một ít mới bình tĩnh lại. Nhưng loại ma thú này trí tuệ cũng không cao, chỉ lặp đi lặp lại nhiều lần hai từ:
“Trái Ác Quỷ! Trốn!”
Trái Ác Quỷ? Trần Duệ nghe có chút quen tai, dường như nghe được trong một bộ phim hoạt hình nào đó, cảm thấy hứng thú, tiếc là “chuột chũi” cung cấp thông tin quá ít ỏi.
Làm cho hắn bất ngờ là Athena, vừa nghe tên của “Trái Ác Quỷ”, lập tức lộ ra thần sắc khiếp sợ cực độ.
“Trần Duệ! Anh có thể hỏi rõ một chút được không? Nếu không ta lại bắt một con nữa!”
Xem ra Athena rất nhạy cảm với Trái ác quỷ, quẳng “chuột chũi” đi, lại khống chế song túc phi long bay xuống dưới. Con “chuột chũi” đập cánh, hoảng sợ gia nhập vào đội ngũ đang chạy thục mạng bên dưới.
Athena bắt thêm mấy con ma thú, nhưng bọn này càng biết ít hơn nữa, chỉ biết có một con quỷ long cường đại vô cùng đang xua đuổi chúng, nếu không trốn, sẽ trở thành đồ ăn trong miệng quỷ long. Tổng hợp những tin tức ngắn ngủi này, Trần Duệ đoán hẳn là Trái ác quỷ ở sâu trong rừng nhiệt đới đã sắp chín, một con quỷ long muốn ăn nó, nên đuổi toàn bộ ma thú ra ngoài.
Đây rất có thể chính là nguyên nhân thú triều mấy trăm năm xuất hiện một lần của rừng rậm Âm Vũ. Nhưng Trần Duệ có hơi khó hiểu, sao quỷ long lại xua đuổi những con ma thú khác, lo sợ bị bọn chúng ăn mất à? Hay để ngăn kẻ bên ngoài đến đoạt trái cây?
Sau khi nghe Trần Duệ phân tích, Athena ngẫm nghĩ một chút, nói:
“Trần Duệ, trái ác quỷ này rất quan trọng đối với ta, ta nhất định phải tìm được nó. Giờ ta vào rừng tìm một chút, anh ở lại chỗ này. Trước khi thú triều hoàn toàn biến mất, không được hạ xuống đất, nếu có nguy hiểm gì, hãy cưỡi phi long bỏ chạy.”
“Khoan đã!”
Trần Duệ cũng muốn đi xem, đó là trái cây cung cấp số lượng lớn linh khí cũng không chừng, thấy nàng muốn đơn độc mạo hiểm, vội vàng nói:
“Chúng ta sẽ cùng đi!”
“Không được!”
Athena lắc đầu:
“Tuy không biết quỷ long là loài nào của long tộc, nhưng nó có thể tạo ra thú triều lớn như thế này, chắc hẳn thực lực rất m. Ta chỉ muốn thử vận may, aạnhh sẽ gặp nguy hiểm.”
“Athena, núi Tây Lang cũng nguy hiểm vậy, sao nàng phải giúp ta? Yêm tâm đi, ta sẽ không liên lụy tới nàng. Ta có ngự thú thuật, nếu cảm thấy có nguy hiểm, ta sẽ ẩn vào chỗ an toàn để tiếp ứng nàng, có được không?”
Thấy Athena vẫn còn do dự, Trần Duệ dứt khoát khỏi:
“Chúng ta có phải đồng bạn không?”
Athena chấn động, vừa lúc nhận được ánh mắt của Trần Duệ trong cái rét lạnh dưới ánh trăng, đặc biệt rất có thần.
Athena bỗng nhiên không còn cảm giác ngượng ngùng nữa, có một chút ôn hòa và tin tưởng, hít sâu một hơi, gật đầu:
“Đi thôi!”
Hai người điều khiển phi long hạ xuống, cẩn thận đi ngược lại phương hướng của đám thú triều.
Từ miệng của Athena, Trần Duệ biết được trái ác quỷ là một loại trái cây vô cùng quý hiếm, phải mấy trăm mới chín một lần, có kịch độc, nhưng có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với Ma tộc. Mọi người đều biết lực lượng của Ma tộc tuy cường đại, nhưng tiềm lực lại không thể so với nhân loại. Trừ những vương tộc nổi bật, hầu hết tiềm lực của Ma Tộc rất hạn chế, như đại đa số giác ma, cả đời chỉ dừng lại ở tầng thứ trung giai ác ma, không có cách nào tiến thêm một bước. Đại ác ma nếu không có huyết mạch biến dị, thực tế không có hy vọng đột phá giới hạn cao giai. Ngay cả Athena là đại ác ma có được huyết mạch biến dị cũng chỉ là tăng thêm tỷ lệ đột phá cực hạn tại trình độ nhất định mà thôi, vẫn gặp khó khăn rất lớn.
Trái ác quỷ ngoại trừ tăng thêm lực lượng, còn có một công hiệu đặc thù quan trọng nhất, đó là đề thăng tiềm lực rất lớn cho Ma tộc, gia tăng khả năng đột phá bình cảnh lên mấy lần, lại còn có một tỷ lệ nhỏ giành được năng lực đặc thù riêng biệt. Điều kiện quan trọng là phải sống sót trước kịch độc của quả này. Thực lực càng mạnh, độc tính và hiệu quả của nó phát huy càng cao.
Đối với Ma tộc, trái ác quỷ chính là báu vật vô giá để đột phá cực hạn của bản thân, mới khiến Athena rung động như vậy.
Dù là vương tộc, trừ phương diện tiềm lực, tăng trưởng lực lượng và tăng thêm một năng lực đặc thù cũng có sức hấp dẫn rất lớn.
Rừng cây rậm rạp không thể phi hành được nữa. Cũng may là đợt thú triều lần này đã sắp sửa kết thúc. Trần Duệ và Athena đáp xuống đất, cẩn thận dẫn hai con song túc phi long tiến về phía trước.
Nhưng vào lúc này, từ xa truyền đến một tiếng rống trầm thấp, trong thanh âm ẩn chứa hơi thở thô bạo và hung ác khôn lường. Mãnh Đát và Khắc Cốt không hẹn mà cùng dừng lại, lộ ra ánh mắt rất hoảng sợ, làm thế nào cũng không dám đi thêm một bước nữa.
Trần Duệ ngẫm nghĩ, không ép buộc hai con song túc phi long cùng tiến lên nữa, trấn an một lúc rồi để chúng lại nơi này, lại tiếp tục cùng Athena tiến đến nơi phát ra âm thanh kia. Ý định của Athena là muốn Trần Duệ cũng lưu lại đây, nhưng không thể lay chuyển được sự kiên quyết của nhân loại, đành phải cùng nhau đi vào.
Vì phần lớn ma thú chung quanh chỗ này đều đã chạy ra khỏi rừng nhiệt đới, trên đường đi hai người cũng không gặp phải nguy hiểm gì, dần dần tiến gần đến nơi phát ra âm thanh. Nhưng điều kỳ quái là sau một hồi tìm kiếm, Trần Duệ và Athena lại quay về chỗ cũ gặp đối phương.
“Ta nhớ không lầm âm thanh hẳn là ở phía trước, sao lại như vậy được?”
Athena lộ vẻ nghi hoặc, Trần Duệ và nàng đều có ấn tượng như nhau, nhưng hắn lại có thêm một loại cảm giác so với nàng, cảm giác quen thuộc rất kỳ quái.
Đúng rồi! Cái này giống như là...
“Trần Duệ!”
Athena nhìn Trần Duệ đang trực tiếp đi thẳng vào cây đại thụ phía sau đám cây cối, sắp sửa biến mất, không khỏi kinh hãi lắp bắp.
Chỉ thấy nửa thân trên của Trần Duệ hiện ra từ trong thân cây:
“Athena, đi bên này.”
Athena kinh ngạc tiến lên, sờ lên cái cây đó, quả nhiên không phải là thật, mà đám cây cối phía trước mới là thật, trong thật có giả, khó trách vòng vo một lúc lâu vẫn không tìm ra được con đường. Nhưng sao Trần Duệ lại phát hiện được? Xem ra cho hắn đi cùng quả là một quyết định chính xác.
Sau khi Athena tiến vào đại thụ, cảm giác cảnh tượng trước mắt cũng không có gì thay đổi, nhưng vừa rồi lúc Trần Duệ đi tới, đứng bên ngoài lại không hề thấy hắn. Athena rút đại kiếm ra, đang định đi lên phía trước dò đường, chợt nghe Trần Duệ nhỏ giọng quát:
“Đừng nhúc nhích!”
Sắc mặt của Trần Duệ rất nghiêm nghị, trong mắt ẩn chứa một tia hưng phấn, vì một kiến thức mới vừa có được trong đầu khiến cho hắn đã nhận ra sự ảo diệu của khu vực này.
Chữ khắc long ngữ! Đây chính là tác dụng của chữ khắc long ngữ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT