Ánh trăng màu tím chiếu rọi khoảng không dưới quân doanh.
“Phụ hoàng.” Tirisfal cung kính cúi người thi lễ.
Raizen liếc nhìn Tirisfal: “Ngươi biết nguyên nhân ta gọi ngươi tới không?”
“Dù phụ hoàng không truyền gọi, nhi thần cũng sẽ tới tìm phụ hoàng.”
Tirisfal rất thành khẩn thành khẩn. “Đầu tiên, nhi thần muốn thỉnh tội
với phụ hoàng. Thân là phó quan chỉ huy đại quân Nam chinh, nhi thần
xuất lĩnh quân đội công kích Locker yếu tắc nhiều lần thất bại, tận đến
khi phụ hoàng ngự giá thân chinh vẫn chưa thể chiếm được nó, nhi thần
thật hổ thẹn với sự tín nhiệm của phụ hoàng.”
Raizen lắc đầu:
“Locker yếu tắc có đại danh tướng George, huống chi còn có nữ hoàng
Mejia tự mình tọa trấn, thêm vào đám người Guile có thực lực quỷ dị,
muốn trong thời hạn ngắn mà công chiếm được thật sự rất khó. Cho dù là
ta tự thân đi đối phó cũng không nắm chắc mười phần. Huống hồ… ngươi
chẳng qua chỉ là một phó quan chỉ huy mà thôi, còn chưa tới lượt ngươi
gánh trách nhiệm này.”
“Như vậy, nhi thần xin bẩm báo cho phụ
hoàng chuyện thứ hai, là về hoàng huynh Lanka… Gần đây trong quân lan
truyền lời đồn, nói là nhi thần vì tranh đoạt quyền thừa kế ra tay ám
hại hoàng huynh. Lời đồn này càng nói càng khó giải thích, cho nên nhi
thần vẫn một mực bảo trì trầm mặc. Hơn nữa, cái chết của hoàng huynh có
nguyên nhân rất phức tạp, nhi thần xin nói rõ hết cả cho phụ hoàng. Nếu
người muốn xử trí nhi thần, nhi thần cũng không một câu oán hận.”
“Nói đi, ta đang nghe đây.” Raizen chậm rãi gật đầu.
“Có vài chuyện nhi thần không dám giấu phụ hoàng. Lúc trước khi mà nhi thần hết hạn trừng phạt ở trong Hắc ám hồng lô, phụ hoàng người thì vẫn còn
đang bế quan, tranh đoạt của các hoàng huynh đã rất kịch liệt. Đại hoàng huynh lúc đó rất quan tâm đến tình huống phụ hoàng, hỏi thăm nhi thần
rất nhiều vấn đề. Nhi thần nói cho hoàng huynh biết sự thật, nói nhi
thần tại ngoại vi tu hành chưa từng gặp qua phụ hoàng. Về sau, đại hoàng huynh lại bóng gió thăm dò nhi thần nhiều lần, đáp án vẫn như cũ, huynh ấy mới yên lòng, mời nhi thần cùng nhau bình định nhị hoàng huynh đang
nội loạn. Nhưng mà sau khi nhi thần trợ lực giúp hoàng huynh công phá
Thiết Quyền lãnh địa, lại truyền tới tin tức phụ hoàng xuất quan. Dù
hoàng huynh tận lực che giấu nhưng nhi thần phát hiện được rất nhiều
điểm dị thường, ví dụ như, tâm tình của huynh ấy có ba động đặc biệt lợi hại…”
Nghe lời nói của Tirisfal, Raizen hơi híp híp mắt: “Nói tiếp đi.”
“Về sau, lúc hoàng huynh chủ động xin phụ hoàng đi giết giặc, đảm nhận Tổng tư lệnh tấn công Locker yếu tắc, cũng yêu cầu phụ hoàng cho nhi thần
làm trợ thủ nhưng trong lúc công thành, đại hoành huynh trước sau không
nghe ý kiến chiến thuật của nhi thần, chỉ ra lệnh quân đội cường công,
nhi thần có cảm giác…” Tirisfal tỏ vẻ do dự.
“Giống như đại hoàng huynh cố ý tiêu hao đại quân tinh nhuệ của chúng ta, hoặc là cố kéo dài thời gian, nhi thần cũng không hiểu tại sao huynh ấy lại
muốn làm như vậy.” Tirisfal cúi đầu xuống. “Nhi thần mâu thuẫn rất lâu,
muốn đi tìm đại huynh thẳng thắn nói chuyện với nhau. Trong lúc nói
chuyện, nhi thần phát hiện một điều kỳ lạ, có một đạo hào quang bao phủ
hoàng huynh, đạo hào quang có phù văn kỳ dị, đạo phù văn cuối cùng thì
nổ tung ra, ánh mắt huynh ấy cũng trở thành màu bạc…”
Đôi mắt Raizen bùng lên tinh mang, tuy sắc mặt không thay đổi nhưng bàn tay đã gắt gao nắm chặt.
“Đại hoàng huynh sau khi thi triển loại lực lượng này, nhi thần bị hoàng
huynh phát giác. Sau đó, hoàng huynh không ngờ… lại muốn giết nhi thần.
Nhi thần… chỉ có thể phản kháng nhưng nhi thần không phải đối thủ hoàng
huynh, nhanh chóng bị hoàng huynh đánh bại. Nhi thần hỏi đại hoàng huynh vì sao phải làm như vậy, hoàng huynh chỉ nói là nhi thần sẽ trở thành
chướng ngại lớn nhất trên con đường kế thừa vương vị. Lúc hoàng huynh
đang muốn hạ sát thủ, dường như bị lực lượng nào đó cắn trả, ngã trên
mặt đất, khí tức sinh mệnh nhanh chóng suy yếu, sau đó lâm vào ảo cảnh,
luôn miệng nói những thứ không giải thích được, nói là hắn muốn chơi đùa cái gì, muốn thống nhất ma giới, cuối cùng thì…”
Tirisfal vừa
nói, trong không gian giới chỉ vừa xuất ra một kiện đồ vật, đó là một
quan tài thủy tinh, trong quan tài là thi thể Lanka. Quan tài này hẳn là một đạo cụ đặc biệt, thi thể không có bất kỳ hư thối gì, nhất là khuôn
mặt vẫn rất sống động.
Raizen đứng dậy, chậm rãi đi đến trước quan tài thủy tinh, liếc nhìn thi thể Lanka, ánh mắt phức tạp.
“Việc nhi thần đi tìm hoàng huynh, những thân vệ kia có thể làm chứng… Nhưng
mà trong cái chết của hoàng huynh, nhi thần cũng phải gián tiếp chịu
trách nhiệm.” Tirisfal tỏ vẻ đau khổ, cúi đầu. “Kỳ thực nhi thần sau khi đột phá tại Hắc ám hồng lô, cũng có ý cạnh tranh với hoàng huynh, chẳng qua là nhi thần muốn đường đường chính chính mà thắng, tuyệt không muốn như thế này… Đây không thể nói là 'kết quả thắng lợi' nữa.”
Raizen thu hồi cái nhìn về phía quan tài thủy tinh, cảm thán một câu: “Lanka ở trên tiền tuyến đối với ngươi xa lánh ta cũng có nghe qua. Chuyện này,
ta sẽ xác minh, nếu như lời ngươi nói đều là thực thì không phải trách
nhiệm của ngươi. Để quan tài lại đây, ngươi lui xuống trước đi”.
“Đa tạ phụ hoàng!” Tirisfal vui mừng, khi đi đến cửa ra đại doanh, đột
nhiên quay đầu: “Phụ hoàng, xin thứ cho nhi thần lắm lời, ban ngày lời
Katherine nói là thật sao? Thân thể người…”
Raizen thản nhiên liếc nhìn Tarisfal một cái, không nói gì. Tirisfal dường như than nhẹ một tiếng, khom người đi ra.
Raizen không nhìn thân ảnh Tirisfal đi xa, chỉ nhìn vào quan tài Lanka, đưa
tay đặt lên nắp quan tài, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, ánh trăng chiếu rọi
xuống khiến bóng dáng của hắn kéo dài.
Ngày thứ hai, Hắc Vân trấn.
Trên kiến trúc lớn nhất, cũng là nơi nơi bộ chỉ huy Huyết Sát đại quân tạm thời ở đó, hiện đang nghênh đón “khách nhân”.
Đại sảnh bộ chỉ huy đã trống rỗng, mang lên một cái bàn tròn lớn. Tại ba
góc có một sấp giấy trước ngai vàng, cả đại sảnh vẻn vẹn chỉ có ba chỗ
ngồi, bởi vì trước mặt ba người này, những người khác không có tư cách
ngồi xuống.
Rất nhanh, ba chỗ tọa ỷ đã an vị. Kể từ lần hòa đàm
thành công ba trăm năm trước tại Âm Ảnh đế đô, ba vị quốc chủ rốt cuộc
lần nữa tề tụ. Nội dung hội nghị lần này, cũng là hòa đàm.
Đứng
bên người Raizen là Tirisfal, bên người Mejia là Trần Duệ mang mặt nạ,
mà bên cạnh Katherine là thân tín tối qua vừa đến cứ điểm - Lilith cấp
ma hoàng.
“Raizen bệ hạ, Mejia bệ hạ.” Katherine mang mạng che
mặt, mở lời trước: “Tin rằng hai vị đều đã vô cùng rõ ràng tình thế
trước mắt, hai nước trong lúc phát động chiến tranh đều đã rời đi nguyện ước muốn đánh nhau ban đầu. Nếu cứ tiếp tục đánh, không chỉ Đọa Thiên
Sứ đế quốc và Âm Ảnh đế quốc, mà cả ma giới đều lâm vào chiến loạn liên
miên, ta tin rằng không ai trong ba chúng ta muốn chứng kiến cảnh này.”
Mejia gật đầu: “Ta đồng ý với quan điểm của Katherine bệ hạ. Chiến hỏa lần
này, Đọa Thiên Sứ quốc là người bị hại, nếu như chấp nhất cừu hận, vĩnh
viễn sẽ khó có được hòa bình. Ta hy vọng nhân dân ba nước đều có thể an
cư lạc nghiệp, mà không phải đình trệ trong chiến loạn.”
“Chỉ cần ba nước còn tồn tại, như vậy, chiến loạn chỉ là vấn đề thời gian mà
thôi.” Raizen có vẻ bất thiện, nói: “Chỉ có tiêu diệt tất cả, thành lập
một quốc gia thống nhất mới có thể làm cho dân chúng hưởng bình yên an
ổn.”
Katherine không chút hoang mang nói: “Đạo lý này ai cũng
hiểu nhưng không có ai nguyện ý bị người khác áp đặt thống nhất. Hơn
nữa, Huyết Sát đế quốc hiện tại cũng không có năng lực nuốt trôi hai
nước chúng ta. Âm Ảnh đế quốc và Đọa Thiên Sứ đế quốc cũng vậy, nếu cứ
khư khư cố chấp thì đối với nhân dân ba nước mà nói, sẽ là một tai họa
khó thể tưởng tượng.”
“Nếu như ta hiện tại buông tay, đó mới
chính là tai họa với Huyết Sát đế quốc.” Raizen lạnh lùng nói:
“Katherine bệ hạ, ta không biết ngươi còn giữ vị trí quân vương Âm Ảnh
đế quốc trong bao lâu nhưng có một điều ta khẳng định là, cho dù ta còn
tại vị tại Huyết Sát đế quốc, ngươi cũng vẫn là địch nhân đáng sợ nhất.
Về phần Mejia bệ hạ, tuy thực lực cá nhân của ngươi không đáng nhắc tới, nhưng Đọa Thiên Sứ đế quốc phát triển kinh tế đứng đầu ba nước, tiềm
lực quân sự cũng không thể xem thường. Chỉ cần cho các ngươi thời gian
phát triển, tương lai Đọa Thiên Sứ sẽ hùng mạnh không kém Âm Ảnh đế
quốc, lúc đó Huyết Sát đế quốc sẽ là nước kém nhất, tình hình sẽ nghịch
chuyển, ta tuyệt đối sẽ không bàng quan đứng nhìn ngày đó đến”.
“Raizen bệ hạ quá coi trọng Đọa Thiên Sứ đế quốc, hơn nữa cũng quá coi thường
Huyết Sát đế quốc.” Mejia lắc đầu. “Khi Đọa Thiên Sứ đế quốc phát triển, Huyết Sát và Âm Ảnh cũng không phải trì trệ không tiến. Âm Ảnh đế quốc
có Katherine bệ hạ là đệ nhất trí giả, còn Huyết Sát đế quốc ngoài đệ
nhất cường giả là bệ hạ ngài ra, còn có người được vinh danh là đệ nhất
thiên tài ma giới Tirisfal điện hạ. Cho dù là năng lực hay trí tuệ, hắn
đều có thể là trợ lực tốt nhất của bệ hạ, tương lai ma giới nên là cùng
phát triển, cùng phồn vinh, chứ không nên hỗn loạn chiến tranh không
ngừng…”
“Mejia bệ hạ nói đúng!” Katherine tiếp lời: “Về phần tình huống thân thể Raizen bệ hạ, vương phu Đọa Thiên Sứ đế quốc Guile hẳn
là có biện pháp giải quyết. Thuận tiện hỏi luôn, Raizen bệ hạ có nguyện ý tiếp nhận sự trợ giúp này hay không?”
Raizen hừ lạnh nói: "Đây là uy hiếp sao?"
"Xin tha thứ ta thất lễ, Raizen bệ hạ." Trần Duệ mở miệng nói: "Đây không
phải uy hiếp, chỉ là hảo hữu lân bang đề xuất trợ giúp mà thôi, đương
nhiên, nếu như là địch nhân, tin tưởng mọi người ngồi đây cũng sẽ không
làm một việc ngu ngốc như vậy."
"Vậy là muốn ép buộc." Raizen hừ lạnh nói: "Nhưng mà nghe ngươi nói dường như nắm chắc giải trừ dị trạng của ta?"
"Nếu như là sinh mệnh lực bị suy yếu, như vậy chí ít ta có một loại phương
pháp có thể kéo dài. Nếu như không tiện, bệ hạ chờ một chút có thể nói
chuyện một mình với ta về phương diện này." Trần Duệ không nghĩ đơn giản lộ ra sự tồn tại của diên thọ dược tề. Huống hồ Katherine từng nói,
diên thọ dược tề không nhất định có thể trị hẳn, chẳng qua trị phần ngọn hẳn là không có vấn đề, cho nên Trần Duệ trả lời hàm hồ mang theo ý
khẳng định.
"Không có gì bất tiện, đây là một loại nguyền rủa,
lẫn lộn lực lượng ám hệ và quang hệ. Mammon vương tộc có được thiên phú
ám hệ tinh thông, ám hệ nguyền rủa coi như bỏ qua, đáng chết là loại
quang hệ nguyền rủa kia." Raizen khinh miệt liếc nhìn Trần Duệ. "Ngươi
xác định, có thể giải quyết quang hệ nguyền rủa của một vị cường giả
quốc độ cấp?”
"Nếu như bệ hạ xác định là quang hệ nguyền rủa. . ." Đôi mắt Trần Duệ sau mặt nạ lóe sáng. "Như vậy, ta nắm chắc mười phần."
Trần Duệ không chút sợ hãi đối mặt với Raizen, thanh âm lộ ra sự tự tin cường đại: "Ta nói mười phần, chính là mười phần."
Tirisfal bên cạnh Raizen nghe được câu này, hai mắt xẹt qua hàn mang âm lãnh,
trong nháy mắt lại biến thành sắc bén và kiên quyết, dường như đã hạ
quyết tâm nào đó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT