Trần Duệ không phải lần đầu tiên nghe đến hai từ “thánh đồ”. Lúc hắn còn ở ma giới chiến đấu với Nero, Nero đã cho rằng tinh giáp Ngự Tinh Biến là Tín ngưỡng khải giáp của thánh đồ.

Nhưng thông tin chính xác nhất về thánh đồ là từ tin tình báo của Paul. Thánh đồ là tín đồ trực thuộc ba vị thiên sứ chí cao thần thánh và phải được cả ba thiên sứ công nhận. Quang Quyến chi thể là điều kiện cơ bản nhất, mỗi một thánh đồ đều sở hữu một năng lực và lực chiến đấu nhất định, hơn nữa họ còn được ban tặng tín ngưỡng khải giáp phù hợp với năng lực bản thân. So sánh với thánh đồ thì thánh sứ có cấp bậc thấp hơn, Paul vốn mơ mộng đoạt được quán quân Thần Điện kỵ sĩ, sẽ được Rafael coi trọng rồi trở thành thánh sứ sau đó ngấp nghé vị trí thánh đồ. Đáng tiếc cuối cùng cũng là công dã tràng, đến tính mạng cũng không giữ được.

Thánh đồ có địa vị phi thường đặc thù. Bọn họ không bị giáo hoàng tiết chế, chỉ trong tình huống đặc biệt khẩn cấp mới có thể dùng giáo hoàng lệnh điều động, tỷ như lần này.

Trần Duệ có chút kinh ngạc: "Ba người các ngươi đều là thánh đồ sao? Ta có một thắc mắc, làm sao mà các ngươi biết được ta là người lẻn vào Thánh Sơn? Làm sao biết được ta đã cải trang?"

Nam tử cơ bắp cười lạnh trả lời: "Huyễn thuật của ngươi công nhận là rất cao minh. Cái bộ dạng này của ngươi so với hình ảnh tên mập mạp kia lúc sáng thì khác nhau hoàn toàn nhưng đáng tiếc, thủ đoạn này làm sao mà qua được thần nhãn của Islamic Yueluer đại nhân."

"Islamic Yueluer?" Trần Duệ lần đầu tiên nghe được cái tên này. Hắn không khỏi âm thầm cảnh giác.

"Hừ!" Nữ tử xinh đẹp cầm trường mâu chĩa thẳng vào người Trần Duệ. Tức thời không khí cả quảng trường trở nên nóng rực. "Đừng cố kéo dài thời gian, chuẩn bị chịu chết đi!"

"Chờ một chút!" Clark bước lên trước một bước. "Ngươi đã lấy trộm được hỏa hệ tinh thạch. Vậy thì đại chủ giáo Phil đâu?"

"Xem ra lúc ta đột nhập chính là lúc các ngươi bố trí nhân thủ mai phục. Đáng tiếc các ngươi đã đến chậm một bước rồi… Đại chủ giáo Phil đang trong nhà nguyện dưới lòng đất còn Clyde đang nằm trên ghế sofa, chẳng qua hai kẻ đó đã trở thành xác chết rồi." Nghe đến hai kẻ kia thì Trần Duệ không hề che giấu sát ý trong lời nói của mình.

"Ngươi đã giết bọn họ?" Trong mắt Clark lóe lên hàn quang. "Xem ra ta đã đánh giá ngươi quá cao rồi!"

"Ngươi đánh giá cao không phải là ta mà là tên đại chủ giáo chính trực không thích gần nữ sắc kia! Trần Duệ chỉ vào hai đứa bé phía sau, phẫn nộ hét lên: "Ngươi thừa biết, mục đích của ta là nhằm vào hỏa hệ tinh thạch. Nhưng ngươi có biết lúc ta đột nhập vào bên trong thì đã chứng kiến vị đại chủ giáo kia đang chuẩn bị làm gì với hai đứa trẻ không?"

Clark nhìn qua hai nam đồng kia một cái, đột nhiên hắn nhớ tới cáo thị tìm người mất tích dán trên cửa của lữ quán, trong đó có một cái cáo thị tìm kiếm chính là hai đứa trẻ kia, sắc mặt hắn lập tức hơi biến.

Vừa lúc đó, một Quang Minh kỵ sĩ từ phía sau chạy lên, báo cáo với Clark tình trạng của hai người Phil và Clyde. Đối mặt với Thánh đồ trong truyền thuyết kia thì vị Quang Minh kỵ sĩ không dám nói sai nửa câu, đem toàn bộ tử trạng của hai người kia nói ra rõ ràng.

Nghe tới đoạn Phil toàn thân xích lõa thì Clark xiết chặt nắm tay. Nữ tử xinh đẹp thì đại nộ, trường mâu trong tay hung hăng cắm phập vào mặt đất, lập tức mặt đất nứt ra chằng chịt: "Tên khốn nạn chó chết!"

"Hắn sớm đáng chết. Hai hài tử kia vốn không phải là nạn nhân đầu tiên." Nhãn thần Trần Duệ bỗng trở nên sắc bén như đao: "Nếu như Quang Minh giáo hội là một đám mặt người dạ thú, lừa gạt tín ngưỡng thì ta chẳng ngại tay ngập trong máu tanh."

Tráng hán cơ bắp hơi nhíu lông mày. Hắn phân phó Quang Minh kỵ sĩ kia mấy câu, kỵ sĩ kia gật đầu nhận lệnh rồi cùng toàn bộ đám kỵ sĩ lui ra ngoài quảng trường, đồng thời kích hoạt ma pháp kết giới.

"Nói ít lời thừa đi! Hôm nay ngươi có chạy đằng trời!" Đại hán cơ bắp khẽ trao đổi với nữ tử kia một cái ánh mắt. Nữ tử hơi trầm ngâm rồi rút ra trường thương, chầm chậm tiến tới mấy bước. Ba thánh đồ từ từ vây Trần Duệ lại chính giữa.

"Ta tạm thời chưa tính đến phương án trốn chạy, nhưng trước khi quyết đấu…" Trần Duệ im lặng nhìn qua Clark nột cái rồi nói: "Hai hài tử kia không liên quan đến chuyện này, thả chúng đi, rồi giải quyết chuyện của chúng ta."

Clark gật đầu, đang muốn trả lời thì một giọng nói lại vang lên: "Không được! Hai đứa kia là Hắc Tử Đồ, nhất định phải chết!" (Dịch: Đ.M bố căm bọn này rồi đấy, anh Trần Duệ đập CCMN đi)

"Muleifu!" Clark kinh nộ nhìn thẳng vào tráng hán cơ bắp kia. "Ngươi điên rồi! Hai đứa bé kia hoàn toàn vô tội! Trong thành có dán cáo thị tìm kiếm bọn chúng…"

"Ta không điên, là ngươi điên đấy!" Muleifu lành lùng cắt ngang lời hắn: "Phil là đại chủ giáo, là lãnh tụ của cả giáo hội Koloa vương quốc. Sự kiện lần này liên quan đến danh dự của Thánh Sơn, một khi bị truyền ra ngoài thì hậu quả không thể tưởng tượng! Cho nên nghe ta nói đây! Phil chính là đại chủ giáo vô tư, chính trực bị Hắc Tử Đồ đánh lén, bất hạnh mà chết! Hai tên kia chính là dư nghiệt của Hắc Tử Đồ, không thể để chúng sống sót!"

Nắm tay của Clark siết chặt, run rẩy: "Không được! Chúng là người bị hại, hoàn toàn vô hại! Vì sao còn muốn…"

"Chẳng nhẽ ngươi muốn làm cho Quanh Minh thần vì chuyện này mà mang nhục? Bao nhiêu tích lũy cùng công sức từ trước đến nay vì chuyện này mà đem hủy sạch?" Muleifu hỏi lại một câu, kinh thường nhìn qua hai đứa bé đang bị dọa run rẩy. "Cái sai của bọn chúng chính là bọn chúng là kẻ yếu trong cái thế giới cường giả vi tôn này. Vận mệnh bọn chúng chính là để ngươi xâu xé, có thực lực mới là có hết thảy."

"Thì ra là thánh huy của Quang Minh thần là do nắm đấm mang lại? Những điều sai lầm cơ bản nhất cũng không có dũng khí thừa nhận… Mấy thứ gọi là nhân ái, trung tín, giáo nghĩa đều là những thứ mang đi lừa gạt, đúng là làm trò hề!" Trần Duệ tức giận ngập trời, cười phá lên: "Lực lượng áp đảo hết thảy. Mặc kệ người yếu bị đàn áp, kẻ nào không có lực phản kháng mới là người vô tội… cái này chính là thánh đồ tín ngưỡng sao?"

"Ta không hơi đâu cùng ngươi đấu lý!" Muleifu không thèm đặt Trần Duệ trong mắt, hắn nói: "Cho dù đúng như vậy thì sao nào? Mạnh được yếu thua, kẻ yếu rồi cũng phải thần phục dưới chân cường giả. Ta có lực lượng cường đại tự nhiên có tâm thái của cường giả, có quyền phán quyết. Ta giết mấy con kiến hôi cũng phải đi giải thích nữa hả?"

Tiếng cười Trần Duệ nhỏ dần: "Tâm thái của cường giả? Mặc ý đồ lục, lăng nhục sinh mạng kẻ khác? Ngươi tuy có lực lượng cường đại bên ngoài nhưng lại trầm mê trong cái tâm thế cao lâm thiên hạ. Muốn chưởng khống sinh tử, đem bản thân mình trở thành trung tâm nói tóm lại ngươi chỉ là kẻ yếu đi bắt nạt người yếu hơn mà thôi!"

Trần Duệ cũng chẳng phải thánh nhân. Hắn có sự sát phạt quyết đoán cũng có tâm lý ích kỷ, cũng vẫn phạm phải sai lầm nhưng hắn có nguyên tắc của chính mình, cho dù hắn có cường đại như thế nào đi nữa thì trước sau điều đó cũng vẫn không thay đổi. Hiện tại như vậy, sau này cũng như thế.

"Ta là kẻ yếu?" Muleifu bạo quát một tiếng. Một cỗ uy áp ngập trời lấy hắn làm trung tâm phát tán ra xung quanh, cổ đồng cự tí vung lên cao thị uy. Uy áp khủng khiếp lưu lại trên mặt đất đã được kết giới bảo hộ một cái rãnh sâu đáng sợ. "Đợi ta bóp nát óc ngươi rồi xem ai mới là kẻ yếu!"

Bỗng nhiên một cỗ hơi thở nóng bỏng bùng phát, tầm mắt ba người bỗng nhiên bị một lực lượng kỳ dị nào đó làm cho vặn vẹo. Uy áp mà Muleifu bạo phát càng lúc càng bị áp chế. Trần Duệ hờ hững liếc qua hắn một cái không ngờ đầu óc đau nhói, không nhịn được mà lui lại nửa bước.

Âm thanh của Trần Duệ phảng phất vang vọng trong linh hồn: "Ngươi chẳng lẽ quên mất trước khi ngươi có lực lượng thì chính ngươi cũng là một cái con “kiến hôi” thôi sao? Thực sự cho đến giờ phút này thì tất cả chúng ta, không loại trừ một ai cũng chỉ là một con kiến hôi…"

"Vô luận là cường giả hay là kẻ yếu, chung quy rồi sẽ một ngày sinh mạng chúng ta kết thúc. Chúng ta lại xuất hiện bình đẳng trước mặt thần thôi." Nếu như cái thế giới này mà có thần như trong lời đồn đại - trong lòng Trần Duệ nói thầm một câu. Hắn cũng đếch tin có thần chân chính, chẳng qua Thần cũng là Người vô-cùng-cường-đại mà thôi.

"Đúng là có tài ăn nói…" Một âm thanh bén nhọn của nữ nhân từ xa truyền tới. "Đáng tiếc một tên Hắc Tử Đồ thì làm sao biết được thánh đồ sẽ không bao giờ thực sự chết đi. Cho dù sinh mạng hay linh hồn bị hủy diệt thì cũng được trọng sinh tại thần quốc độ, giống như là có vĩnh hằng sinh mệnh vậy. Còn bọn dị giáo các ngươi khi chết đi thì linh hồn sẽ vĩnh viễn bị đày đọa trong vực sâu hắc ám, vĩnh viễn không siêu thoát."

Từng chùm ánh sáng xen kẽ, ngang dọc xuất hiện trong không gian giữa quảng trường, phảng phất như đem cả cái không gian trước mắt kia cắt thành vô số mảnh nhỏ. Những chùm sáng kia nhanh chóng tụ lại, hợp thành thân ảnh một nữ tử mặc áo choàng. Trần Duệ khẽ nhíu mày, hắn cảm giác được lĩnh vực mình thi triển như bị cái lực lượng quỷ dị kia cắt nát. Hắn âm thầm cảnh giác.

Chủng tộc: nhân loại.

Tổng hợp thực lực bình định: S+

Thể chất S-, lực lượng S-, tinh thần S+, tốc độ S-.

Phân tích: Thủy thuộc tính, ma pháp thiên phú: không gian lực lượng.

Thánh đồ thứ tư!

"Kelaina, ngươi lại tới muộn." Nữ tử thanh tú đang nắm trường mâu hừ lạnh một tiếng.

"Trận chiến chưa bắt đầu thì cũng chưa tính là muộn…" Trong tay nữ tử Kelaina mặc áo choàng xuất hiện một kim sắc ma trượng. "Nhưng có vấn đề này, Hắc Tử Đồ kia nói cũng có đạo lý. Hai đứa bé kia đúng là vô tội, không nên để chúng ở lại trong chiến trường này."

Từng chùm sáng tung hoàng vốn đã tan biến bỗng nháy mắt bao bọc lấy thân thể hai đứa trẻ, sau đó mang chúng bay ra xa ngoài quảng trường. Từng chùm sáng kia xuất hiện thật bất ngờ, làm Trần Duệ hoàn toàn không kịp đề phòng, đến lúc phát hiện ra muốn ngăn trở bỗng nghe được lời Kelaina nói thì nội tâm mới hơi thả lỏng chút.

Nhưng bỗng nhiên âm thanh Kelaina lại vang lên: "Chẳng qua… ta lại cảm thấy không thể dễ dàng tin lời của một Hắc Tử Đồ như vậy, còn lời nói của Muleifu cũng có đạo lý, cho nên..."

Clark lập tức tỉnh ngộ chạy qua, quát to: "Dừng tay! Kelaina!"

Trần Duệ phản ứng chậm nửa nhịp nhưng động tác của hắn nhanh vô cùng. Thân ảnh nháy mắt đã xuất hiện trước chùm sáng đang bao bọc hai đứa bé kia. Nhưng đã không kịp mất rồi, chùm sáng kia bạo phát, thân thế hai đứa bé phát sáng kịch liệt rồi hóa thành tro bụi trong nháy mắt. Trần Duệ chỉ kịp vơ được một nắm bụi trong không trung…

"Ánh sáng sinh mệnh lộng lẫy đâu ra, chỉ là hai con kiến hôi mà thôi…" Tiếng cười trong áo choàng của Kelaina truyền ra. "Clark đừng quên chúng ta đang thực hiện một nhiệm vụ vô cùng quan trọng, càng đừng quên thân phận của mình! Vì quang huy của thần, bất kỳ thứ gì cũng có thể hi sinh được, cho dù là chính sinh mạng của chúng ta. Nhưng nếu như ngươi muốn đưa ra lời quyết đấu trước mặt thần, thì đợi sau khi dẫn tên Hắc Tử Đồ này về Thánh Sơn, ta sẽ cho ngươi cơ hội khiêu chiến."

Clark nghiến chặt hàm răng, thấy Aprilai liên tiếp nháy mắt ra hiệu, cuối cùng hắn cũng không nói thêm điều gì.

Quảng trường bỗng nhiên run lên bần bật, trên mặt đất xuất hiện vô số vết rách chằng chịt. Từng khối đá vụn không ngờ lại thoát ly trọng lực, trôi nổi bồng bềnh trong không khí. Ngay giữa trung tâm của vô số vết rách chính là thân ảnh của Trần Duê, đôi mắt hắn biến thành màu đỏ như máu, tràn đầy phẫn hận cùng sát ý điên cuồng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play