Trong đầu Trần Duệ có một đoạn ký ức bắt đầu phù hiện. Những đoạn này phần lớn bị ngắt quãng, mông lung, tàn khuyết nhưng đều có một điểm đặc trưng giống nhau: một đôi mắt.

Đôi mắt màu lam, mỹ lệ giống như biển xanh, trong ôn nhu lại lộ ra sự ưu thương nhàn nhạt.

Trong sự hoảng hốt, những đoạn ký ức bắt đầu trùng lên nhau, hội tụ thành một hình ảnh mơ hồ. Một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve lên khuôn mặt non nớt. Thân ảnh chậm rãi xoay người rời đi hiện lên trong đôi mắt đẫm lệ của người thiếu niên.

Đây là một đoạn ký ức khắc sâu nhất trong tiềm thức của Arthur, hoặc là phải nói nó như là điều cố chấp nhất trong lòng hắn. Cho dù Trần Duệ là chủ thể ý thức của những mảnh vụn ký ức này nhưng cũng không cách nào giết chết sự cố chấp cường liệt đó.

Trần Duệ hít sâu một hơi, cố gắng đè nén tâm tình rung động cường liệt lại. Hắn nhíu mày hỏi Diego ở một bên: "Nữ nhân ngồi vị trí thứ hai bên tay trái bệ hạ là ai vậy?"

"Vị trí thứ hai bên tay trái?" Diego híp mắt nhìn hồi lâu, căn bản không thấy rõ ràng, lại không chịu yếu thế, cố ý nói: "Thì ra là nàng à, ngươi đừng có vọng tưởng nữa! Nữ nhân có thể ngồi tại vị trí đó thì loại nhân vật nhỏ bé như ngươi căn bản không thể ngấp nghé."

Trong lòng Trần Duệ thầm mắng ngấp nghe cái con mẹ ngươi ấy! Hắn chỉ muốn bộc lộ thân phận điện hạ ra, chỉ sợ con mẹ ngươi sẽ tới ngấp nghé liền. Không đợi hắn mở miệng hỏi tiếp thì tiếng của Paul đã vang lên.

Paul hành lễ với Rex đại đế và nhóm khách quý: "Rex bệ hạ tôn kính, các vị điện hạ, các vị đại nhân, các vị khách quý."

Thanh âm ẩn chứa lực lượng của Paul vang vọng khắp toàn trường. Cạnh kỹ trường ồn ào dần yên tĩnh lại.

"Vô cùng xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu. Mọi người chắc hẳn cảm thấy rất lại vì sao đối thủ Samuel Kemplott của ta vẫn còn chưa xuất hiện!"

Lời của Paul khiến cho mọi người bắt đầu khẽ bàn tán, hiển nhiên là tất cả đều suy đoán nguyên nhân. Án chiến theo thời gian thì kẻ khiêu chiến Samuel chắc phải xuất hiện rồi chứ nhưng lại mãi vẫn không thấy bóng dáng đâu cả!

Tộc trưởng gia tộc Kemplott, phụ thân của Samuel, phó sở trưởng sở Tài vụ - Carlo Kemplott bắt đầu toát mồ hôi lạnh. Samuel là bạch ngân kỵ sĩ của đế quốc, trận đấu này còn do Rex đại đế đích thân chủ trì! Sợ chiến và bại chiến là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Nếu như Samuel còn chưa xuất hiện thì không cần nói đến vấn đề thắng thua trong quyết đấu, chỉ sợ Kemplott gia tộc khó mà hứng chịu nổi sự tức giận của Rex đại đế.

"Ở chỗ này ta muốn tuyên bố một tin tức mà hôm nay ta mới nhận được. Vốn nguồn tin khá là tin cậy nhưng nội dung của nó quá kinh người cho nên ta vẫn còn không dám xác định. Nhưng cho đến hiện tại không thấy bóng dáng Samuel đâu, điều này đã chứng minh tin tức kia là thật."

Paul liếc mắt nhìn Carlo đang đứng một bên lau mồ hôi lạnh rồi lại nhìn đến tộc trưởng gia tộc Philip, phụ thân của Joanna - Foleite. Hắn nở nụ cười lạnh: "Tin tức này chính là Samuel tự biết không phải là đối thủ của ta cho nên mượn quyết đấu làm màn che mắt, sáng sớm đã bỏ trốn với vị hôn thê Joanna của ta."

Tin tức này xác thực là gây bùng nổ mạnh. Cạnh kỹ trường lập tức trở nên sôi trào, thanh âm nghị luận càng lúc càng nhiều. Rất nhiều người đều biết quan hệ yêu đương giữa Samuel và Joanna, cũng biết sau khi Samuel bại dưới tay Paul, phụ thân Joanna không để ý tới sự phản đối của nữ nhi, hạ định hôn kỳ với gia tộc Lohman. Không ngờ cái tên Samuel lại to gan lớn mật như thế, không thèm nhìn đến Rex đại đế tự thân chủ trì trận quyết đấu mà dám mang theo Joanna bỏ trốn!

Tộc trưởng Foleite của Philip gia tộc chấn động. Ánh mắt ông nhìn về phía Paul tràn đầy kinh hãi và phẫn nộ. Joanna tới thành Garden đến nay vẫn chưa về, lùi một bước, cho dù nàng thật sự bỏ trốn cùng Samuel cũng không phải không có khả năng. Nhưng Foleite làm sao cũng không ngờ được rằng Paul vẫn luôn cung cung kính kính với ông lại không nói với mình chuyện này trước mà đi nói thẳng trực tiếp với Rex bệ hạ cùng tất cả mọi người. Cái chuyện thể loại thế này mà bị bóc trần ra thì khác nào giáng cho Philip gia tộc một cái bạt tai vang dội. Không chỉ như thế, chuyện gièm pha này trực tiếp làm tổn hại tới mặt mũi của người làm trọng tài hôm nay là Rex đại đế. Nó đồng thời cũng mang lại hậu quả cực kỳ nghiêm trọng cho gia tộc Philip và gia tộc Kemplott.

Nếu như không bị Eliza thuyết phục trước thì Paul khẳng định sẽ không ngoan độc cắn Philip gia tộc một cái như thế này. Hiện tại hắn đã lựa chọn được con đường của mình chắc chắn phải chứng minh quyết tâm với giáo hội, làm cho vị thánh nữ miện hạ kia xem. Lần này nếu như có thể đồng thời áp chế cả hai đại gia tộc thì vô cùng có lợi cho việc thượng vị của gia tộc Lohman. Chỉ cần có thời cơ thích hợp, thêm sự chống đỡ của giáo hội thì cho dù là Rex đại đế cũng phải kiêng sợ mấy phần.

Trên hàng ghế khách quý có không ít người nghị luận. Rex đại đế vẫn chưa biểu lộ ra là vui hay giận, không biết là trong lòng đang nghĩ cái gì.

Vừa lúc đó, nghị luận xung quanh đột nhiên trở nên nhỏ xuống. Paul dường như cảm nhận được cái gì đó, thấy thật khó mà tin nổi. Hắn chậm rã quay đầu lại.

Hai người xuất hiện trong trường, một nam một nữ, chính là Samuel và Joanna.

Paul không thể nào mà tin vào mắt mình. Samuel và Joanna không phải là đã táng thân ở đảo Bạo Phong rồi hay sao? Chẳng lẽ đây lại là quỷ kế của Eliza? Không thể nào, Eliza không dễ gì mới có thể thuyết phục hắn đứng về phe nàng, căn bản không có động cơ hãm hại hắn!

"Đầu tiên ta muốn thỉnh tội với bệ hạ, vì một chút nguyên nhân đặc thù mà ta đã đến trễ." Samuel hành lễ với những người khác quý: "Ta sở dĩ đến muộn là vì đi một địa phương nguy hiểm, dùng tính mạng của bản thân để cứu nữ nhân mình yêu mến. Nơi đó được người ta gọi là đảo Bạo Phong."

Câu nói này vừa thốt ra, tất cả mọi người ở đây lại ầm vang. Đảo Bạo Phong, đó chính là nơi mà thánh cấp cường giả cũng không dám đi vào! Samuel không ngờ lại vì Joanna... Đúng rồi, sao Joanna lại ở đảo Bạo Phong?

"Nực cười! Chỉ bằng vào ngươi mà có thể cứu người khỏi đảo Bạo Phong hay sao?" Paul đã khôi phục lại từ trong kinh ngạc, tâm niệm chuyển đổi: "Rõ ràng là người đã quyến rũ vị hôn thê của ta... Hai người thông đồng dựng lên câu chuyện cười hoang đường này!"

"Joanna không phải vị hôn thê của ngươi. Cho dù trận quyết đấu này có kết quả thế nào thì hôn ước giữa gia tộc Philip và Lohman cũng bị giải trừ." Người mở miệng chính là tộc trưởng Foleite của gia tộc Philip. Thế lực của gia tộc Philip vẫn còn đứng trên gia tộc Lohman, lúc đầu hắn kiên quyết muốn gả nữ nhi vào làm dâu cho gia tộc Lohman vì gia tộc Kemplott bị thất sủng với cả bây giờ tiềm lực và bối cảnh giáo hội của Paul khá lớn. Hiện tại, Paul lại hung hăng tặng cho gia tộc Philip một cái bạt tai trước mặt mọi người, suýt chút nữa hãm hại gia tộc Philip lâm vào khốn cảnh. Hắn tất nhiên sẽ không ngu xuẩn đi kết thân với kẻ địch.

Quyết định này cũng đã nằm trong ý liệu người nhiều người kể cả Paul. Nhưng khi nghe thấy Foleite tuyên bố ngay trước mặt mọi người như thế, trong lòng Paul vẫn không tiếp thu được, cảm giác oán độc cường liệt bốc lên. Còn Samuel và Joanna dĩ nhiên là hai người cao hứng nhất.

Vừa lúc đó, thanh âm trầm thấp của Rex đại đế vang lên trên hàng ghế khách quý. Bốn phía lập tức trở nên yên tĩnh lại.

"Hai bên quyết đấu đều có mặt, vậy thì trận đấu bắt đầu đi thôi."

Samuel gật đầu với Joanna. Joanna thông minh không nói thêm điều gì, chỉ mỉm cười nhìn hắn rồi xoay người đi xuống khán đài.

Khuôn mặt Paul đầy vẻ âm độc, trong đôi mắt tràn lệ khí. Joanna từ trước đến giờ đều đối xử với hắn lạnh như băng, chưa bao giờ nở một nụ cười. Đôi cẩu nam nữ này có thể thoát khỏi đảo Bạo Phong, kịp thời trở về cạnh kỹ trường xác thực đã đánh cho hắn một đòn thật đau. Nếu đã đi đến bước này thì chỉ còn lại một cách duy nhất là phải đánh bại Samuel trong quyết đấu, lấy thân phận kẻ thắng lợi để khẳng định rằng Samuel và Joanna thông đồng hãm hại hắn. Sau đó, hắn sẽ nhanh chóng chạy tới Thánh sơn, trở thành thần điện kỵ sĩ, dùng lực lượng của thần điện để bảo hộ cho Lohman gia tộc.

Tuy như thế sẽ làm rất nhiều kế hoạch đã định của hắn bị phá sản nhưng cũng chỉ còn biện pháp cứu chữa duy nhất này.

Paul gầm nhẹ một tiếng, khắp người tràn đầy sát khí. hai tay năm chặt lấy một thanh song thủ kiếm. Thanh song thủ kiếm này tên là "Hoa Quang", là món quà mà lão sư thánh kỵ sĩ trưởng Pasali tặng cho Paul. Song thủ kiếm hay đúng ra phải gọi là song thủ cự kiếm, độ rộng của thân kiếm vượt qua đơn thủ kiếm. Giữa thân kiếm và chuôi kiếm là đốc kiếm mang tác dụng không nhỏ, trên đó khảm nạm bảo thạch ma pháp có tác dụng tăng phúc. Chuôi kiếm hơi vểnh lên, đầu mút có mũi nhọn giống như răng nanh của dã thú.

Samuel chậm rãi rút trường đao ra. So sánh với thanh "Hoa Quang" thì thanh đao trác tuyệt cấp này trông có vẻ tầm thường. Trên người bạch ngân kỵ sĩ không hề có khí tức lưu động đặc thù gì nên trông hơi lu mờ trước khí thế bức nhân của Paul.

Ánh mắt Rex đại đế hơi dừng lại trên người Samuel, lóe ra tia sáng rồi lại khôi phục bình thường. Người trẻ tuổi ở bên ngáp một cái, dường như đã đoán được kết quả thắng thua nên không còn hứng thú theo dõi nữa. Động tác này ở trước mặt Rex đại đế trông có vẻ vô lễ nhưng Rex lại không có chút tức giận nào, những người còn lại dường như cũng không để ý đến.

Thân ảnh Paul chớp lên, nhanh chóng tiếp cận Samuel. Song thủ kiếm phát ra tiếng gió đáng sợ, quét ngang tới. Chỉ cần có không gian thi triển thì uy lực của song thủ kiếm sẽ vô cùng đáng sợ. Mặt đất được kết giới bảo hộ kiên cố bị gió áp quất lên, bắt đầu xuất hiện những vết nứt kiến người ta líu lưỡi.

Samuel không ngạnh tiếp mà chọn cách né chánh làm chủ, du đấu làm sách lược, dường như muốn tiêu hao thể lực của Paul. Paul không thay đổi gì, công kích ngược lại càng thêm hung mãnh.

Kỳ thực, lần trước Paul quyết đấu với Samuel không hề thi triển ra thực lực chân chính. Lần này, thực lực của Samuel hiển nhiên đã tiến thêm một đoạn dài, bước chân vào thánh cấp (ngụy thánh), ngang bằng với hắn. Nhưng mà Paul biết rõ thể lực chính là nhược điểm của Samuel và nó cũng là ưu điểm của mình. Samuel miễn cường phòng ngự né tránh công kích tới tấp gió áp này. Điều này sẽ khiến cho thể lực của hắn sụt giảm lớn, đến một lúc nào đó khẳng định bị ngã gục.

Đột nhiên, trường đao của Samuel vạch ra một đường cong không thể tưởng tượng nổi. Lưỡi đao giống như thiểm điện áp lên trên thân song thủ kiếm. Lưỡi đao hướng lên, thuật theo thân kiếm đánh tới yết hầu của Paul. Loại lực lượng và tốc độ này vượt xa tưởng tượng.

Paul kinh hãi, vội vã nghiêng đầu tránh đi. Da mặt có cảm giác hơi lạnh, đã bị lưỡi đao vạch qua phun ra một chút máu. Samuel không gấp gáp tấn công đối phương. Trường đao trong tay giảo hoạt giống như độc xà, vượt qua phong mang của song thủ kiếm, liên tiếp tập kích chỗ yếu hại của Paul.

Trong đao mang ảm đạm, ngọc bích khải giáp trên người Paul bị vỡ mấy chỗ. Trên mặt đất có vương máu tươi, là máu của Paul.

Trần Duệ ngầm gật đầu. Sau khi được chỉ điểm, cách vận dụng chiến kỹ và lực lượng của Samuel đã có tiến bộ lớn. Thực ra thì thực lực hai bên cũng không chênh lệch quá lớn. Paul chỉ cách ma hoàng trung đoạn một chút mà thôi còn Samuel thì chỉ mới vừa tấn cấp ma hoàng trung đoạn. Có điều hôm nay địa lợi nhân hòa đều đứng về phía Samuel, thắng thua trong trận đấu này đã không còn bàn cãi nữa. Hiện tại, hắn có thể an tâm sắp đặt bước tiếp theo của kế hoạch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play