"Không muốn hỏi cái gì sao?" Eliza nhìn về phía Paul. "Hay là chỉ muốn lo cho thân mình, sợ sẽ cuốn vào tranh đấu trong phe thánh nữ?"

Paul không hề trả lời, chỉ nhíu mày.

Eliza nở nụ cười không hề hợp với độ tuổi: "Từ thời khắc khi ngươi trở thành người tuyển chọn làm thần điện kỵ sĩ thì đã không còn có thể chỉ lo cho bản thân mình rồi. Không phải ai cũng có thể giống lão sư thánh kỵ sĩ trưởng Pasali của ngươi, hay nói đúng hơn ngươi hiện tại căn bản không có được thực lực này. Sai lầm lớn hơn chọn sai đội chính là không chọn đội nào. Cỏ mọc đầu tường tuy có đôi lúc sẽ được các phương đồng thời tranh thủ nhưng không thể có được tín nhiệm chân chính. Ngươi sẽ vĩnh viễn là đối tượng bị bài xích và xem thường."

Paul trầm mặc không nói gì. Eliza hít sâu một hơi rồi đứng thẳng người lên. "Có câu thế này: kỳ ngộ mang tính ngẫu nhiên rất lớn nhưng chỉ có người có chuẩn bị mới có thể nắm chặt nó. Được rồi, ta muốn về nghỉ ngơi. Cảm ơn sự trợ giúp của ngươi!"

Eliza đi vài bước, đến khi tới cửa lại quay đầu lại: "Còn một câu nữa: thời cơ không thể để mất, mất rồi thì khó mà tìm lại. Cho dù ngươi có chuẩn bị tốt thế nào thì kỳ ngộ cũng không phải thời thời khắc khắc ở bên ngươi. Một khi ngươi đánh mất thì có khả năng nó sẽ không trở về nữa. Hay suy nghĩ kỹ về những lời ta nói với ngươi, ta sẽ không nói lại lần thứ hai đâu."

Paul như có điều suy nghĩ, ngay cả khi Eliza ra khỏi phòng rồi mà còn chưa biết.

Trần Duệ đứng bên nhìn khẽ lui ra khỏi gian phòng. Ngay khi nghe thấy "tranh đấu trong phe thánh nữ", trong lòng hắn đã mơ hồi hiện lên một hình dáng. Nữ thích khách kia chắc hẳn cũng là môn hạ của thánh nữ, rất có thể có liên hệ tới phân tranh người thừa kế. Mà mục đích của cuộc chém giết do Chủy Thủ Huynh Đệ hội tạo ra trước khi ám sát Eliza cũng không phải vì tiêu diệt Romana mà càng nhiều là vì đả động tới thế lực đứng sau hắn và Solan Dayton.

Vũng nước Quang Minh giáo hội quá sâu, hắn không có hứng thú tìm hiểu. Chỉ cần không ảnh hưởng tới chuyện hắn theo Paul trà trộn vào Quang Minh thánh sơn là được rồi. Cho dù mơ tưởng của Arthur là trở về cố hương nơi thế giới mặt đất nhưng hắn lại là Trần Duệ, không phải Arthur. Ma giới mới chân chính là nơi hắn thuộc về. Hắn vô cùng nhớ nữ nhân hắn yêu, nhớ những bằng hữu tri kỷ, nhớ thế giới tràn ngập ánh trăng màu tím kia.

Đêm nay, Trần Duệ nằm mơ. Trong mơ, hắn là một vị đế vương. Athena, Lola, Isabella... tất cả những nữ nhân hắn yêu đều là phi tử của hắn, kể cả hai vị nữ hoàng bệ hạ. Đối với một tên otaku, lấy cái gì có thể so với việc mộng tưởng Thủy Tinh cung biến thành hiện thực? Từ đó, bạn đế vương mỗi ngày đều phong lưu khoái hoạt, trái ôm phải ấp, ngủ trong chăn ấm, nghe nhạc du dương. Còn vấn đề triều chính, vì lo lắng cho tinh thần và thể xác nên, bạn đế vương chỉ lưu lại tinh lực để xxx mà thôi.

Phi tử hậu cung càng nhiều càng tốt, nhưng các nàng tranh sủng lại khiến cho người ta đau đầu. Nam nhân thường xuyên quen dùng sài đao nên thỉnh thoảng bị trúng đạn, máu chảy lênh láng Thủy Tinh cung. Đồng thời, hành vi "quân vương không tảo triều" khiến cho quần thần oán giận, binh loạn nổi tứ phương. Cuối cùng, phản quân đánh tới tận cửa kinh thành, hắn chỉ mang theo chúng phi tử chạy loạn. Kết quả cuối cùng, chỉ vì tranh cãi nên chọn chạy trốn đường bộ hay đường thủ, hậu cung lại theo thói quen phát sinh chiến tranh. Sài đao binh binh bang bang, hoa lửa bắn tung tóe. Đợi cho đến khi bãi bình thì tất cả đã bị phản quân bao vây. Trong giây phút đó, bạn đế vương cuối cùng khóc...

Ngày thứ hai tỉnh lại, Trần Duệ vẫn vô cùng hồi tưởng giấc mộng đó. Đương nhiên, hắn chỉ nhớ đến nửa đoạn trước của câu chuyện thôi, còn kết cục phía sau thì bị lờ lớ lơ. Tục ngữ nói, những tình tiết nhỏ không cần thiết phải để ý.

Người sống trên đời không thể không có mục tiêu. Mộng tưởng vĩ đại này nhất định phải thực hiện, cũng nhất định sẽ thực hiện! Các em gái, các nữ hoàng, hãy chờ đợi ca, ca ca nhất định sẽ trở về...

Dường như là liên quan đến uy lực ý chí (oán niệm?) của nam nhân nào đó, cũng vào lúc này, tại một thế giới khác... à, nên gọi là một không gian khác, dưới một nghi thức long trọng, hai nhân vật đứng đầu ma giới đang gặp mặt lần đầu tiên bỗng nhiên không hẹn mà cùng rùng mình một cái.

Hai vị này đều là nữ giới. Một vị là băng sơn lãnh mỹ nhân. Một vị khá là mỹ nữ thần bí che mặt. Các nàng là hai vị nữ tử có quyền thế nhất ma giới, cũng là kẻ thống trị hai đại đế quốc - hai vị nữ hoàng bệ hạ.

Nữ hoàng Katherine đại đế của Âm Ảnh đế quốc giá lâm đế đô Đọa Thiên Sứ, chính thức cuộc viếng thăm Đọa Thiên Sứ đế quốc. Lần gặp gỡ này sẽ được cả ma giới để ý tới.

Trong lịch sử của ma giới tuy không thiếu những kẻ thống trị là nữ giới nhưng tình huống đồng thời có hai vị nữ hoàng thì vô cùng ít thấy, nhất là trong bối cảnh hiện tại chỉ còn lại ba đế quốc. Nhưng khi hai vị nữ hoàng cùng gặp mặt một lúc này không ngờ lại đồng thời rùng mình một cái. Điều này khiến cho tất cả các quan viên cảm thấy kỳ lạ.

"Gió hình như hơi lớn, Mejia bệ hạ." Katherine khôi phục lại sớm nhất, phía sau diện sa ẩn hiện nụ cười: "Lần này ta mang theo hòa bình và hy vọng tới Đọa Thiên Sứ đế quốc xinh đẹp. Vì đây là lần đầu tiên ta gặp mặt bệ hạ cho nên khó tránh khỏi có chút thấp thỏm. Hiện tại, ta đã đỡ hơn rất nhiều rồi, bởi vì chí ít chúng ta đã có một điểm chung."

Nếu như cái tên nam nhân mơ mộng nào đó đang ở đây thì nhất định sẽ cười trộm một cái. Hai tỷ muội các nàng có một điểm chung rất lớn...

Mejia cũng nở nụ cười thiện ý: "Katherine bệ hạ, xác thực là một 'điểm chung' khiến cho người ta bất ngờ. Đây có lẽ là một điềm báo tốt. Ta vô cùng mong đợi bảy ngày hội ngộ sắp tới đây, mong là nó sẽ thúc thành lợi ích song phương cho hai đại đế quốc."

Katherine gật đầu. Hai vị nữ hoàng sóng vai đi vào hoàng cung.

Mấy tháng qua, Đọa Thiên Sứ đế quốc và Âm Ảnh đế quốc đã thông qua một loạt các sự kiện ngoại giao. Quan hệ hai nước dần dần trở nên thân thiết hơn, đã triển khai hợp tác trên nhiều lĩnh vực. Tuy thời gian không dài, rất nhiều thứ mới chỉ bắt đầu từ bước đầu tiên, hiệu quả cũng chưa được rõ ràng nhưng thời gian qua đi nhất định sẽ có được lợi ích to lớn.

Khiến cho người ta kinh ngạc nhất là Shade lãnh địa của Đọa Thiên Sứ đế quốc. Lãnh địa nhỏ này nằm ở phía bắc Xích U lãnh địa, đất đai cằn cỗi, địa hình hiểm trở. Ngoại trừ giáp Xích U lãnh địa ra thì cạnh bên chỉ có mấy khối lãnh địa loại trung, vốn là một giải đất khó phát triển nhất. Nhưng sau khi Mejia giao cho Royce tiếp nhận mảnh đất đó, lại không tiếc cấp vốn để xây dựng rầm rộ, tu kiến đường xá, mở rộng thành trấn. Điều này đã từng khiến cho các vị lãnh chủ cười nhạt, khinh thường.

Nhưng Shade lãnh địa rất nhanh liền bị nữ hoàng Mejia chỉ định là khu kinh tế đặc thù, triển khai đủ các công trình thử nghiệm. Dưới sự vận động tích cực của Royce, các hạng mục công trình được triển khai thuận lợi, mang lại hiệu quả bất phàm. Những con đường được tu sửa và các thành trấn được mở rộng trước kia cũng phát huy tác dụng to lớn. Vốn tình thế hạ phong bị các lãnh địa đì cho không phát triển được thì nay lại đảo ngược thành ưu thế câu thông liên tiếp. Rất nhiều thứ bất chấp mới chỉ là vật mẫu nhưng lại khiến cho người ta nhìn được tiềm năng to lớn... Cứ như thế phát triển dần, tiểu lãnh địa vốn bần cùng không thu hút kia lại trở thành một trong những trung tâm kinh tế trọng yếu nhất của Đọa Thiên Sứ đế quốc.

Điều này không khỏi khiến cho người ta bội phục thủ đoạn hóa mục nát thành thần kỳ của Mejia bệ hạ. Nó cũng là điều mà nhiếp chính vương Hắc Diệu không thể làm được.

Cuộc viếng thăm lần này cũng là lần viếng thăm chính thực trọng yếu nhất mà Mejia phải nghênh đón. Một cách tương đối thì hiện tại Huyết Sát đế quốc vẫn sa vào nội loạn, viếng thăm hữu hảo của Katherine có ý nghĩa tích cực vô cùng nhỏ, rất có thể sẽ ảnh hưởng tới bố cục tương lai của cả ma giới.

Hai vị nữ hoàng ngồi tại vương tọa trên bậc thềm, chủ nhân Mejia ngồi bên trái, khách nhân Katherine ngồi bên phải.

Mejia mở miệng nói: "Katherine bệ hạ! Xin cho phép ta giới thiệu, vị này là tả tể tướng Oliver Lucifer, vị này là hữu tể tướng Stiller Bhor..."

Mỗi khi nói đến một cái tên, những nhân vật tương ứng đều đứng lên khom người hành lễ. Katherine cũng gật đầu tỏ ý. Khi giới thiệu đến một người mặc áo choàng che mặt, Katherine chủ động mở miệng: "Ta nghĩ, vị này chính là Guile đại nhân - hôn phu của Mejia bệ hạ rồi."

Danh tự này khiến cho trong mắt Mejia có một tia ấm áp. Nụ cười mang theo nỗi nhớ nhàn nhạt: "Đúng vậy, hắn chính là Guile. Do liên quan đến lời thề sinh mạng, hắn không thể bỏ mặt nạ trên mặt xuống được. Xin Katherine thứ lỗi cho sự thất lễ này."

"Không sao! Ta chỉ cảm thấy có chút hiếu kỳ... Vị nam tử thần bí này làm sao lại có thể bắt giữ trái tim của Mejia hệ hạ." Miệng Katherine vừa nói, đôi mắt như ánh sao trời kia đột nhiên sáng lên, xuyên thấu qua diện sa, gắt gao dán lên người mặc áo choàng.

Người mặc áo choàng hơi khom người kia ngẩng đầu lên. Con mắt màu tím sau mặt nạ đối chiến với ánh mắt của Katherine. Trong tích tắc, tất cả mọi người bên cạnh đều cảm thấy một trận rung động kỳ dị, giống như hai lực lượng vô cùng cường đại đã lặng lẽ đụng chạm với nhau một cái. Nhưng rồi tình cảnh rất nhanh đã hồi phục như thường, giống như chưa hề có chuyện gì phát sinh vậy. Không ít người còn cho rằng mình đã gặp ảo giác.

Đôi mắt sau diện sa của Katherine hơi híp lại, chứa đầy ngưng trọng, kinh ngạc và nghi hoặc. Sau đó, nàng cúi đầu một cái, biểu thị ra một loại kính trọng đặc biệt. Đây là tôn kính dành cho cường giả.

Người áo choàng đồng thời cũng cúi đầu hoàn lễ, sau đó lui vào bên trong đám quần thuần. Ánh mắt của rất nhiều người nhìn về phía "Guile" đã phát sinh biến hóa. Người thần bí chỉ giữ chức phó thống lĩnh quan cấm vệ này không ngờ lại có được thực lực khiến đệ nhất trí giả, cũng là đệ nhị cường giả của ma giới - Katherine đại đế tôn trọng.

"Không hổ là cường giả đã từng chém giết Hắc Diệu, còn cường đại hơn người ta kể nhiều. Chúc mừng Mejia bệ hạ, ngài đã tìm được một thủ hộ giả chân chính." Đôi mắt Katherine rất nhanh đã trở nên bình thản như cũ. "Mejia có thật nhiều thứ khiến cho người ta sùng bái. Trong đó, điều ta bội phục nhất ở bệ hạ chính là con mắt nhìn người. Tỷ như nói đến... vị nhân loại Trần Duệ kia. Lúc đầu, hắn chỉ là một tù binh nhân loại không có chút lực lượng nào hết thế nhưng hiện tại thì sao, đệ nhất nội chính danh thần nổi tiếng ma giới. Ta nghĩ, phát triển đặc khu ở Shade lãnh địa kia chắc hẳn có sự sắp đặt của hắn."

Khi nói câu cuối cùng, Katherine vẫn luôn quan sát thần sắc của Mejia. Mejia vẫn không có biểu hiện gì, đáp lại: "Katherine bệ hạ quá khen, đúng như bệ hạ suy đoán, đặc khu quả thực có sự sắp đặt của Trần Duệ. Vốn là ta muốn để hắn làm tài chính đại thần, đáng tiếc, hắn không đồng ý rời khỏi Ánh Nguyệt lãnh địa... Đúng hơn thì phải nói là hắn không đồng ý rời khỏi người yêu của hắn, cũng là thế lãnh chủ của Ám Nguyệt - đệ tam tướng quân Athena Wells. Bình thường hắn vẫn luôn chỉ đứng phía sau sắp đặt một ít quy hoạch, ngay cả chức vị tài chính quan cũng bỏ đi rồi."

"Không ngờ trên đời còn có dạng nam tử thế này." Katherine cười: "Ý của Mejia bệ hạ là, nếu như lần này có điều kiện 'mượn dùng' vị nhân tài này thì cũng phải trộm luôn cả lãnh chủ Ám Nguyệt - đệ tam tướng quân Athena đi sao? Nhưng mà phụ thân của Athena lại là đệ nhất tướng quân George của đế quốc. Ông ấy lại luôn trung thành với bệ hạ... Xem ra, ta dường như không có hy vọng gì rồi."

Mejia khẽ cười: "Bệ hạ chê cười rồi. Hợp tác của chúng ta không phải chỉ dựa trên cơ sở hy sinh lợi ích một bên mà là song phương hỗ trợ nhau. Đúng rồi, hiện tại trình độ phổ cập TV ma pháp khá là cao. Chúng ta trước hết có nên bàn về hình thức vận động tuyên truyền về cuộc thi bóng đá vòng tròn giữa hai nước hay không?"

"Đương nhiên, tin rằng nhân dân cả hai nước sẽ rất mong chờ sự kiện này, Trong đó, những vấn đề như quảng cáo, tiếp sóng hay các sản phẩm liên quan dành cho người hâm mộ sẽ mang lại lợi ích kinh tế vô cùng to lớn." Katherine không tiếp tục truy hỏi chuyện về Trần Duệ nữa, hứng trì bừng bừng đàm luận. Nhưng mà nghi hoặc trong đôi mắt nàng không hề tán đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play