Thân hình Rodriguez nhoáng lên một cái, lại phát động thuật na di, mà khe không gian này cũng nhanh chóng bám theo, bao vây bốn phía, căn bản không cho Rodriguez cơ hội bỏ chạy.

Chẳng qua Rodriguez na di thực sự không phải vì bỏ chạy, mà lại hóa thành một đạo bạch quang, bay về phía Đâu Đâu gần đó.

Bây giờ Đâu Đâu đại gia đã tiến vào một trạng thái gần như huyền diệu... Nói cho chuẩn thì là trạng thái ăn lấy được, rất có phong phạm cảnh giới bắt được gì ăn cái đó. Phần lực lượng của mảnh vỡ thủy nguyên quang hệ kia bị trùng biến hình ăn hết, mặc dù một bộ phận vì bạo liệt mà trôi đi, nhưng dưới sự cắn nuốt điên cuồng của Đâu Đâu, thật sự có rất nhiều phần bị cắn nuốt.

Không hề trì hoãn, Rodriguez biến thành bạch quang bị nuốt thẳng vào. Đợi cho đến khi bạch quang không còn bao nhiêu, động tác của trùng biến hình bỗng dưng khựng lại, con ngươi dần biến thành hai màu vàng bạc.

"Quá dễ dàng!" Tiếng cười của Rodriguez truyền ra từ người Đâu Đâu, thân hình run lên, những điểm sáng kia dần dần bị hấp thu vào mắt trái, thân hình vặn vẹo một trận, biến thành hình người: "Ý chí của thể xác này còn mỏng hơn một tờ giấy. Chiếm cứ thật quá dễ dàng chóng vánh."

"Thực lực cũng bạc nhược không kém." Thanh âm của Tu La vang lên trong không trung, tiếng cười của Rodriguez ngừng lại, chứng kiến một nắm tay dần to lên trước mặt, sau đó cả người nổ tung ra.

Thân thể tan tành thành vô số phần lại vất vả tụ họp một lần nữa, nhưng lại một quyền, lại nổ tung, cứ thế lặp lại.

"Khốn nạn!" Vừa rồi vì muốn dùng tốc độ nhanh nhất giúp linh hồn khỏi bị cắn nuốt, Rodriguez dùng cách áp chế linh hồn chiếm cứ thể xác, nhiều nhất chỉ có thể phát ra thực lực của thân xác. Mà thực lực của trùng biến hình hết ăn lại nằm trước sau vẫn dừng lại ở ma vương, mặc dù vừa rồi bùng nổ tiềm lực cũng mới chỉ tăng được đến ma vương đỉnh phong, còn cách đại ma vương một bước.

Nhìn về phía Tu La mặc áo giáp ngự tinh biến màu đen, ít nhất cũng có sức chiến đấu ma đế đỉnh phong, thực sự hắn không có lực chống trả.

Rodriguez liều mạng lợi dụng thân bất tử sống lại một lần nữa, lại mặc vào bộ giáp kia. Nhưng vì thực lực quá chênh lệch, lực lượng quốc độ hủy diệt là thứ duy nhất dùng được lại vô dụng với Tu La, cho nên không thể thay đổi được kết quả bị ngược đãi.

Cái gọi là "thân bất tử" thực sự không phải vô cùng vô tận, một khi lực lượng hao hết sẽ thực sự hao kiệt mà chết, ngay cả thân thể cũng tan thành tro bụi. Cứ theo đà này, Rodriguez đang rơi vào nguy cơ đó.

"Kỳ thật ngươi có thể thử dung hợp linh hồn, nhưng thế sức chiến đấu sẽ tăng mạnh. Có lẽ... có thể tìm được đường sống cũng không biết chừng?" Tu La nhìn thấy trùng biến hình đã khôi phục lại thân thể, cười kỳ dị nói.

Rodriguez hừ lạnh nói: "Ta có thể cảm ứng được khối thân thể này có khế ước gì đó với ngươi, hẳn là khế ước không bình đẳng. Tuy rằng không biết phương diện này có cái gì cổ quái, nhưng ta không mắc mưu đâu! Dù sao ta muốn gạt bỏ ý thức vốn có, cho nên chọn thuật đồng hóa linh hồn này, xóa bỏ hoàn toàn bộ phận khế ước, hoàn toàn nắm giữ cái thể xác tạm trú này, lực lượng của ta cũng sẽ khôi phục thêm một bước. Mặc dù khối thân thể này không phải long tộc, nhưng đặc tính bất tử và cắn nuốt cũng không tồi."

"Phương pháp của ngươi không sai. Chẳng qua, ngươi cho là ngươi có lúc đó hay sao?" Cặp mắt đỏ như máu của Tu La xẹt qua lệ khí: "Chỉ cần ta công kích thêm vài lần, ngươi sẽ hoàn toàn tan thành tro bụi! Con đường sống duy nhất hiện tại của ngươi là dung hợp linh hồn của con trùng biến hình này, trở thành tín đồ và tôi tớ của ta. Ta sẽ ban cho ngươi lực lượng hủy diệt mạnh hơn, trở thành rồng hủy diệt chân chính."

Rodriguez giận quá thành cười, hắn trăm phương ngàn kế bố trí ba khảo nghiệm, chờ đợi một vô số năm chính là vì dụ một thân xác tốt nhất đến để đoạt xá, sau đó dựng lại quốc độ.

Nào biết người định không bằng trời định, chờ được lại là đồ sát tinh đáng chết. Hiện giờ dưới tình huống bị bức bách, không thể không ký sinh linh hồn lên một con trùng biến hình hèn mọn. Mà con kiến chỉ có ma đế trước mắt không ngờ còn muốn cường giả ngụy thần như hắn thần phục?

Uất ức, rất uất ức!

"Nằm mơ! Con kiến vô tri! Đừng tưởng rằng tất cả đều trong tay ngươi!" Hai mắt Rodriguez đồng thời bắn ra hai đạo ánh sáng màu lóng lánh. Một vàng một bạc, bắn lên không trung, giống như mặt trời và mặt trăng, chiếu sáng cả quốc độ. Bằng thực lực quỷ dị của Tu La, không ngờ không thể phát động công kích dưới tia sáng này.

"Mặt trời" và "mặt trăng" dần chồng lên nhau, khe không gian mà Tu La vấn khống chế bắt đầu tự động khép lại. Trong không gian chớp động vô số ký hiệu, thân thể Tu La chậm rãi khựng lại, giống như mất đi năng lực hoạt động.

Không chỉ Tu La, ngay cả ám nguyên tố quân vương bị kết tinh, thân thể của chính Rodriguez (thân thể Đâu Đâu) cũng bắt đầu khựng lại dưới những ký hiệu này.

Tháp hủy diệt bắn ra quang mang hai màu mãnh liệt, đi qua nơi nào, dù là oan hồn, Naga hay nguyên tố nhân nơi đó đều bị bất động, giống như bức tượng mất đi sinh mệnh. Cả vùng đất oán hận là một mảnh tĩnh lặng.

"Thật sự đáng tiếc." Rodriguez đã xoay chuyển cục diện lộ ra bộ dáng tiếc hận: "Lực lượng của mảnh vỡ thủy nguyên ám hệ còn chưa được lĩnh ngộ nhiều, uy lực giam cầm đã giảm mạnh, không thể chôn diệt ngươi hoàn toàn. Hơn nữa một khi dùng linh hồn lực cuối cùng thi triển chiêu này, ta cũng chỉ có thể sống lại trên chính khối thân thể này."

Tu La cũng không có kinh hoàng, thản nhiên hỏi: "Ngươi cho rằng loại lực lượng này có thể giam cầm ta vĩnh viễn hay sao?"

"Thứ này có thể giam cầm một vạn năm. Mà trong một vạn năm, ta cũng có thể thật sự nắm giữ thân thể này. Quan trọng hơn là, lực lượng của ta sau khi thanh tỉnh sẽ khôi phục hơn nửa, mà ngươi..." Rodriguez cười lạnh nói: "Ngươi là nhân loại, cho dù có quang diệu chi thể và thực lực ma đế thì cũng chỉ có thể sống lâu đến ngàn năm. Đáng tiếc, đến lúc đó ta chỉ có thể nghiền xác của ngươi thành tro để trút hận."

"Một vạn năm?" Tu La cười lạnh nói: "Ngươi yên tâm, chỉ là trước mắt, tính mạng của ta ít nhất cũng kéo dài mười vạn năm hoặc là dài hơn. Chúng ta sẽ gặp lại nhanh thôi. Nhắc ngươi trước một câu, ngươi ngủ say một trăm năm hoặc vài thập niên rồi tỉnh dậy, nhớ rõ ngàn vạn lần đừng kinh ngạc. Khi đó ta đã đạt tới một độ cao mà ngươi chỉ có thể ngưỡng mộ. Xét thấy biểu hiện ương ngạnh của ngươi hôm nay, đến lúc đó ta sẽ ban cho ngươi một con đường sống."

Rodriguez không nói tiếng nào, sau khi mất đi con ngươi vàng bạc, con mắt hắn đã nhắm lại, thân thể dần khôi phục lại bộ dáng hành tây, rơi vào ngủ say.

Tu La lộ ra một nụ cười quỷ dị, chậm rãi nhắm mắt lại. Cũng không ngủ say, mà là tiến vào không gian ý thức.

Siêu cấp hệ thống.

Trong tinh vực hằng tinh mỹ lệ, một người đang trôi nổi trên không trung, đúng là Trần Duệ.

Lúc Tu La xuất hiện, Trần Duệ mở hai mắt vẫn nhắm tịt ra.

"Ngươi đã đến rồi."

"Ta tới." Cặp mắt máu của Tu La híp lại: "Vài câu sau có phải là vài lời thoại thú vị trong trí nhớ ngươi như là "ngươi không nên tới", sau đó là "nhưng ta vẫn tới đây"?"

Trần Duệ mỉm cười: "Thì sao? Thế giới kia có không ít người và việc đáng để hoài niệm."

"Nắm chắc thời gian hoài niệm đi, bao gồm tất cả việc của thế giới này." Tu La dựng thẳng một ngón tay: "Đây là thời khắc cuối cùng của ngươi. Ta biết ngươi cố ý buông bỏ quyền khống chế thân thể, muốn nhờ thánh long kia tiêu hao thực lực của ta. Đáng tiếc, tính toán của ngươi thất bại rồi, ta gần như chẳng hao tổn gì. Hiện tại cũng là lúc giải quyết ngươi, đây là trận chiến cuối cùng của ngươi."

Trần Duệ gật gật đầu: "Đúng, giữa chúng ta, cũng nên kết thúc rồi."

"Dường như ngươi rất bình tĩnh? Đã giác ngộ khi bị gạt bỏ hay sao?" Tu La nhíu nhíu mày: "Thế này không giống với sự hoảng sợ hay không cam lòng mà ta vẫn nghĩ. Chẳng lẽ ngươi còn lá bài tẩy nào? Ngươi vốn không phải đối thủ của ta, hiện tại lại không thể thi triển ngự tinh biến, căn bản là không có kế sách gì."

"Thực ra ngự tinh biến chỉ là một "công cụ" mà thôi, kể cả siêu cấp hệ thống, thứ lớn nhất mà ta dựa vào không phải những thứ đó, mà là bản tâm." Trần Duệ lắc đầu: "Trong khoảng thời gian này ta đã tự hỏi rất nhiều. Kỳ thật, ngươi cũng không phải tâm ma gì, hoặc là, từ một khắc khi luyện tâm trước kia chấm dứt, ngươi đã không phải là tâm ra, mà là một con người khác của ta. Lực lượng của ngươi vốn là ý chí của ta, cho nên chỉ cần ý chí của ta bất diệt, ngươi sẽ mãi mãi không bị diệt vong. Chiến đấu với ngươi, cũng là chiến đấu với ý chí của mình. Đối với ta, ngươi không chỉ là một uy hiếp, mà còn là một cơ hội. Có thể làm cho ta tìm được bản thân mình, thật sự khống chế mình, là cơ hội để ta vượt qua chính mình."

"Dường như ngươi đã hiểu một số thứ, đáng tiếc, dù thế cũng không thể thay đổi sự thật là ta sẽ đánh đổ ngươi." Sát khí trong cặp mắt máu của Tu La trở nên dày đặc: "Ngươi đã hiểu rằng ta là chính ngươi, vậy thì hoàn cảnh này không còn là "sân nhà" của ngươi nữa, để ta hủy diệt đi!"

Trần Duệ di động trong nháy mắt, xuất hiện ở xa xa, mấy cực quang đạn mang theo lực lượng hủy diệt bắn ra. Tay Tu La làm thành hình đao, dễ dàng chém bay cực quang đạn, khí tức hủy diệt cả người tăng vọt: "Kỹ năng của siêu cấp hệ thống là vô dụng với ta! Huống chi, trạng thái hiện tại của ngươi quá yếu! Cho ngươi chứng kiến lực hủy diệt chân chính!"

Một hành tinh gần đó bỗng nhiên cháy rực lên, bắn ra quang mang mãnh liệt giống như hằng tinh phát sáng. Ngay sau đó, ngôi sao này nổ tung ra, bạo liệt chiếu sáng cả tinh vực. Mấy tinh cầu có nhân loại sinh sống đều có thể nhìn thấy sắc thái rực rỡ tươi đẹp của sao băng.

Vẻ ngoài hoa mỹ lại là sự hủy diệt kinh khủng. Trung tâm vụ nổ, toàn bộ vật chết đều bắn ra ngoài với tốc độ cao, lực lượng và nhiệt độ vô cùng cường đại đánh bay Trần Duệ. Nếu nơi này không phải là bên trong siêu cấp hệ thống, chỉ bằng uy lực một đòn này đã có thể biến hắn thành tro bụi.

"Siêu cấp hệ thống trong tay ngươi chỉ có thể coi như ngọc sáng bị mai một. May mà, ta sắp trở thành chủ nhân của nó." Thân ảnh của Tu La xuất hiện sau lưng Trần Duệ như quỷ mị. Trần Duệ làm như bộc phát ra tiềm lực cuối cùng, hàn khí cả người bùng lên, bụi sao xung quanh và thiên thạch chợt ngừng trôi nổi, bắt đầu đóng băng lại nhanh chóng.

"Lĩnh vực tứ quý? Rốt cuộc cũng dùng đến rồi sao?" Tiếng cười âm trầm của Tu La quanh quẩn bên tai Trần Duệ: "Đáng tiếc ngươi đã quên, loại đông vực này vốn là dập khuôn lực hủy diệt của ta. Trước mặt hủy diệt chi nguyên, nó sẽ hữu dụng hay sao?"

Trần Duệ chấn động, hai tay Tu La làm tư thế bao vây, một vật như bánh xe thật lớn lờ mờ xuất hiện trong hư không. Bánh xe này hình thành một lỗ đen giống như lốc xoáy.

“Hera chi luân!"

Trần Duệ quát to một tiếng, muốn chạy trốn cũng không kịp. thân thể bị lực cắn nuốt mãnh liệt xé rách, dần dần trở nên hư vô, dần chồng lên vị trí Tu La. Hai người nhanh chóng sát nhập vào một chỗ.

Cả tinh vực vang vọng tiếng cười đắc ý của Tu La.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play