Sau khi tiến vào nhà kho dưới mặt đất, Trần Duệ mới biết tại sao lúc nãy Silva lại do dự. Huỳnh ảnh thạch được cất trong mấy cái rương bên trong nhà kho. Bên cạnh nhà kho là nhà giam, vẫn đang giam giữ mấy chục người, gồm có mị ma, ám tinh linh, giác ma, thậm chí còn có một, hai nữ tử đại ác ma. Tất cả đều là nữ nhân và hài tử, khắp người bị dây xích ma pháp xuyên qua, tinh thần rệu rạc.
Trần Duệ chợt nhớ đến trong nhật ký lãnh địa của Shia đã từng đọc được sự kiện những nữ nhân và hài tử thường xuyên bị mất tích. Hắn lập tức đã hiểu rõ mọi chuyện, mặt không đổi sắc mà hỏi:
“Không trách ngươi kiếm được nhiều tiền như vậy, thì ra việc mua bán huỳnh ảnh thạch chỉ là ngụy trang. Ngươi muốn chuyển những người này đến đâu? Giá tiền ra sao?”
Silva thấy Julie dường như có chút hứng thú, khẽ thở dài một hơi rồi đáp:
“Đại nhân thật là một người hiểu chuyện. Những người này sẽ được chuyển đến Lam Dong lãnh địa, bên ấy bán rất có giá. Nếu đại nhân muốn thì về sau nơi này sẽ là nguồn thu nhập lớn nhất của Áo Choàng Hội chúng ta...”
Lam Dong lãnh địa! Vốn Trần Duệ đoán có thể là do trò quỷ của Xích U lãnh địa, không ngờ thật ngoài dự liệu. Tự dưng hắn nghĩ đến một chuyện, Lam Dong lãnh địa nằm ở hướng nam của Ám Nguyệt, thông đạo bị bọn đạo tặc đoàn phong tỏa một thời gian dài, vẫn không cách nào thông hành. Những người này làm cách nào có thể vận chuyển qua được?
Silva rất nhạy bén, lập tức tự biến mình trở thành một thành viên của Áo Choàng Hội, chỉ hy vọng tên sát tinh này có thể đồng ý. Trước tiên hắn phải giữ được cái mạng nhỏ lại đã, nịnh nọt nói:
“Trong những nữ nhân này có không ít là xử nữ, nếu đại nhân thích cứ việc hưởng dụng. Theo kinh nghiệm của bản thân tôi, ấu nữ của ám tinh linh nhất tộc rất có hương vị, đại nhân nếu không ngại nếm thử một lần, đảm bảo...”
“Ấu nữ của ám tinh linh? Thật không?”
Silva nịnh nọt làm trong mắt Trần Duệ nổi lên sát khí, miệng nói:
“Loại mua bán này ta đã sớm muốn làm. Không thể ngờ trùng hợp như thế, thật là ông trời ban một cơ hội tốt. Nhưng theo ta biết, đạo tặc đoàn của Lam Dong lãnh địa khá lợi hại, con đường này gần như không thể thông hành, ngươi không gạt ta đấy chứ?”
Trước khi xử lý tên cặn bã này, phải hiểu rõ được vấn đề.
“Không không!”
Silva vội giải thích:
“Trong những vật phẩm lúc nãy tôi dâng cho đại nhân có một cái huy chương. Chỉ cần đưa huy chương ra, đạo tặc đoàn tự nhiên sẽ cho đi qua.”
Huy chương? Trần Duệ nghĩ tới, lập tức tìm huy chương từ đống đồ vật trong thương khố trữ vật. Ý niệm khẽ động, một cái huy chương màu xanh da trời to bằng lòng bàn tay xuất hiện, mặt trên là một đồ án cự long hai đầu màu đen:
“Ngươi nói là huy chương này? Lấy được ở đâu thế?”
Silva nhìn rất rõ ràng thủ đoạn của Juile. Trên ngón tay hắn không hề đeo không gian trang bị nào mà cũng chẳng biết huy chương từ đâu xuất hiện, Silva càng chắc chắn đối phương biết không gian ma pháp đã thất truyền, địa vị tuyệt đối không thấp. Hắn làm sao còn dám nói dối, thành thành thật thật trả lời:
“Lúc trước tôi buôn lậu dược thảo trong Lam Dong lãnh địa, có quen biết một tên đại ác ma tên là Lavat. Huy chương là của hắn đưa cho tôi, tuyến buôn người này cũng là hắn sắp đặt. Khi trên đường đụng phải đạo tặc đoàn, chỉ cần báo tên của Lavat và giao huy chương ra là được rồi. Tốt nhất là dâng một ít tài vật, dù là dược liệu hay người đều có thể thông qua. Người thì nửa năm giao dịch một lần, lần trước giao dịch cách đây gần hai tháng nên những nữ nhân này đại nhân có thể yên tâm hưởng dụng, có chơi chết cũng không sao.”
Trần Duệ lại hỏi tỉ mỉ một chút, rốt cuộc xác định được đạo tặc đoàn ở phía nam đến từ Lam Dong lãnh địa. Từ các nhân tố này suy ra có thể là do quan phương sai phái. Trong tư liệu của Shia, lãnh chủ trước kia của Lam Dong từng chịu ân huệ lớn của thái tử Guilain, là một trong những thế lực âm thầm ủng hộ Ám Nguyệt. Không thể ngờ hắn lại là một tên lang sói “miệng nam mô, bụng một bồ dao găm” đáng khinh bỉ.
Sự phát triển của một lãnh địa không thể tách rời tài chính, kiến thiết, nhân khẩu. Những năm gần đây, Lam Dong lãnh địa ngoài mặt ủng hộ Shia nhưng sau lưng giở thủ đoạn. Chúng im hơi lặng tiếng lấy đi một số lượng lớn dược liệu và nhân khẩu, còn phái ra “đạo tặc đoàn” trắng trợn ngăn chặn con đường thông thương, đạt thành mục đích lấy lòng với đế đô. Tại Ám Nguyệt, kiểu mua bán này rất có thể không chỉ có mỗi Silva. Nhìn từ góc độ nào đó, Lam Dong lãnh địa không gặp trở ngại gì còn nguy hiểm, hắc ám và ác độc hơn so với Xích U lãnh địa.
Đây tuyệt đối là một phát hiện ngoài ý muốn, hơn nữa cực kì quan trọng.
Trần Duệ moi ra rất nhiều tin tức từ miệng của Silva, kiên nhẫn hỏi một câu:
“Ngươi nhớ kỹ một chút xem, nãy giờ còn gì vẫn chưa nói ra không?”
Silva cẩn thận nghĩ ngợi một lúc, lắc đầu nói:
“Không còn gì nữa, tôi biết gì cũng đã nói ra cả rồi, không dám giấu diếm nửa lời. Tôi nhất định sẽ dùng hết khả năng, phát huy giá trị của mình dưới tay của đại nhân, để Áo Choàng Hội bước lên một giai đoạn mới.”
“Rất tốt!”
Trần Duệ thỏa mãn gật đầu, câu nói tiếp theo lại làm cho nụ cười của Silva đông cứng lại:
“Tiếc quá, bây giờ ngươi đã không còn giá trị nữa.”
Đây là câu nói cuối cùng Silva nghe được trong cuộc đời của hắn.
Hẻm số 4 của quảng trường đông nam là địa bàn của Silva, có thể xem là một trong những thế lực lớn nhất của quảng trường đông nam. Nhưng sau một trận biến cố, căn nhà cũ của Silva đã đổi chủ, chuyển thành khu vực của một tổ chức nhỏ gọi là Áo Choàng Hội, không ít thủ hạ của Silva đều đầu quân vào Áo Choàng Hội.
Điều kỳ lạ là đầu mục Nagy phụ trách trị an nơi này lại chẳng quan tâm đến chuyện này, dùng thái độ ngầm đồng ý để ủng hộ Áo Choàng Hội. Nói trắng ra là Nagy còn đạt được rất nhiều lợi ích.
Sau khi tận mắt chứng kiến Trần Duệ dùng cực quang đạn tiêu diệt Grau, Jess vẫn một mực im lặng. Đến khi Trần Duệ đưa cho hắn ba trăm hắc tinh tệ mới hỏi một câu:
“Ngày đó ngươi thật sự cần đá mài dao, hay chỉ là thương cảm nhàm chán mà dâng trào tâm huyết?”
Trần Duệ không muốn giải thích nhiều, hỏi ngược lại:
“Bây giờ ngươi không có dũng khí làm một viên đá mài dao nữa sao?”
Lời nói này kích thích ý chí chiến đấu của ám tinh linh, ánh mắt hắn trở nên lợi hại hơn:
“Vào ngày hôm nay của tháng sau, ta sẽ khiêu chiến ngươi!”
“Tốt! Trước hết, ngươi cứ ở lại Áo Choàng Hội đi.”
Trần Duệ nhẹ gật đầu, đối phó loại người này phải dùng phương pháp khích lệ, thuận tiện ngoắc về cho Áo choàng hội một tay đấm siêu cấp.
“Đừng tưởng có thể đánh lén giết chết được Grau thì đắc ý. Viêm ma Recca được gọi là “trung giai vương”, cũng không phải loại nhân vật trứng mềm như Grau có thể so được, tuyệt chiêu thiên phú của ngươi có thể sẽ phát huy rất ít tác dụng trên người hắn. Năng lực công thủ và trường lực của Recca gần như khủng bố. Nếu chỉ dựa vào tốc độ thì không thể đánh bại được hắn. Nói một câu thật lòng, thực lực của ngươi bây giờ chỉ chống được vài phút sẽ bị đánh chết.”
Tên gia hỏa này đang nhắc nhở sao? Ánh mắt cổ quái của Trần Duệ liếc ám tinh linh một cái, có chút tiếu ý:
“Có lẽ ngươi nói đúng, nhưng đây chỉ là thực lực của ta ở thời điểm hiện tại thôi.”
Câu trả lời là một tiếng hừ lạnh không tin của ám tinh linh.
Trần Duệ không lãng phí quá nhiều thời gian tại Áo Choàng Hội, giao sự vụ cụ thể lại cho Jess và lão địa tinh, còn hắn trở lại phòng thí nghiệm của hoàng cung. Tuy Áo Choàng Hội đã thay thế Silva, nhưng không thể đi làm mấy việc buôn người kia, những nữ nhân và hài tử bị bắt cũng được trả về nhà, còn những ai không có nhà để về đều ở lại Áo Choàng Hội.
Căn cơ của Silva rất sâu, người và địa bàn đều đầy đủ. Bằng năng lực của Trần Duệ tuyệt đối có thể lợi dụng những điều kiện này làm sinh ý hoặc phát triển thêm ra ở các nơi khác, nhưng trước mắt hắn không quan tâm đến chuyện này. Mọi chuyện đều phải đợi sống sót qua hai tháng khảo nghiệm lần này.
Thu hoạch trong chuyến hành trình đến phòng cổ đài lần này rất khá, so ra chỉ bị chút ít tổn thương cũng còn lời chán. Chỉ riêng đống huỳnh ảnh thạch đã cung cấp hơn ba vạn điểm linh khí, cộng thêm trong phòng kho còn có thể tận dụng những tài liệu ma pháp được hơn nghìn điểm, tổng số đã vượt qua bảy vạn. Hắc tinh tệ cũng không biết cụ thể là bao nhiêu, chỉ đưa cho lão địa tinh hai túi làm kinh phí hoạt động của hội.
Còn lại không đến hai mươi ngày, nếu dùng thực lực trung đoạn của Trần Duệ trước mắt muốn chống lại cao đoạn chỉ e chắc chắn sẽ thất bại. Jess từng nói, thực lực của Grau đơn giản không cách nào so sánh với vua của đấu trường Recca. Như trong trận chiến hôm nay, hắn có thể dễ dàng đánh bại đối thủ đồng cấp. Huống hồ, cực quang đạn mỗi ngày chỉ dùng được hai lần, mỗi lần phóng ra liền rút mất hơn một nửa tinh lực, nếu không chọn đúng thời cơ, chỉ sợ sẽ phản tác dụng. Cần phải lợi dụng tối đa quy tắc thời gian của huấn luyện trường.
Giữa lúc đang điều dưỡng thương thế, Trần Duệ cuối cùng không chịu nổi lòng hiếu kỳ, lên khu kiến trúc trên vương tọa lựa chọn xây dựng “trung tâm hoán đổi”. Hôm nay linh khí đã có bảy vạn điểm, hơn nữa còn khoảng hơn mười vạn hắc tinh tệ, mở ra một trung tâm hoán đổi chỉ mất một nghìn điểm linh khí không thành vấn đề.
Khác với phong cách của sân huấn luyện và kho chứa vật, bề ngoài của trung tâm hoán đổi thần bí lại rất tráng lệ. Trên màn hình hiện lên: Uẩn tinh giả, quyền hạn hoán đổi một sao. Bên trong còn có mấy loại phân loại lớn. Trừ dược tề ra tất cả đều hiện lên màu xám. Xem ra một sao chỉ có thể đổi được dược tề mà thôi.
Trang thứ nhất chỉ là dược tề thanh tỉnh, dược tề trị liệu, dược tề giải độc, bột phấn khôi phục thể lực, bột phấn khôi phục tinh lực, đều là loại thuốc tầm thường, dược tề sư bình thường cũng có thể tạo ra được. Bên dưới là dược tề màu trắng, chỉ có cấp đại sư mới phối chế được, như dược tề cự lực, dược tề phong hành, dược tề thiết bích, dược tề cường thần, còn có loại dược tề có độ khó rất cao là dược tề hồi thể, dược tề hồi tinh, dược tề tăng cường ma lực đơn hệ.
Lật trang phía sau, dược tề trên trang hai có mười loại, toàn bộ là hắc sắc dược tề, tên của nó khiến Trần Duệ phải giật mình. Chân dược tề cự lực! Chân dược tề cương quyết! Chân dược tề cường thần! Chân dược tề cường hóa thổ hệ! Chân dược tề cường hóa thủy hệ! Chân dược tề cường hóa hỏa hệ! Chân dược tề cường hóa phong hệ! Chân dược tề cường hóa ám hệ! Chân dược tề cường hóa quang hệ!
Nếu bảo dược tề màu trắng là một biểu tượng của dược tề đại sư, vậy hắc sắc dược tề thể hiện một sự cách biệt khó có thể vượt qua được – dược tề đại tông sư.
Ma giới đã có mấy nghìn năm không xuất hiện đại tông sư rồi. Trong mười loại dược tề màu đen này, bất kể lọ nào xuất hiện bên ngoài, không chỉ có giới dược tề học, giới luyện kim học, mà cả Ma giới đều phải chấn động.
So với bạch sắc dược tề, dược tề loại “chân”, tên có nhiều hơn chỉ một chữ “chân”, tác dụng đều là gia tăng lực lượng nhưng hiệu quả của hai loại hoàn toàn khác nhau. Ví dụ đơn giản, dược tề cự lực có thể tăng lực lượng lên 30%, thời gian tác dụng là 10 phút, 10 phút sau, sẽ lâm vào tình trạng suy yếu, gọi là tác dụng phụ. Sau khi uống hết một lọ, cần đến hai giờ sau mới được uống một lọ nữa, nếu không sẽ chẳng có tác dụng gì cả.
Chân dược tề cự lực công hiệu rất cao, có tác dụng rất lâu. Nó có thể tăng lực lượng lên 60% và thời gian hiệu quả là 20 phút. Hơn nữa sau 20 phút, không phải chịu tác dụng phụ nào, thời gian hồi lại cũng rút ngắn xuống 1 giờ.
Chân dược tề chỉ là loại thuốc nhập môn của đại tông sư, sau nó còn có “vĩnh hằng” dược tề, tăng cường tố chất đến vĩnh viễn. Thậm chí còn có dược tề duyên thọ (tăng tuổi thọ) và dược tề phục sinh đại biểu cho thành tựu cao nhất của một đại tông sư.
Điều trùng hợp là chỉ cần loại dược tề này có thể chứng minh được thân phận của Trần Duệ là người kế thừa của đại tông sư một cách chính thức. Mà đây chỉ mới là vật phẩm của quyền hạn một sao mà thôi...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT