Trần Duệ từ Lola biết đượng bán thần chân chính, kỳ thật còn có rất nhiều thứ Lola chưa nói, ví như ngân tráp. Nhưng hắn biết, ngân tráp khẳng định liên quan đến lực lượng bán thần, nếu không năm đó Pagliuca cũng sẽ không bị cường giả bán thần phong ấn. Chỉ là hắn hiểu, Lola không nói cho hắn không phải vì muốn độc chiếm, mà sợ hắn nhìn cao nhìn xa, chịu không được dụ hoặc mà chọn đường tắt.

Isabella ngủ say trong ốc nguyên chi cảnh, Lola sau khi giành được thổ hệ căn nguyên chi lực liền gấp gáp nghiên cứu, nên Trần Duệ không lưu lại Thải Hồng sơn cốc, về đến nhà trị an quan.

Lần này, Đâu Đâu vẫn ân cần diễn vai bộc nhân, nhưng là vị đại gia không phải Lomond, mà là Athena!

Athena thấy Trần Duệ xuất hiện, ánh mắt sáng lên, đứng lên nói: “Chàng đã trở về.”

“Ta đã về” Cảm giác ấm áp trào dâng trong lòng hắn.

Athena đi tới ôm chặt lấy Trần Duệ. Nếu như là Cơ Á, khẳng định sẽ ngửi khắp người hắn trước, xem có mùi nữ nhân khác không, nhưng Athena thì khác, không chút do dự ôm lấy hắn.

Đâu Đâu vội vã che kín mắt, mà lại thừa cơ biến ra thêm hai tay, không ngừng vơ vét đồ ăn nhét vào miệng, chuyện này trùng biến hình sớm đã làm quen từ khi còn ở Tây Lang sơn.

Trần Duệ cảm thụ được ấm áp từ thân thể mê người, hắn không khỏi áy náy nói: “Xin lỗi.”

Athena ngẩng đầu lên nhìn hắn, khẽ cười đầy ngọt ngào: “Đừng vội xin lỗi, dạo này biểu hiện của Đâu Đâu không sai, cho nó một ít thưởng lệ đi.”

Không biết có phải gần mực thì đen không, Đâu Đâu tiếp xúc với long tộc thời gian dài, cũng bị nhiễm ham thích sưu tầm, nhưng là bảo tàng của trùng biến hình không phải là những thứ đáng giá, mà là kết tinh nhỏ, vật trang trí, hạt giống, vỏ chai, rượu… thứ gì cũng có.

Trần Duệ thấy Athena nói vậy, thêm vào Đâu Đâu bình thường đóng giả hắn cũng có khổ lao, nên lúc này lại lấy ra mấy loại quả, còn có một giới chỉ không dùng, vứt cho Đâu Đâu. Trùng biến hình vui vẻ nhảy lên tiếp lấy đồ vật, nháy mắt biến vào trong một ngóc ngách hưởng thụ.

Athena ngáp một cái, đầy mệt mỏi nói: “Thời gian này mệt chết đi được, sự vụ lớn nhỏ mỗi ngày làm bận đến không thở nổi, trước còn không biết làm lãnh chủ khổ cực như vậy, thật không biết vì sao trưởng công chúa, à nữ hoàng bệ hạ lại vượt qua được hoàn cảnh gian nan lúc trước. Không biết chức thế lãnh chủ này còn phải làm bao lâu, thật nhớ sinh hoạt quân doanh trước kia a.”

“Vất vả cho em rồi, Athena đại nhân của anh” Trần Duệ khom lưng xuống: “Nào, để anh cõng em lên lầu nghỉ ngơi nhé.”

Athena hé miệng khẽ cười, gác lên lưng hắn, hai tay ôm lấy cổ hắn.

Athena nhè nhẹ nhắm mắt lại, dựa cổ lên vai hắn, trong tích tắc, hai người đều có cảm giác phảng phất quay về yên tĩnh ấm áp ban đầu, thật mong đoạn đường này càng dài càng tốt.

“Ê ê, đội trưởng đại nhân, sao người lại cõng Athena… đi lòng vòng vậy? Là say rượu sao?” Một thanh âm vang lên phá hoại bầu không khí lúc này.

Nhìn thấy bộ dáng tức giận của đội trưởng đại nhân kiêm dượng tương lai, đứa điệt nhi tiện nghi trong lòng chột dạ, vội thi triển thiên phú “thiểm điện” nháy mắt tan biến không thấy.

“Tên hỗn đản này! Chạy thật nhanh!”

Trần Duệ bực tức mắng một câu, Athena khẽ cười nói: “Trở về phòng đi, bản tướng quân, à, lãnh chủ đại nhân muốn nghỉ ngơi một lát.”

Trần Duệ cõng Athena vào phòng, đặt nàng lên giường. Athena vươn vai vặn eo nói: “Vẫn là trong nhà thoải mái nhất, làm sao cũng không quen ở vương cung a.”

Trần Duệ ngồi bên giường, hắn đặt đầu nàng gối lên đùi hắn, lắng nghe nàng kể những phiền toái khi làm lãnh chủ. Athena sau khi phát tiết bực tức xong liền cười nói: “Tốt rồi, em nói xong rồi, chàng hình như có gì muốn nói với em đúng không?”

Nhìn vào hồng mâu sáng ngời của Athena, Trần Duệ không khỏi nảy sinh hổ thẹn trong lòng, sau khi do dự trong chốc lát, cuối cùng cắn răng nói: “Ta muốn nói đến Isabella, ta muốn cùng thổ nguyên tố quân vương đi tử vong chi hải một chuyến.”

Athena trầm ngâm trong khoảnh khắc, khẽ gật đầu: “Được rồi, nếu như chàng đã quyết định.”

“A?” Trần Duệ kinh ngạc hỏi lại: “Em biết rồi sao?”

“Chỉ là một phần nhỏ thôi, biết vì sao em bảo chàng thưởng cho Đâu Đâu không?”

Trần Duệ cuối cùng cũng hiểu ra: Đâu Đâu! Nhất định là trùng biến hình đáng ghét này trong lúc cuộn tròn ở góc phòng ăn trái cây, thừa cơ nghe lén đối thoại giữa hắn và Lomond, sau đó để lấy lòng nữ chủ nhân liền báo cáo lại.

“Xin lỗi.” Trần Duệ cúi đầu nói, Athena là nữ nhân đầu tiên hắn yêu, cảm giác hơn xa vị nữ hoàng bệ hạ kia nhiều, dù cho lần ở U Dạ thấp địa không tính, sau hắn lại lục tục “trêu chọc” Cơ Á, Mejia, Lola, hiện tại lại thêm Isabella. Trong ý thức của Trần Duệ, người hắn thấy có lỗi nhất là Athena.

“Em biết bí mật kia không thể che dấu quá lâu” Nụ cười của Athena mang theo phần miễn cưỡng: “Delia từ đầu đã bảo em lưu ý Isabella, chỉ là không ngờ nàng vẫn tìm đến Charles của nàng.”

Trần Duệ căm hận nói: “Vốn là Isabella không biết, là Lomond chết tiệt kia bán đứng ta!”

“Chỉ là như vậy thôi sao? Như vậy bây giờ thì sao? Vì sao chàng muốn đi Tử Vong chi hải?” Athena nhìn thẳng vào hắn, nhất thời Trần Duệ không dám đối diện với tròng mắt nàng, “Phụ thân em đã tươn đối giữ mình, còn có hơn mười thê tử. Chàng hiện tại có em, Cơ Á, Lola, còn có tỷ muội Mejia bệ hạ, còn có vị tình nhân bí mật ở Âm Ảnh đế quốc, cho dù thêm Isabella, cũng chỉ có bảy người, tính ra cũng không nhiều. Vốn em tưởng chính mình hẳn có thể tiếp thu, nhưng là khi nghe Đâu Đâu nói, em vẫn cảm giác được… Chàng biết, em không giỏi che dấu tình cảm, có gì nói đó.”

Trần Duệ cũng không giải thích Alice còn không phải, chỉ vỗ về tóc nàng, hổ thẹn nói: “Anh hiểu chứ, đây mới là Athena của anh.”

Athena thở dài một hơi: “Nhưng là, sau khi chàng cõng em lên phòng, không biết vì sao không còn ủy khuất nữa. Kỳ thật tính cách của Isabella có chút giống em, đều rất mạnh mẽ, không đến thời khắc sau cùng, sẽ không thổ lộ chân tâm, nhất là nàng còn từng chết một lần… Chàng còn nhớ chuyện chúng ta ở Tây Lang sơn không?”

“Nhớ chứ, suốt đời không quen được” Trần Duệ khẽ run lên, phảng phất như đối diện với cường địch Glorfin không thể chiến thắng, lúc đó Athena nói câu sinh tử ly biệt.

Nhưng là, em yêu anh. Không phải là thích, mà là yêu!

Trần Duệ cúi người hôn lên trán nàng: “Athena, anh đảm bảo, đây là lần sau cùng. Sau này anh sẽ không làm em ủy khuất nữa đâu.”

“Nếu như có một ngày, chàng về đến thế giới nhân loại, nơi đó có thân nhân, còn có nữ nhân của chàng…”

“Chuyện này em không cần phải lo” Trần Duệ lắc đầu, lộ ra biểu tình chuyên chú: “Thân nhân của anh ở nơi này, anh sẽ viễn viễn không xa em.”

Athena đột nhiên ngồi lên, khẽ cười, rồi lấy chủy thủ ra. Trần Duệ bị dọa nhảy dựng, lập tức nhận ra chính là chủy thủ đầu tiên hắn tặng nàng, khi đó hắn còn chưa tinh thông kim loại, nhưng thanh chủy thủ này vẫn được nàng giữ gìn cẩn thận.

“Vươn cổ tay ra.”

“Phải chịu trừng phạt lấy máu sao?” Trần Duệ cười khổ vươn tay ra.

“Biết năm đó vì sao em bảo chàng chế tạo chủy thủ không?”

Trần Duệ lắc đầu biểu thị không biết, gương mặt Athena khẽ hồng lên: “Chàng lập tức sẽ biết… Em tuy nhiên không thể trở thành nữ nhân đầu tiên của chàng, nhưng là ít nhất em cướp trước vị nữ hoàng bệ hạ của chúng ta a. Mà hiện tại, có một việc em cũng muốn cướp trước nàng.”

Vừa nói, Athena đã cắt một vệt trên cổ tay phải Trần Duệ, một đao cũng không sâu, nhưng dưới Trần Duệ cố ý, máu tươi chậm rãi chảy ra. Sau đó Athena cắt một vệt trên tay trái mình rồi đặt hai tay chồng lên nhau, giơ lên cao, máu tươi cùng dùng hợp chạy thành dòng xuống.

“Hôn lễ ở ma giới có rất nhiều nghi thức, nhưng đây là đơn giản nhất cũng là trực tiếp nhất” Athena chăm chú nhìn hắn: “Trần Duệ, chàng có nguyện ý cùng nữ nhân trước mắt giao dung máu tươi, ở bên nàng cho đến khi nàng chết không?”

Trần Duệ ngớ người, cảm giác hạnh phúc trào dâng, đầy dứt khoát nói: “Ta nguyện ý.”

“Ta Athena Wells, nguyện ý làm bạn nam nhân trước mắt, cho đến khi sinh mạng kết thúc” Gương mặt Athena hưng phấn cùng ngượng ngùng làm đỏ ửng mặt, “Như vậy, từ nay máu tươi chúng ta chính thức giao dung, em chính thức là vợ anh.”

“Em sai rồi” Trần Duệ lắc đầu nói: “Còn nhớ khi trở về từ đế đô không, anh đưa em nhẫn và lời hứa ấy? Bất kể nghèo khó, bệnh tật hay tử vong, chúng ta đều bên nhau, cùng nhau vượt qua. Kể từ khi đó, em đã là vợ anh, cũng là người đầu tiên. Tương lai, anh nhất định sẽ bổ sung hôn lễ thịnh đại, biến em thành tân nương xinh đẹp nhất a.”

Đôi mắt như bảo thạch của Athena óng ánh, nàng nhào vào ngực hắn.

“Đêm nay em muốn chàng bồi em, không cho phép đem tiểu yêu nữ Cơ Á vào.”

“Đương nhiên, án theo quy củ quê nhà anh, đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của đôi ta, đêm nay chỉ thuộc về đôi ta.”

“Em đã là thê tử hợp pháp đầu tiên của chàng đấy, cho dù sau này chàng thành vương phu điện hạ cũng không thể cải biến.”

(Hóa ra… chuyện liên quan đến thứ tự ghế ngồi của thủy tinh cung, cho dù là Athena, cũng không thể miễn tục, còn ôm tính toán nhỏ này.)

“Ừm.”

“Nếu như sau này chàng còn dám ra ngoài trêu chọc nữ nhân, thì đừng trách người vợ như em tức giận đấy.”

“A? Đã hiểu… ai u!”

“Chàng muốn làm gì?”

“Thê tử đại nhân, chẳng lẽ không nên thực hiện nghĩa vụ nào đó sao?”

“Thu lại móng vuốt của chàng đi, kể cho em chuyện Isabella và Tử Vong chi hải đã.”

“…”

Trước mặt nữ nhân này tán dương nữ nhân khác, Trần Duệ tuyệt không làm chuyện ngốc này, hắn chủ yếu kể lại kinh lịch bi thảm của Isabella, làm cho Athena ẩn ẩn động tâm. Không chỉ như thế, Trần Duệ cũng khoách trương mục đích đi Tử Vong chi hải là để giúp Saipulaier tấn cấp và khôi phục tài liệu luyện kim thượng cổ, hơn nữa còn lôi tàng bảo đồ thần bí kia ra.

Athena vừa lắng nghe, vừa tựa trong lồng ngực hắn, mặc cho bàn tay hắn càng lúc càng lớn mật chiếm tiện nghi, hành động của Trần Duệ đầy đủ chứng minh “mỗi nam nhân đều có một đôi tay thiện giải trang phục nữ nhân”. Rất nhanh, y phục đã mở hơn nữa, lãnh chủ đại nhân lâu ngày không được nam nhân tâm ái tưới tắm nên nhanh chóng động tình, gương mặt đỏ ứng, hô hấp gấp rút.

Vừa lúc đó, tàng bảo đồ bỗng phát ra quang mang kỳ dị, tựa như chịu lực lượng nào đó tác động. Trần Duệ khẽ ngẩn người, đây là lần đầu tiên xuất hiện chuyện này, kể cả Athena đang ý loạn tình mê cũng phát hiện dị thường, lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Chẳng lẽ tàng bảo đồ là sắc đồ, có liên quan đến chuyện mỹ diệu chúng ta sắp làm?”

Xxx giải khai bí mật tàng bảo đồ? Giá trị đức hạnh âm làm Trần Duệ rất bỉ ổi nghĩ đến một khả năng, lại đầy bỉ ổi vươn tay đến suối cốc đã ướt đẫm xuân thủy của vị lãnh chủ mỹ lệ kia, nhưng tay hắn lại bị Athena chặn lại.

“Khoan đã!” Athena cắn môi ngắt tay cản lấy hành động của hắn, “Ba động đến từ bên ngoài, xem xem trước đã!”

Cái ngắt này dùng lực làm Trần Duệ tỉnh lại mấy phần, cảm giác được quả nhiên ba động đến từ bên ngoài, lúc này đứng thẳng người lên, mở ra cửa sổ, liền nhìn thấy Đâu Đâu giơ cao vật gì đó, phát ra tiếng hoan hô.

Trần Duệ tâm tình thầm kinh dị, đi tới bên giường, nhặt lên tàng bảo đồ, thầm nói bên tai nữ lãnh chủ đại nhân: “Anh sẽ quay lại, không được mặc y phục đâu đấy!”

Đi vào trong viện, bỗng thấy tiếng cười đắc ý của trùng biến hình: “Đâu Đâu đại nhân thật là thần kỳ, cuối cùng cũng tìm được trân bảo cực phẩm!”

Trần Duệ đi qua nhìn một cái, Đâu Đâu trong tay giơ cao một cái kính, mặt kính tử sắc, khung kính ngân sắc ẩn ẩn hoa văn tinh tế, ba động từ tàng bảo đồ chính là từ cái gương truyền đến.

“Đâu Đâu!”

Thanh âm của chủ nhân làm trùng biến hình bị dọa nhảy dựng, cái kính không biết vì sao bị biến thành nhẫn, ẩn tàng sau người, một bộ chột dạ lấy lòng cười nói: “Chủ nhân.”

Trần Duệ cắn răng nghiên lợi bước tới gần Đâu Đâu: “Còn không nhìn ra được ngươi là mật báo xuất sắc a!”

Trùng biến hình bị điểm trúng yếu hại, vội vàng khóc lóc: “Chủ nhân, việc này không thể trách thuộc hạ, thuộc hạ bị nữ chủ nhân ép buộc…”

“Hừ! Athena căn bản không biết chuyện Isabella, rõ ràng là ngươi chủ động mật báo, lừa gạt lấy phần thưởng của ta, chuyện này tý nữa sẽ tìm ngươi tính sổ! Đưa mặt kính kia cho ta xem chút!”

“Chủ nhân, đây là Đâu Đâu cất kỹ nhiều năm! Thật không dễ dàng mới thiên tân vạn khổ trộm được từ một đâu ma thú hung ác…” Trùng biến hình không khỏi kêu thảm, thử nỗ lực sau cùng.

Khóe mắt Trần Duệ không khỏi cơ quắp, gân xanh bắt đầu nổi lên – cất kỹ nhiều năm? Thiên tân vạn khổ? Ma thú hung ác?

Rắm chó! Đây rõ ràng là phần thưởng hắn vừa đưa, chính là giới chỉ “không tác dụng”!

Trùng biến hình đáng chết!

Nói đến cái nhẫn này, kỳ thực còn có lai lịch lớn, chính là năm đó khi hắn đảm nhiệm chức quáng vụ quan ở Tây Lang sơn, bị Lomond cường hành nhét lễ vật.

Cái nhẫn này có tên là tử viêm tâm, còn có một cái tên khác được điệt nhi vô lương kia đặt là: “kích tình chỉ hoàn”!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play