Trong biệt viện ở ngoại ô phía đông của gia tộc Bhor, nữ hoàng cùng các nhân vật cấp cao của Đọa Thiên Sứ đế quốc đang họp bàn. Đại diện quân đội hoàng cung Drow tướng quân sắc mặt xám như tro, đứng cạnh là phụ thân của hắn- tức tộc trưởng gia tộc Melon - cũng đồng dạng xám ngoét mặt mày.

“Bệ hạ, Rawson đã được giải tới, thỉnh bệ hạ xử trí!” Stiller áp giải Rawson đi tới trước mặt Mejia. Rawson vừa mới dạo qua Quỷ môn quan mấy vòng rồi trở về, xém chút nữa đã bị hù dọa đến ngất xỉu rồi, hắn lẩy bẩy hướng Mejia hành lễ.

Mejia nhàn nhạt nhìn xuống Rawson một cái: "Lập tức thả đặc sứ ra ngoài cho ta!."

“Đặc sứ?” Trước kia Rawson đã từng nghe người mặc áo choàng kia nói qua hai từ này, hắn mơ hồ nghĩ đến một cái gì đó. Có điểu sau khi Lola xuất hiện thì trong đầu hắn lại trở nên vô cùng hỗn loạn, cảm xúc vui mừng cũng như đau khổ ùn ùn kéo tới.

Bỗng Stiller – con người xưa nay vẫn luôn luôn duy trì vẻ trầm tĩnh - chợt nóng nảy xông lên tát cho đứa cháu mình yêu quý nhất một bạt tai: “Đặc sứ Celine tiểu thư của Âm Ảnh đế quốc có phải bị các ngươi bắt đến chỗ này rồi không?”

Rawson bị cái bạt tai này khiến cho thanh tỉnh không ít, trong đầu hắn xuất hiện hình ảnh thiếu nữ đầy đặn mang theo khí chất cao quý ở trong Công Chúa sơn trang... Lập tức lưng hắn đẫm mồ hôi: Chẳng lẽ... nữ hài tử bạn của Marine, con mồi bị hắn xem trúng kia... Không ngờ lại chính là đặc sứ của Âm Ảnh đế quốc?

Cuối cùng Rawson cũng hiểu ra vì sao nữ hoàng bệ hạ lại ngự giá thân lâm. Sau khi hiểu ra thì cảm giác đầu tiên của hắn là Sợ, vô cùng sợ! Ai cũng biết đại quân của Âm Ảnh đế quốc hiện đang đóng tại biên cảnh Đọa Thiên Sứ đế quốc, tùy thời chuẩn bị tiến công. Vậy mà hắn trong lúc này lại làm ra một chuyện động trời: Bắt cóc đặc sứ của bọn họ! Không những thế còn có ý đồ xấu với nàng!

Không đợi Rawson mở miệng, một giọng nói chợt vang lên: “Khởi tấu bệ hạ, lần này Drow và Rawson đúng là đã bắt mấy nữ hài tử từ Công Chúa sơn trang mang tới, có ý đồ bất chính. Không rõ liệu đặc sứ Celine có ở trong số đó hay không...”

Kẻ vừa lên tiếng không ngờ lại chính là Diack - “đồng bọn” của Rawson và Drow! Nữ tử mặc áo choàng đeo mặt nạ đứng cạnh Mejia đứng dậy: “Bệ hạ, Diack chính là người của Ám Bộ.”

Ám Bộ! Drow và Rawson đồng thời bị chấn động, lộ ra ánh mắt bất khả tư nghị. “Guile” mở miệng: “Nếu như Diack không lưu lại ám ký, ta không thể đuổi đến chỗ này nhanh như vậy.”

Hoàng tộc ma đế Dieskau Jacques tâm tình cuối cùng cũng có thể buông lỏng xuống. Diack chính là cháu ruột của hắn, vốn dĩ đang lo lắng làm thế nào đối phó với đại họa này, không ngờ rằng mọi thứ lại đột ngột nghịch chuyển, cháu hắn vụt cái lại biến thành công thần!

Có không ít người đang quan sát vào nữ tử mặc áo choàng, phỏng đoán xem tại sao nàng không dùng diện mạo thật của mình xuất hiện, có lẽ nữ tử này đã tiếp quản Ám Bộ từ tay gia tộc Toro, cũng chính là người phụ trách “Ám Ma”.

“Ám Ma” từng là thủ lĩnh thần bí của Ám Nguyệt, chuyên thăm dò tình báo và đảm nhiệm công việc ám sát, thủ đoạn cực kỳ cao mình, cho dù là Ám Bộ của đế đô cùng không làm gì được nàng. Vạn bất đắc dĩ phải phái đám người Sarandi đến Ám Nguyệt để hủy diệt “Ám Ma”, kết quả không những không làm được mà toàn quân còn bị diệt.

Diack cung kính cúi người nói: “Khởi tấu bệ hạ, những nữ hài tử kia bị nhốt trong phòng ốc phía sau hậu viện, các nàng chỉ bị trúng khói độc, hẳn là không có gì đáng lo ngại. Thuộc hạ Lưu của thần đã lẻn vào giết hết đám quân canh, bảo hộ thật tốt cho mấy người các nàng rồi.”

Tất cả mọi người nghe xong đều thở phào một tiếng. Không cần biết đã phát sinh chuyện gì, đặc sứ không bị nguy hiểm là tốt rồi.

Mejia thần sắc hòa hoãn hơn hẳn, gật đầu nói: “Diack, ngươi làm tốt lắm!”

“Bệ hạ, trước lúc Guile đại nhân đánh vào biệt viện, thần đã nhận được tín hiệu của Lưu, nói đã giải độc cho các vị tiểu thư, ước chừng vài phút sau các nàng sẽ tỉnh lại.”

“Guile, ngươi dẫn người ra hậu viện tiếp ứng cùng hỗ trợ cứu trị, đem tất cả nhưng kẻ không phận sự đuổi hết ra ngoài.” Từ sau khi biết tin tức đặc sứ không bị gì nguy hại, thần sắc Meija cũng hòa hoãn không ít, nàng quay ra Diack: “Diack, ngươi kể lại tường tận toàn bộ chuyện xảy ra ở Công Chúa sơn trang cho ta nghe. Vì sao đặc sứ lại bị bắt cóc? Trong chuyện này rốt cuộc có nội tình gì?”

Diack liếc qua hai tên “đồng bọn” đang dùng ánh mắt kinh ngạc cùng phẫn hận nhìn hắn, mở miệng nói: “Khởi tấu bệ hạ, ngay từ lúc bắt đầu, bọn chúng đã đến đội thủ vệ giở trò vô lại, hãm hại Lilu, sau đó lại xúi giục khách nhậu đánh lộn, cướp bóc, phóng hỏa. Tất cả đều do một tay Drow của gia tộc Melon sắp đặt. Thần cùng Rawson cũng tận mắt chứng kiến vở kịch của y. Lúc đó thần liền tính làm ‘đồng bọn’ nhằm lọt vào Công Chúa sơn trang rồi tìm kế phá hoại sau. Không ngờ Drow lại muốn thần đi bắt muội muội của Lilu là Marlene đến cho hắn chơi đùa, còn hứa sẽ để cho thần cùng Rawson cũng được hưởng chung lợi ích. Lúc đó thần chỉ có một thân một mình, vô lực ngăn trở, đành phải hư tình giả ý gật đầu đáp ứng gia nhập, theo gót Drow đến quý phòng của Nguyệt Tự đệ nhất hào. Lúc đó trong phòng có mấy nữ nhân, thủ hạ của Drow đang vấp phải sự phản kháng kịch liệt. Bọn chúng phải dùng đến khói độc mới mê đảo được các nàng. Thần vốn cho rằng đó chỉ là âm mưu của gia tộc Melon đối với Công Chúa sơn trang, trên đường cẩn thận lưu lại ấn ký Ám Bộ, sau đó tìm cách kéo dài thời gian. Đến tận khi Guile đại nhân đánh vào biệt viện, thần mới biết được không ngờ lại liên lụy đến đặc sứ tiểu thư Celine của Âm Ảnh đế quốc.”

Mejia có chút trầm tư, Stiller thì ngấm ngầm cảm thấy thật may mắn. Từ lời kể của Diack cho thấy Rawson rõ ràng không phải chủ mưu. Stiller cũng biết thằng cháu này được nuông chiều quá sinh hư, cùng làm ra không ít chuyện xằng bậy, nhưng âm mưu kiểu như “lật đổ đế quốc” có đánh chết nó cũng không có gan! Chỉ có điều, Rawson không biết sống chết trót chọc phải vị siêu giai cường giả Lola kia, hiện tại đây mới chính là phiền toái lớn nhất.

Lúc này có một đám người từ hậu viện đi đến, dẫn đầu chính là đại sứ Âm Ảnh đế quốc mất dấu gần đây – Celine tiểu thư. Rawson vừa trông thấy thiếu nữ ngực lớn mà trước đó không lâu hắn còn thèm rỏ dãi thì trong lòng “lộp bộp” một tiếng, lần nữa lâm vào khủng hoảng. Chuyện mà hắn lo lắng nhất cuối cùng đã xảy ra.

Trước đó đã được “Guile” kể rõ sự tình, Celine rất hiểu chuyện, đi tới trước mặt Mejia thi lễ: “Làm phiền bệ hạ đích thân cứu giúp, Celine vô cùng hoảng sợ.”

“Celine tiểu thư, đã để nàng phải chịu ủy khuất rồi.” Mejia thở dài: “Để xảy ra chuyện này đúng là một sỉ nhục của đế đô, cũng là sỉ nhục của Đọa Thiên Sứ đế quốc. Ta thay mặt đế quốc hướng tiểu thư biểu thị lời xin lỗi chân thành nhất.”

“Bệ hạ quá lời rồi!” Celine lắc đầu nói: “Bệ hạ vừa tiêu diệt Hắc Diệu, mới lên đăng cơ chưa đầy một tháng, khó tránh khỏi còn dư nghiệt chưa trừ, âm mưu phá hoại hòa bình hai nước, Nói đến chuyện này, cũng là do ta nôn nóng muốn đến gặp một vị hảo bằng hữu, tự mình sơ sót an toàn phòng hộ, đây là trách nhiệm của chính ta, làm sao có thể nhận lời xin lỗi của bệ hạ?”

Lời này của Celine cấp cho Mejia một bậc thang rất tốt để đi xuống, đừng trên phương diện ngoại giao mà nói, lời này của đặc sứ tiểu thư quả thật không có gì để chê trách, nhưng một câu “dư nghiệt chưa trừ, âm mưu phá hoại hòa bình hai nước” kia lại đem tính chất sự việc lần này đẩy lên mâu thuẫn cao nhất.

Mejia được thần khí thừa nhận, danh chính ngôn thuận đăng cơ đế vị, tiền nhiệm nhiếp chính vương Hắc Diệu cũng bị định tội là “kẻ cướp nước”. Như vậy dư đảng của Hắc Diệu liền bị đế quốc coi là phản nghịch, ắt phải bị tiêu diệt.

Engele sắc mặt càng thêm khó coi, Drow không chịu được thêm nữa, phù phù một tiếng quỳ rạp trên đất: “Bệ hạ, thần chỉ là bị người lợi dụng, sinh ra ý muốn phá hoại Công Chúa sơn trang mà thôi. Căn bản không hề biết thân phận của đặc sứ đại nhân. Thần tuyệt đối không hề có dụng tâm nào khác!”

Mejia lành lạnh hỏi một câu “Bị người lợi dụng sao?”

“Là Plimpton! Vụ nổ hầm rượu Đông Giao tối qua hắn phải chịu trách nhiệm rất lớn, vì muốn che giấu tội của chính mình, hắn bèn nghĩ đến việc giá họa cho Công Chúa sơn trang. Thần chỉ là bị hắn che mắt!” Drow lúc này có được vài phần nhanh chí. Hắn biết sự tình đã đến mức này, chỉ hi sinh vài tết lâu la tiểu tốt là không đủ, nhất định phải kiếm kẻ chết thay, thích hợp nhất chính là Plimpton.

Engela ngấm ngầm thở phào nhẹ nhõm, thằng nhãi này trước kia ở đại điện Hoàng cùng từng cùng hắn không mưu mà hợp, công phu miệng lưỡi quả thật không tồi. Trước mắt, quân cờ Plimpton này khẳng định phải dùng, đem tất cả mọi tội lỗi đổ lên đầu Plimpton, sau đó đem tính chất cũng như hậu quả sự việc hạ đến mức thấp nhất.

“Về phần Marlene – muội muội của Lilu, thần thừa nhận quả thật có tư tâm với nàng. Lần này là muốn thừa dịp hỗn loạn bắt đi nàng, nhưng đặc sứ đại nhân thì…” Drow quả không hổ danh đứng đầu “Tứ thiếu gia”, vào thời khắc then chốt, biểu hiện của hắn so với Rawson quả thật mạnh mẽ hơn rất nhiều. Trước tiên thừa nhận tội lỗi nhỏ nhất của mình, sau đó chỉ hướng Rawson: “Là Rawson! Là hắn có ý đồ bất chính với đặc sứ đại nhân! Điểm này đại sứ đại nhân có thể làm chứng!”

Rawson nghe thấy Drow đem sự tình đẩy lên người mình, có phần không phản ứng kịp: “Drow, ngươi… rõ ràng là ngươi…”

“Ngừng!” Mejia đem ánh mắt nghi vấn hướng đến Celine: “Celine tiểu thư, là vậy sao?”

Celine liếc Rawson một cái, trong mắt có một tia sáng lướt qua: “Kẻ này các thực đối với ta có tư tưởng bất chính, mở miệng là nói những lời xằng bậy. Còn sau lưng hắn còn có âm mưu hay nội tình gì thì ta không thể biết được. Nơi này là Đọa Thiên Sứ đế quốc, ta chỉ là khách nhân mà thôi, hết thảy xin tùy bệ hạ làm chủ.”

Lời nói của Celine rất có kỹ xảo, không phủ nhận hành động của Rawson, cùng không vì oán hận mà chụp cái mũ tội trạng lên một mình hắn. Sau cùng lại dùng một câu “khách tùy theo chủ” thể hiện thái độ hòa ái, nhưng trên thực tế cũng chính là đem thân phận đặc sứ tạo thành áp lực với Mejia.

“Vốn dĩ hôm nay ta định cùng hai vị đại sứ luận đàm về vấn đề hợp tác giữa hai nước, không ngờ lại xuất hiện việc ngoài ý muốn này. Xem ta hiệp đàm đành phải hoãn lại đến mai. Celine tiểu thư đã sợ hãi nhiều rồi, thỉnh về nhà khách hoàng gia nghỉ ngơi trước đi, tránh ảnh hưởng đến chính sự. Còn về chuyện xảy ra ngày hôm nay, xin yên tâm, ta nhất định sẽ giải quyết thỏa đáng.” Mejia cũng chuyển hướng sang việc lớn nhất là đàm phán hợp tác để đối lại với thế công của Celine. Quần thần đứng một bên vô cùng tán thưởng trong lòng, vụ việc này là “việc nhà” của Đọa Thiên Sứ đế quốc, quả thật không nên để Celine lưu lại nơi này thêm nữa.

Stiller nắm chặt tay, khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi, trong mắt đều là vẻ lo lắng. Nếu như việc Rawson tham gia phá hoại Công Chúa sơn trang có thể bỏ qua, đắc tội Lola cũng có thể khẩn cầu Mejia đứng giữa hòa giải, thì hiện giờ mới thật sự là đại họa rơi xuống, việc này đã không còn là vấn đề sống chết của cá nhân Rawson nữa mà quan hệ trực tiếp đến tồn vong của gia tộc Bhor.

Gương mặt căng cứng của Celine cuối cùng cũng lộ ra một tia cười, khẽ khom người, đang tính chào rồi cùng hộ vệ rời đi. Trần Duệ tiến lên nói nhỏ với Mejia mấy câu, sắc mặt Mejia đột nhiên biến đổi, những người xung quanh không hẹn mà cùng có cảm giác được một tia hàn ý lạnh lẽo.

Mejia dùng ánh mặt ẩn chứa tức giận quay ra nhìn “Ám Ma tiểu thư” đang đứng ở phía sau đám người, quát: "Alice! Đi ra cho ta!"

Cả đám người Dieskau Jacques sửng sốt. Alice? Tiểu công chúa điện hạ?

Ngay sau đó liền thấy từ sau lưng một hộ vệ cao lớn, một thiếu nữ tóc vàng sợ hãi rụt rè ló ra. Thiếu nữ này tướng mạo tuyệt mỹ, đôi mắt mòng tím to tròn long lanh như biết nói. Tất cả ma đế trở về từ Ám Nguyệt đều nhận ra, nàng ta chính là muội muội của nữ hoàng Mejia, công chúa Alice Lucifer.

Nhìn đến thiếu nữa này, Drow vốn đang ngấm ngầm đắc ý vì có thể đổ vấy tội cho Rawson cùng Bhor gia tộc lập tức kinh hoàng, giống như bị người ta đập cho một gậy rụng hết răng vậy: người mà hắn nghĩ muốn hưởng dùng… không ngờ lại chính là tiểu công chúa!!

Là muội muội duy nhất của nữ hoàng, cũng là người mà nữ hoàng yêu thương nhất!

Drow bỗng dưng nghĩ đến lúc ở Công Chúa sơn trang, thiếu nữ này trước lúc hôn mê trước nói qua một câu: "Ta là công chúa." Đương thời Diack tiếp một câu " Công Chúa sơn trang." Khiến hắn cho rằng thiếu nữ này chẳng qua là người mới tới Công Chúa sơn trang mà thôi, căn bản không nghĩ tới nàng lại là công chúa chân chính!

Đúng rồi, Alice công chúa lúc đầu hắn thấy là mắt màu lam, làm sao bây giờ lại thành màu tím rồi? Trong chốc lát, Drow liên tưởng đến rất nhiều việc, mồ hôi lạnh không cách nào kiềm chế được mà vã ra như tắm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play