Trải qua mấy bài học đắt giá, lần này Samuel hành quân đã tỏ ra rất cẩn thận, tính toán kỹ lưỡng, thận trọng tiến từng bước về Huyết Vụ sơn cốc.
Sự thay đổi này đem lại hiệu quả vô cùng rõ rệt, dọc đường đi địch nhân quấy rồi mấy lần đều không hiệu quả đành phải buông tha, Samuel từng bước áp sát, đại quân đế đô cũng không gặp phải chống cự nào quá lớn, lấy thực lực tuyệt đối thẳng tiến đến bên trong rừng rậm Hắc Sơn, phía trước chính là Huyết Vụ sơn cốc.
“Ám Nguyệt vẫn một mực không dám chính diện giao phong, có lẽ vì chiến lực không đủ, hoặc là muốn dẫn dụ chúng ta đi vào bẫy rập phục kích.” Samuel ngữ khí bình tĩnh nói.
“Tướng quân, với binh lực hiện tại của chúng ta, nếu như địch nhân muốn chính diện giao đấu mà nói, ít nhất cũng phải xuất động toàn bộ chủ lực của một quân đoàn, tương đương với một phần ba tổng binh lực của Ám Nguyệt.” Liersi nhíu mày nói: “Hiện nay đại quân trăm vạn của nhiếp chính vương điện hạ đang dần áp sát, thuộc hạ không nghĩ rằng Ám Nguyệt sẽ mạo hiểm mà phân tán binh lực của mình, chỉ là địch nhân vô cùng giảo hoạt, khẳng định sẽ sử dụng quỷ kế, chẳng hạn như…”
“Hỏa công?” Samuel tiếp lời nói một câu, liếc nhìn rừng rậm rậm rạp xung quanh, lắc lắc đầu: “Liersi, suy nghĩ của ngươi không sai, hoàn cảnh này quả thực thuận lợi để dùng hỏa công, chỉ là trong khu rừng này không có hỏa diễm mộc rất dễ bắt lửa, mà chỉ có thạch hoa mộc mà thôi. Nhiệt độ cháy của thạch hoa mộc phi thường cao, thường được dùng để chế tác vật liệu phòng cháy, cho dù là ma pháp của hỏa hệ ma đế đỉnh phong cũng khó mà thiêu đốt trên diện rộng, vì thế không cần phải lo lắng.”
Zeta đứng một bên cũng gật đầu đồng ý, bản thân hắn vốn tinh thông thủy hệ ma pháp và khí hệ ma pháp, đối với hỏa hệ ma pháp cũng có nghiên cứu rất sâu, hắn biết lời của Samuel không phải nói dối.
“Tướng quân không hổ là danh tướng của đế đô! Ngay cả điểm nhỏ nhặt này cũng quan sát được, thật khiến người khác thán phục.” Một tên lãnh chủ thừa dịp mở miệng tán thưởng.
Tên lãnh chủ còn lại cũng lên tiếng hùa theo: “Lần viễn chinh Ám Nguyệt này, tướng quân nhất định là một trong những ngôi sao sáng của liên quân, có thể cùng tướng quân xuất chinh, chúng ta quả thật đã chiếm tiện nghi không ít.”
Trên thực tế, Samuel biết đặc trưng của thạch hoa mộc là do hắn trước khi dẫn quân thâm nhập tùng lâm đã dò hỏi qua người dẫn đường. Đương nhiên, đối với lời khen tặng “ngôi sao sáng”, Samuel ngoài miệng thì khiêm nhường nhưng trong lòng lại thầm cho là đúng, mở miệng nói: “Sau khi các kỹ xảo bị vạch trần, chiến lực cùng binh lực của Ám Nguyệt chẳng qua cũng chỉ có thế mà thôi! Nếu Ám Nguyệt thật sự dám tách ra một phần ba binh lực, như vậy chúng ta vừa vặn tiêu diệt toàn bộ, dâng lên nhiếp chính vương điện hạ một phần đại lễ.”
Đúng như Samuel dự đoán, Ám Nguyệt quân đang vây khốn Huyết Vụ sơn cốc sau vài lần thất bại liên tiếp, không dám chính diện giao phong nữa, dồn dập rút lui, đoàn quân đế đô rất nhanh chóng tiến đến gần Huyết Vụ sơn cốc. Có thể nhìn thấy cốc khẩu phía xa bị quân Ám Nguyệt tầng tầng lớp lớp bao vây.
Tựa như biết viện quân đã đến, Huyết Vụ sơn cốc rốt cuộc cũng có động tĩnh, càng đến gần tiếng chém giết càng rõ, quân Ám Nguyệt đang vây khốn cốc khẩu thấy mình hai mặt thụ địch lập tức nhốn nháo tản ra, chỉ thấy từng đội kỵ binh từ trong sương mù đỏ nhạt xông ra.
Khinh kỵ binh, viên thuẫn, loan đao, hiển nhiên là Ma Ảnh quân đoàn đang bị “vây khốn”, cầm đầu chính là Nesta và Kanita.
Chỉ là kỵ binh còn chưa tới gần đã thấy quân viện trợ đột nhiên bắn ra mưa tên đầy trời về phía mình, vài kỵ binh ở hàng trước không kịp tránh né, trúng tên rớt khỏi lưng ngựa.
Nesta kinh hãi hét lớn: “Không nên động thủ! Ta là Nesta Lucifer của Ma Ảnh quân đoàn, phía trước là vị tướng quân nào?”
“Nesta!” Samuel hạ lệnh ngừng bắn, thúc ngựa xông ra, âm thanh lạnh lẽo vang vọng trong rừng rậm: “Còn nhận ra ta chứ?”
“Samuel!” Nesta khẽ nhíu mày: “Đa tạ đã đến cứu viện, việc này không nên chậm trễ, chúng ta nên lập tức hợp lại, phá vòng vây ra ngoài!”
“Cùng ngươi hợp binh?” Giọng điệu mỉa mai của Samuel càng đậm: “Sau đó ngươi cùng quân Ám Nguyệt nội công ngoại kích, thiêu hủy quân lương của ta, giết binh sĩ của ta, cuối cùng lấy đầu của ta?”
“Ngươi có ý gì? Hiện tại tình thế khẩn cấp, thừa dịp quân địch còn chưa bao vây…”
Nesta còn chưa nói xong đã bị tiếng cười to của Samuel cắt ngang: “Ha ha! Bao vây? Chỉ có chừng đó địch nhân mà có thể vây chặt các ngươi lâu như vậy ư? Ngươi cho ta là đồ ngu sao?”
Nesta tức giận nói: “Samuel! Hiện giờ đang là thời điểm chiến sự, không phải lúc để ngươi so đo tính toán! Chẳng lẽ ngươi muốn dùng việc công báo thù riêng? Mạng sống của ta ngươi có thể không màng đến, nhưng nơi này còn có sinh mệnh của hơn bốn ngàn binh sĩ!”
“Câm mồm!” Samuel đột nhiên hét lớn: “Ma Ảnh quân đoàn chiến bại đi theo địch, tội không thể tha thứ, ta phụng mệnh nhiếp chính vương điện hạ Hắc Diệu bắt thủ lĩnh của đám phản tặc Nesta, tiêu diệt phản quân Ám Nguyệt và Ma Ảnh!”
Lời này vừa nói ra lập tức dẫn đến một trận ồn ào trong Ma Ảnh quân đoàn, phía trước Minh Xà quân đoàn lúc này lần lượt xuất hiện từng hàng binh sĩ cầm trường thương trong tay, hiển nhiên là muốn áp dụng chiến thuật liên hợp, cung tiễn thủ ở phía sau cũng đồng thời kéo cung, bắt đầu bắn tên, Ma Ảnh quân đoàn bắt buộc phải lui về sau. Đúng lúc này một bóng người từ Ma Ảnh quân đoàn vọt ra, miệng hô lớn: “Không nên bắn tên! Ta là Xích U lãnh địa….”
Một mũi tên đột ngột phóng ra, ngay chính giữa ngực, thanh âm người nọ lập tức ngừng trệ, ngay sau đó là vô số mũi tên bắn tới biến hắn thành một con nhím.
Hắn dùng hết sức lực còn sót lại, gào lên: “Chúng ta thủ vững Huyết Vụ sơn cốc lâu như vậy, vô số đồng đội đã ngã xuống, gần như tiêu hao hết toàn bộ vật tư, mặc cho địch nhân tấn công mạnh mẽ hay dùng lợi ích dụ hoặc vẫn là thà chết không hàng, vì sao…”
Lời còn chưa nói xong đã mềm nhũn ngã xuống.
“Kanita!” Nesta bi thống hét to một tiếng.
Tên vừa bị bắn chết là nhi tử của Trác Thiết, người thừa kế Xích U lãnh địa, Kanita Alvin? Samuel lấy làm kinh hãi, chẳng qua sự việc đã không thể vãn hồi, không làm thì thôi đã làm thì phải làm tới cùng, lấy tội danh phản nghịch tiêu diệt toàn bộ những người này!
Ma Ảnh kỵ binh dưới làn mưa tên từ từ lui về sau, Nesta bị trúng liền ba tên, bi thương hô to: “Chúng ta vì đế quốc không tiếc máu chảy đầu rơi, dưới thế công mãnh liệt của địch nhân vẫn thủ vững nhiều ngày như vậy, không nghĩ đến hôm nay lại chết dưới sự hiềm nghi của người phe mình! Tại sao lại như vậy!”
Thanh âm thê lương, tràn đầy không cam lòng, binh sĩ Ma Ảnh ai cũng bi phẫn, ngay cả binh sĩ Minh Xà quân cũng xúc động không thôi.
“Samuel ngươi là kẻ tiểu nhân vô sỉ, vì thù oán riêng tư mà lại hãm hại ta!”
“Hắc Diệu điện hạ! Ngài cứ như vậy mà vứt bỏ Ma Ảnh đã từng thề chết trung thành với ngài? Đây chính là cái mà ngài gọi là “tín nhiệm” và “tuyển chọn” ư?”
Samuel phẫn nộ quát: “Câm miệng! Tên phản nghịch nhà ngươi cho dù có hoa ngôn xảo trá thế nào cũng không thể thay đổi được sự thật! Mau khoanh tay chịu trói! Kẻ nào phản kháng giết không tha!”
“Không phản kháng cũng sẽ phải chết trong tay ngươi!” Nesta ngửa mặt lên trời hét lớn: “Thôi vậy, mang trên lưng tội danh phản nghịch thì có làm sao, chân chính đầu hàng Ám Nguyệt thì có làm sao! Hôm nay cho dù có phải liều cái mạng này ta cũng phải đưa binh sĩ của mình còn sống rời khỏi đây!”
Kỵ binh phía sau đồng thời giơ đao: “Thề chết theo tướng quân!”
Samuel không nói nhảm nữa, trực tiếp hạ lệnh cho cũng tiễn thủ xạ kích. Nesta rơi vào đường cùng, bị ép lui về một góc trong cốc khẩu.
Samuel đang muốn dẫn quân truy kích bỗng dưng cảm giác được hồng quang bùng lên, ngay sau đó không khí nóng bức tràn đầy khắp nơi, toàn bộ cây cối phía trước trong nháy mắt bị đốt cháy. Samuel sắc mặt đại biến, điều này không thể xảy ra! Thạch hoa mộc này ngay cả ma pháp hệ ma đế đỉnh phong cũng không cách nào…
Samuel không biết rằng lý giải của hắn chỉ đúng với phạm trù ma pháp sư ma đế đỉnh phong bình thường mà thôi. Đối với vị ma đế đỉnh phong tinh thông hết thảy ma pháp, ma pháp trận và thượng cổ phù ngữ nào đó mà nói thì đốt thạch hoa mộc còn dễ hơn đốt cháy hỏa diễm mộc, không những không có cái gì gọi là không có khả năng mà còn có thể sử dụng nhiều phương pháp nữa kia!
Trong tay Zeta xuất hiện mà trượng đen nhánh kia. Chỉ vào mặt đất một cái, một cỗ lực lượng thủy nguyên tố tinh thuần lập tức khuếch tán về phía trước, dọc đường dần đông kết thành băng.
Theo lý thuyết, đụng phải lực lượng thủy nguyên tố mạnh như vậy, cho dù là hỏa diễm lợi hại tới đâu cũng sẽ bị áp chế, nhưng sự tình quỷ dị đã phát sinh. Cỗ lực lượng thủy nguyên tố kia vừa chạm vào hỏa diễm trên thạch hoa mộc không ngờ giống như thêm dầu vào lửa, thế lửa đột nhiên mãnh liệt gấp mười lần, men theo mặt băng nhanh chóng lan ra. Thế lửa vô cùng mạnh mẽ, cho dù là kỵ binh Ma Ảnh đứng ở chỗ xa cũng không dám đến gần, chỉ có thể thối lui vào sơn cốc.
Sắc mặt Zeta khẽ biến, thân ảnh chợt lóe đã rời khỏi phạm vi của hỏa diễm, trong lòng rung động không thôi: đây chính là lợi dụng nguyên lý ma pháp dung hợp để sinh ra hỏa diễm! Hơn nữa còn là dung hợp hai loại nguyên tố thủy hỏa đối nghịch nhau hoàn toàn! Trong lửa có nước! Thủ đoạn này thật khó mà tưởng tượng được! Không ngờ Ám Nguyệt lại có ma pháp sư cường đại tới mức này!
Hỏa diễm kinh người dần dần lan đến trên người binh sĩ, Samuel lập tức ý thức được nguy cơ lớn nhất, hét lớn: “Nhanh! Lập tức rút khỏi rừng rậm!”
Tiến về phía trước là không thể được, chỉ có thể lùi về sau, mà phía sau lại là rừng rậm rậm rạp, chỉ hy vọng có thể nhanh chóng trốn thoát khỏi nơi này trước khi thế lửa bộc phát hoàn toàn.
Thế nhưng trường hợp xấu nhất mà hắn dự đoán lại xảy ra, ngay lúc quân đế đô hoảng hốt bỏ chạy, hỏa diễm bắt đầu bùng cháy khắp bốn phương tám hướng, biến mảnh rừng thành một biển lửa.
Tình huống này ngay cả Zeta cũng không dám dùng loạn ma pháp lực, nếu không có thể sẽ giống như hồi nãy thêm dầu vào lửa, hắn chỉ có thể thi triển một vài ma pháp phụ trợ trên người binh sĩ. Samuel biết mình trúng độc kế của địch nhân, trong lòng hối hận không thôi, mang theo một ít quan quân có thực lực khá mạnh ở phía trước công kích mở đường, nhưng mà thế lửa ngày càng mãnh liệt, thạch hoa mộc kia phảng phất như đốt mãi không hết, nhiệt độ cực cao khiến cho không ít binh sĩ nối tiếp nhau ngã xuống.
Có lẽ là do nhiệt độ quá cao, nhiều binh sĩ cảm thấy thấy choáng váng, con đường phía trước tầm mắt cũng bắt đầu vặn vẹo, giống như không có điểm bắt đầu và kết thúc.
Vài giờ sau, kể cả những con ma thú chạy trốn đi ra, một chi đội ngũ cuối cùng cũng nghiêng ngả xuất hiện ở biên giới rừng Hắc Sơn.
Đội ngũ này có rất nhiều người, khoảng chừng gần một vạn, nhưng mà so sánh với nhân số lúc mới tiến vào thì ít đến không thể ít hơn. Những người này môi miệng khô nứt, trên mặt, trên người đầy vết thương, có vài vết còn vô cùng nghiêm trọng, nhưng biểu tình trên mặt mỗi người cơ hồ đều giống nhau, hạnh phúc khi còn sống sau tai họa.
Sau khi kiên trì tới cùng, bọn chúng cũng đã tránh được lưỡi hái của tử thần, nhưng số đồng đội táng thân trong biển lửa kia còn nhiều hơn gấp mấy lần, đây còn là nhờ Zeta dùng ma pháp toàn lực phòng hộ, nếu không số người còn sống chỉ sợ còn ít hơn nhiều.
Trên mặt Samuel lúc này tràn đầy chán nản và ân hận, lần này hắn thất bại hoàn toàn, thậm chí ngay cả chủ lực của đối phương còn chưa đụng tới mà binh lực chỉ còn lại một phần mười. Hắn không biết phải khai báo thất bại này như thế nào với nhiếp chính vương điện hạ.
Ngay lúc đó, Zeta đột nhiên lộ ra vẻ cảnh giác, Samuel cũng đồng thời cảm giác được, trước mặt bỗng xuất hiện rất nhiều người, nhìn sơ qua cũng có ít nhất là trên ba vạn.
Chủ lực của địch nhân!
Cuối cùng cũng xuất hiện ư?
Nếu như là mấy giờ trước, Samuel sẽ cảm thấy cực kì hưng phấn, nhưng hiện tại chỉ còn lại không tới một vạn quân lực, hơn nữa cả tinh thần và thể xác đều mệt mỏi, thụ thương không nhẹ…
Samuel cười khổ, vốn hắn luôn tìm kiếm chủ lực của đối phương, không ngờ lại gặp bọn chúng dưới tình huống này.
Không! Cái này căn bản là bẫy rập được đối phương tỉ mỉ bố trí! Từ lức bắt đầu quấy rối cho đến dụ địch thâm nhập, chính là vì một kích chí mạng cuối cùng này.
Chiến trường không phải là thiện đường, khoan dung với địch nhân chính là tàn nhẫn với chính mình, Ám Nguyệt không cho Minh Xà quân đoàn có thời gian thở dốc, nhanh chóng bao vây bốn phía, chầm chậm khép chặt vòng vây.
Xông lên trước nhất là một đội kỵ binh, thân mặc áo choàng, trang bị loan đao và viên thuẫn.
Cầm đầu là một kỵ sĩ mặc áo choàng, mang mặt nạ, không thấy rõ chân diện mục, trong tay cầm theo trường kiếm và phương thuẫn. Theo một tiếng kèn lệnh kỳ dị, trên người toàn bộ kỵ binh nhiều thêm quang mang hồng sắc, tốc độ bỗng tăng nhanh, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Minh Xà quân đoàn.
Một màn này khiến Samuel và Zeta cả kinh, những tên này… là những kỵ binh đã thiêu hủy quân lương tối hôm đó, đã từng chiến đấu với Minh Xà quân đoàn ở Ma Đa trấn!
“Phản nghịch” Nesta lúc này đang bị vây trong hỏa diễm ở Huyết Vụ sơn cốc, không có khả năng xuất hiện ở nơi này, mà khuôn mặt và trang bị đặc trưng của những tên kỵ binh này dưới ánh sáng ban ngày có thể nhìn thấy rõ ràng, so với Ma Ảnh quân đoàn ở sơn cốc vẫn là có điểm khác biệt.
Không ít “người biết chuyện” bối rối nhìn nhau: xem ra kỵ binh tối hôm đó không phải là người của Nesta!
Nesta cùng Ma Ảnh quân đoàn không ngờ lại bị án oan! Chẳng lẽ Samuel thật là người dùng việc công báo thù riêng, cố ý hãm hại?
Chân tướng đây ư?
Samuel trong lòng nhảy mạnh một cái, cảm giác được dường như hắn vừa sa vào một cái âm mưu lớn, nhưng lúc này không phải là thời điểm truy cứu, vô luận thế nào cũng phải nhanh chóng đột phá vây khốn của địch nhân, thoát khỏi địa phương đáng chết này!
Zeta hét lớn một tiếng, lơ lửng trong không trung, bay về phía kỵ binh, dưới tình huống bình thường, cường giả ma đế cấp sẽ không chủ động ra tay với “kiến hôi”, nhưng hiện giờ hắn cũng bất chấp tất cả.
Zeta vừa mới bay lên trong lòng bỗng nhiên sinh ra cảm giác nguy cơ đáng sợ, không cố đối phó kỵ binh nữa, ma pháp lực toàn thân tăng vọt, quanh người xuất hiện băng thuẫn ở bốn mặt, mỗi một mặt đều có mấy tầng.
Trong chớp mắt, mấy tầng băng thuẫn sau lưng biến thành phấn vụn, dư âm cường đại đủ khiến Zeta hai mắt tối sầm, thân hình rơi thẳng xuống dưới, thiếu chút nện vào mặt đất.
Sau lưng hắn lúc này xuất hiện một nữ tử, trên người khoác một cái áo choàng màu đen, trên mặt mang theo mặt nạ, đôi chân thon dài, chỉ là bộ ngực có vẻ không được đầy đặn cho lắm.
Đồng tử Zeta co rút lại, ma đế trung đoạn! Hơn nữa khí tức lực lượng dường như hơn hẳn hắn, chỉ thiếu một bước nữa là có thể đạt đến ma đế đỉnh phong! Không phải Hắc Diệu điện hạ đã thương định hiệp nghị với Âm Ảnh đế quốc ư? Làm thế nào mà Ám Nguyệt lại có nhiều cường giả ma đế cấp như vậy?
Nữ tử kia không cho hắn thời gian tự hỏi, nháy mắt đã bay tới trước mặt Trạch Tháp, nắm đấm với lực lượng khủng bố nhắm thẳng hắn mà đánh.
“Tan biến đi! Vì một vạn hắc tinh tệ!” Thanh âm này rõ ràng là của một thiếu nữ.
Người thiếu nữ này chắc là còn nên thêm hai chữ “tham tiền” phía trước.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT