Trần Duệ vừa về đến nơi ở đã nhìn thấy Isabella đợi hắn tại cửa lớn, cười khanh khách nghênh đón hắn vào trong.

"Hoan nghênh trở về, cao cấp cố vấn đại nhân của chúng ta."

Trần Duệ hơi ngẩn ra: "Cao cấp cố vấn?"

"Vừa rồi nhiếp chính vương điện hạ đã tuyên bố với bên ngoài, Charles các hạ được mời đến làm cao cấp cố vấn của cung đình" Isabella cười nói: "Cao cấp cố vấn của cung đình tuy không có quyền lực thực tế gì, nhưng địa vị lại vô cùng cao quý, đủ để sánh với quý tộc có tước vị, số lượng cao cấp cố vấn của cả đế đô có thể đếm trên đầu ngón tay. Ví dụ như là hội trưởng đồng minh dược tề sư, hội trưởng đồng minh chế khí sư của Đọa Thiên Sứ đế quốc, còn có cả vị Nero đồng tộc nhân loại với ngươi cũng ở trong số đó. Xem ra kế hoạch của ngươi đã thành công, Charles, chúc mừng ngươi.”

"Tất cả đều nhờ có Isa giúp đỡ" Hắn từ trong miệng Hắc Diệu biết được, thật ra Isabella cũng không nói lời gì có khuynh hướng trợ giúp cả. Nhưng mà Trần Duệ cũng không vạch trần chuyện này: "Kế hoạch của ta trên thực tế chỉ mới thành công bước đầu, chẳng qua đó là một khởi đầu vô cùng tốt đẹp."

Thật sự, kế hoạch của Trần Duệ đã thành công bước then chốt nhất.

"Quá tốt rồi" Isabella đột nhiên nhíu lông mày lại: "Ngươi… giống như bị thương, vừa rồi có phải đã xảy ra chuyện gì không? Ngươi hình như đã ra khỏi nội thành?"

"Không có gì, chỉ là một việc nhỏ không đáng kể mà thôi" Trần Duệ không nói tới chuyện của Diack, lắc lắc đầu: "Còn về thương thế, là lúc ở hoàng cung bị tên Nero kia… ta suýt nữa đã chết trên tay hắn, chẳng qua bây giờ đã không đáng ngại nữa."

"Lần này không phải nhiếp chính vương điện hạ triệu kiến ngươi sao? Tại sao ngươi lại xung đột với Nero?"

Trần Duệ không biết việc sắp xếp Nero đi dò xét này có phần của Isabella hay không, chỉ hời hợt nói: "Không có gì, chỉ là bất đồng trận doanh ở thế giới loài người thôi. Ta xem chúng ta cũng nên bảo trì khoảng cách nhất định mới tốt, bởi vì Nero đã chính thức đạt tới thánh cấp, cũng chính là ma đế cấp của ma tộc các người, gần gũi với ta quá cũng bất lợi đối với tiểu thư."

"Charles đúng là người biết quan tâm" Isabella cười mỉm nói: "Nero cũng mới đạt được ma đế cấp không lâu trước đây. Mục đích của hắn tới ma giới chính là vì một bước này, chỉ là lực lượng cảnh giới trước mắt còn chưa quá ổn định, có thể là nửa năm sau sẽ rời khỏi ma giới. Còn về ta… chỉ là cố vấn tài chính nho nhỏ, còn chưa được hắn nhìn vào mắt, huống hồ ta còn một người bạn tốt gọi là Luobei, có người bạn kia, Nero cũng không dám làm loạn."

Trần Duệ vừa động trong lòng, Luobei là một trong ba người mà Athena đã từng nói phải cẩn thận. Từ tin tức mà Isabella để lộ thì xem ra, thực lực của Luobei này không ngờ còn trên cả Nero.

Một đế quốc có nội tình tương đối hùng hậu, ngay cả bản thân Hắc Diệu cũng là cường giả ma đế, chắc chắn còn có không ít lực lượng ẩn dấu, nếu không thì đám người Manu đã sớm trực tiếp chiếm cứ Đọa Thiên Sứ đế quốc rồi. Chẳng qua trong số cường giả ma đế cấp thì sự chênh lệch cũng rất to lớn, ví như Katherine dưới tình huống chiến tranh khôi lỗi mạnh nhất không cách nào dùng được, còn có thể áp chế ba cường giả ma đế cấp đỉnh phong. Cũng không biết vị Raizen đại đế kia mạnh tới mức độ nào.

Nửa năm sau, Nero sẽ rời khỏi ma giới, một khi hắn về đến mặt đất, rất có thể sẽ lập tức phát hiện ra cái gọi là "kế hoạch của Charles" cơ bản chỉ là một âm mưu… Mặc kệ Nero có trở lại thế giới mặt đất hay không, vì đề phòng bất trắc, tất cả kế hoạch của mình và thời gian phát động đều phải hoàn thành trong vòng nửa năm.

Buổi tối hôm đó, hoàng cung Đọa Thiên Sứ cử hành một buổi dạ vũ hoan nghênh cỡ nhỏ, rõ ràng là tổ chức vì cao cấp cố vấn tân nhiệm của cung đình.

Tham dự dạ vũ đều là thượng tầng của đế quốc cùng người nổi danh, còn về thân phận nhân loại của Trần Duệ cũng không được công khai. Cũng giống như là Nero, ngoại trừ mấy người hạch tâm thượng tầng, không có ai biết Nero là nhân loại, mọi người chỉ biết đó là cường giả thần bí do nhiếp chính vương mời chào.

Trang phục sang trọng, đồ ăn thức uống xa hoa, sự cao nhã tự cho là đúng, mang lên một khuôn mặt cười giả dối, đây chính là ấn tượng của Trần Duệ đối với loại dạ vũ cung đình này. Hắn xưa nay không thích bầu không khí như thế này, nhưng lúc này không thể không hòa vào trong đó, dùng sự giả dối tương tự và phong độ nhẹ nhàng ứng phó với đám nam nữ tiến đến bắt chuyện.

Trần Duệ nhìn thấy không ít quý tộc, trong đó có cả tộc trưởng Sartre của gia tộc Lincoln, cũng là vị phụ thân của Luodan. Sartre dường như hoàn toàn không biết xung đột giữa con trai Luodan và Trần Duệ, thái độ vô cùng thân thiện.

Khác biệt với thái độ của Sartre, quân vụ đại thần Rommel luôn đối đầu với Isabella lại hiện vẻ không nóng không lạnh. Sau khi biểu hiện thái độ đặc biệt thân thiện với Trần Duệ ngay trước mặt Isabella, Rommel ngược lại lộ ra nụ cười làm người ta khó hiểu.

Trần Duệ cũng không có tâm tư suy xét nhiều như thế, bởi vì bản ý của hắn không phải là tiến vào thượng tầng đế đô để phát triển, mà là chỉ cần hoàn thành kế hoạch của chính mình là được. Huống hồ Trác Thiết từng nói, kế hoạch này, muốn được Hắc Diệu thừa nhận thì Isabella chính là trợ lực quan trọng nhất. Chí ít cũng không thể để nàng trở thành vật cản, cho nên việc đứng bên trận doanh của Isabella ở ngoài sáng cũng không có quan hệ gì.

Trần Duệ còn nhìn thấy "đồng chí" đã "bị tạo scandal" Diack, chỉ là vị vong linh pháp sư Lưu lại không có bên cạnh. Thương thế bên ngoài của Diack đã khỏi hẳn do tác dụng của dược thủy, nhưng mà lúc đối mắt cùng Trần Duệ, hắn vội vàng cúi đầu như nhìn thấy sự vật đáng sợ nhất vậy. Khí độ hoặc sự ngạo mạn trong dĩ vãng toàn bộ đã tan biết không thấy.

Vừa nghĩ tới chuyện xảy ra trong viện tử ngoại ô buổi sáng, Diack liền sởn tóc gáy. Mà tên "Charles" làm cho hắn sợ hãi này, không ngờ lại thành cung đình cao cấp cố vấn do Hắc Diệu thân vương mời chào. Xem ra sau này chỉ có thể cúp đuôi đi đường vòng thôi.

Có một việc làm Trần Duệ khá ngoài ý muốn, đó chính là dạ vũ này ngoại trừ điệu múa truyền thống của cung đình, lại còn có cả Vanse. Xem ra việc khiêu vũ ở Ám Nguyệt còn phát sinh ảnh hưởng đối với cả vũ điệu cung đình đế quốc.

"Charles, đây là Vanse, được truyền bá thông qua một nhân loại thú vị" Isabella hỏi một câu: "Nghe nói đây là vũ điệu cung đình của thế giới loài người?"

Đêm nay Isabella mặc một thân lễ phục dạ hội màu tím nhạt, trên vai khoác một cái áo voan mỏng màu bạc, trong sự trang nhã cao quý lại mang theo sự thành thục và dụ hoặc. Nụ cười trên mặt nàng trong lúc lơ đãng lộ ra sự vũ mị nhàn nhạt, vẻ đẹp dường như tỏa sáng cả bốn phương, thỉnh thoảng hấp dẫn sự ghé mắt của nam giới, ngay cả Trần Duệ cũng phải ngấm ngầm khen một câu trong lòng.

"Nói cho chính xác thì không tính là vũ điệu cung đình thật sự, nó khởi nguyên ở một vùng quê ở Long Hoàng đế quốc, đã từng bị cho là vũ đạo hạ lưu thấp kém. Nhưng theo thời gian trôi qua, vũ điệu cung đình vốn cứng nhắc, phong cách câu nệ dần dần bị loại bỏ. Mấy năm gần đây, loại vũ đạo thân thể nhẹ nhàng tự nhiên, phong độ phiêu dật thoải mái này bắt đầu tiến vào tầng lớp thượng lưu, được rất nhiều quý tộc nhân loại tiếp thụ. Tin rằng sẽ rất nhanh chóng trở thành vũ đạo cung đình được lưu hành chính thức."

Loại thuyết pháp này của Trần Duệ không bàn mà hợp với khởi nguyên và phát triển của Vanse, sở dĩ nói mơ hồ "mấy năm gần đây" là sợ Nero biết được. Chẳng qua là lo lắng này tạm thời là dư thừa, Nero đêm nay không tới tham gia dạ vũ.

"Thì ra là vậy" Isabella đầy mặt mong đợi hỏi: "Thế Charles có nhảy hay không…"

"Isa, không biết ta có vinh hạnh này hay không?" Trần Duệ tranh mở miệng trước, động thân làm ra tư thế thỉnh mời.

Isabella cười dịu dàng đứng dậy, tiếp nhận lời mời của hắn, hai người bắt đầu nhẹ nhàng nhảy múa trong tiếng nhạc. Vanse vốn là do Isabella học từ trong quyển sách Trần Duệ đưa cho, tiếp đến làm lưu hành trong xã hội thượng lưu Đọa Thiên Sứ đế quốc. Trần Duệ đương nhiên là thuần thục vô cùng, ở một ít chi tiết nhỏ còn có thể điều chỉnh được, làm cho động tác của hai người càng thêm hòa hợp. Isabella cảm nhận được loại biến hóa này, ánh mắt sáng lên.

Hiện nay cự ly của hai người tương đối gần, Trần Duệ có thể ngửi thấy mùi hương tán ra từ trên người Isabella, đây là một loại hương hoa nhàn nhạt mà không nồng nặc, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác say mê. Theo sự biến hóa của động tác, hai luồng tròn tròn cao ngất kia không ngừng phập phồng, khe rãnh ở chính giữa cũng co duỗi theo, cực kỳ dụ người.

Trần Duệ không khỏi ngầm thừa nhận, Isabella tuyệt đối có thể hình dung bằng từ vưu vật, cho dù là dung mạo tuyệt mĩ hay là vóc người thành thục động lòng người cũng tràn đầy lực dụ hoặc mạnh mẽ. Đặc biệt là khí chất đặc thù trong sự cao quý phát ra sự vũ mị làm cho người ta nổi lên ý niệm xâm phạm cường liệt.

Chẳng qua nghĩ đến sự âm ngoan của nữ nhân này, mấy tia ý niệm vừa ngẫu nhiên sinh ra trong đầu hắn liền biến mất không thấy. Huống hồ bạn nhảy đẹp nhất trong lòng Trần Duệ cũng không phải đóa độc hoa trước mặt này, mà là công chúa áo trắng mang theo chút băng lãnh dưới ánh trăng màu tím.

Nghĩ đến vũ điệu hai người ở Ám Nguyệt vương cung, trên mặt Trần Duệ liền lộ ra một nụ cười ấm áp, nụ cười này rơi vào trong mắt Isabella, không khỏi có dị sắc lướt qua.

Hai người nhẹ nhàng nhảy múa nghiễm nhiên trở thành vai chính của dạ vũ, sự mỹ diệu của phối hợp khăng khít, dáng múa hấp dẫn dường như đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người. Không ít kẻ thích thú đã bắt đầu mô phỏng động tác của hai người, Hắc Diệu thân vương nơi xa cũng ngấm ngầm gật đầu: Dáng múa của "Charles" ưu mỹ thuần thục, không phải là tập một sớm một chiều, nếu như không phải là quý tộc của xã hội thượng lưu loài người thì tuyệt đối không có được biểu hiện như này.

Một khúc kết thúc, trong mắt Isabella lóe lên sóng mắt động lòng người: "Charles, không ngờ vũ đạo của ngươi lại tốt như vậy! Nhân gia cũng là lần đầu tiên hợp phách với người khác như thế đấy."

"Isa cũng nhảy rất xuất sắc, đây là thời gian vui vẻ nhất của ta sau khi tới ma giới" Trần Duệ khẽ cười nói một câu, tùy ý để nàng kéo đi đến ngồi xuống ghế sofa bên cạnh sàn nhảy.

Vũ đạo vừa rồi làm cho không ít nữ quý tộc có thêm vài phần kính trọng với "Charles", đã có tiểu thư quý tộc lớn mật tiến đến thỉnh mời nhảy cùng. Chỉ là Isabella lại vững vàng "chiếm lấy" Trần Duệ, liên tục nhảy thêm vài điệu.

Đến tận khi một người đàn ông đi đến trước mặt Isabella thì loại hành vi "chiếm lấy" này mới dừng lại. Từ biểu tình của Isabella xem ra người đàn ông này dường như là thuộc hạ của nàng đang cần có việc gấp cần báo cáo, Isabella cùng với người đàn ông đó đi ra ngoài.

Isabella đi rồi, những người phụ nữ đã ngấp nghé từ lâu kia lập tức xông tới, có mượn việc thỉnh giáo điệu Vanse để bắt chuyện, có trực tiếp thỉnh cùng nhảy, Trần Duệ đều rất lễ mạo trả lời hoặc ứng phó.

Cho dù không có biểu hiện đột xuất ở sàn nhảy, chúng nữ nhân cũng vẫn khá là chú ý đối với vị quý nhân mới của cung đình, không ít phụ nữ còn có ý câu dẫn lộ liễu, nhất là ánh mắt đói khát của mấy quý phụ làm cho Trần Duệ ngấm ngầm sợ hãi trong lòng.

Nếu như đổi lại là tên không có vợ khống chế nào khác thì đây hẳn là cõi yên vui tuyệt nhất a.

Trần Duệ thật vất vả mới thoát khỏi sự dây dưa của những phụ nữ này, nhìn đến một góc ít người nhất và chạy nhanh tới.

Chẳng qua Trần Duệ rất nhanh đã phát hiện ra nguyên nhân ít người ở chỗ này, là bởi vì một nữ nhân. Trong dạ vũ đêm nay Isabella không nghi ngờ gì chính là ngôi sao chói sáng nhất, nhưng không ngờ nữ nhân trước mắt này lại có dung mạo không hề kém Isabella. Một mái tóc dài màu lục, giữa mi tâm dường như có một khỏa tinh thể trang sức màu lục, dáng người thon thả, ngũ quan vô cùng mỹ lệ. Chỉ là hành vi của nữ nhân này lại làm cho người ta mở rộng tầm mắt, việc nàng làm chỉ có một: ăn.

Hình dung cho chuẩn xác là, phàm ăn tục uống.

Người khác ở dạ vũ này hầu hết chỉ đàm luận hoặc khiêu vũ, rượu thịt chẳng qua là đồ nhấm nháp, thế mà nữ nhân này dường như lại xem nơi này thành loại yến hội ăn to uống lớn, hơn nữa trong tròng mắt ngoài đồ ăn ra dường như chẳng còn cái gì khác cả. Từ những cái khay trống không trên bàn kia có thể thấy, nàng đã ăn sạch số lượng đồ ăn tương đối khiếp người.

Kỳ quái nhất chính là không có bất cứ người nào tỏ ra kỳ quái, dường như là tập mãi thành quen. Cũng không có người nào thỉnh mời nàng khiêu vũ, ngược lại tránh ra xa xa, giống như… tránh còn không kịp.

Vô luận thế nào, trốn ở chỗ này chí ít cũng không cần ứng phó những quý phu nhân đói khát kia, hơn nữa nhìn người con gái này ăn cũng rất có hương vị, Trần Duệ cũng cảm thấy hơi đói, trực tiếp đi tới, vừa lúc gặp Luodan người thừa kế gia tộc Lincoln.

Vốn đã nhìn thấy Trần Duệ trò chuyện thân thuộc với phụ thân, hơn nữa sau đó còn nổi bật ở trong sàn nhảy, vẻ mặt của Luodan trở nên âm trầm. Nhưng sau khi phát hiện hắn đi tới hướng của nữ tử tóc màu lục, còn tưởng hắn muốn bắt chuyện với mỹ nữ kia, biểu tình trên mặt lập tức đổi thành cười lạnh, ngay cả tròng mắt len lén chú ý bên này từ xa của Diack cũng sáng lên.

Trần Duệ cũng không bắt chuyện như tưởng trong tượng của Loudan và Diack, hắn đi tới không xa chỗ của nữ tử tóc lục, đột nhiên hắn hơi nao nao, dường như nhíu mày. Nhưng mà vẫn ngồi xuống sofa trước mặt, gọi người hầu đưa tới một bình rượu và hai bàn đồ ăn, chuẩn bị bổ sung năng lượng cái đã.

Người hầu vừa mở chai rượu rồi lui xuống, người kia đã nói một câu: "Ê! Ngươi! Đưa bình rượu và bàn thịt bò kia cho ta."

Yêu cầu và ngữ khí này đều có vẻ rất vô lễ, Trần Duệ suy nghĩ một chút, không cự tuyệt, cầm lấy chai rượu và đồ ăn đi tới, đặt lên trên bàn trước mặt nàng.

Nữ tử kia không chút khách khí cầm lấy chai rượu, cũng không cần ly đế dài, trực tiếp tu ừng ực mấy ngụm lớn, lại quét sạch bóng chỗ thịt bò như gió cuốn mây bay.

"Đồ đoạt được, ăn luôn ngon hơn a" Nữ tử vui thích nói một câu, liếc nhìn Trần Duệ một cái, gật gật đầu: "Tính ngươi thức thời, lão nương tha cho ngươi một mạng, ngươi có thể cút."

Trần Duệ có loại cảm giác đầu váng mắt hoa, một mỹ nữ như vậy, không nhìn đến dáng vẻ ăn to uống lớn, lại còn tự xưng "lão nương"…

"Còn chưa cút?" Tròng mắt của nữ tử liếc ngang, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, lộ ra một nụ cười quỷ dị, đem bình rượu còn thừa kia đưa cho hắn: "Dường như là một gương mặt lạ hoắc? Như vậy đi, ngươi uống bình rượu này, lão nương sẽ tha thứ cho sự vô lễ của ngươi."

Đến cùng là ai vô lễ?

Mà bình rượu này nàng vừa kề miệng uống vài ngụm, không ngờ chẳng e dè trực tiếp đưa tới, chẳng lẽ còn muốn hôn gián tiếp?

Trần Duệ chú ý tới, đã có ánh mắt của nhiều đàn ông hướng đến bên này, bao gồm cả Luodan và Diack nơi xa. Mấy người này đều có một loại biểu tình, cười trên nỗi đau của người khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play