Athena buông xuống mấy khúc gỗ trong tay bước nhanh về phía hắn, bỗng nhận ra mặt mình còn mấy vết bẩn bèn vội lấy tay dụi dụi, nào biết rằng càng lau càng bẩn, gần giống mặt nhọ nồi rồi. Nhìn khuôn mặt cười vui vẻ của Athena dưới ánh lửa bập bùng, lại nhìn gian phòng nhỏ phía sau, cảm giác trong lòng Trần Duệ càng nồng đậm.
Đó là cảm giác của một gia đình.
Ngày hôm sau khi Trần Duệ rời mộng đẹp, cảm thấy tinh thần và thân thể đều tràn trề sinh lực. Sau khi hô chào buổi sáng Athena liền tiến vào Siêu cấp hệ thống. Linh khí hiện tại dư dả gần 40 vạn. Trần Duệ không chậm trễ, lần nữa lựa chọn quy tắc thời gian 1:100 và hoàn cảnh nộ hải, cuối cùng nhập sân huấn luyện.
Lúc này đứng trước cơn sóng ngập trời, Trần Duệ ung dung hơn trước rất nhiều. Tuyển chọn một chỗ đá ngầm độ cao thích hợp, một bên chống cự sức sóng trùng kích, một bên đánh quyền. Lần luyện tập cuối lúc trước hắn đã gần như bắt được loại cảm ngộ huyền ảo đặc biệt kia, đáng tiếc không đủ thời gian. Lúc chiến đấu với Kulia dù chỉ là thử nghiệm nhưng vẫn có tỷ lệ ngẫu nhiên xuất ra được loại lực lượng này, cũng rõ ràng uy lực của nó.
Trần Duệ để ý thanh trạng thái, vô số hạt bụi sao được tinh luyện nhiều hơn. Ngẫm lại sự biến hóa lúc trước của cương cảnh liền hiểu ra. Cương cảnh luyện thể, sát cảnh luyện lực. Hôm nay rèn luyện tại nộ hải vừa đúng lúc luyện ý cảnh của lực. Hắn có thể từ đẳng cấp ác ma cao giai sơ đoạn thăng lên đẳng cấp có thể đánh chết ác ma cao giai trung đoạn cũng bởi vì vậy. Đương nhiên “đánh chết” có vẻ không thực tế cho lắm, cần phải khổ tu để tiếp tục cảm ngộ thêm.
Khi mà Trần Duệ còn đang gánh lực vung quyền cản sóng không biết mệt thì Athena thủ hộ ngay tại bên ngoài căn nhà gỗ, bên cạnh là một đống trái cây và mồi săn.
DiuDiu thèm thuồng nhìn Athena rửa sạch trái cây, lại tuốt từng con mồi …
“Nữ chủ nhân vĩ đại, cho DiuDiu vài quả nữa đi, được không?”
Hiện tại Athena đã có sức miễn dịch nhất định với ba chữ “nữ chủ nhân”, lắc đầu:
“Không phải ngươi vừa ăn rồi sao? Đây là quả lưu ly rất hiếm, cả rừng Lục Diệp chỉ còn lại chút như vậy, đây là phần để dành cho chủ nhân của ngươi.”
DiuDiu chảy mấy giọt nước miếng lóng lánh, nịnh nọt ton hót:
“Nữ chủ nhân, ngài cho DiuDiu mấy quả lưu ly kia đi, DiuDiu sẽ kể vụ xảy ra ở mỏ quặng hôm đó cho ngài nghe.”
Nếu Trần Duệ nghe thấy mấy lời đó chắc chắn sẽ đập cái thằng tham ăn này một trận. Chỉ vì mấy cái trái cây mà bán chủ cầu vinh! Tuy nói đối tượng bán là “nữ chủ nhân”, nhưng vẫn không thể tha thứ!
Nếu như là tiểu loli chắc chắn sẽ lôi thêm một đống đồ ăn dụ khị sâu biến hình cung khai toàn bộ, nhưng Athena khác hoàn toàn. Nàng chỉ nhíu mày rồi lập tức lắc đầu, nói:
“Trần Duệ nói rồi, một tháng sau sẽ kể toàn bộ cho ta. Bây giờ còn hai mươi ngày, ta tin tưởng anh ta.”
Sâu biến hình giảo hoạt đảo tròng mắt như lác, rất tự nhiên bắt đầu kể chuyện, phần lớn là khoác lác mình dũng mãnh giết chó địa ngục thế nào, giả mạo U Linh Long dọa chạy lũ đạo tặc ra sao.
Athena cũng nghe rất cẩn thận, nhất là đoạn nói về Trần Duệ thì càng chăm chú, ánh mắt chớp lên thần thái kì dị. Nhưng điều khiến DiuDiu tiu nghỉu là nữ chủ nhân nghe xong hết cả câu chuyện dài đặc sắc sinh động như thế rồi mà vẫn không thưởng chút trái cây nào cho.
Rơi vào đường cùng, DiuDiu đành phải ngậm ngùi nuốt nước miếng cho đỡ nghiện. Xem ra nữ chủ nhân còn giảo hoạt hơn chủ nhân nhiều, lừa gạt DiuDiu kể chuyện mà không chịu thưởng công!
Trần Duệ trong nộ hải hiển nhiên không biết chuyện nhỏ đó. Lúc này hắn vẫn đắm chìm trong khổ tu đối kháng với sóng biển ngập trời. Nhưng dù tốc độ và sức mạnh ra quyền hơn trước rất nhiều thì sức người vẫn có hạn, không thể chống lại sức mạnh thiên nhiên, không lâu sau đã sức cùng lực kiệt. Hắn đành ngồi xuống đá ngầm, mượn nó bảo hộ trước sóng biển để tranh thủ khôi phục tinh lực, cứ như thế nhiều lần.
Trần Duệ có một loại cảm giác rằng những quy tắc trong sân huấn luyện này không phải mô phỏng từ tự nhiên mà là sức mạnh tự nhiên chân chính. Siêu cấp hệ thống có thể thi triển loại lực lượng này, liệu có phải do bản thân nó chính là một loại quy tắc nào đó? Nếu có một ngày có thể lĩnh ngộ hoàn toàn thậm chí vượt qua những quy tắc này, như vậy ….”
Suy nghĩ ngẫu nhiên này chỉ trôi qua tức thì lúc nghỉ ngơi, còn lại tất cả tinh lực của hắn đều tập trung đối kháng sóng biển.
“Cực quang đạn.”
Quả cầu ánh sáng trắng bắn thẳng vào sóng biển như một con cự long gào thét, tung tóe mặt nước trên đường đi. Nhưng cực quang đạn đụng phải tầng tầng lớp lớp sóng trùng kích chỉ bay được được một đoạn ngắn rồi dần tiêu tán.
“Phá nguyên đao”
Uy lực của Phá nguyên đao không chỉ thể hiện trong lưỡi dao sắc bén mà còn có loại nhuệ kí vô hình có thể giết chết Kulia, “đao khí vô hình”. Ngay cả Pagdarius lúc trước không đề phòng cũng bị dính chưởng. Phá nguyên đao chém vào mặt nước vạch lên một đường rẽ thẳng tắp dài một thước chia đôi dòng, nhưng chỉ chớp mắt liền khôi phục như ban đầu.
Trần Duệ gần như quên thời gian, tập trung tất cả tinh thần chăm chú khổ tu khiêu chiến cực hạn.
Tới bữa tối, DiuDiu ăn xong thịt nướng vẫn ngấp nghé không buông tha quả lưu ly, cứ tiếp tục chớp chớp mắt kể cho Athena những nguy hiểm từng trải qua cùng chủ nhân, nhưng rốt cục thời gian DiuDiu theo Trần Duệ không dài, nói tới nói lui cũng chỉ có ba chuyện: Một đêm chiến đấu với chó địa ngục, đụng phải Lennon đáng sợ và giả mạo U Linh Long lần hai.
Athena nghe cực kì nhập tâm, nhưng cuối cùng DiuDiu vẫn chẳng có được quả lưu ly, đành phải chảy nước miếng mà chìm vào mộng đẹp.
Sáng sớm hôm sau Trần Duệ kết thúc huấn luyện nộ hải, xử lí hết đám thức ăn với trái cây mà Athena chuẩn bị, xong xuôi lăn ra ngủ khì, hoàn toàn không nhìn ánh mắt ai oán của DiuDiu. Sau khi tỉnh lại thì đã chập tối, lại bổ sung lương thực cho cái bụng rỗng tuếch rồi tiếp tục vào sân huấn luyện.
Trong chớp mắt đã trôi qua bốn ngày nơi rừng Lục Diệp, sau khi Trần Duệ tỉnh lại thì không vào sân huấn luyện nữa. Mấy ngày nay đối với hắn như đã qua nửa năm vậy, gần bốn mươi vạn linh khí sau khi được chuyển hóa tiếp một đám quặng phế tổng cộng lại còn mười vạn, chắc cũng đủ dùng.
Trần Duệ không biết lực lượng của mình hiện nay đạt tới trình độ gì nữa, chỉ biết là tinh lực và thân thể hình như sắp đạt bình cảnh. Nếu cứ huấn luyện như thế này thì khó mà tiến bộ nhiều. Nhưng nếu giờ đối mặt với Kulia ở trạng thái mạnh nhất Trần Duệ cũng có lòng tin tuyệt đối có thể giết rụng hắn.
Ra ngoài phòng Trần Duệ liền chứng kiến Athena khiêng con mồi săn được từ rừng trở về với đống trái cây. Mấy ngày nay Athena đều một mực yên lặng chiếu cố hắn, không hỏi không nói nhiều lời.
Đi săn, chuẩn bị đồ ăn, cái này hình như toàn là việc của đàn ông. Trần Duệ đỏ mặt.
Athena lộ ra ánh mắt chờ mong, tiến đến:
“Trần Duệ, truyền thừa của anh xong rồi sao?”
“Vẫn còn một phần nhỏ”
Trần Duệ nhìn chăm chú lên khuôn mặt tinh xảo đã hai trăm ngày không được xem, không nói dư lời khách sáo
“Từ giờ trở đi tất cả những việc ta làm nàng đừng hỏi điều gì, đợi thời gian tới ta tự nhiên sẽ đưa nàng đáp án. Athena, nàng đáp ứng ta được không?”
Athena nghiêm túc gật đầu:
“Lời hứa của anh còn thừa lại hai mươi ngày”
Cô nàng này nhớ rất kĩ. Nhưng tính ra thời gian ước định với Arnoux chỉ còn hơn nửa tháng thôi.
Trần Duệ nhìn Athena một lát, bỗng nở nụ cười:
“Nàng bây giờ chắc đã phải gần đạt tới đẳng cấp cao giai cao đoạn chứ”
“Ừm, nhờ có vĩnh hằng dược tề của anh đó. Ngày hôm qua lúc ta luyện kiếm đã cảm giác được lực lượng trong cơ thể biến hóa kì dị, một loạt phương diện như lực lượng hay tốc độ đều tăng vọt, cứ như được uống lại lần nữa hắc sắc dược tề ấy. Đây chắc là tác dụng “cộng minh” của nguyên bộ dược tề hệ vĩnh hằng mà anh nói phải không. Thật hiệu quả a. Thật khó tin, lúc ta rời Ám Nguyệt vẫn chỉ mới là ác ma cao giai sơ đoạn mới tiến giai, hiện đã gần đạt tới cao đoạn rồi.”
Con mắt hồng nhạt của Athena nhìn chăm chú thật sâu Trần Duệ. Từng thứ từng thứ, từ trái ác ma trân quý vô cùng cho tới nguyên bộ vĩnh hằng hắc sắc dược tề, đây tất cả đều đến từ nỗ lực của chính người nam nhân này.
“Nhưng loại tiến cảnh này quá nhanh, hoàn toàn dựa vào ngoại lực để trăng trưởng, không vững chắc được như lực lượng tự tu hành. Cần khổ tu và thực chiến không ngừng để đồng hóa và củng cố loại lực lượng này.
Về phương diện tu hành Athena có khá nhiều kinh nghiệm, không quên tự xác định chính xác khả năng của mình.
“Không tệ”
Trần Duệ nhe gật đầu:
“Mang kiếm, đi theo ta”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT