- Đinh! Chúc mừng ký chủ tăng lên lv.2. Toàn bộ thuộc tính tăng lên
- Đinh! Chúc mừng ký chủ đạt được 2 điểm kỹ năng.
- Đinh! chúc mừng ký chủ đạt được danh hiệu 《Đồ tể giết heo》 do liên tục giết 20 con heo. Hệ thống thiện ý nhắc nhở đây là danh hiệu có hiệu ứng đặc biệt, mời ký chủ sử dụng cẩn thận.
Lý Thiên Ngọc hắn hiện giờ thì vui rồi, lên cấp vừa có điểm thuộc tính, vừa có điểm kỹ năng, chưa kể còn có danh hiệu mang hiệu ứng đặc biệt với hộp quà tân thủ Lv.2 đang chờ hắn đi mở.
Trước hết Lý Thiên Ngọc chưa vội mở hộp quà tân thủ Lv.2 mà hắn kích vào danh hiệu xem thông tin vì xem chỗ thiện ý nhắc nhở làm hắn có cảm giác là lạ.
Xem xong hắn cười nhạt một cái, không nghĩ tới cái danh hiệu này hiệu ứng lại đặc biệt như thế.
Danh hiệu 《Đồ tể giết heo》 có hiệu ứng đặc biệt đó là tăng 10% điểm kinh nghiệm khi diệt sát quái vật họ nhà heo, nhưng đồng thời cũng phải chú ý khi đeo danh hiệu này vì khi đeo danh hiệu này thì trong vòng bán kính 100m sẽ trở thành bia di động chuyên kéo cừu hận của dòng họ nhà heo a!
- Đậu xanh! Cũng thật là đủ đặc biệt bảo sao có them dòng nhắc nhở sử dụng cẩn thận! - Lý Thiên Ngọc chẹp miệng nói.
Cũng không phải cái hiệu ứng tăng 10% kinh nghiệm này không tốt,mà quá tốt mới đúng, đừng nhìn mới rồi 20 anh em dòng họ heo dễ dàng lên bàn thờ ngửi nhang thơm có chút xíu điểm kinh nghiệm mà nhầm, thử nghĩ xem chẳng may vào một cái phụ bản nào đó mà gặp một con boss hay tinh anh quái thuộc họ nhà heo xem.
Phát à nha! dòng 10% kinh nghiệm thì đủ tốt nhưng cái dòng trong 100m trở thành bia kéo cừu hận thì....nghĩ xem nha, nếu ngươi lv cao vào phụ bản quái lv thấp, một mình cân cả đàn cũng thôi đi, chứ nếu ngươi lv thấp mà vào cái phụ bản không cần lv cao hơn, chỉ cần bằng lv của ngươi thôi, nguyên đàn heo không bạo cúc ngươi mới là lạ nha, nghĩ thôi cũng thấy nhức cả trứng rồi.
Gạt những suy nghĩ khiến người ta đản đản ưu thương ra khỏi đầu, Lý Thiên Ngọc lập tức kích xem trạng thái nhân vật.
Hơi gật đầu, có chút vui mừng, Lý Thiên Ngọc nghĩ thầm: “Điểm kỹ năng hiện tại vẫn chưa có gì dùng nhưng thôi kệ, tích trữ lại biết đâu sau này còn có chỗ dùng”.
“Ái chà! Suýt thì quên Quà tân thủ Lv.2 còn chưa có mở, ta đang xoắn xuýt không biết kỹ năng điểm nên tăng công pháp hay võ công, thử mở xem nào, biết đâu lại bạo bí tịch nha...Cạc cạc” - Lý Thiên Ngọc cười dâm nghĩ.
Việt Nam nói là làm! Không phải suy nghĩ lăn tăn, Lý thiên Ngọc dứt khoát ấn mở Quà tân thủ Lv.2, mặc dù tay thì dứt khoát nhưng mồm hắn thì lẩm bẩm "bạo bí tịch, bạo bí tịch, bạo bí tịch nha....."
Một tay che mắt, một tay kích mở, chỉ nghe "Đinh" một tiếng, Lý Thiên Ngọc con mắt ti hí nhìn qua kẽ bàn tay, không nhìn thì thôi, nhìn vừa nhìn hắn liền muốn chửi tục một câu.
- mụ nội nó chứ! không cho bí tịch thì thôi cho ta món vũ khí cũng tốt, tại sao lại bạo ra cái đồ quỷ này hả giời! - Lý Thiên Minh trừng mắt thất thanh hô lên như chết cha chết mẹ.
Món đồ gì mà khiến hắn như gặp quỷ vậy!? Phải nói chính xác nó không phải món đồ mà là một quả trứng a! Là “Đản” nha!
“Con mợ nhà nó! Cho ta quả trứng về rán ốp la sao, ta bây giờ đang ở trong thành phố Hà Nội mà dắt ra một con dị thú 5p sau có mà công an nó vây chật như nêm cối, giời ạ đúng là hố cha!” - Lý Thiên Ngọc than thầm.
Phải nói hắn cũng chưa nghĩ đến phải làm gì với quả trứng này bây giờ, không nuôi thì tiếc, nuôi thì không biết thứ nhất là ấp ra con gì, thứ hai phải chứa nó ở chỗ nào....Đang lúc hắn xoắn xuýt không biết làm thế nào thì một tiếng"Đinh" vang lên.
Phải nói hôm nay hắn nghe đến lòi cả nhĩ cái tiếng "Đinh" này rồi, đáng ra hắn phải hận nó mới chuẩn men nhưng không, ngược lại hắn thấy yêu tiếng "Đinh" này nhất hôm nay.
Vì sao nói vậy, vì cái dòng thông báo hiện lên làm hắn cảm thấy thì ra vận khí hắn vẫn bạo đến nổ như vậy a.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ nhận được hy hữu bạch hổ thú đản! Bạch hổ là thánh thú cấp bậc, ấu niên kỳ là Địa cấp, khi thành niên thời kỳ đỉnh phong có thể so với Thánh cảnh.
- Đinh! Ký chủ nhận được Thánh thú bạch hổ đản, hệ thống sủng vật mở ra! Mời ký chủ kiểm tra!
Mặc dụ niệm trong lòng WTF hàng chục lần vì hắn không thể hiểu được tại sao một con hổ lại đẻ trứng nhưng Lý Thiên Ngọc cũng không chần chừ, hắn mở ra “Sủng vật”, một khung bán trong suốt cửa sổ mở ra, cũng không có gì đặc biệt, có 10 ô trống xếp thẳng một hàng dọc, hắn ngay lập tức phóng cái Bạch hổ trứng vào ô đầu tiên, một khung chữ hiện lên “Bắt đầu ấp trứng”, có hai lựa chọn “Yes” và “No”, hắn liền chọn “Yes”.
Để yên tâm hắn thừa lúc chú Thành không để ý hắn chui vào phòng thay đồ khóa cửa liền niệm "Tiến vào". Chớp mắt, Lý Thiên Ngọc liền xuất hiện trong Sáng thế không gian, hắn mau chóng hô:
- Hệ thống! Hệ thống! có nghe thấy không, nghe rõ trả lời!
- Đinh! Chúc mừng ký chủ quay trở lại Sáng thế không gian. - Mặc dù vẫn có cái tiếng "Đinh" chói tai kia nhưng lần này là người hướng dẫn trả lời.
- Hệ thống ta muốn hỏi ngươi, sau khi ta ấp nở trứng bạch hổ thì nó ở chỗ nào và làm sao bồi dưỡng nó!? - Lý Thiên Ngọc cũng chẳng phân biệt được đâu là người hướng dẫn đâu là hệ thống nên hắn gọi luôn thành "Hệ thống" cho tiện.
- Đinh! Trứng bạch hổ sau khi nở ra liền ở trong không gian “Sủng vật” hoặc ký chủ có thể đem nó sau khi ấp ra bỏ vào Sáng thần không gian đều được.
Thánh thú bạch hổ có thể tự chủ hấp thu linh khí, năng lượng có trong không gian “Sủng vật” hoặc Sáng thần không gian để tu luyện, tuy nhiên do đặc tính Bạch hổ thánh thú vốn là chủ sát phạt nên cần chiến đấu nhiều mới có thể tích lũy khí sát phạt để trưởng thành đồng thời phát huy được sức mạnh vốn có của Thánh thú. - Người hướng dẫn đáp.
- Đinh! Kiến nghị ký chủ sau này khi vượt phụ bản thì nên mang theo Thánh thú bạch hổ cùng chiến đấu, càng giết chóc nhiều, Thánh thú bạch hổ càng mạnh. Sủng vật giết quái, chủ nhân cũng nhận được kinh nghiệm. - Người hướng dẫn thiện ý nhắc nhở.
- Uy! Hệ thống! Có thể nói rõ cho ta là chủ nhân sẽ được cụ thể bao nhiêu kinh nghiệm khi sủng vật xoát quái không vậy!? - Lý Thiên Ngọc hỏi nhanh.
- Đinh! Sủng vật giết quái hay chủ nhân giết quái đều được nhận 100% điểm kinh nghiệm nên kí chủ không phải lo lắng cả hai cùng xoát sẽ giảm điểm kinh nghiệm nhận được. - Người hướng dẫn dường như cười mà nói.
- Phào! Thế thì tốt! - Lý Thiên Ngọc vuốt ngực dáng vẻ như trút được bầu tâm sự nói.
- Được rồi! Ta ra ngoài đây, nếu có vấn đề gì nhớ nhắc nhở ta đấy nhé! - Lý Thiên Ngọc quay đầu nói với Sáng thế thần quang cầu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT