Thấy Nhã Phi tâm động, hắn thần bí hề hề nói:

“Thực lực của ta cũng không phải đấu tôn, mà là…đấu thánh!”

“Đ..đấu thánh!!!” Nhã Phi há hốc cái miệng nhỏ một bộ không thể tin được, suýt chút nữa thì từ trên ghế đứng bật dậy thốt lên.

Nhã Phi không thể bảo là không kinh hãi, bởi lẽ nếu theo như cấp bậc đấu khí đại lục phân chia như trong lời của Lý Thiên Ngọc thì đấu đế chính là cao nhất cảnh giới, tiếp đó là đấu thánh, mặc dù nàng không biết cảnh giới phía trên đấu hoàng là gì nhưng nghe qua thì có lẽ Lý Thiên Ngọc cũng không có nói láo, lại nói hắn cũng không cần thiết lừa nàng.

Đối với hiểu biết của mình thì toàn bộ đại lục này có bao nhiêu đấu thánh cường giả Nhã Phi không cách nào biết được, nhưng có một điều nàng có thể chắc chắn mà nói Gia Mã đế quốc đến một tên đấu tông cường giả cũng không có, cao nhất chỉ là đấu hoàng mà thôi.

Vân lam tông, thế lực mạnh nhất Gia Mã đế quốc nghe đồn có hai vị đấu hoàng, một vị là tông chủ đương nhiệm, một vị còn lại là lão tông chủ, sau đó là tới tam đại gia tộc chỉ có hai gia tộc có đấu hoàng cường giả, hoàng gia có một vị, Mễ đặc nhĩ gia tộc cũng có một vị gọi là băng hoàng, thế nhưng thần long kiến thủ bất kiến vĩ, nàng chưa bao giờ gặp được. 

Luyện dược sư công hội đồng dạng cũng có một vị hội trưởng có đấu hoàng tu vi, Nạp lan gia thì gia chủ chỉ là một vị đấu vương coi như yếu nhất, tổng cộng lại toàn đế quốc tính ra mới chỉ có năm vị đấu hoàng, nghe qua thì cũng coi như một cỗ thế lực không nhỏ, nhưng muốn đối đầu với một đấu thánh cường giả thì chẳng khác nào kiến càng lay cây. 



Trong khi Nhã Phi vẫn không cách nào bình tĩnh trước tin tức có lực bạo tạc như vậy, thì hắn khẽ cười đối với nàng nói:

“Hắc hăc, đúng vậy, ta đích thực là một tên đấu thánh, như vậy quyết định của nàng là…”

Nghe vậy, Nhã Phi ngẩng đầu hướng về phía Lý Thiên Ngọc mang theo đôi mắt mong chờ nhìn nàng, biểu tình khó khăn, nũng nịu đáp:

“Lý đại ca, không thể không nói điều kiện mà ngươi đề ra để Nhã Phi hết sức động tâm, chỉ là có thể hay không cho Nhã Phi…một chút thời gian, chúng ta dù sao cũng chỉ mới quen biết không lâu, nếu nói muốn Nhã Phi gả cho đại ca, quả thực Nhã Phi hiện tại không làm được!”

Nghe Nhã Phi nói như vậy, hắn trong lòng cười thầm, quả nhiên không ngoài dự đoán, nữ nhân đối với dung mạo đặc biệt coi trọng, mà điều kiện của hắn thì hết sức hấp dẫn, ai mà không muốn bản thân thực lực hơn người, ngay cả Nhã Phi cũng không ngoại lệ, nhưng dù sao Nhã Phi cũng không phải nữ nhân tầm thường, coi như trong nguyên tác thì nàng cũng ngang hàng với Vân Vận tông chủ Vân Lam tông đồng thời là nữ phụ số một, còn như Nạp Lan Yên Nhiên, Tiêu Ngọc, Tiêu Mị,..chỉ thuộc về nữ phụ số hai mà thôi.

Nếu là một nữ nhân bình thường nghe được điều kiện tốt như vậy, làm sao có thể chống lại dụ hoặc mà không lao vào vòng tay ôm ấp của hắn, thế nhưng Nhã Phi không phải, nàng cũng có điểm mấu chốt không thể vượt qua, có điều nàng cũng không phải không động tâm, bằng chứng là tuy nàng lảng tránh vấn đề, nhưng cũng không cự tuyệt đó sao?

Tất nhiên không thể không đề cập tới vấn đề Nhã Phi e ngại thực lực của hắn, đơn giản nhìn vào cách nàng thay đổi xưng hô đổi sang gọi hắn là Lý đại ca là biết, thế nhưng như vậy thì đã sao, đối với nàng, Lý Thiên Ngọc đã nhận định là người đàn bà của mình, thì cho dù có dùng chút thủ đoạn chính kinh khiến nàng quy tâm, cũng không phải không được. 

Hắn trước đó cũng từng nghĩ muốn đi đường vòng tiếp cận nàng chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, thế nhưng như vậy rất mất thời gian, mà tính cách hắn cũng không thực sự thích như vậy, lại nói Nhã Phi nhiều năm lăn lộn bên trong môi trường người lừa ta gạt, lá mặt lá trái rất nhiều, sự cảnh giác của nàng cũng là một loại chướng ngại, nếu hắn cứ vòng vo tam quốc đôi khi còn phản tác dụng, cho nên chẳng bằng nói thẳng ra ý đồ, trái lại còn khiến nàng gia tăng hảo cảm.

Thật vậy, khi Lý Thiên Ngọc thầm dò xét lại một phen, độ hảo cảm nguyên bản là 30% nay đã thoáng nhúc nhích tăng lên 5%, tuy không nhiều nhưng vẫn có tác dụng.

Đối với câu trả lời của Nhã Phi, hắn cũng không có chỗ nào thấy thất vọng, nàng như vậy cũng là hợp tình hợp lý, cho nên hắn vẫn mỉm cười mà nói:

“Không sao, Nhã Phi, ta cũng không muốn ép buộc nàng phải làm thứ mà mình không thích, ta biết chúng ta quen biết thời gian còn khá ngắn, thế nhưng nàng…hẳn đến một cơ hội để ta có quyền theo đuổi nàng cũng không cho chứ?”

Nhã Phĩ nghe hắn nói vậy, khóe miệng câu lên, tươi cười mang một chút nhí nhảnh nói:

“Làm sao có thể chứ, có theo đuổi Nhã Phi hay không là do Lý đại ca quyết định, Nhã Phi cũng không có ngăn được ngươi nha!”

Thấy được Nhã Phi ngọc nhan kiều mị nở ra nụ cười tuyệt mỹ, Lý Thiên Ngọc đột nhiên có chút sững sờ, để cho nàng trông thấy không nén được khẽ phì cười, hắn mới giật mình tỉnh hồn, để che lấp bản thân thất thố hắn liền nhanh chóng chuyển đề tài cười nói:“Ha ha, thôi, chúng ta không nói chuyện này nữa, Nhã Phi, mau thử xem mấy món ta đặc biệt chuẩn bị cho nàng, liệu có hợp khẩu vị!?”

Nhã Phi thấy hăn nhanh chóng định thần lại, ngược lại trong lòng có chút tán thưởng hắn, dù sao bản thân mị lực nàng không phải không biết, cho nên tiếu dung càng sáng lạn, nhìn một loạt thức ăn bắt mắt trên bàn, hiếu kỳ nói:

“Lý đại ca, toàn bộ mấy thứ này đều là ngươi làm sao?”

Nhấp một ngụm rượu, hắn cười cười nói:”Đúng vậy, ta người này, cũng thường xuyên tự mình nấu ăn, cho nên tay nghề cũng tương đối tốt, hôm nay có cơ hội mời được nàng tới cộng đồng dùng bữa, cho nên đặc biệt dụng tâm chuẩn bị một phen, nàng mau nếm thử đi, để nguội sẽ không ngon!”

“Như vậy, Nhã Phi không khách khí nha!” Nhã Phi nhoẻn miệng đồng dạng cười đáp.

… 

Hai người sau đó, vừa dùng bữa vừa chậm rãi nói một chút chuyện không đâu, cũng không có đề cập tới mấy vấn đề tình cảm, dù sao mục đích hôm này hắn muốn để nàng biết bản thân mình yêu thích nàng đã đạt được, Nhã Phi cũng không có đồng ý hay cự tuyệt như vậy là đủ rồi. 

Nhã Phi tối nay mặc dù trải qua một số bất ngờ, còn là bất ngờ không nhỏ chút nào, tâm tình lúc lên cao lúc xuống thấp, thế nhưng không biết vì lý do gì, nàng trong thâm tâm có đôi phần cao hứng, cho nên cuối cùng nàng…uống say.

Nhìn Nhã Phi đã đổ gục xuống bàn lâm vào mộng đẹp, Lý Thiên Ngọc không biết nàng dựa vào đâu mà dám tin tưởng bản thân mình sẽ không dám đối với nàng làm mấy chuyện gì đó, tự nhiên vậy mà không chút nào cảnh giác.

Hắn vươn tay gạt lấy tóc mai rủ xuống, ngón tay trượt trên làn da trơn bóng non mịn, nhìn lấy khuôn mặt tuyệt đẹp đang say ngủ, cuối cùng khẽ thở ra một hơi rút tay lại, sau đó lôi ra một tấm áo khoác lông chồn phủ lên bờ vai của nàng.

Ôm lấy Nhã Phi vào lòng, hắn sau đó “Vụt!” một tiếng biến mất, lúc xuất hiện đã ở bên trong phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ, mở lên bản đồ, tìm tới gian phòng của nàng, đẩy ra cánh cửa, một luồng u hương thoang thoảng lọt vào mũi, khiến hắn bất tri bất giác hít sâu một hơi, toàn bộ gian phòng mang lấy sắc hồng nhạt, rất ấm áp.

Nhìn Nhã Phi trong lòng nằm gọn như một con mèo con, Lý Thiên Ngọc khẽ cười, đi tới đặt nàng nằm lên giường, đưa tay tháo ra bên dưới giày, xếp gọn sang một bên rồi mới thay nàng cẩn thận phủ lên một tấm chăn, gạt ra làn tóc, hắn cúi xuống đặt lên trán nàng một nụ hôn, nói nhỏ bên tai nàng:

”Ngủ ngon, Nhã Phi!” 

Đợi khi Lý Thiên Ngọc rời đi, Nhã Phi đang say ngủ đột nhiên mở ra đôi mắt đang nhắm, hai má dâng lên một đóa hồng vân, xấu hổ gắt một tiếng:

“Lý đại ca, vậy mà nhân lúc người ta ngủ chiếm nhân gia tiện nghi, hứ…”

Nàng, Nhã Phi đã từng lăn lộn phòng đấu giá nói ra cũng mấy năm thời gian, đã từng vượt qua bao lần người khác cố tình đối với nàng chuốc rượu cùng hạ dược, làm sao có thể vì uống chút rượu mà say được, cho dù đó không phải rượu bình thường, nhưng một tên ngũ tinh đấu giả, cũng không đến nỗi mới như vậy mà say được đi, chẳng qua giả say là vì nàng muốn thử hắn mà thôi.

Nếu Lý Thiên Ngọc nhân cơ hội này chiếm đoạt nàng, như vậy cũng để cho nàng nhìn ra bộ mặt thật của hắn, nàng tuy không chống lại được hắn nhưng tự tin bản thân tự sát vẫn có thể làm được, có điều Lý Thiên Ngọc không có đối với nàng giở trò, hơn nữa còn rất ôn nhu, cho nên nàng đối với hắn hảo cảm một lần nữa tăng lên một chút.



Đang phi hành trở về cửa tiệm, Lý Thiên Ngọc nghe thấy hệ thống nhắc nhở Nhã Phi hảo cảm độ vậy mà tăng lên 45%, đột nhiên gia tăng thêm 10% thế nhưng cũng không để cho hắn bất ngờ, khóe miệng khẽ câu lên, thầm nói nha đầu này diễn kỹ còn non lắm…

Hắn từ trước đã phát hiện nàng giả say, trước mặt một tên đấu thánh giả say, thử hỏi có thể sao? Có điều ban đầu hắn quả thực không rõ mục đích tại sao nàng lại làm như vậy, thế nhưng sau một hồi suy nghĩ hắn liền hiểu, cho nên cũng theo nàng diễn một hồi kịch chiều lòng nàng, ân, quả nhiên không có sai lầm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play