“Thì ra là ngươi, tên nhân loại trên đảo Tenrou!” Acnologia há miệng sử dụng ngôn ngữ của nhân loại ngẩng đầu hướng về Lý Thiên Ngọc đang lở lửng trên bầu trời nói.
“Không nghĩ tới ngươi vẫn còn nhớ tới ta đấy, Acnologia!” Lý Thiên Ngọc có phần ngạc nhiên đáp.
“Ngươi là người duy nhất sau 400 năm có thể gây tổn thương cho ta, đương nhiên ta phải nhớ kỹ ngươi, có điều ngươi cũng thật may mắn, ta trước đó đã thổi bay cả hòn đảo nhưng ngươi vẫn có thế sống sót, ngược lại khiến ta rất bất ngờ!”
“Ồ! Như vậy thì hẳn là ta phải lấy làm vinh dự rồi!” Lý Thiên Ngọc nhếch miệng cười đáp.
“Ngươi cũng đã mạnh hơn khi ở trên cái đảo đó, nhân loại!” Acnologia nói.
Lý Thiên Ngọc không đáp, chỉ là hắn mày kiếm khẽ cau lại, Acnologia trong suy nghĩ của hắn đáng lẽ phải là một tên đầu óc toàn cơ bắp, cục súc nóng tính, đối với một tên nhân loại mà hắn vẫn coi thường thì thái độ của hắn đáng lẽ chỉ có hủy diết mới đúng vậy, không nghĩ tới hiện tại hắn lại có thể bỏ ra thời gian rảnh rỗi nói chuyện với mình, điều này khiến cho Lý Thiên Ngọc một lần nữa xem xét lại quan điểm của bản thân, có lẽ Acnologia cũng không phải thứ não tàn không biết suy nghĩ, chỉ là sức mạnh của hắn quá mạnh so với người bình thường, cho nên việc gì có thể dùng bạo lực giải quyết thì nhất định không dùng tới não mà thôi…
“Ngươi xuất hiện ở đây làm gì?” Vào thẳng vấn đề, Lý Thiên Ngọc hướng về phía Acnologia trực tiếp hỏi mục đích của hắn xuất hiện ở nơi này.
“Khặc khặc! Nhân loại, ngươi cũng không phải không biết mục đích của ta, cần gì phải hỏi?” Acnologia đáp.
“Hừ! Đúng như ta nghĩ ngươi tới là vì E.N.D?” Lý Thiên Ngọc hừ lạnh.
“Quyển sách của E.N.D ở trên người ngươi đi!? Tuy rằng sức mạnh của ngươi trong đám sâu kiến loài người thì có thể nói mạnh nhất, nhưng chỉ với thực lực như vậy có thể ngăn cản ta được sao? Đừng nói với ta ngươi nghĩ lần ở đảo Tenrou đã là toàn bộ sức mạnh của ta rồi chứ hả? Mau giao ra, ta tha cho ngươi một mạng, nhân loại!” Acnologia ngoác miệng kiêu ngạo nói.
Nghe giọng điệu khinh thường của Acnologia, Lý Thiên Ngọc trong lòng lửa giận có chút bốc lên, đã có bao giờ hắn phải bị địch thủ trần trụi miệt thị như vậy chứ?
“Ngươi mở mồm liền coi khinh nhân loại, coi nhân loại như sâu kiến hạ đẳng, nhưng bản thân ngươi cũng đã từng là thứ nhân loại hạ đẳng đó, có phải rất mâu thuẫn hay không, Acnologia?” Lý Thiên Ngọc trào phúng nói.
Tiếp đó giọng nói cũng dần dần lạnh xuống, hắn tâm tình lúc này đã điều chỉnh đến phẳng lặng như nước hồ thu, hoàn toàn đã không còn bị nhận lấy chút nào dao động do ngôn ngữ đả kích, nói cách khác hắn bây giờ đã tiến vào trong trạng thái chiến đấu, dù sao Acnologia cũng không phải đơn giản như Marde Guille tên kia, ngay cả hắn cũng phải nghiêm túc đối mặt.
“Muốn quyển sách của E.N.D!? Tới mà lấy, chỉ là nếu ngươi có năng lực như vậy, hắc long!” Lý Thiên Ngọc âm lãnh đối với Acnologia nói.
“Hừ! Ta không biết điều gì để ngươi dựa vào mà dám có can đảm khiêu chiến ta, Acnologia, vua của loài rồng vĩ đại!?” Acnologia vung vẩy tà dực ngạo nghễ nói.
“Ngươi cũng chỉ là loại chó nhà có tang thôi Acnologia, cả nhà ngươi bị đám rồng giết chết như giết một con kiến cỏ, ngươi vì thế mà trở nên căm hận loài rồng, học tập sát long thuật xong tìm tới tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, cuối cùng vì sát long thuật ngươi bản thân cũng biến thành một con rồng, còn vua rồng vĩ đại!? Thật mỉa mai…” Lý Thiên Ngọc tiếp tục hướng Acnologia trào phúng.
“Ngươi muốn chết?” Acnologia bị Lý Thiên Ngọc chọc đúng chỗ đau nhất, lại còn tặng kèm thêm nắm muối sát lên vết thương, đau thấm tâm can, cho nên thẹn quá hóa giận sát khí như biển tỏa ra làm cho nhiệt độ xung quanh càng thêm âm hàn.
“Muốn giết ta!? Có bản lĩnh thì cứ tới đi, cũng trả lại ngươi một câu, đừng nghĩ rằng ta cũng giống như ta lúc còn ở trên đảo Tenrou…!!!” Lý Thiên Ngọc nhàn nhạt nói.
Acnologia thấy thế cũng không muốn tốn nhiều miệng lưỡi, thù cũ nhắc lại rồi, tăng thêm hận mới, ngay sau đó, long trảo hiện lên ám quang mang vồ tới, Lý Thiên Ngọc cũng không chậm, một lần nữa triệu hoán ra Susanoo toàn thân xám tro, chính là Hủy diệt pháp tắc hình thức…
“Ầm!”
“Ầm!”
Từng tiếng nổ rung trời, katana trong tay Susanoo toàn chân thể mang theo hủy diệt pháp tắc va chạm với long trảo cùng ám chi pháp tắc, vậy mà lại là cân tài cân sức, không ai làm gì được người kia, có điều, nếu so về thuần túy lực lượng thân thể thì Acnologia trong hình dạng rồng mạnh hơn Susanoo một bậc, cho nên Lý Thiên Ngọc tuy đón đỡ được công kích của Acnologia nhưng cũng phải buộc lui về đằng sau, hình thành một thế trận vừa đánh vừa lùi.
Lúc này, Acnologia vỗ động hai cánh nhanh như chớp lướt tới áp sát muốn tiếp tục cận thân vật lộn, Lý Thiên Ngọc cách một tầng bảo vệ của Susanoo vươn tay hướng về phía hắn quát một tiếng:
“Shinra Tensei!”
“Rắc!” Acnologia long trảo hắc ám cũng vỗ về phía ngực giáp của Susanoo, lực đẩy của Shinra Tensei kinh người bậc nào có lẽ ai cũng biết được, cho nên ngay cả Acnologia một thân man lực cũng không thể nào chống lại, có điều một trảo này kèm theo ám pháp tắc lực lượng, dễ dàng xuyên thủng đồng thời phá tan ảnh hưởng của loại nhẫn thuật này tiếp tục vỗ tới ngực giáp của Susanoo.
Lý Thiên Ngọc biết rằng bản thân vừa rồi bất cẩn, katana trong tay nhấc lên đón lấy một trảo này, thân đao cũng như toàn bộ một thân ám tro sắc của Susanoo lúc này trở nên xanh biếc một màu như hải dương, chính là Thủy chi pháp tắc, thể chất của hắn bây giờ đã là thủy thuộc tính.
Thủy chi lực vừa ôn nhu lại không dễ dàng bị phá vỡ, càng tác dụng lực bao nhiêu thì càng dễ bị phản ngược đàn hồi lại bấy nhiêu, không như hủy diệt pháp tắc khi phòng ngự lấy phân giải lực công kích làm chủ, nếu tốc độ phân giải chậm hơn tốc độ tấn công thì bản thân phòng ngự cũng vì thế mà mất tác dụng, cũng không phải là nói Hủy diệt pháp tắc yếu hơn Thủy chi pháp tắc, mà ở đây là muốn nói rằng thủy chi pháp tắc so về lực phòng ngự thì tuyệt đối là mạnh nhất trong chín loại pháp tắc mà hắn lĩnh ngộ được…
“Thủy chi pháp tắc – Thủy kính, đàn hồi!” Lý Thiên Ngọc quát lên một tiếng, đồng thời một màn thủy kính từ trên lưỡi đao triển khai ra đón lấy một trảo này.
“Đùng!” Một tiếng va chạm trầm đục, long trảo và thủy kính, chỉ là một mặt thủy kích mong manh nhưng lại có thể đón lấy công kích của Acnologia, mặt kính chỉ lõm vào mà hoàn toàn không chút tổn hao, ngược lại còn khiến Acnologia cảm thấy một lực phản chấn đánh ngược lại cánh tay của hắn.
Lực cũ vừa hết, lực mới chưa sinh, cho nên lúc này cánh tay của Acnologia liền bị phản lực đánh cho tê dại chấn văng ra, đồng thời còn kéo theo cả thân hình đồ sộ của hắn bay đi.
“Rống!!!” Cánh tay đau nhức khiến Acnologia gào lên một tiếng đau đớn, ngay sau đó mặc dù thân thể còn đang bị bắn đi theo quán tính nhưng nhờ ý thức chiến đấu cao hắn vẫn cố ngoảnh đầu lại, long khẩu há to khạc ra một ngụm long tức bắn về phía Lý Thiên Ngọc…
“Mẹ kiếp!” Lý Thiên Ngọc thấy thân thể Acnologia ngắn ngủi mất kiểm soát, muốn thừa cơ đánh chó xuống nước, đang định vung lên Katana chém tới lại gặp một chùm long tức cho nên căm tức chửi thề một tiếng, chửi thì chửi nhưng hắn cũng phải công nhận Acnologia tính cảnh giác rất cao, bảo sao hắn mặc dù trải qua thời kỳ của loài rồng, bản thân chính tay tiêu diệt gần như toàn bộ tất cả các con rồng trở thành long vương, cho tới hiện tại độc lĩnh phong tao, nhưng chỉ cần có một tia uy hiếp thì hắn sẽ tìm tới tiêu diệt.
Lý do Acnologia biết tới sự tồn tại của E.N.D và theo mùi mà tìm tới, có lẽ là do Zeref và Acnologia, hai tên này đã gặp mặt và nói chuyện với nhau, Lý Thiên Ngọc chỉ có thể đoán được như vậy, còn có đúng hay không hắn cũng không thể biết được, dù sao mọi chuyện cho tới lúc này hắn đã cải biến rất nhiều sự kiện, hay nói chính xác là chặt đứt không cho nó có cơ hội diễn ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT