Xung quanh tràn ngập rồng, Lý Thiên Ngọc dù sao cũng chỉ là một người, đối thủ của hắn là một vạn con rồng, mặc dù lĩnh ngộ pháp tắc, thế nhưng kiến nhiều cắn chết voi, nếu luôn sử dụng pháp tắc lực thì bản thân hắn cũng tiêu hao không nổi, mà bát môn độn giáp thì thời gian sử dụng có hạn, còn có cả tác dụng phụ, cho nên hắn lựa chọn sử dụng Susanoo.

Lý Thiên Ngọc sau khi tung ra tám đạo lôi quang ẩn chứa lôi chi pháp tắc lại tiêu diệt tám con rồng linh cấp đỉnh phong, hai con ngươi đã trở nên đỏ tươi, chín câu ngọc xoay tròn, quanh thân ma lực phun trào hình thành Susanoo toàn chân thể, tuy duy trì Susanoo cũng tiêu hao nhưng không quá nhiều hắn có thể kiên trì đánh lâu dài.

Susanoo kích thước còn to hơn hình thể đám rồng nhiều, bù đắp hình thể chênh lệch lại thêm vào katana trên tay tấn công vật lý mạnh, một chém đoạn sơn hà không phải nói chơi. 

Từ trong cổng vẫn liên tục có rồng chui ra, chỉ là Lý Thiên Ngọc “một người giữ ải, vạn rồng khó qua”, có chăng thì có chút lọt lưới cũng gặp phải đám pháp sư vòng ngoài, nhưng hắn cũng biết đám pháp sư một vài con thì còn có thể chứ nhiều hơn thì chẳng khác nào đưa đồ ăn, cho nên không cần suy nghĩ nhiều liền thả ra đám lão bà trong sáng thần không gian, cũng mang ra con hổ bạch tuyết cùng một đám vĩ thú tạo thành vòng vây bao quanh lấy cung điện phạm vi 2 Km, trợ giúp đáp pháp sư tiêu diệt cá lọt lưới, mà đám nữ nhân và đám sủng vật tiêu diệt rồng thì hắn cũng nhận được kinh nghiệm và hối đoái điểm, cho nên theo nguyên tắc muỗi nhỏ cũng là thịt, nhạn quá bạt mao, tập tính tiết kiêm của người Việt Nam được hắn phát huy một cách nhuần nhuyễn không bỏ sót. 

“Phập!” 

“Phập!”

“Phập!”



Trên tay Katana không ngừng chém xuống, long tộc cấp bậc nếu chỉ là linh cấp thì hắn chỉ cần một đao hạ xuống liền chém bay long đầu, thánh cấp sơ kỳ cũng không chịu nổi vài đao, thế nhưng đến cấp bậc thánh cấp trung kỳ, long lân của đám rồng này quá cứng, Katana mặc dù thế trầm lực đại cũng chém không vô, chỉ có thể phụ gia hỏa chi pháp tắc dạng Amaterasu bám lên trên thân katana mới có thể phá đi phòng ngự của chúng.

Đối mặt với thánh cấp sơ kỳ trở xuống hắn ngoài thể lực thì căn bản không có tiêu hao gì, còn thánh cấp trung kỳ trở lên thì phải tốn khá nhiều năng lượng, may mắn bình mana và đan dược sung túc, hết cũng có thể từ cửa hàng hối đoái lấy, nên nhớ hắn giết rồng tuy kinh nghiệm bị bảo lưu nhưng hối đoái điểm thì vẫn nhận được, mỗi con linh cấp đỉnh phong bình thường cũng được hơn 50 triệu hối đoái điểm, thánh cấp sơ đến trung kỳ bình quân khoảng trên dưới 60 triệu, mà giá cả đan dược hồi mana không hề đắt trái lại so với thu hoạch thì chỉ là chín trâu mất một sợi lông, cho nên trận chiến này nói trắng ra là lấy chiến dưỡng chiến, hơn nữa còn kiếm bộn. 

“Phụt!” Tiện tay chém chết một con thực lực linh cấp đỉnh phong thạch long vồ tới, máu rồng như suối vẩy lên trên áo giáp của Susanoo, Lý Thiên Ngọc ngoảnh đầu để ý trong đó một con rồng có thực lực Thánh cấp trung kỳ, đoán chừng cỡ Lv.66 đến Lv.67 khoảng đó, nếu nhớ không lầm thì con rồng này gọi là Atlas Flame, chỉ thua kém Igneel một chút, có thể nói là đỉnh tiêm trong đám rồng.

Susanoo hai tay nắm chắc katana, phía trên dấy lên hắc hỏa, vung lên quá đỉnh đầu sau đó hưởng về phía Atlas Flame bổ xuống một đao.

“Vút!” Đao phong xé gió, Atlas Flame sợ hãi, nhanh chóng vung vẩy đôi cánh trong gang tấc lách qua một đường.

“Ầm!” Atlas Flame có thể né qua một đao này của hắn, thế nhưng đám rồng đứng phía sau thì không kịp phản ứng, cho nên hậu quả đương nhiên là thân thể bị chém làm hai mảnh, katana thế đi không giảm tiếp tục bổ xuống mặt đất tạo thành một cái thâm uyên cự đại sâu hun hút chiều dài có đến mấy nghìn mét cùng một đống thịt rồng vẫn đang dấy lên hắc hỏa thiêu đốt cháy khét lẹt. 

Atlas Flame có chút kinh hãi, mặc dù là viêm long cho nên thế mạnh của nó không phải là cường độ cơ thể cứng rắn nhưng cũng không kém nhiều lắm, thế mà một đao kia nếu vừa rồi bị chém trúng nó chắc chắn không chết cũng bị thương nặng, nó suy nghĩ mãi mà không hiểu sao một tên nhân loại mà lại có sức mạnh như vậy, tuy có chút kiêng kị thế nhưng sau đó liền cảm thấy phẫn nộ vì một đám bình thường chỉ là “thức ăn” cho mình vậy mà giờ lại dám hướng về mình công kích, hai cánh khẽ vẫy liền lao vụt lên trên không, sau đó hướng về Susanoo phun ra một đoàn long tức. 

“Hống!”

“Chết đi, sâu kiến!” 

Một đoàn bão lửa từ trong miệng Atlas Flame nổ tung ra hướng về phía Susanoo bao trùm, Lý Thiên Ngọc phía bên trong Susanoo, con mắt chín cái câu ngọc xoay tròn, đồng tử màu trắng thu hẹp, bàn tay ngay lập tức đẩy ra phía trước quát lên một tiếng:

“Shinra Tensei!”

“Bồng!” Bão lửa liền cứ như vậy bị đánh tan tản ra tứ phía nhưng từ trường hình cầu còn tiếp tục mở rộng hướng về phía Atlas Flame đẩy tới.

“Ầm!”

“Rốnggg.gg..g…!” Thống khổ kêu lên, Atlas Flame xương ngực như nứt ra, nó cảm thấy như thể vừa bị nguyên một tòa núi va vào, hơn nữa còn là núi kim cương cứng rắn vô cùng, thân thể to lớn như một viên đạn pháo đánh bay văng đi.

Susanoo hai cánh khẽ vẫy, Lý Thiên Ngọc nhanh chóng đuổi theo Atlas Flame, giơ lên “đồ long đao” trong tay, chuẩn bị kết liễu nó thì đột nhiên một tiếng xé gió từ phía sau truyền tới.

“Ầm!” Susanoo bị trúng đòn văng sang một bên, vung vẩy hai cánh trên không có chút chật vật mới dừng lại được, hóa ra tấn công hắn là một con rồng gọi là MotherGlare, vừa rồi một kích chính là được nó phát ra, bởi thấy được Atlas Flame sắp bị hắn chém giết, cho nên bay tới quất ra một đuôi cắt đứt công kích của hắn.

Lý Thiên Ngọc chú ý thấy một đòn vừa rồi của MotherGlare vậy mà đánh nứt toác khôi giáp của Susanoo, chút nữa thôi là có thể xúc phạm tới hắn, cho nên hơi cả kinh, đồng thời cũng bớt đi sự coi thường. 

“Ảnh phân thân chi thuật!” Bên trong Susanoo, Lý Thiên Ngọc hai tay bắt ấn khẽ nói.

“Bồng!”

“Bồng!”

Yên vụ phiêu tán, xuất hiện bên cạnh hắn lúc này là hai cái Susanoo cự đại, Lý Thiên Ngọc hướng hai phân thân nói:

“Hai người các cậu chặn lại đám rồng, không muốn để chúng ra quá nhanh, đợi tôi làm thịt hai tên này!”

“Đã biết, bản thể!” 

Nói xong, hai Susanoo vẫy cánh bay về phía cổng nhật thực tiếp tục thay thế Lý Thiên Ngọc xoát quái.



Trong tay katana lôi quang lập lòe bao phủ lên thân đao, Lý Thiên Ngọc chuyển đổi từ hỏa chi pháp tắc sang lôi chi pháp tắc, bởi lôi pháp tắc lực xuyên phá mạnh hơn một chút, vận đến 8 thành năng lượng trong cơ thể, lôi quang càng lúc càng sáng, càng lúc càng ngưng tụ, sau đó hắn liền nhắm về phía hai còn rồng chém ra một đạo lôi đao đao mang.

“Lôi nguyệt thần trảm!”

Đao mang hình bán nguyệt lập lòe lôi điện tốc độ như xé rách không gian, cả MotherGlare và Atlas Flame đều nằm trong phạm vi công kích, chớp mắt liền tới, cả hai con rồng tuy muốn né tránh nhưng bởi tốc độ bay tới của đao mang quá nhanh, né tránh đã không còn kịp nữa, không còn cách nào khác đều toàn lực vận chuyển long lực phun ra long tức đối kháng lại.

“Hống!”

“Hống!”

“Ầm…Oanh…!” Tiếng nổ khiến bầu trời thủ đô của Fiore rung chuyển, công kích bạo tạc tạo thành sóng xung kích tản mát ra xung quanh khiến cho toàn bộ kiến trúc bốc hơi, còn chết đi bao nhiêu người thì Lý Thiên Ngọc cũng không biết được, chỉ là nếu không phải là người của FairyTail thì chết bao nhiêu hắn cũng không quan tâm.

Hào quang tan biến, mọi thứ lại trở lại yên tĩnh, thân hình Mother Glare và Atlas Flame cũng hiện ra…

“Khặc..khặc..!” Từng tiếng ho khan vang lên.

Chỉ thấy lúc này, Mother Glare một cánh tay phải và nửa đoạn cánh phải đã chém đứt, trên miệng vết thương cháy xém, còn mang theo lập lòe từng tia lôi điện, Atlas Flame thì may mắn hơn một chút, chỉ bị mất một đoạn đuôi, nếu không có Atlas Flame đưa tay đỡ lấy thì Mother Glare lúc này cũng bay không nổi.

“Khặc..! Từ khi nào con người có thể mạnh như vậy... ngay cả đám sát long cũng không thể nào mạnh như thế được, ngươi…sức mạnh này đã hoàn toàn ngang ngửa với vua rồng” Atlas Flame nhớ lại một đao vừa rồi, nhìn về phía Lý Thiên Ngọc sợ hãi nói.

“Nhân loại tuy tuổi thọ ngắn, nhưng tốc độ tu luyện lại nhanh hơn rồng vô số lần, chỉ cần đến cấp độ cao, những hạn chế cũng theo đó mà biến mất, khi đó thì ai dám nói nhân loại nhỏ yếu!?” Lý Thiên Ngọc cười nhạt.

“Mà thôi, các ngươi sắp trở thành “người” à quên, là “rồng” chết, mà đối với rồng chết thì cũng không cần hiểu những thứ này…”

Nói xong, Lý Thiên Ngọc lại một lần nữa vung lên Katana trong tay, lần này đồng dạng tám thành công lực, chém ra…

“Chết!”

“Ầm!”

“Đinh! Ký chủ tiêu diệt Thánh cấp trung kỳ lv.66 long tộc Atlas Flame, kinh nghiệm tăng 2,1%, hối đoái điểm 66.234.908”.

“Đinh! Ký chủ tiêu diệt Thánh cấp trung kỳ lv.67 long tộc MotherFlare, kinh nghiệm tăng 2,2%, hối đoái diểm 67.642.878”.

Nghe thấy thông báo của hệ thống, Lý Thiên Ngọc thở ra một hơi, hai lần đều sử dụng đến 8 thành công lực tiêu hao cũng hơi nhiều, cho nên từ trong cửa hàng hối đoái lấy 10 bình mana và 2 viên hồi khí đan nuốt vào, chỉ sau một lúc dược lực và hiệu quả của bình mana phát huy ra, hắn năng lượng cũng khôi phục đầy đủ sung túc, điều khiển Susanoo hướng cổng nhật thực bay về.

Đến nơi, Lý Thiên Ngọc vậy mà lại trông thấy tình cảnh Lucy tương lai và Lucy hiện tại không biết từ bao giờ đã mang theo công chúa Hisui đi tới trước cổng nhật thực đã lấy trở về 12 chiếc chìa khóa tinh linh lúc này đang hợp lực muốn đóng lại cánh cổng, hai cái phân thân thì biết được Lucy là người đàn bà của hắn cho nên cố ý dẫn dắt đám rồng rời đi một khoảng cách mới chiến đấu, cho nên hai người mới có cơ hội tiếp cận cổng nhật thực.

Lý Thiên Ngọc tâm tình có chút phức tạp, cơ hội kiếm được số lớn hối đoái điểm lẫn kinh nghiệm như vậy cũng không có nhiều, hắn vẫn nghĩ rằng nếu không phải người của FairyTail hay đám nữ nhân của mình, thì chết bao nhiêu hắn cũng không cảm thấy so với kiếm được hối đoái điểm trọng yếu, nhưng một phần trong thâm tâm nơi sâu thẳm, hắn lại không muốn tạo quá nhiều sát nghiệt cũng như không muốn nhiều người phải chết đi bởi hắn ghét điều đó, mà bản thân còn là người thời hiện đại, bị ảnh hưởng bởi nền giáo dục cũng như pháp luật.

Cho nên, khi thấy được Lucy làm điều này, hắn trong một chốc một lát cũng chưa nghĩ ra nên làm gì, đến khi lấy lại tinh thần, cả hai nàng đều đã hoàn thành pháp thuật, một đám tinh linh từ trong 12 chiếc chìa khóa được triệu hồi ra muốn đóng lại cổng nhật thực.

Bàn tay giơ lên muốn ngăn lại hành động của hai Lucy, nhưng mới đưa lên đến giữa chừng, bàn tay lại chậm rãi nắm lại hạ xuống, hắn thở dài một hơi, nghĩ thầm:”Thôi, nếu đã như vậy rồi…thì tùy hai người các nàng vậy, không có cơ hội lần này thì còn lần khác!”

Quyết định như vậy, Lý Thiên Ngọc coi như nghĩ thông suốt, cho nên ngược lại nhẹ nhàng, đứng ở bên cạnh bảo hộ lấy hai nàng không nhận lấy quấy rầy.

“Kẹt..kẹt…rầm!”

Cuối cùng cổng nhật thực cũng đóng lại, chuyện này coi như có một cái kết thúc, dù đối với Lý Thiên Ngọc cũng không mấy lý tưởng nhưng cũng coi kiếm được, tuy thời gian cánh cửa mở ra mới có mấy tiếng đồng hồ, nhưng hắn cũng theo đó tiêu diệt được hơn 400 con linh cấp đỉnh, hơn 180 con Thánh cấp sơ kỳ, trung kỳ thì chỉ có 40 con, còn lại chưa đến 20 bị đám pháp sư lẫn sát long nhân diệt trừ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play