Hắc Phong đưa tay điểm nhẹ lên mi tâm của Tiểu Vũ, Tiểu Vũ còn đang ngạc nhiên thì gương mặt chuyển sang đầy kích động, Hắc Phong đã truyền cho hắn tâm pháp của 12 đường Huyền Âm Chi Đạo.

“ Đa ta sư phụ truyền công” Tiểu Vũ cúi đầu nói.

“ Ngươi hãy cố gắng luyện tập cho tốt, đừng phụ lòng ta” Hắc Phong cười nói.

“ Dạ, sư phụ, Tiểu Vũ sẽ không để người thất vọng” Tiểu Vũ vội nói.

“ Hai vị cô nương quấn quýt bên ngươi là ai?” Hắc Phong nhàn nhạt hỏi Tiểu Vũ.

“ Thưa sư phụ... Xích cô nương đây chính là con gái của Xích Tuyệt tiền bối, Xích Tuyết, đây là Thanh Việt” Tiểu Vũ vội vàng giới thiệu hai người Xích Tuyết cho Hắc Phong biết.

“ Tham kiến tiền bối” Xích Tuyết và Thanh Việt vô cùng sợ hãi thực lực của Hắc Phong nên khi nghe Tiểu Vũ giới thiệu thì vội cúi đầu cung kính.

“ Ừm, ngươi biết chỗ bức tượng của cha ngươi chứ?” Hắc Phong nhìn Xích Tuyết, nhàn nhạt hỏi.

“ Không biết tiền bối muốn gặp bức tượng của gia phụ để làm gì?” Xích Tuyết nghi hoặc hỏi.

“ Ta biết phụ thân ngươi là một cường giả nên muốn quan sát thần thái của hắn, thế nào? không muốn sao?” Hắc Phong ra vẻ không vui nói.

“ Dạ không, mời tiền bối theo vãn bối” Xích Tuyết vội xua tay nói.

Bên trong động, Tiền Văn lúc này đã xóa sạch mọi vết tích liên quan đến Xích Hỏa Thần Công trên vách đá, thấy Xích Tuyết dẫn một nam tử lạ mặt vào thì lớn tiếng hỏi.

“ Xích Tuyết, sao con lại dẫn người lạ vào động? Người này là ai?”

“ Tiền Văn tiền bối, đây là sư phụ của con, Môn Chủ Thiên Môn” Tiểu Vũ vội đứng ra giới thiệu.

“ Thiên Môn Môn Chủ? Các hạ tới đây làm gì? Không phải là vì Xích Hỏa Thần Công chứ” Tiền Văn nhìn thẳng Hắc Phong âm trầm nói.

“ Ha ha ha... Xích Hỏa Thần Công ta thật sự cũng có hứng thú, nhưng sẽ không cưỡng cầu, ngươi cứ yên tâm. Ta chỉ muốn xem qua bức tượng ngọc của Xích Tuyệt mà thôi” Hắc Phong cười lên đầy bá khí.

“ Nếu vậy thì được, ngài theo ta” Tiền Văn giọng điệu hơi hòa hoãn lại, đi trước dẫn đường.

Đi được một lúc, cả đám đã đến một hang động khá lớn, ở trung tâm động là một bức tượng nam nhân bằng hồng ngọc, cao bằng người thật, điêu khắc khá tinh xảo. 

“ Xích Tuyệt tiền bối quả thật khí thế bất phàm, lại cũng rất anh tuấn” Tiểu Vũ nhìn chằm chằm bức tượng, mở miệng tấm tắc khen.

“ Cha ơi, đây là Tiểu Vũ, người mà Tuyết nhi cảm mến, cha hãy tác thành cho hai chúng con” Xích Tuyết lòng đầy xúc động, nhìn bức tượng âm thầm nói.

“ Thiên Môn Môn Chủ, ngài đã nhìn đủ rồi chứ?” Tiền Văn vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm Hắc Phong.

Hắc Phong không thèm để ý, vẫn nhìn thẳng bức tượng.

“ Chủ nhân, bức tượng này quả thật có trú ngụ một Nguyên thần, ngài muốn Nghịch Đạo Châu dùng Nghịch Đạo Thần Thông lên Nguyên thần này?” thanh âm Nghịch Đạo Châu vang lên văng vẳng trong đầu Hắc Phong.

“ Đúng, ngay lập tức cướp đoạt lấy hết thảy của Nguyên thần này” Hắc Phong trả lời ngay.

“ Tuân lệnh, Nghịch Đạo Thần Thông, mở”

Cánh tay Ma Thần vô cùng to lớn nhanh chóng chụp lấy Nguyên thần trong bức tượng.

“ Ah... cái gì đây? Không... ta không muốn... ah” Nguyên thần Xích Tuyệt phát hiện thấy bàn tay Ma Thần chụp xuống đỉnh đầu hắn thì đã quá muộn.

“ Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được Linh Hồn Châu 1 viên”

“ Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được Chân nguyên châu 100 viên”

“ Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được Kiếm Ý Xích Hỏa 1 tia” 

“ Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được cảm ngộ bí tịch Xích Hỏa Thần Công tới tầng thứ 8”

“ Chủ nhân có muốn hay không sử dụng ngay?” thanh âm Nghịch Đạo Châu liên tục vang lên trong đầu Hắc Phong. 

“ Ta chưa muốn sử dụng ngay” Hắc Phong nhanh chóng ra quyết định, hắn không muốn mọi người phát hiện ra dị trạng của hắn khi hắn sử dụng cảm ngộ Xích Hỏa Thần Công tới tầng 8.

“ Bức tượng rất đẹp nhưng đáng tiếc không có thần” Hắc Phong nói xong một câu thì quay người rời khỏi động, Tiểu Vũ và đám người Tiền Văn không hề phát hiện ra những gì hắn vừa làm.

“ Không có thần sao?” Tiền Văn vẫn còn ngơ ngẩn trước lời nói của Hắc Phong.

Ra khỏi động, Hắc Phong nhìn Tiểu Vũ và Xích Tuyết nói: “Từ nay, Vô Thiên Luyện Ngục sẽ được Thiên Môn ta bảo hộ, con tạm thời lưu tại đây cùng với Xích cô nương quản lý cho tốt, nếu muốn đến Thiên Môn, Thiên Môn lúc nào cũng mở rộng cửa chào đón con đến”.

“ Dạ con đã biết, thưa sư phụ” Tiểu Vũ cung kính nói.

“ Đa tạ tiền bối đã ra tay giải cứu Vô Thiên Luyện Ngục” Xích Tuyết cúi đầu nói.

“ Không cần khách sáo, Xích cô nương cũng xem như người của Thiên Môn rồi, Tiểu Vũ nhớ bảo vệ Xích cô nương cho tốt” Hắc Phong mỉm cười nói đầy thâm ý.

Xích Tuyết nghe vậy thì gương mặt ửng đỏ, ngại ngùng không dám nhìn Tiểu Vũ.

“ Dạ sư phụ, con đương nhiên sẽ bảo vệ Xích cô nương, ngài yên tâm” Tiểu Vũ thật thà đáp.

“ Tốt, ta đi đây” Hắc Phong nói xong thì phất tay một cái, không gian trước mặt hắn bắt đầu run động rồi nứt ra một cái khe rộng chừng mười trượng, hắn thông thả đi vào, khe không gian cũng dần dần biến mất.

“ Tiền bối thật đúng là thần nhân” Xích Tuyết còn chưa hết kinh hãi khi thấy một màn này.

“ Đúng vậy, ta thật không biết trên đời này còn có ai là đối thủ của sư phụ” Tiểu Vũ nhìn phương hướng Hắc Phong ly khai, bất giác nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play