Hứa Nam Gia trực tiếp nổi nóng nói, “Tôi và anh ta làm sao ở bên nhau được? Loại người như anh ta ngày nào cũng say rượu, ba ngày thì thay một bạn gái, anh ta mà xứng với tôi!”

Vừa nói xong, cô mới ý thức được là mình lỡ miệng, cô lập tức lấy tay bưng miệng lại.

Hứa Tiễu Tiễu lại lập tức suy nghĩ về chuyện này.

Xem ra chuyện liên hôn giữa nhà họ Hứa cùng với nhà họ Lâm đã sớm được lên kế hoạch.

Nhưng Hứa Nam Gia ghét Lâm Ý Thành, cho nên bọn họ mới đón cô trở về, tính cho cô làm vật thế thân?

Đây là mục đích của Liễu Ánh Tuyết!

Nhưng là……

Tám tháng trước, mặc dù cô không biết nhiều về Lâm Ý Thành, tuy rằng anh ta có chút không thành thục, nhưng lại có chí tiến thủ, sống rất lạc quan, là người có chí hướng.

Cô còn nhớ rõ, bọn họ đã từng thoải mái nói với nhau về tương lai.

Cùng với những từ trong lời nói của Hứa Nam Gia “Say rượu”, “Ba ngày đổi một người bạn gái”, “người thối nát” hoàn toàn không đúng.

Là anh thay đổi?

Hay là anh ta ở trước mặt cô giả bộ thể hiện, tất cả đều giả dối.

Rốt cuộc…… 

Anh ta rõ ràng là đại thiếu gia của nhà họ Lâm, lại ở trước mặt cô nói hoàn cảnh của mình rất khó khan.

Hứa Tiễu Tiễu rũ mắt đi theo Hứa Nam Gia ở phía trước.

Hứa Nam Gia không cẩn thận nói lời thật, lại thấy bộ dạng trầm mặc của Hứa Tiễu Tiễu, sợ cô từ chối, vội vàng mở miệng nói: “Hứa Tiễu Tiễu cô nghe tôi nói cô là tiểu thư của nhà họ Hứa, dù sao cũng là cho cô mặt mũi! Ai mà không biết mẹ cô lúc trước, dì lúc trước chính là nói như rồng leo, làm như mèo mửa mới không gả chồng…… Cô có thể gả vào nhà quyền quý, đó là phúc tám đời của cô, cũng xem như là nhà họ Hứa bồi đắp cho cô, cô có tư cách gì mà kén cá chọn canh? Nếu cô có thể cùng với Lâm Ý Thành thành một cặp với nhau, vậy thì cô trở thành người quyền quý rồi!”

Hứa Tiễu Tiễu ngẩng đầu, một đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm cô ta, trực tiếp ngắt lời nói: “Tôi chỉ sợ trèo cao không nổi, các người vẫn là đi tìm người khác đi.”

Hứa Nam Gia tức khắc cười lạnh: “Ôi, thật đúng là mặt dầy không biết xấu hổ, cô có chuyện gì không đồng ý? Người bên Lâm Ý Thành, còn chưa nói không đồng ý đâu!”

Nói xong, liền hừ lạnh một tiếng, uốn éo thân mình đẩy ra cửa phòng của Liễu Ánh Tuyết đi vào.

Hứa Tiễu Tiễu đứng tại chỗ trầm mặc một chút cũng đi theo vào.

Liễu Ánh Tuyết đang ngồi ở phía sau bàn làm việc, lúc thấy cô vào, bà ta ngẩng đầu nhìn cô liếc mắt một cái, không có ý gì là nghênh đón, ngoài mặt nhiệt tình nhưng ngược lại để lộ ra ý khinh bỉ.

Hứa Tiễu Tiễu đứng ở chỗ đó, liền nhìn thấy Hứa Nam Gia ngồi ở trên sô pha, cầm lấy một quyển tạp chí đọc.

Trong lúc ấy, trong phòng không ai nói lời nào.

Hứa Tiễu Tiễu nheo lại đôi mắt.

Cô biết đây là đòn phủ đầu của Liễu Ánh Tuyết cho cô.

Cô đứng ở đó một chút liền xoay người đi.

Mới vừa định đi, nghe được Hứa Nam Gia nói: “Đứng lại! Cô muốn đi đâu?”

Hứa Tiễu Tiễu quay đầu lại, cười mở miệng: “Cô nói mợ có việc tìm tôi, nhưng tôi thấy là mợ đang rất bận, giống như chưa có thời gian nói chuyện với ta, vậy thì chờ mợ xong hết việc, tôi lại qua đây.”

Lời vừa nói xong, Liễu Ánh Tuyết liền ngẩng đầu lên, mày nhíu lại có cả xem xét cùng đánh giá.

Chợt bà ta liền nở nụ cười “Trách ta, vì quá tập trung vào công việc, nên bỏ qua con. Tiễu Tiễu, con lại đây ngồi.”

Hứa Tiễu Tiễu nhìn chằm chằm bà ta nói: “Không cần ngồi đâu, mợ có chuyện gì muốn nói với con thì nói đi.”

Thái độ rất cứng rắn, cuộc giao đấu ở ván thứ nhất, cô chiếm thế thượng phong.

Liễu Ánh Tuyết nhăn lại mày, “Tiễu Tiễu, ta vẫn luôn cho rằng con là một đứa con thông minh, nhưng mà hành động của con hôm nay, hình như không đúng lắm, ta cảm thấy có chút chuyện muốn nói, có lẽ chúng ta nên nói chuyện rõ rang với nhau.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play