"Lũ nhóc năm nay thật năng động quá." vị tài xế nào đó chỉnh chế độ lái xe tự động chạy về băng ghế sau tay lái xem kịch vui... vài vị giáo viên cùng bác sĩ cũng cười cười ngồi nhìn... chỉ có giáo viên lớp 1A Lâm Na khẽ cúi đầu cụp xuống ánh mắt đen rồi suy nghĩ... sau đó cô ngước đầu liếc phía đang được đút ăn Doãn Y Ngưng rồi nhếch mép một nụ cười âm hiểm khẽ lướt trên môi rồi tắt ngúm như chưa bao giờ xảy ra.
Vũ Hạo Nhiên đúng lúc ngẩng đầu thì thấy người được gọi là giáo viên chủ nhiệm đang cười một cách đầy ẩn ý thì nhíu mày... hắn nhìn phía đang vui vẻ ăn bánh tiểu nha đầu khẽ lắc đầu... có lẽ hắn nên chú ý cô ta... ánh mắt ấy cứ như nhằm vào vật nhỏ của hắn.
Những chiếc xe bang bang lăn bánh trên những chặng đường rộng lớn... 15p sau thì dừng lại ở một khu nhà kính to đùng... những đứa trẻ háo hức nhòm qua hai bên con đường... tất cả đều là nhà kính...
Chặng đến thứ nhất là vườn dâu.
Nơi đây như một sứ sở dâu thu nhỏ... từ dâu tây... dâu tằm hay những quả dâu đủ màu sắc được lai giống...đều xuất hiện nơi đây...
Những học sinh được chia làm năm cấp lớp tới năm khu vực khác nhau... khi đến với vườn dâu mọi người có thể ăn uống thoải thích... ăn cho đến khi no căng cũng được nhưng tuyệt đối không được đạp phá những cây dâu hay để dâu rớt xuống đất rồi dẫm đạp lên chúng.
Nếu như bị bắt gặp hài tử đó sẽ rất thê thảm và mất mặt... cho nên những cô cậu bé rất cẩn thận...