Buổi học đầu tiên kết thúc trong tiếng cười vui vẻ của mọi người trừ cô nhóc con nào đó...Giáo viên đứng lớp của cô nhóc là một cô gái trẻ tuổi có mái tóc nâu hạt dẻ cùng đôi mắt to màu đen. Cô giáo mới xinh xắn lúc giảng bài cũng như khi nói chuyện đều chỉ chăm chú nhìn phía hàng ghế phụ huynh ngồi... nhất là nhìn phía các ca ca của cô nhóc...
Bé con nào đó cảm thấy rất...rất phản cảm với vị giáo viên xinh đẹp này... cô bé cảm thấy thật chướng mắt... nhất là khi vị giáo viên nào đó đang giả vờ té ngã để được ca ca của cô ôm vào lòng... cô nhóc nào đó gào thét trong lòng... rất muốn bay tới hàng ghế phụ huynh sau đó chỉ vào mặt vị giáo viên nào đó la lớn... "Ca ca là của Y Ngưng."
Bất quá cô nhóc nào đó không làm được một cách thẳng thừng như thế... vì tiểu Y Ngưng là một cô bé ngoan... cô nhóc nào đó không biết không chỉ cô nhóc phản cảm mà các ca ca của cô cũng rất chán ghét... chỉ là không biểu hiện ra bên ngoài sắc mặt mà thôi.
Dù sao cô ta cũng là giáo viên đứng lớp... nên bọn hắn không nghỉ cho mình thì cũng phải nghỉ cho bé ngốc nào đó... cho nên cả ba đều ngồi chịu trận.
Khi tiếng chuông vừa vang lên cả bốn người đều thở dài một cách nhẹ nhõm. Vì hôm nay là ngày khai giảng nên tất cả các lớp chỉ học một buổi sau đó ra về... hôm sau mới bắt đầu ngày học chính thức.
Doãn Mặc đi tới xách cặp cô nhóc... Âu Dương Hàn thì đưa tay ôm lấy bé con còn Đông Phương Vũ mới là người thê thảm nhất khi nhiệm vụ của hắn là lại hỏi thăm cô giáo về những tiết hoạt động ngoại khóa sắp tới.
Cô giáo trẻ tên Lâm Na là một thiên kim tiểu thư của một công ty cỡ trung. Mái tóc màu nâu hạt dẻ suông dài qua vai, đôi mắt màu đen to tròn trông cô càng trẻ trung trong bộ đầm trắng quá gối. Khuôn mặt trang điểm một cách rất nhẹ nhàng.... Cánh môi hồng khẽ cười nhìn các vị phụ huynh sau đó cả khuôn mặt ửng hồng một cách thẹn thùng khi thấy Đông Phương Vũ đi về phía mình.
Từ khi bước vào lớp cô đã chú ý đến ba nam nhân này... chỉ đơn giản vì dáng vẻ của họ rất bắt mắt và quan trọng hơn là bọn họ đều phản phất khí chất cao quý. Mỗi người đều mỗi vẻ... mỗi phong cách khác nhau... đều là nhân trung chi long...so với những vị phụ huynh khác họ như hạc lạc bầy gà...
Chứng kiến vẻ thẹn thùng của cô giáo trẻ Đông Phương Vũ cảm thấy rùng mình.. hắn có thể đổi công tác của Doãn Mặc sao? Tuy rằng xách túi xách thỏ trắng rất mất hình tượng nhưng mà vẫn tốt hơn bây giờ a
~
Lâm Na cảm thấy dùng quan hệ đi cửa sau lá điều chính xác nhất cô từng làm... tuy cô tốt nghiệp loại ưu cũng có vài tấm bằng du học nhưng mà để có thể vào trường quốc tế Lanka dạy học là rất khó. Không những phải có gia thế còn phải biết năm ngôn ngữ trở lên... tiếp theo là bằng cấp về cách hành xử của học viện Tenley.....cuối cùng mới là 5 loại bằng cấp loại ưu trở lên... mỗi điểm thấp nhất là 9.5.
Cô chỉ có 2/4 loại điều kiện học viện yêu cầu.. nhưng nhờ một người bà con xa là cổ đông nhỏ của trường học cô mới có thể vào đây để dạy.
Đối với Lâm Na mà nói được vào đây dạy học đồng nghĩa với việc có 50% cơ hội bước chân vào giới thượng lưu. Cho nên khi có cơ hội cô phải chặt chẽ nắm lấy... đặc biệt như bây giờ ....cơ hội đang trước mắt cô.
Đông Phương Vũ lần đầu tiên cảm thấy trao đổi với một người lại mệt mỏi như thế... khi đang trao đổi về vấn đề ngoại khóa cần chuẩn bị những gì cô giáo viên nào đó lâu lâu lại giả vờ tỏ ra không hiểu hay nói sang chuyện khác để kéo dài thời gian... những lúc ấy cánh tay sau lưng hắn lại nắm chặt lại đầy gân xanh...
Vị giáo viên nào đó khi cảm thấy gây hảo cảm đủ rồi mới thả người... nhưng cô không biết cái cô gây cho hắn là sự phản cảm...cùng chán ghét...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT