Doãn Y Ngưng nhíu mi rồi từ từ mở ra đôi mắt xanh đầy sương mù... cánh môi bị liếm rồi một vật gì đó chạy vào miệng càn quét một cách bừa bãi.. cô mở to đôi mắt của mình thì chợt giật mình... bộ ngực căng tròn bị hai móng vuốt đè lên xoa bóp nhè nhẹ hai bên nhũ hoa... lông xù khuôn mặt đang ra sức càng quét mật ngọt trong miệng cô...
Rồi lần này cô như tỉnh hẳn khi dưới hạ thể hoa huyệt bị đút sâu vào chiếc lưỡi linh hoạt như rắn nước... mỗi lần đưa vào đẩy ra là xuân thủy róc rách cũng bị đưa ra ngoài... Doãn Y Ngưng đưa tay định ôm lấy hai sủng vật của mình ra chỗ khác thì một vầng sáng hiện lên... sau đó cánh tay bị giữ lại thật chặt đè xuống dưới giường...
Nhìn phía trên ngực mình tiểu Ly chợt hóa thành một nam tử yêu nghiệt Doãn Y Ngưng chợt há hốc miệng ra nhìn chằm chằm vào khuôn mặt quen thuộc... đôi con ngươi xanh biển sủng nịch nhìn bé dưới thân trong mắt tràn đầy ý cười... cùng trêu tức...
Cánh môi áp lên khóe môi đang run rẩy ... rồi chiếc lưỡi lần nữa càn quét khoang miệng.. chiếc lưỡi đinh hương bị trêu đùa đến khi tê dại... đôi mắt vẫn mở to nhìn nam tử trước mặt...
Này.. này là chuyện gì xảy ra? Vì sao sủng vật của cô lại hóa thành nhân hình a? Còn là một nam nhân...
Không đúng. Đây không phải là trọng điểm... trọng điểm là hắn là nam nhân từng xuất hiện trong mộng xuân của cô... này rất không khoa học... không khoa học...
Doãn Y Ngưng nhắm chặt lại đôi mắt sau đó lại lần nữa mở to ra... lặp đi lặp lại thật nhiều... thật nhiều lần... Hiên Viên Nhật nhìn phía đang tự lừa mình dối người tiểu nữ nhân cảm thấy vừa đáng yêu lại vừa buồn cười... hắn ý xấu véo mạng vào nhũ hoa căng cứng rồi cắn nhẹ chóp mũi cô tà mị nói...