Nói chuyện được một lúc Bạch Hiểu Tình mới rời khỏi đó để đi toilet cách đó không xa lại thấy một nữ hài với mái tóc bóng mượt nhanh chóng đang chạy vào toilet... Bạch Hiểu Tình mỉm cười lấy ra bình nước hoa cùng cây son môi trong giỏ xách rồi đi nhanh vào toilet tân trang...

*Cạch.*

Bạch Hiểu Tình đánh xong lớp son lên cánh môi rồi cầm lấy chai nước hoa đổ nhẹ vào tay sau đó xoay người định xem phía sau lưng mình thì sơ ý đụng trúng vào nữ sinh mới từ phòng trong bước ra...

Doãn Y Ngưng vuốt nhẹ khuôn mặt đầy mùi dầu thơm thì khẽ nhíu mày sau đó một người phụ nữ trung niên vẻ mặt áy náy dùng khăn tay lau lau khuôn mặt cô rồi nói lời xin lỗi... do đang vội nên Doãn Y Ngưng cũng không chú ý nhiều đến người phụ nữ chỉ nói không sao rồi bỏ chạy ra ngoài...

Phía phòng học đang rất cần người phụ giúp nên cô cũng chỉ xin vài phút để đi toilet rồi chạy về làm việc... năm nay rất nhiều những người khách tham quan học viện.. là một trong những người phụ trách nên cô rất bận rộn...

Bạch Hiểu Tình bỏ đi chai nước hoa trống rỗng vào thùng rác sau đó từ từ đi ra ngoài...

Sharp đang đứng phụ giúp tiếp khách nơi gian phòng thứ ba... hôm nay hắn mặc trên người một bộ tuxedo màu đen, mái tóc bạc dài ra đôi mắt đỏ ngầu cùng hai hàm răng nanh hiện rõ.. trông vừa yêu nghiệt lại rất yêu mị... cũng bởi vì lẽ đó gian phòng thứ ba lúc nào cũng đầy người...

Bất quá trong gian phòng đầy hòm chỉ có chiếc hòm đen đặt nơi chóp đỉnh cao nhất là không được vào nằm... nghe nói đó chỉ là vật trang trí... thật ra nói cho cùng là do tên Sharp thích sạch sẽ không muốn ai nằm vào chiếc giường bảo bối của hắn mà thôi..

"Sharp... cám ơn đã hỗ trợ..." Doãn Y Ngưng đi tới bên hắn cười cười sau đó vội vàng chạy vào cây dương cầm đang đặt ở góc gian phòng thứ ba rồi ngồi xuống đàn...

Từng tiếng đàn như những nốt nhạc tinh nghịch bay ra khắp nơi theo những cơn gió vang vọng khắp tầng lầu... những bản nhạc êm dịu nhẹ nhàng cùng mùi hương an thần giúp người ta dễ dàng đi vào giấc ngủ.. công việc của cô hôm nay là đệm nhạc cho gian phòng này...

Cũng đã rất lâu rồi cô không được chạm vào chúng... những phím đàn đáng yêu ngọt ngào với những âm trầm âm bổng... những ngón tay ngọc trắng hồng nõn nà thoăn thoắt lướt đi trên những phím đàn trắng đen... như đang khiêu vũ... khi thì thong thả đi từng bước... lúc lại thoăn thoắt chạy nhanh... cùng theo đó là những thanh âm tuyệt diệu vang vọng...

Sharp mê mẩn nhìn phía đang thả lòng vào những phím đàn Doãn Y Ngưng rồi bỗng dưng bình tĩnh lại... ban nãy khi đi ngang qua cô hắn nghe thấy một mùi hương gì đó... một mùi nước hoa được pha với một loại thảo dược... đây rốt cuộc là loại thảo dược nào mới được...

Sharp cau mày suy nghĩ.. bởi vì mùi nước hoa quá mức nồng đậm nên mùi hương thảo dược khiến hắn không thể nào phân biệt ra được...

Tới lúc chiều thì buổi biểu diễn bắt đầu mở màn...

Vào ngồi hàng ghế danh dự đang vui vẻ đám người Bạch Hiểu Tình khẽ nhíu mày... họ cảm giác phía xung quanh lúc có lúc không chíu hẳn về phía họ... rồi những tiếng bàn luận thỉnh thoảng vang lên... nào là nữ thần năm đó.. nào là lão sư mẫu mực... rồi tỷ muội tình thâm...

Sevil Coste cùng hai tỷ muội Bạch gia hãnh diện chào hỏi những người xung quanh mà không hề hay biết những nụ cười đó mang theo những tia khinh bỉ chán ghét... một lúc sau hội trường yên bặt bắt đầu mở màn...

Mở màn là do các học sinh của từng học viện biểu diễn tài năng.. sau đó sẽ là một vở kịch do mọi người cùng nhau biểu diễn... cuối cùng mới là bế mạc buổi lễ...

Trên những hành lang lúc này không còn bóng người... từ khi buổi diễn bắt đầu thì mọi người đều bắt đầu hành động... phía bên ngoài cổng trường là người của cảnh sát bao vây không kẽ hở... hai bên ghế ngồi trống là sự hiện diện của Davil cùng Lidi cùng Rose... Robert ngồi giấu mặt phía cuối cùng của hàng ghế vinh dự...

Trên hành lang vắng vẻ Doãn Y Ngưng đứng dậy khỏi cây dương cầm trắng thì bỗng cảm thấy cả cơ thể dần dần nóng bỏng rồi ngứa ngáy khắp người... từng hơi thở hồng hộc càng ngày càng nóng... ánh mắt trong xanh ban nãy bây giờ bị một tầng sương mù bao phủ..trở nên càng thêm điềm đạm đáng yêu...

Sharp nhìn phía phản ứng của cô thì đột nhiên xanh mặt... này... này là Tình thảo Venusa ... loại thúc giục tình mạnh nhất cũng bá đạo nhất...

Tình thảo Venusa danh như ý nghĩa ...chỉ cần ăn phải hay dính phải một giọt dung tịch tiết ra từ lá cây sẽ khiến người ta trở nên khô nóng khó chịu... thời gian phát tát hiệu lục là 5 tiếng... sau 5 tiếng sẽ bộc phát càng lúc càng dữ dội... nếu không giao hợp thì một tiếng sau gân mạch sẽ dần dần đứt đoạn mà chết...

Sharp vội vàng chạy tới ôm lấy thân mình nóng bỏng yếu ớt Doãn Y Ngưng... đôi mắt đỏ ánh lên từng tia sát khí dày đặt... từ khi hắn ngửi thấy mùi hương trên người cô cũng đã hơn 5 tiếng... nếu không giải độc nhanh chóng... hắn lo lắng cô sẽ trở thành phế nhân...

Sharp một tay vịnh chặt phần eo thon nhỏ vừa đưa tay búng một phát sau đó phía sau không khí chợt chuyển động rồi một bóng đen quỳ xuống phục mệnh...

"Ảnh. Điều tra cho ta." nói rồi khoác tay một cái rồi nhanh chóng ôm thân thể bé nhỏ vào chiếc hòm to đùng màu đen đầy những cánh hoa hồng của hắn...

Ảnh nghe lệnh nhanh chóng thi hành.. trước khi đi còn không quên phong tỏa không gian gian phòng rồi hai gò má đỏ bừng sau đó nhanh chóng biến mất... cứ như bóng đen hồi nãy chỉ là ảo giác..

Những chap hôm nay tặng cho nàng @bangmatuyetnhi nhá... sinh nhật vui vẻ nàng nhá... khụ.. (H+) hay hành hạ mai ta sẽ up.. sr tềnh êu.. moa... sinh nhật vui vẻ hạnh phúc... may mắn...ngập tràn niềm vui....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play