Cái mông nhỏ nhích từng tí một một cách cẩn thận, lê lết một lúc rồi ngửa đầu xem phản ứng của ca ca mình. Thấy ca ca đang khép mắt lại nha đầu này đánh bạo nhích mông nhanh hơn.
Doãn Mặc khép hờ đôi mắt nhưng vẫn biết nhóc con này đang làm gì. Trong lòng hắn lúc này đang cười phiên...bảo bối của hắn thật sự là rất đáng yêu. Khiến hắn lại nổi lên phản ứng.
Tiểu Y Ngưng leo qua phần ghế trống chỗ ca ca đang ngồi, sau đó bò từ từ lên đùi ca ca rồi choàng tay qua ôm tay Doãn Mặc kéo ra trước người cô nhỏ giọng thì thầm.
"Ca ca~ Ngưng nhi sai rồi." giọng nói mềm nhũn khiến tim hắn như có một dòng nước ấm cuốn qua, vừa ngưa ngứa lại vừa mềm mại.
Sai rồi? Ân~ cô nhóc nghĩ nói vậy anh sẽ lập tức tha thứ cho cô sao? Không a~
Muội muội bé bỏng của hắn thật quá ngây thơ rồi. Nếu dễ tha thứ như vậy hắn sẽ không là Doãn Mặc. Hắn là ai chứ? Hắn là một người kinh doanh. Một thương nhân, mà thương nhân thường xem trọng chỉ có lợi ích. Cho nên.... Muội muội bảo bối... ngươi nên làm cho ta cảm thấy nên như thế nào trừng phạt ngươi đâu?
Doãn Mặc cúi người ngậm lấy cánh môi sưng hồmg của cô dùng sức liếm mút phát ra những âm thanh chậc chậc say lòng người.
Một bàn tay xoa khắp hai bên hạt đậu trước ngực, hết vân vê rồi lại nhéo nhéo.
Rồi hắn cúi người ngậm nhẹ, một bên dùng sức bú mút nó, một bên vẫn xoa bóp nhẹ nhàng.
Một bàn tay khác lại lần mò xuống nơi u cốc đang ẩm ướt vì những khoái cảm, hắn dùng ngón tay kìm nhẹ hạt trân châu nhỏ đang dần sưng cứng lên.
"Ân~ Ca ca~ Ngưng nhi mắc tè~ hức... ca ca~"
"Ưmk~"
Khó quá nhớ đi tè a~
Ca ca~ Ca ca~ Y Ngưng không chịu nỗi nữa a~
Ca ca~
Doãn Mặc nhanh hơn tốc độ của mình, kìm lại hạt trân châu nhỏ dùng sức ma sát nó thật nhanh, thật mạnh không một chút tạm dừng.
Bàn tay trên ngực véo thật mạnh hạt đậu cứng ngắt theo đó hắn lại cắn mạnh vào hạt đậu đang trong miệng hắn.
"A~" tiểu Y Ngưng thét lên một tiếng yêu kiều rồi cô cảm thấy bụng căng phồng sau đó một thứ gì đó như phụt ra từ nơi bí ẩn.
Đôi mắt đầy sương mù nhỏ xuống một giọt nước mắt, cả người cô giật giật vì những khoái cảm khi cao triều quá mãnh liệt. Doãn Mặc nhìn muội muội xụi lơ tron lòng mình cảm thấy mỹ mãn.
"Bảo bối. Đây là trừng phạt ngar~" cho nên đừng khiến ta phải lo lắng như vậy. Ngươi không biết khi đó tim ta rất đau... rất đau... nó như bị ai bóp lại và giày xéo. Bảo bối... đừng như vậy... đừng khiến bản thân mình chật vật ... bởi vì ta không biết mình phải như thế nào để bình tĩnh...