Hôm nay là ngày thứ hai sau khi bọn họ bước chân lên đảo. Đêm đầu tiên không tính vì khi đó đã qua 12h đêm... sau đó là ngày thứ nhất với....những việc ..ách... tu nhân... và buổi sáng này là ngày thứ hai trên hòn đảo trong truyền thuyết.

Khung cảnh buổi sáng lần đầu tiên cô nhìn thấy... trông nó hơn cả mỹ lệ... Doãn Y Ngưng sau khi tỉnh dậy ăn những trái cây trĩu mọng thì bắt đầu chuyến tham quan của mình... trên người là bộ bikini đỏ khác với dây đính hoa cùng phía quần là một chiếc khăn nhỏ choàng qua như một chiếc váy xéo chân...

Đôi chân trần trắng nõn thoăn thoắt bước trên những rễ cây trồi lên mặt đất... một tòa kiến trúc từ từ hiện ra xung quanh... những ngôi nhà được xây bằng đá nho nhỏ bao quanh một cánh cổng bằng đá hơi xập xệ... Doãn Y Ngưng đang đi vào cánh cổng đá thì bỗng nhiên vấp lấy cục đá to đùng phía bên hông cánh cổng...

*Bịch!*

Bàn tay nhỏ nhắn xẹt qua những mũi đá sắc bén khiến chúng chảy đầy máu... Jack cùng Sharp vội vàng chạy tới đỡ cô dậy nắm chặt tay cô... những giọt máu thi nhau rơi xuống nền đá làm hiện lên nền gạch đá vụn như những bông hoa đỏ đang nở rộ.... Sharp đôi mắt chợt hóa thành màu đỏ rồi đưa lưỡi liếm láp lấy bàn tay bị thương của cô...

Doãn Y Ngưng khuôn mặt đỏ bừng định rút tay ra thì Jack nhanh tay đè lại.. vết thương dài trở nên nhột nhột cùng một chút nhói lên sau đó Y Ngưng trợn tròn con mắt nhìn phía đang từ từ khép lại miệng vết thương... hảo thần kỳ... cô nhóc kinh ngạc há hốc mồm rồi lật đi lật lại bàn tay như kiểm tra thật hư sau đó sùng bái nhìn phía Sharp...

Jack thoáng đen mặt nhìn phía đang đắc ý Sharp thì thầm nhủ... chỉ là vì ngươi nhanh tay thôi... đắc ý như vậy làm gì... hừ...

Mọi người đều không chú ý đến phía gạch đá đổ vỡ dưới chân... những giọt máu tụ lại một chỗ rồi chui xuống khe nhỏ phía dưới đất rồi nhuộm dần lên một ký hiệu được khắc phía dưới...

*Rầm...rầm....*

Nơi chiếc cổng đá bỗng nhiên từ từ tạo hình một tòa lâu đài nguy nga tráng lệ từ đống đổ nát... chỉ chốc lát sau những ngôi nhà đá xung quanh trở nên to lớn hơn như những tòa tháp bảo vệ lâu đài...

Jack cùng Sharp ôm chặt lấy Y Ngưng đứng yên một chỗ... hai sủng vật thì hóa thành khổng lồ ôm chặt lấy ba người phía trong... Doãn Y Ngưng chỉ thấy mặt đất khẽ run động rồi tối sầm lại...

Rồi khi mọi thứ bình thường trở lại hai đại hồ ly lần nữa thu nhỏ thân mình rồi nhảy vào lòng Doãn Y Ngưng như chưa chuyện gì xảy ra... Jack cùng Sharp khẽ khinh bỉ liếc mắt hai con đang bán manh sủng vật... trang a~ tiếp tục trang....

Trước mắt ba nhân hai thú là một khung cảnh về một thế giới phồn hoa... họ như đang chứng kiến cuộc sống của những vị dân trên đảo... từng khung cảnh tấp nập chợ búa cho tới những bữa tiệc suốt đêm... rồi đến những buổi lễ cầu nguyện...

Truyền thuyết bí ẩn từ từ dâng lên khỏi tấm màn che....

Thánh nữ sau khi cứu chàng thủy thủ họ sống với nhau vài năm thì làm đám cưới... lễ cưới được diễn ra trong tòa lâu đài tráng lệ này... sau lễ cưới mọi chuyện diễn ra như trong lời kể của những vị du khách... nhưng kết thúc không hoàn toàn là như vậy...

"Pesta... Đưa hài tử cho ta.. ta có thể cứu lấy nó..." Podius sau khi nhớ lại mọi chuyện đã nhảy ùm xuống biển rồi bơi nhanh đến trên đảo... đứng đối diện với Pesta... hài tử chỉ bị bắn vào vai nên vẫn có thể cứu chữa...

Pesta ánh mắt thù hận dần dần phai nhạt cô cúi đầu nhìn phía hài tử bé nhỏ đang đẫm máu run rẩy một cách sợ hãi của mình rồi bỗng chốc nghẹn ngào... đây là kết tinh tình yêu của cô cùng chàng... làm sao cô có thể nhẫn tâm khiến hài tử phải bị đổ máu mà chết chứ....

Nhưng còn dân làng thì sao? Những người đã hy sinh mạng sống để bảo vệ hòn đảo này.. cô phải đòi lại công bằng cho bọn họ... Pesta do dự khi nhìn thấy nụ cười nham hiểm của cô gái trên thuyền...

Không... không thể giao hài tử cho họ... cô ta sẽ tìm cách hại con bé mất.. không được.. Pesta hoảng loạn lùi về phía sau bãi cát... lúc này phần đất nơi bãi cát đang chiềm dần xuống biển...

Podius nóng nảy định bước tới ôm cả hai mẹ con Pesta ta thì thấy ánh mắt cảnh giác của Pesta nhìn phía mình rồi cô lùi nhanh về phía sau...

Cô ta là vị hôn thê của chàng. .. là thê tử tương lai của chàng .... ta có nên tin chàng thêm lần nữa... không... không được... chàng là người đã phàn bội ta... đã phản bội.

Podius bàn tay nắm lại thật chặt... những ngón tay bấu vào lòng bàn tay khiến chúng bật máu... hắn đưa mắt nhìn phía đang phòng bị Pesta cảm thấy tim mình như đang vỡ từng mảnh... nó đau nhói như ngàn vạn mũi dao đâm vào xẻ nhỏ...

"Pesta... ta xin nàng... Pesta.. hãy tin ta một lần nữa... vì hài tử của chúng ta... được không? Pesta..." Podius thều thào cầu xin.. hắn không muốn chỉ vì giận dỗi mà họ mất đi hài tử... không muốn..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play