Vào một ngày nắng đẹp Vương Tú Ân mới được năm tuổi, khi ấy còn là một cô bé nhỏ nhắn dễ thương chập chững vào lớp một. Bởi ngoại hình khá đáng yêu nên đã được nhà họ Lôi nhận nuôi. Nhà họ Lôi cũng được coi là giàu có, hơn nữa Lôi thị lúc ấy đang được thành lập cho nên hầu hết tiếng tăm hay sự nổi trội là chưa có nhiều.
Vương Tú Ân được nhận nuôi và đổi tên thành Lôi Thư Hà. Cuộc sống từ đó ấm no đầy đủ được học hành đàng hoàng không còn thiếu thốn như lúc trước. Xong bởi nhà ở quá xa cô nhi viện nên Vương Tú Ân chưa từng quay lại.
Cho đến năm 19 tuổi, khi nhận ra chính mình lại thích anh trai không cùng huyết thống. Và hắn chính là Lôi Báo...
Vào sinh nhật lần thứ hai mươi, Vương Tú Ân đã nói hết lòng mình và thổ lộ với Lôi Báo. Tuy nhiên lời tỏ tình bị từ chối hoàn toàn bởi khi ấy Lôi Báo đã nói rằng thích An Tiểu Lạc. Hắn vẫn chỉ coi Vương Tú Ân là em gái..
Được biết bố mẹ ruột của Vương Tú Ân đã qua đời bởi tai nạn lao động và bệnh tật, xong Vương Tú Ân mới có ba tháng tuổi bị chính cô ruột bỏ rơi. Một lần đến khu nghĩa địa vô tình nhìn thấy mộ ông Trương - bố nuôi Tiểu Lạc. Thậm chí còn nhìn thấy Tiểu Lạc đứng đó, cho nên Vương Tú Ân mới biết được đó là người chị yêu quý của mình.
Bởi không thể vì hạnh phúc của bản thân mà đánh mất tình chị em đẹp đẽ nên Vương Tú Ân đã quyết chúc phúc cho Tiểu Lạc. Để bản thân chịu đau khổ và dằn vặt. Nhiều lần vô tình gặp Tiểu Lạc xong lại cố tình lẳng tránh đi. Bởi khó có thể đối diện được
Cho đến hôm Tiểu Lạc cùng Bạch Vĩnh Tân ở Trấn Tự.
Sau khi Tiểu Lạc hôn Bạch Vĩnh Tân xong thì ngủ mất còn anh thì ôm cô ra về, bỏ mặc Lôi Báo ở lại. Lúc ấy hắn đã uống biết bao nhiêu là rượu có nồng độ cồn cao. Cho đến khi say khướt ở quán.
Vừa hay lúc ấy lớp của Vương Tú Ân họp ở đó nên lúc thấy Lôi Báo say xỉn nằm đó lải nhải đã đưa hắn về. Sau khi vật lộn để đưa hắn vào trong taxi,bởi đã quá khuya taxi đã bỏ bọn họ lại trước cửa khách sạn Du Dân. Vương Tú Ân đưa tạm hắn vào đó ngủ dự định sáng mai sẽ tính tiếp.
Nào ngờ lúc mơ màng Lôi Báo đã coi Vương Tú Ân là Tiểu Lạc. Xong bọn họ đã xảy ra quan hệ..
Rồi sáng sớm Vương Tú Ân một mình thu dọn chiến tích đêm qua, thuê một nhân viên trong khách sạn đóng giả mình nằm đó.
Và cái thai trong bụng Vương Tú Ân chính là của Lôi Báo.
Xong bởi vì cái thai mà phải bỏ học dang dở. Để gia đình và Lôi Báo không biết sự tồn tại của cái thai mà Vương Tú Ân đã âm thầm bỏ học đến xin việc tại quán cà phê này. Cũng là do một phần là cốt nhục của người mình yêu một phần là do tình thương của một người làm mẹ cho nên không nỡ bỏ đứa bé mới hình thành này. Con của mình, mình thương nếu để người khác biết ắt hẳn họ sẽ cười vào mặt chỉ bởi mối quan hệ loạn luân này.
....
Tiểu Lạc nghe xong không khỏi điên tiết, thậm chí muốn tìm Lôi Báo ngay lập tức. Hắn dám làm đàn em của cô thành ra thế này.
Đợi đến lúc đưa Vương Tú Ân về với mẹ Hà, người đứng đầu trong trại trẻ mồ côi và cũng là người đã nuôi nấng ciu mang bọn cô xong mới tự mình hẹn người yêu cũ ra ngoài.
Thực tình nếu như biết Tú Ân cùng cô lần ấy thích chung một người thì chắc chắn cô sẽ nhường lại.
Nhưng mà bởi không có nhưng mà:v
Ngay lúc đặt ly trà sữa kia xuống bàn chỉ vài phút sau cơn buồn ngủ đã ập tới. Lúc mơ màng tỉnh lại phát hiện mình đang trên xe hơn nữa chân tay đều bị trói ngay cả mắt cũng bị lại. Tiểu Lạc chỉ còn nhớ lúc ấy mình có mấp máy nói.
"Anh như vậy là muốn thế nào. Mau thả tôi ra"
Lúc ấy Lôi Báo cũng chỉ nhàn nhạt đáp lại "Lí do"
"Tôi đau" Tiểu Lạc khó nhọc đáp
Lúc ấy thuốc ngủ vẫn còn hiệu lực nên trong lúc sắp thiếp đi, cô chỉ kịp nghe thấy hắn nói "Đau sao. Liệu có đau đớn bằng thứ mà trái tim tôi đang chịu đựng "
***
Từ lúc nghe tin Tiểu Lạc mất tích, Bạch Vĩnh Tân đã cho người ráo riết tìm. Tuy nhiên, ngoài manh mối là đoạn băng ghi hình ở quán cà phê kèm chiếc ô tô bỏ không ở lề đường của Lôi Báo thì không còn gì khác.
Anh không phải siêu nhân, thậm chí cũng chẳng siêu năng lực giống như mấy quyển tiểu thuyết ngôn tình tình. Cho nên tìm được cũng không phải là điều dễ dàng.
Cho đến nay đã là hai ngày sau khi Tiểu Lạc mất tích.
Cho tới chiều cùng ngày sau khi đến ngồi ở quán cà phê nơi Tiểu Lạc mất tích được một lúc thì anh gặp Vương Tú Ân. Được biết Bạch Vĩnh Tân là bạn trai của Tiểu Lạc nên Vương Tú Ân đã ghé vào hỏi thăm. Cuối cùng cũng mọi chuyện cũng vỡ lẽ...
Tiểu Lạc sau khi bị đưa đi thì sống trong một căn biệt thự tận sâu trong rừng thông. Hai ngày nay cô cũng không hề nói bất cứ từ nào ngay cả nhìn mặt Lôi Báo cô cũng không thèm nhìn. Hiện tại cô chỉ là đang nhớ anh vô cùng.
Nhân lúc Lôi Báo ra ngoài quên khóa cửa Tiểu Lạc đã lén ra ngoài. Vội vàng đi ra mà không hề biết địa hình nơi này. Xung quanh tứ phía đều là những thông cao to, hơn lá thông rụng nhiều đường đi đều trơn trượt. Tiểu Lạc không cẩn thận mà bị ngã mấy lần khiến chân tay bị trầy xước không hề nhẹ. Rất nhanh cô đã bị hắn tóm gọn lại, hắn vác cô về không thương tiếc mặc cho cô la hét đến thậm tệ
"Đồ khốn kiếp. Thả tôi xuống, anh nghĩ anh nhốt tôi lại thì tôi sẽ yêu anh lại sao. Xin lỗi, nhưng tôi phải nói với anh .... Tôi hết yêu anh lâu rồi"
"Để có được em tôi ngại nhốt em cả đời. Trái tim em rung động một lần thì chắc chắn sẽ có lần hai, tôi không ngại chờ"
Xong lúc ấy, phía sau vang lên một giọng nói quen thuộc "Bỏ vợ tôi xuống"
....
Ngày chủ nhật buồn chán của một công nhân.. 😫
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT