.Trời đã về khuya, con phố vắng lặng hẳn ra. Từng đợt sương mù phả xuống luôn khiến người ta có cảm giác lành lạnh. Từ khi ra khỏi quán cà phê đó Dục Hạ Miên thất tình nảy sinh ý định đi uống rượu. Địa điểm là quán nhỏ ven đường của Chú Ba
"Chú Ba cho bọn cháu một chai rượu trắng, một đĩa hạt dưa. À còn một đĩa xoài nữa" Tiểu Lạc ngồi xuống ghế gọi vọng ra.
"Được chờ ta một lát" người đàn ông trung niên nhìn bọn họ cười cười rồi bưng ra các món còn kèm theo một đĩa đậu phộng.
"Sao hai đứa thất tình à. Lâu lắm mới ra đây ta tưởng hai đứa quên ta lâu rồi" Chú Ba ngồi xuống ghế cùng bàn, tiện rót rượu ra chén
Tiểu Lạc nhanh tay giành lấy rót ra ba chén rồi để cho trước mặt từng người "Chú Ba hai đứa cháu làm sao quên chú được. Ngay cả vị rượu thế nào cháu còn nhớ cơ mà. Hì"
Dục Hạ Miên nhấc chén lên " Chú Ba uống với bọn cháu đi. Mấy khi bọn cháu thất tình. Haha"
Cũng chẳng biết bao lâu nhìn chén rượu từng đợt cạn rồi lại đầy. Chú Ba đi dọn dẹp để thu đồ đạc để đóng cửa. Chú nhắc hai đứa đi về, nhưng vẫn cứng đầu cứng cổ ở lại.
"Tiểu Lạc cậu uống đi. Ợ " Dục Hạ Miên rót ra chén không quên ợ một cái.
Mặt Tiểu Lạc đã ửng đỏ từ lâu, cô cô vỗ vỗ cái mặt nóng ran cố uống cạn chén rượu mà Hạ Miên rót ra.
"Hạ Miên cậu cũng uống đi. Yên tâm đi lát nữa sẽ có người đưa về" Tiểu Lạc nhấc chén đưa đến miệng Hạ Miên. Khi để cô ấy uống xong mới đặt chén xuống bàn tiếp tục rót vào.
"Còn có người đón về à. Cậu thật sướng nha. Vậy thì uống đi uống tiếp đi, như thế mới giống bộ dạng thất tình ha.. ha" Dục Hạ Miên tiếp tục uống.
"Sung sướng gì chứ. Bây giờ chỉ có bọn xinh đẹp mông to ngực nở mới được gọi là sung sướng. Chúng ta thân phận thấp hèn thì làm gì có cái gọi là sung sướng. Lát sang đường bên kia bắt taxi về được rồi" Tiểu Lạc ngậm ngùi đầy triết lý.
Chú Ba bên kia chỉ biết lắc đầu.
"Chị dâu, Hạ Miên hai người đi uống rượu mà không gọi tôi. Mảnh thật đấy" giọng của một người nào đó vang ra từ sau lưng Tiểu Lạc. Là Cao Tư Nam hắn vừa lái xe qua đây liền thấy hai bóng dáng quen quen. Hắn bước vào ngồi xuống, tay với chén rượu của Hạ Miên chuẩn bị đưa lên miệng uống thì giọng nói của Tiểu Lạc phát ra khiến hắn khựng lại.
"Anh không phải ở Trấn Tự sao. Chúng tôi sao nỡ làm phiền. À phải rồi hai cô gái xinh đẹp của anh đâu"
Cao Tư Nam nghe xong uống cạn chén kia rồi lại rót tiếp. Lúc ngẩng đầu chạm phải ánh mắt của Dục Hạ Miên hắn mới thôi uống. Ánh mắt này chứa đầy sự ghen ghét lẫn ghen tuông.
Nhìn Dục Hạ Miên một lúc Cao Tư Nam mới lên tiếng ngữ điệu hơi khó nghe "Đó không phải là tôi. Mà là bố tôi, mọi người luôn thấy tôi là liền nghĩ đến một thằng trăng hoa. Tôi cũng đâu muốn làm vậy, chỉ là tôi muốn thử cảm giác như thế nào mà bố tôi lúc nào cũng như thế"
Mọi chuyện bây giờ mới vỡ lẽ, suy đoán của Dục Hạ Miên quả không sai, bóng lưng đó kì thực giống hắn nhưng nhìn kĩ sẽ nhận ra. Có lẽ trong lòng cô ấy bây giờ đang rất nhẹ nhõm.
Ba người uống đến tận mười giờ hơn mới về khách sạn. Sau khi đưa Tiểu Lạc vào phòng, Cao Tư Nam thấy sắc mặt chị dâu vốn không tốt nên không để Dục Hạ Miên ngủ cùng. Lúc dìu Dục Hạ Miên ra hắn nhắc nhở cô
"Chị dâu. Tôi sẽ đưa Hạ Miên sang phòng bên cạnh. Nếu có gì không ổn hãy gọi cho tôi. Tôi ở phòng bên trên"
Cao Tư Nam ôm Dục Hạ Miên vào một căn phòng khác. Lúc đặt cô ấy trên giường, hắn chuẩn bị rời đi thì nghe thấy cô ấy lẩm bẩm " Cao Tư Nam anh là đồ lăng nhăng đồ bại hoại" hắn khẽ cười bước một bước lại nghe thấy " Rõ ràng như thế mà tại sao tôi còn thích anh chứ. Tôi đúng là đồ ngu mà, phải rồi tôi thật ngu ngốc. Loại người như tôi làm gì đáng để anh để ý chứ"
Dục Hạ Miên nói xong mắt he hé mở rồi lao thẳng vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Mãi lúc sau nôn hết ra liền cảm thấy dễ chịu nhưng cả người bủn rủn không có sức lực. Súc miệng xong rồi ngồi bệt xuống nền nhà tắm, mắt chợt trợn to lên vì nghĩ lại câu nói ban nãy. Mặc dù say bèm nhèm nhưng vẫn nhận thức được những gì mình nói ra.
Lát sau không thấy Dục Hạ Miên ra Cao Tư Nam liền chạy vào nhà vệ sinh thấy người hốc hác ngồi đó. Hắn bế Hạ Miên lên tiến vào giường, tuy nhiên lúc đến giường Hạ Miên có giãy dụa nên cả hai ngã nhào xuống giường. Hạ Miên ở dưới hắn ở trên, đúng là tư thế ám muội. Cao Tư Nam ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt ấy, một lúc sau Dục Hạ Miên đưa tay chạm vào ngực hắn đẩy hắn ra nhưng không đủ sức. Đã thế hành động vừa rồi giống như khêu gợi hắn, mà đây là lần đầu hắn thấy dục vọng bùng phát mạnh mẽ đến như thế.
Cao Tư Nam cúi xuống hôn lên môi Hạ Miên. Mà Hạ Miên ở phía chỉ biết đón nhận mà không thể phản kháng, nhận thức cho biết "hắn nặng chết mất a~"
Hôn thật lâu và cũng thật sâu, đôi tay hắn di chuyển xuống phía dưới khẽ cởi từng nút sơ mi ra rồi đến quần jeans. Dưới ánh đèn mờ nhạt lộ ra một thân hình với bộ nội y vô cùng cuốn hút. Giây phút thân thể trần truồng ấy, Dục Hạ Miên như được giải rượu. Xong đưa hai tay che ngực, uất ức nói
"Cao Tư Nam nếu đã không thích tôi thì xin anh đừng lấy thứ quý giá nhất của tôi"
Cao Tư Nam nhìn không rời mắt "Một khi đã xác định người phụ nữ của đời mình. Thứ tôi muốn lấy chính là thứ quý giá nhất. Hạ Miên tôi đã xác định"
....
Nghĩ kiểu gì mình lại cho bọn này thành một cặp được nhỉ... Hại não quá!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT