Trong khoan VIP của máy bay Hàn Nhất Thiên đã ngủ say, vì thời gian khác nhau nên lúc ở trên máy bay hắn tranh thủ ngủ một tí để lấy sức.

Vừa bước xuống sân bay đã có hàng loạt những người bận vest đen đứng đợi, một số người xách hành lý, rồi dẹp đường... ( fame ư? Swag quá rồi anh ưi..! * há há * _ ad said).

Hàn Nhất Thiên không đến khách sạn liền mà một mạch tới IT( tên công ty IT viết tắt của Information Technology)

<<<<<~~~~~~ mong các bạn ủng hộ mình ~~~~~~>>>>

" à mà cậu với bạch mã hoàng tử kia sao rồi? "

" bạch mã hoàng tử?"

" Thì là Hàn thiếu gia của Hàn thị đó. Mà mình còn nghe nói lúc trước anh ta thích cậu mà phải không? "

" Đó là chuyện của lúc trước rồi. Mình cũng không muốn nhắc đến chuyện lúc trước. "

Lạc Hy nghe Tử Vy nói vậy cũng hiểu được đôi chút nên không hỏi nữa, nói vài câu rồi cũng đi ngủ." Ừm, thôi cậu ngủ đi. Ngủ ngon, bye "

Tử Vy không đáp lại mà ngước nhìn ra cửa sổ, ngoài trời mưa rất lớn... Làm cô nhớ lại cảnh tượng của cô và mẹ mình lúc trước, hôm ấy trời cũng mưa như vậy thế mà ba cô_ Tống Thiên Thành lại đuổi hai người họ ra khỏi nhà không một chút thương xót. Ngay lúc ấy khiến trái tim Tử Vy chết lặng đối với đàn ông.

Tử Vy ngồi đến khi nào ngủ cũng không hay, cô đã mơ thấy một người khiến cô cảm thấy ấm áp và bình yên đến lạ. Nhưng khi nhìn thấy mặt mũi người đó lại khiến cô tỉnh giấc vừa lúc ấy cũng đã sáu giờ sáng.

Vừa đi vào nhà vệ sinh cô vừa vả vào mặt mình, lẫm bẩm " không được, không thể nào... Tỉnh đi Tống Tử Vy.. "

" Sáng sớm mà cậu đã nói mớ gì thế " Lạc Hy bước vào đột ngột làm Tử Vy giật cả mình như thể gặp ma.

" À không gì. " Tử Vy đáp lẹ, rồi chùn đi ra chỗ khác.

<<<~~~~~~ Tôi là kẻ lười ~~~~~>>>

" Công việc thế nào rồi? "

" Mọi chuyện đã được Thiếu gia giải quyết ổn thỏa cả rồi, ngài cứ yên tâm. Khoảng hết tuần này Thiếu gia sẽ trở về. "

" Hảo hảo. Tiểu tử này quả là làm ta tự hào mà * ha ha ha * " định cúp máy nhưng Hàn Lâm_ ba Hàn Nhất Thiên " Nhớ chăm sóc tốt cho Thiếu gia "

" Vâng thưa ông chủ"

Hàn Nhất Thiên liếc nhìn trợ lý Trương một cái rồi tiếp tục xem tập tài liệu trên tay, nhếch miệng lười biếng hỏi " Là ba tôi sao? "

" Vâng ạ. Thiếu gia muốn dùng gì không? Tôi sẽ kêu người chuẩn bị một ít cho cậu. "

" không cần đâu. " vẫn là cái ngữ khí ấy dứt khoát, rõ ràng ra dáng của một kẻ chỉ huy.

<<<~~~~ Hôm nay tới đây nhé! Mọi người đọc truyện vui vẻ và nhớ ủng hộ ad. Đa tạ! ~~~~>>>

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play