Buổi tối về đến nhà, Duẫn Hạo thấy Thái Nghiên ngồi một mình trong phòng khách xem ti vi.

“Duẫn Hạo, con về rồi à.”

“Nhạc mẫu, Tại Trung đâu, em ấy còn đang giận con sao?”

“Ai, xem ra Tại Trung bị chúng ta chiều hư rồi, mẹ nói gì nó cũng không chịu nghe, nó còn nói ngày mai nó sẽ về trường học báo danh đấy.” Thái Nghiên ngao ngán lắc đầu.

“Con không đồng ý, con không muốn cho em ấy về trường học.” Duẫn Hạo vẫn kiên quyết như cũ.

“Vậy con vào phòng mà khuyên nó đi, nhớ kỹ, đừng chọc giận nó.”

“Mẹ, không phải mẹ không cho con vào phòng sao?”

“Lúc này là tình huống đặc biệt, khuyên Tại Trung không được thì con cũng đừng đi ra.”

“Tuân mệnh.” Duẫn Hạo gật đầu.

Kích động chạy lên lầu hai, mở cửa phòng, Duẫn Hạo thò đầu vào trong phòng, thấy Tại Trung đang ôm thú nhồi bông ngồi ở trên giường.

“Bảo bối, vợ yêu ơi.” Trước khiến cho Tại Trung chú ý.

“Anh làm gì mà giống như ăn trộm vậy, còn không mau đi vào, đóng cửa lại.”

Nhận được chỉ lệnh của lão bà đại nhân, Duẫn Hạo nhanh chóng lẻn đến bên giường, hai vợ chồng đều dùng một loại ánh mắt quỷ dị nhìn đối phương, sau đó trên mặt hai người đều hiện lên nụ cười giảo hoạt.

“Yeah!” Duẫn Hạo lẫn Tại Trung đều hoan hô đánh tay ăn mừng.

“Duẫn Hạo, anh đúng là thông minh nga, có thể nghĩ ra cách giả bộ cãi nhau để cho mẹ nhả ra.”

Duẫn Hạo ôm Tại Trung vào trong lòng, đắc ý cười: “Anh là ai chứ! Vợ yêu, rốt cục chúng ta cũng trở lại thế giới của riêng hai người chúng ta rồi, thật tốt quá.”

Tại Trung tựa vào ngực Duẫn Hạo, tay vuốt ve lưng hắn,“Duẫn Hạo, mẹ không nghi ngờ gì cả à?”

“Yên tâm, mẹ không có nghi ngờ gì cả, là mẹ bảo anh vào phòng khuyên cưng á, mẹ còn nói không khuyên được cưng thì cũng đừng đi ra.”

“Hì hì, vậy anh cũng đừng đi ra ngoài, bởi vì anh khuyên em không được ha.” Tại Trung hưng phấn cọ cọ trong lòng Duẫn Hạo.

“Anh cầu còn không được, đừng lộn xộn, yên cho anh ôm một cái.” Duẫn Hạo giữ chặt thân thể nhỏ bé không an phận trong lòng.

“Không chịu, người ta muốn hôn cơ.” Tại Trung chu chu cái miệng nhỏ nhắn tiến đến trước mặt Duẫn Hạo.

Trời ạ! Chó sói họ Trịnh làm sao chịu được sự mê hoặc lớn thế này, dê con nho nhỏ chủ động dâng đến miệng mà không ăn thì không phải là sói. Duẫn Hạo nhanh chóng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn kia, mạnh mẽ ngậm lấy hai cánh hoa phấn nộn, tinh tế mút vào. Dần dần, Duẫn Hạo không thể thỏa mãn chút đụng chạm đó, hắn vươn đầu lưỡi, khai mở đôi môi của Tại Trung, tinh tế liếm khắp hàm răng, sau đó ôm lấy đầu lưỡi mềm mại, dẫn dắt nó cùng mình khiêu vũ.

Hai tay Tại Trung vòng qua cổ Duẫn Hạo, nhắm mắt lại hưởng thụ nụ hôn nồng nhiệt, thân thể dần dần vô lực, cho đến khi hoàn toàn bị Duẫn Hạo đè xuống giường.

Lúc này, đột nhiên Duẫn Hạo buông môi Tại Trung ra. Cảm thấy độ ấm trên bờ môi đột nhiên tiêu thất, Tại Trung mở to mắt mờ mịt nhìn Duẫn Hạo.

Không thể tiếp tục nữa, nếu không Tại Trung lẫn cục cưng sẽ bị thương, Duẫn Hạo chuẩn bị chạy vào phòng tắm xối nước lạnh.

Vừa định xuống giường, cánh tay Duẫn Hạo bị Tại Trung kéo lại.

Duẫn Hạo hoang mang nhìn Tại Trung. “Duẫn Hạo, em được mà, chỉ cần anh nhẹ chút.” Mặt Tại Trung đỏ bừng, cúi gằm mặt.

Một động tác đơn giản, một câu nói ngắn gọn khiến cho Duẫn Hạo hoàn toàn mất đi khả năng tự kiềm chế.

Không chút do dự, Duẫn Hạo nhanh chóng cởi tây trang cùng áo sơmi, đè lên trên người Tại Trung. Trên người Tại Trung chỉ mặc một chiếc áo ngủ, cho nên dễ dàng bị Duẫn Hạo lột sạch sẽ.

Duẫn Hạo đánh giá một chút vợ yêu bảo bối nhà hắn, dục hỏa cũng hừng hực bốc cháy lên. “Vợ yêu, em thật là đẹp.”

“Anh nhanh lên đi.” Thấy Duẫn Hạo chậm chạp không làm gì cả, Tại Trung bất mãn vặn vẹo cái eo thon nhỏ.

“Tiểu yêu tinh, lát nữa đừng bắt anh dừng nhé.”

Duẫn Hạo bắt đầu nhấm nháp làn da ngọt ngào, đôi tay cũng không nhàn rỗi, vuốt ve thân thể mềm mại của Tại Trung.

Lưỡi Duẫn Hạo lưu luyến dừng lại bên ngực, nhẹ nhàng ngậm lấy một hạt đậu hồng nhạt mút vào.

Thân thể Tại Trung trở nên dị thường mẫn cảm, từng cái đụng chạm nhẹ nhàng có thể kích khởi tiếng rên rỉ mất hồn của Tại Trung.

“Duẫn hạo, a…… a, ừ ân……”.

Nghe thấy tiếng rên rỉ của Tại Trung, thậm chí cậu còn thoáng ưỡn ngực khẩn cầu Duẫn Hạo âu yếm, Duẫn Hạo cảm thấy mình bị bức điên rồi, hắn thật muốn lập tức tiến vào cái hang mềm mại ấm áp kia, sau đó hung hăng trừu tống.

Nhưng mà dưới thân hắn bây giờ lại là người mà hắn yêu nhất a, hắn sao có thể làm như vậy.

Duẫn Hạo vừa trấn an dục vọng của Tại Trung, vừa tách hai chân Tại Trung ra đặt lên trên vai mình.

“Duẫn Hạp, tiến vào, mau vào.”

“Bảo bối, đừng nóng vội, anh không muốn làm cưng bị thương.” Nói xong, Duẫn Hạo nhẹ đưa một ngón tay vài huyệt khẩu hồng nhạt, Tại Trung bất giác nhíu mày, Duẫn Hạo thấy thế, vội hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cậu an ủi.

“Bảo bối, anh thêm một ngón nữa nhé.” Duẫn Hạo khàn khàn hỏi.

“Ừm.” Lại một ngón tay tiến nhập vào tiểu huyệt, Tại Trung kêu lên một tiếng, vừa nức nở lại vừa thích thú.

Sau một lúc kiên nhẫn khai phá, Duẫn Hạo rút ngón tay ra, nhìn chăm chú thân thể dưới thân bị mình khai khẩn thành dáng vẻ mê người, hắn không thể đợi thêm nữa, Duẫn Hạo đem dục vọng đã sớm căng cứng của mình đặt trước huyệt khẩu của Tại Trung.

“Bảo bối, anh muốn vào.”

Duẫn Hạo động thân đem dục vọng đẩy mạnh vào trong.

“A!” Tại Trung la lên một tiếng, không phải bởi vì đau đớn, mà là hạ thân đột nhiên bị lấp đầy, hảo trướng.

“Vợ yêu, cưng có sao không?” Duẫn Hạo để yên trong thân thể Tại Trung mà không lập tức chuyển động.

“Không, hoàn hảo.” Tại Trung nở nụ cười ngọt ngào.

“Tiểu yêu tinh, thật sự là không biết sống chết.” Duẫn Hạo bắt đầu chuyển động. Trong phòng vang lên những tiếng động cực kỳ *** mỹ.

“Ừ ân…… A……” Tại Trung có thể cảm giác được tốc độ của Duẫn Hạo càng lúc càng nhanh, còn mình thì dường như vô lực, chỉ có thể bị động phối hợp. Dục vọng trong cơ thể hung hăng đâm vào điểm mẫn cảm của cậu, Tại Trung cảm thấy chính mình sắp không chịu được, “Duẫn Hạo, đừng nhanh như vậy, chậm một chút đi.”

“Bảo bối, như vậy không được sao? Vừa rồi tiểu dã miêu dụ dỗ anh là ai a?” Động tác trừu sáp như trước không có ngừng lại, dục vọng ứ đọng nhiều ngày giờ này khắc này toàn bộ bạo phát ra, Duẫn Hạo chỉ muốn xỏ xuyên qua Tại Trung, chỉ muốn hung hăng giữ lấy cậu.

“Em nào có.” Tại Trung đỏ bừng mặt, nhưng vẫn như cũ đong đưa vòng eo phối hợp động tác của Duẫn Hạo.

“Được, cưng không có, là anh không kháng cự lại được sự mê hoặc của cưng, như vậy có thể đi?” Duẫn Hạo sủng ái nói.

Duẫn Hạo cuối cùng dùng sức đâm mạnh, Tại Trung gắt gao ôm lấy Duẫn Hạo, hai người song song đạt tới cao trào.

Duẫn Hạo ôm lấy Tại Trung không còn chút khí lực nào, vuốt ve tấm lưng mềm mại xinh đẹp,“Vợ yêu, có cảm thấy không thoải mái không?”

“Hoàn hảo, chỉ là mồ hôi nhiều quá không thoải mái, ôm em đi tắm đi.”

“Tuân mệnh, vợ yêu.”

Sau khi tắm rửa xong, hai người ôm nhau ngủ thẳng trên giường. Tại Trung giống con mèo nhỏ chui vào trong lòng Duẫn Hạo, còn Duẫn Hạo không ngừng hôn nhẹ lên tóc Tại Trung.

“Duẫn Hạo, thật sự em phải tạm nghỉ học sao?”

“Vợ yêu à, vấn đề này tối hôm qua không phải chúng ta đã thỏa thuận rồi sao?”

Tại Trung nhăn mặt than thở : “Nhưng mà muốn em cả ngày ở trong nhà, nhàm chán lắm a.”

“Vợ yêu, nghe lời đi. Anh sẽ tận lực dành nhiều thời gian cho cưng lẫn cục cưng nhỏ, cưng đó, vẫn có thể thường xuyên ra ngoài chơi gặp bạn bè mà.”

“Hứ, bạn của em đều bề bộn nhiều việc, chỉ có mình em là đứa rảnh rỗi thôi mà.”

“Ai nói nha? Chẳng phải cưng đang làm một chuyện phi thường vĩ đại sao.”

“Chỉ có anh mới nói vậy thôi à.”

“Trong mắt anh cưng là hoàn mỹ nhất.”

“Xí, buồn nôn quá! Duẫn Hạo, trước mặt mẹ chúng ta vẫn phải làm bộ cãi nhau sao?”

“Cứ tạm giả vờ vài ngày đi, nếu chúng ta lập tức hòa hảo, nói không chừng anh lập tức sẽ bị đuổi ra khỏi phòng.”

“Em không muốn anh đi.” Nói xong Tại Trung càng thêm ôm chặt Duẫn Hạo.

“Anh cũng luyến tiếc rời khỏi cưng a, một ngày cũng không được. Cho nên chúng ta vẫn là tạm thời làm bộ đi, hơn nữa cố gắng ra vẻ là cưng cố tình gây sự, biết không?”

Tại Trung nhu thuận cười: “Người ta hiểu rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play