Edit: Diệp Lưu Nhiên

Trong vùng đất Thần Di, đủ mọi đánh nhau đan chéo, không ai có thể chỉ lo thân mình.

Những ảo ảnh thú triều đã không còn xuất hiện. Người trong trận chiến không ai chú ý tới toàn bộ vùng đất Thần Di, thậm chí toàn bộ không gian đều run rẩy. Bầu trời màu lam cũng xuất hiện vết rách chằng chịt.

Phanh phanh!

Nổ mạnh, hai bóng người nhanh chóng tách ra.

Một người chỉ lui một trượng, mà một người thì lui mấy trăm trượng.

Hỗn chiến xung quanh, dường như không ảnh hưởng đến hai người.

Lam Cương đứng chắp tay, lạnh lùng nhìn Thẩm Bích Thành bị hắn đánh lùi cho mấy trăm trượng. Toàn thân người sau đã tẩm máu tươi, bờ môi mím chặt, nhưng ngũ quan cương nghị vẫn lộ ra khí thế kiên cường như cũ.

"Năm năm, sự tiến bộ của ngươi đúng là khiến người khác kinh ngạc." Lam Cương lạnh nhạt nói.


Thực tế, trong lòng hắn như sóng lớn quay cuồng.

Năm năm trước thực lực Thẩm Bích Thành thế nào, hắn rất rõ. Nhưng hắn (Thẩm Bích Thành) chỉ dùng năm năm, đã có thể bay vọt như thế. Không chỉ có thể đấu với hắn (Lam Cương) trên trăm chiêu, mà còn có thể để lại vết thương trên người hắn.

Ở vị trí kẽ ngón tay phải bị Lam Cương chắp sau lưng, có một vết đao hướng vào lòng bàn tay. Dưới tác dụng linh lực của Lam Cương, miệng vết thương đã cầm máu, biến thành dấu vết hồng nhạt.

Cường giả Linh Động Kỳ, sự khống chế về thân thể vượt xa cường giả Tử cảnh.

Cho nên từ góc độ nào đó mà nói, nếu cường giả Linh Động Kỳ không thể trực tiếp mất mạng, thì rất khó chết.

Giống như bây giờ, Thẩm Bích Thành hao hết tâm lực mới lưu được một vết đao vào bàn tay Lam Cương, nhưng lại bị chữa trị dễ dàng.


Nhưng sự chữa trị này khác với năng lực tự lành của Mộ Khinh Ca và nhóm Long Nha Vệ.

Mộ Khinh Ca và nhóm Long Nha Vệ là bởi vì dược cải tạo gien khiến thân thể khi bị thương hoặc do người ngoài đả thương, tế bào tự động phân liệt tiến hành sự trao đổi chất để chữa trị. Mà cường giả Linh Động Kỳ thì dựa vào linh lực tẩm bổ, tiêu hao linh lực tồn trữ của họ để chữa trị.

Cho nên, nếu muốn gϊếŧ chết cường giả Linh Động Kỳ, còn có một biện pháp là không ngừng khiến hắn bị thương, tiêu hao linh lực. Chờ linh lực hắn khô kiệt, sẽ là một kích chí mạng.

Chẳng qua, đây là chiến thuật lý thuyết, căn bản vô dụng ở thực chiến.

Đừng nói đến linh lực tồn trữ giữa cường giả Linh Động Kỳ và cường giả Tử cảnh khác nhau, chỉ riêng nói đến việc có thể đả thương cường giả Linh Động Kỳ hay không cũng là một vấn đề.


Nếu nói linh lực tồn trữ của cường giả Linh Động Kỳ là một hồ nước, vậy linh lực cường giả Tử cảnh chỉ có thể là một vạc nước. Linh Động Kỳ là một đường ranh giới, sự khác biệt giữa bảy cảnh giới phía dưới Tử cảnh có thể được bù đắp bằng công cụ phụ trợ khác. Nhưng sự chênh lệch giữa Linh Động Kỳ và Tử cảnh, chính là chân chính chênh lệch cảnh giới.

Đối với người thường, Tử cảnh chính là thần.

Nhưng đối với Tử cảnh, trước mặt nhóm lão quái Linh Động Kỳ, bọn họ chỉ là con kiến.

Đạo lý này, khiến bọn người Thẩm Bích Thành, Mộ Khinh Ca trong lúc chiến càng ngày càng hiểu.

"Tiểu tử Thẩm gia, lão phu tiếc ngươi là nhân tài. Ngươi thật sự muốn chấp mê bất ngộ, tiếp tục chịu chết ở nơi này sao?" Lam Cương cảnh cáo Thẩm Bích Thành.

Nhưng đồng thời khi hắn nói chuyện, bàn tay chắp sau lưng đã tụ thành quả cầu linh lực. Như đang chờ đợi Thẩm Bích Thành do dự hoặc lơi lỏng, chuẩn bị đánh lén.
Lúc cường giả giao đấu, cư nhiên còn nghĩ cách đánh lén để thắng. Điều này có lẽ không thể tách rời khỏi sự giáo dưỡng của Lam gia.

Đáng tiếc, Thẩm Bích Thành vẫn bất động.

Dù bây giờ hắn không hơn gì, nhưng không do dự bởi lời nói của Lam Cương.

Hắn chỉ cầm lên Thanh Long Khiếu Nguyệt Đao lần nữa. Hét lớn một tiếng, lần thứ hai nhằm về phía Lam Cương. Ánh mắt Lam Cương ngưng lại, phiếm ra một tia âm ngoan, thầm nghĩ: 'Tìm chết!'

Lập tức, quả cầu linh lực đã hình thành ở lòng bàn tay hắn bỗng ném ra, đánh tới ngực Thẩm Bích Thành!

Lúc này, Thẩm Bích Thành đã cách thật sự gần, quả cầu đột nhiên xuất hiện khiến mắt hắn phút chốc phóng đại. Hai mắt hắn trừng lớn, tại nửa đường quay ngược trở lại, thay đổi quỹ đạo tránh né quả cầu.

Vừa xoay chuyển, cơ bắp eo bụng hắn đều gồng lên, phát ra thanh âm 'rắc rắc' từ trong xương.
Khi hắn lấy một góc độ quỷ dị tránh khỏi công kích của quả cầu, phía sau truyền đến tiếng vang lớn, phảng phất bầu trời bị đánh vỡ.

"Hèn hạ!" Thẩm Bích Thành không quay đầu nhìn xem ,mà gắt gao nhìn chằm chằm Lam Cương. Tiếng nổ lớn kia, nếu như hắn bị nện vào, chỉ sợ sẽ lập tức thịt nát xương tan.

Lam Cương cười âm hiểm, không hề xấu hổ vì hành vi của mình.

Tầm mắt đụng nhau, hai người lại lao vào đánh.

Cách bọn họ không xa, Khương Ly cùng với một vị cường giả Linh Động Kỳ khác đánh đến khó hòa. Bởi vì có năng lực triệu hoán huyết mạch, cảnh giới của Khương Ly đã tăng lên Linh Động Kỳ sơ giai. Cho nên khi đánh tới đối thủ cùng cấp, nàng không bị chật vật như Thẩm Bích Thành.

Nhưng đối thủ của nàng là cường giả Linh Động Kỳ trung giai. Khương Ly làm mọi cách cũng chỉ có thể kiềm chế hắn, mà không thể tiêu diệt hoàn toàn.
Trong lúc đánh nhau, dư quang khóe mắt Khương Ly đảo qua vòng chiến của Mộ Khinh Ca. Một mình Mộ Khinh Ca đấu với hai lão quái Linh Động Kỳ, bây giờ thế nào căn bản không thấy rõ. Nhưng không khó tưởng tượng, lấy thực lực hiện tại của Mộ Khinh Ca, dù nàng có thiên phú nghịch thiên đi nữa cũng rất khó kiên trì.

Huống chi bên cạnh còn có hai lão quái Linh Động Kỳ khác chờ trận. Không chỉ thế, bốn người Hắc Mộc, Lâu Huyền Thiết, Lam Phi Nguyệt, Thái Sử Cao cũng ngồi chờ Mộ Khinh Ca chết.

'Nên làm gì bây giờ?'

Đại não Khương Ly nhanh chóng vận chuyển, tự hỏi phương pháp giải quyết.

Đột nhiên, một phương pháp có thể giảm bớt khốn cảnh hiện tại nhảy vào đầu Khương Ly.

Đôi mắt màu vàng nổi lên ánh sáng bắt mắt, trong con ngươi lộ ra một cỗ quyết liệt.

Đuôi rắn thật dài mãnh liệt quét qua, cuốn lấy eo đối thủ ném hắn lên, kéo xa khoảng cách. Khương Ly nhân cơ hội giơ tay vươn tới ngực mình, đầu ngón tay sắc bén trực tiếp xuyên qua y phục, máu chậm rãi chảy ra.
Khương Ly hung hăng xé ra, một mảnh lân phiến năm màu rút ra từ cơ thể.

Rồng có nghịch lân, rắn là chi thứ của rồng, cũng có nghịch lân! Huống chi, huyết mạch trong cơ thể Khương Ly đến từ thần thú Tu Xà viễn cổ!

Vảy bị rút ra, sắc mặt Khương Ly lập tức trắng đi, mồ hôi lạnh đầm đìa. Nàng cắn răng, tay dính máu vung tới hướng Mộ Khinh Ca.

Vảy năm màu bay lên không trung, gặp gió thì dài ra, hóa thành một đứa bé có gương mặt lớn.

Sau đó vô số vảy phân hóa, xoay tròn bay tới các quỹ đạo khác nhau.

Nhưng mục tiêu công kích đều nhất trí, chính là hai vị lão quái Linh Động Kỳ cuốn lấy Mộ Khinh Ca, thuận tiện chiếu cố mấy kẻ xem diễn bên ngoài.

Đột nhiên bị tập kích, khiến thần sắc hai người Lam Phi Nguyệt và Thái Sử Cao biến đổi, nhanh chóng tránh phía sau Hắc Mộc và Lâu Huyền Thiết.
Mà hai lão quái Linh Động Kỳ chờ trận, ánh mắt mãnh liệt, đưa tay chống cự. Tay áo to rộng tung ngang dọc quét, ngăn trở những miếng vảy tập kích đó.

Những miếng vảy đó cực kỳ sắc bén, dù bị chắn về nhưng vẫn bị cắt rách y phục.

Hai lão quái Linh Động Kỳ giao chiến với Mộ Khinh Ca, mang tâm thái mèo vờn chuột với Mộ Khinh Ca. Bọn chúng là mèo, Mộ Khinh Ca dĩ nhiên là con chuột bị bọn chúng đùa bỡn trong tay.

Lại không ngờ, trong quá trình bọn chúng trêu chọc, cư nhiên có vô số vảy đánh úp tới, đánh đến bọn chúng phải vội chống đỡ.

Giờ phút này, cái đuôi của Khương Ly đã bị lão quái Linh Động Kỳ kẹp về, bắt đầu phản kích mãnh liệt.

Khương Ly chỉ có thể chuyên tâm ứng đối, không dám phân tâm.

Đột nhiên vảy tới, khiến Mộ Khinh Ca cũng sửng sốt, nhưng nàng lại ngửi được hơi thở của Khương Ly từ đống vảy đó.
Thừa dịp hai lão quái vây công mình bị đống vảy dây dưa không rảnh phân thân, nàng nắm cơ hội cầm Linh Lung Thương lên. Dùng Nhất Diễm Thương, đâm thẳng tới yết hầu một người trong đó.

Tầm mắt kẻ nọ vừa vặn bị lân phiến ngăn trở, tay chân còn đang mải ứng phó vảy khác công kích.

Thân ảnh Mộ Khinh Ca rất nhanh, ra tay nhanh chuẩn, tập trung tất cả lực lượng vào mũi thương. Khiến mũi thương càng sắc bén, nháy mắt đâm tới trước mặt lão quái Linh Động Kỳ.

Một lão quái Linh Động Kỳ phụ trách rà trận, phất tay chắn rớt một miếng vảy. Vừa nâng mắt lên, đã thấy cảnh này.

Lập tức hô to: "Cẩn thận!"

Những lời này nhắc nhở lão quái bị Mộ Khinh Ca đánh lén, nhưng Linh Lung Thương của Mộ Khinh Ca đã tiếp xúc tới da hắn rồi.

Lão quái Linh Động Kỳ kia lập tức hét lớn. Một cỗ lực lượng nhanh chóng ngưng kết lên da, hình thành áo giáp trong suốt muốn ngăn chặn một kích của Mộ Khinh Ca.
Đáng tiếc, hắn xem nhẹ Mộ Khinh Ca lấy mạng tàn nhẫn ngoan tuyệt, cũng xem nhẹ Linh Lung Thương sắc bén.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play