Edit: Diệp Lưu Nhiên

Mộ Khinh Ca nhanh chóng quét một vòng, phát hiện người ở tầng thứ tư càng ít hơn tầng thứ ba. Hình như chỉ có nàng và Thương Tử Tô.

Mà tầng cao hơn...

Mộ Khinh Ca ngẩng đầu nhìn lối vào tầng thứ năm. Trước nàng, toàn bộ phân viện Dược tháp chỉ có ba người là đan sư cao cấp. Hơn nữa hai người trong đó là lão sư.

Chỉ sợ hai tầng trên đã tích đầy bụi đi!

Trong lòng âm thầm phun tào (*), Mộ Khinh Ca không đi quấy rầy Thương Tử Tô. Mà đi tới một chỗ khác, tùy ý rút một quyển sách cổ lật xem.

(*) Phun tào hay còn gọi là thổ tào là một từ trong tiếng Trung Quốc, chỉ hành vi lập luận phản bác từ một lỗ hổng lập luận, ngữ nghĩa của người bị phản bác; thường mang ý nghĩa trêu chọc.

Tầng thứ ba và tầng thứ tư phần lớn đều là đan phương trung cấp. Còn có bản giới thiệu một số kỳ trân dị bảo, bao gồm sự khác biệt giữa Luyện đan sư ở các quốc không cùng đẳng cấp trong Lâm Xuyên giới.

Mộ Khinh Ca xem đến quên mình. Đứng tại chỗ, cơ hồ đọc qua hết thư tịch trên kệ sách xung quanh nàng một lần.

Tốc độ nàng đọc kinh người, quả thực khủng bố như cự kình nuốt biển.

Một mực xem tới khi hơi mỏi cổ. Nàng mới ngẩng đầu định hoạt động.

Chỉ là khi nàng ngẩng đầu, thấy Thương Tử Tô yên tĩnh đứng trước mặt mình như pho tượng.

"Thương sư tỷ?" Mộ Khinh Ca có chút kinh ngạc.

Thương Tử Tô hơi gật đầu, mở miệng nói: "Mộ sư đệ, ta có một việc muốn nhờ ngươi hỗ trợ."

Thanh âm Thương Tử Tô lạnh băng như gió tuyết, thanh lãnh mà thấu triệt. Lập tức đầu óc hơi hồ đồ vì đọc sách quá độ của Mộ Khinh Ca bị quét sạch.

"Thương sư tỷ không ngại trước tiên cứ nói ra xem sao." Mộ Khinh Ca nói.

Thương Tử Tô mấp máy môi, do dự một chút. Cuối cùng mới hạ quyết tâm nói: "Ta muốn nhờ ngươi giúp ta tìm một quyển đan phương trên tầng năm."

"Đan phương?" Mộ Khinh Ca chuyển mắt, hỏi: "Nếu ta nhớ không lầm, từ tầng năm trở lên đều là đan phương cao cấp đi."

"Không sai." Thương Tử Tô gật đầu, không che giấu: "Trong đan phương tầng năm có một đan phương được coi là đan dược cao cấp nhập môn. Dùng nó tới luyện chế đan dược, xem như là lối tắt tiến vào cảnh giới đan sư cao cấp. Luyện chế viên đan này không quá khó, có thể rõ ràng cảm nhận được cảm giác luyện chế đan dược cao cấp."

Thì ra là thế.

Mộ Khinh Ca hiểu ra.

Nhưng nàng vẫn nghi hoặc: "Đã có đan phương như vậy, vì sao Thương sư tỷ lại tới tìm ta? Mai sư huynh và tôn sư Lâu đại sư đều là đan sư cao cấp, bọn họ hẳn là biết đan phương này đi."

Thương Tử Tô lắc đầu nói: "Sư phụ tôn trọng thuận theo tự nhiên, không tán đồng việc chúng ta quá mức coi trọng đề cao cấp bậc. Hơn nữa người thường xuyên vân du không ở trong tháp, muốn hỏi người rất khó khăn. Mà Mai sư huynh phần lớn thời gian đều luyện đan. Một lần bế quan chính là hơn tháng, thậm chí nửa năm. Ta muốn nhờ huynh ấy hỗ trợ cũng..."

Nói xong lời cuối cùng, Thương Tử Tô lộ ra một tia cười khổ.

Sư huynh nàng là do một tay sư phụ nuôi lớn, rất nghe lời sư phụ. Nếu sư phụ không tán đồng việc bọn họ tìm lối tắt tiến giai, sư huynh làm sao sẽ hỗ trợ?

"Cho nên Thương sư tỷ chỉ có thể đặt hy vọng ở ta." Mộ Khinh Ca nói.

Thương Tử Tô cắn môi, vẻ mặt thanh lãnh an tĩnh: "Ta vốn không nên làm phiền ngươi. Nhưng ta dừng lại ở đan sư trung cấp quá lâu, rất cần tìm đột phá. Ngươi giúp ta một lần, bất kể phải trả giá gì ta đều nhận."

"Sư tỷ nói vậy, không sợ ta đưa ra yêu cầu khó khăn cho sư tỷ sao?" Mộ Khinh Ca câu môi, nghiền ngẫm nói.

Thương Tử Tô cười bình thản, uyển chuyển hào phóng: "Ta tin tưởng con người Mộ sư đệ. Nếu không ta cũng sẽ không mở miệng nhờ vả."

Mộ Khinh Ca cười nói: "Nếu sư tỷ tin tưởng ta như vậy, ta sẽ giúp. Cũng không cần thù lao gì cả, coi như là ta đền bù cho tỷ vì nhìn lén đan phương Quy Nguyên Trú Nhan đan đi."

Thương Tử Tô sửng sốt, kinh ngạc nói: "Ngươi đã đưa Quy Nguyên Trú Nhan đan cho ta xem như là bồi thường rồi. Lần này ta tìm ngươi hỗ trợ, sao có thể tính như vậy?" Nhắc đến Quy Nguyên Trú Nhan đan, Thương Tử Tô nhớ tới đan dược còn ở trong túi Càn Khôn của mình. Tuy Quy Nguyên Trú Nhan đan cũng là đan dược cao cấp, nhưng bởi vì tác dụng của nó nên đan phương vẫn nằm trong phạm vi đan sư trung cấp có thể xem.

Nếu đan phương nàng cần cũng được đặt ở tầng ba tầng bốn thì tốt rồi, nàng cũng không cần nhờ người hỗ trợ.

Nghĩ đến, nàng lắc đầu. Ánh mắt kiên quyết: "Nếu Mộ sư đệ không chịu đưa ra thù lao, vậy ta sẽ đi nhờ những người khác giúp."

Mộ Khinh Ca bật cười.

Nàng không ngờ Thương Tử Tô thanh lãnh cư nhiên có nguyên tắc như vậy.

Người ta ước gì được chiếm tiện nghi, nàng lại muốn phải tính toán rành mạch.

"Sư tỷ hà tất như thế? Đây cũng không phải chuyện khó gì." Mộ Khinh Ca khuyên nhủ.

Thương Tử Tô lại nghiêm túc nói: "Đối với sư đệ có lẽ chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức. Nhưng với ta, lại là đại ân." Dứt lời, nàng vậy mà xoay người định rời đi.

Người như vậy, Mộ Khinh Ca vẫn là ít thấy.

Nàng gọi Thương Tử Tô lại, hỏi: "Sư tỷ cảm thấy phải trả giá lớn gì. Không thì xem như hai người chúng ta làm giao dịch công bằng đi?"

Thương Tử Tô xoay người, rũ mắt suy nghĩ một lúc: "Ta có thể không ràng buộc giúp gia tộc Mộ sư đệ luyện đan ba năm, và đáp ứng thêm một yêu cầu. Yêu cầu này phải trong phạm vi ta nguyện ý."

Mộ Khinh Ca trầm mặc một chút, mới thở dài nói: "Thương sư tỷ báo giá quá cao, làm ta thấy hổ thẹn. Không bằng chúng ta thay đổi cách thương lượng khác."

Thương Tử Tô nâng mắt nhìn Mộ Khinh Ca, nghĩ rồi nói: "Mộ sư đệ mời nói."

Mộ Khinh Ca nói: "Ta có thể giúp sư tỷ lấy đan phương, không cần phải trả giá lớn gì. Chỉ cần lúc sư tỷ nhận được đan phương, trả lời mấy vấn đề của ta là được."

Thương Tử Tô nghiêm túc nhìn Mộ Khinh Ca một hồi, mới nói: "Mộ sư đệ là khinh thường ta sao? Được, ta đáp ứng ngươi. Nhưng lời hứa luyện đan ba năm cho gia tộc ngươi không thay đổi."

Mộ Khinh Ca bật cười.

Tính cách này của Thương Tử Tô ngược lại rất dễ chịu.

Một mỹ nữ có nguyên tắc, luôn sẽ được nhiều người tôn kính. Loại tôn kính này là bỏ qua ngoại hình của nàng.

"Được, mời sư tỷ nói ra tên đan. Ta sẽ lên tầng năm tìm." Mộ Khinh Ca nói.

Thương Tử Tô chậm rãi nói: "Tên đan dược này là Nguyên đan. Hôm nay thời gian ta ở Đan phương quán đã hết, không chờ được sư đệ. Ngày mai ta lại đến, chờ tin tốt của sư đệ." Nói xong, nàng nhẹ gật đầu với Mộ Khinh Ca, xoay người rời khỏi Đan phương quán.

"Nguyên đan." Mộ Khinh Ca lặp lại một lần. Xoay người đi lên tầng năm.

Mộ Khinh Ca ở trong Đan phương quán một đêm.

Vốn nàng còn muốn đi xem Phục Thiên Long. Nhưng nghĩ đến chắc hắn đang tĩnh dưỡng, nguy hiểm không lớn. Cho nên đơn giản ở lại Đan phương quán.

Ngày thứ hai, nàng đắm chìm trong tàng thư tầng năm, suýt nữa quên mất lời hứa với Thương Tử Tô.

Thẳng đến khi nghe thấy Thương Tử Tô gọi từ dưới tầng, nàng mới nhớ tới chuyện này.

"Mộ sư đệ, ngươi còn ở đây không?" Thương Tử Tô đúng hẹn đến. Đứng ở tầng bốn, nhẹ giọng gọi.

Mộ Khinh Ca đi xuống tầng, thấy được bóng dáng thanh lệ của Thương Tử Tô.

"Thương sư tỷ."

Thương Tử Tô nghe tiếng xoay người lại. Nhìn thấy Mộ Khinh Ca, nàng hơi mỉm cười.

Mộ Khinh Ca đi tới trước mặt Thương Tử Tô, đưa đan phương Nguyên đan đã sao chép xong cho nàng. Thương Tử Tô nhận lấy nhanh chóng nhìn một lần, khoé miệng lộ ra nụ cười.

Thật giống tuyết sơn đóng băng ngàn năm tan chảy, ấm lòng người.

Cẩn thận cất kỹ đan phương, Thương Tử Tô nói Mộ Khinh Ca: "Đa tạ Mộ sư đệ, Mộ sư đệ cần hỏi gì cứ hỏi."

Mộ Khinh Ca biết tính nàng, cũng không quanh co hàn huyên. Nói thẳng: "Thương sư tỷ có biết tầng cao nhất Linh thức tháp có thứ gì không?" Nàng vẫn không quên Điêu Nguyên tới gây phiền phức cho nàng là vì thứ đồ kia.

Nhưng 'quả cầu ánh sáng' đã bị nàng hút vào người rồi, lấy ra thế nào đây?

"Tầng cao nhất Linh thức tháp?" Đôi mắt Thương Tử Tô có chút mờ mịt. Trầm tư một hồi, nàng hơi không xác định nói: "Chuyện này ta không rõ lắm. Nhưng lần này khi sư phụ trở về, nghe thấy sư huynh kể biểu hiện của sư đệ ở Linh thức tháp. Sư phụ có cảm thán một câu 'Bảo bối kia cư nhiên được tiểu tử này lấy, thật là vận may vào đầu!'. Sư huynh có hỏi sư phụ đó là cái gì, sư phụ chỉ hàm hồ nói đồ vật kia đến cả Hoa viện trưởng thèm muốn nhưng lại không có duyên, rất có lợi cho linh thức."

Dứt lời nàng do dự một chút, mở miệng châm chước: "Mộ sư đệ hỏi ta vấn đề này, là đã nhận được gì ở Linh thức tháp sao?"

Mộ Khinh Ca cười cười, lắc đầu: "Ta không biết mình nhận được cái gì. Chỉ là lúc Điêu Nguyên nói làm ta tò mò." Tuy từ lời Thương Tử Tô nói, nàng vẫn không biết 'quả cầu ánh sáng' kia là thứ gì. Nhưng nếu là bảo bối có lợi cho linh thức, vậy nàng cứ âm thầm phát tài là được. Hà tất truyền ra ngoài rước lấy thị phi?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play