- Lucy . - Natsu vỗ nhẹ má Lucy đang say ngủ trên ghế .

- Hmm... - Cô nàng ngái ngủ chỉ biết ú ớ những âm thanh ngẫu nhiên .

- Đến giờ rồi , đi thôi nào . - Natsu nói . - Áo khoác của em đây .

Nghe được như vậy thì Lucy bật dậy nhanh chóng , cô mặc vội chiếc áo khoác rồi định phi luôn ra khỏi cửa . Nhưng Natsu đã kịp giữ cô lại , và anh cầm lược chải lại mái tóc vàng óng suôn mượt của cô .

Sau rất nhiều lần rút kinh nghiệm , Natsu đã có thể búi được tóc Lucy thật gọn gàng .

- Chà... - Lucy sờ lên tóc mình . - Cảm ơn anh nhiều lắm !

Lucy cười rạng rỡ với Natsu khiến anh vui lây .

- Con trai phải biết làm những việc như thế này chứ ? - Natsu vênh mặt .

Thế sao ?

- Ta đi thôi ! - Lucy vui vẻ kéo Natsu ra khỏi nhà .

Cha Jude đứng từ trên cầu thang , nhìn xuống quan sát đôi trẻ một cách bí mật . Ông thừa nhận rằng cả hai đứa ở bên nhau thì cùng giúp nhau thay đổi để tốt hơn , tuy nhiên ông vẫn chưa thật sự chấp nhận Natsu . Lý do thì đã quá rõ ràng .

- Nếu nó cứ cư xử tồi tệ với Lucy có khi còn tốt hơn . - Cha thở dài .

******

- Đúng là lễ hội mừng năm mới có khác ! - Lucy chạy vòng quanh ngắm nhìn con phố chính .

Khắp nơi là những cây đèn sáng lung , những lá cờ tam giác đủ màu , những đèn lồng treo trên cây được tô điểm bằng những điều ước nguyện viết lên trên đó . Cả khu phố náo rực rỡ sắc màu . Thật đẹp !

- Lucy , em nghĩ sao nếu chúng ta đến đâu đó có thể ngắm pháo hoa dễ hơn ? - Natsu hỏi .

- Nghe hay lắm anh . Ta đi luôn chứ ? - Lucy mỉm cười .

- Đi thôi . - Natsu kéo Lucy vào một góc khuất rồi cả hai biến mất .

Khi Lucy mở mắt ra , cô và Natsu đã đứng ở trên tầng thượng của toà nhà RG (*) - trụ sở của tập đoàn Fairy Tail , một nơi khá gần điểm bắn pháo . Quá hoàn hảo cho một buổi tối như thế này .

Bây giờ là 23h57'

- Lucy . - Natsu chợt lên tiếng .

- Dạ ? - Lucy đáp lời Natsu .

- Từ giờ đừng ước thêm điều nữa . - Anh nhẹ nhàng nói .

- Sao ạ ? Sao tự nhiên anh lại nói như thế ? - Lucy thắc mắc .

- Anh không muốn em lãng phí tuổi thọ của mình cho những điều ước viển vông nữa . - Natsu nói . - Chỉ cần nói với anh để anh làm , chứ đừng ước .

Natsu ngừng một lúc .

23h59' .

- Với lại , còn điều nữa anh muốn nói với em ... - Natsu ngập ngừng .

- Là gì vậy ạ ? - Lucy tò mò quay sang nhìn thẳng vào mắt Natsu .

- À thì... anh... ờ... nói sao nhỉ ? - Natsu chợt bối rối trước anh nhìn đó .

Giá mà Lucy đừng nhìn anh như thế này , thì nói ra có khi dễ dàng hơn đấy .

- Được rồi . - Natsu hít thở sâu . - Lucy , anh....

Đùng ..... bộp bộp bộp ....

Âm thanh của pháo hoa vang vọng át đi những lời Natsu vừa nói . Lucy không nghe thấy gì cả . Lát nữa phải bảo Natsu nói lại để cô nghe vậy , tò mò quá đi mất thôi .

Mà tại sao mặt Natsu lại đỏ thế kia nhỉ ?

Thôi kệ , việc quan trọng nhất bây giờ là ngắm pháo hoa .

Lucy đâu biết , trong lúc cô mải mê ngắm pháo hoa thì Natsu đnag vò đầu bứt tai vì chuyện vừa rồi . Pháo hoa bắn đúng lúc gớm , mà cái câu anh định nói với Lucy có phải dễ dàng gì đâu !

******

Sau khi ngắm pháo hoa , Natsu đưa Lucy về nhà . Tay anh nắm tay Lucy chặt đến nỗi , đôi bàn tay lạnh cóng của cả hai đều trở nên ấm áp hơn hẳn .

- Anh Natsu này . - Lucy gọi .

- Ừ , anh nghe . - Natsus đáp .

- Vừa rồi anh định nói với em chuyện gì thế ? - Lucy hỏi .

Natsu khựng lại trong giây lát . Lúc đấy thu hết can đảm để nói rồi , bây giờ nói ra ngại chết mất .

- Anh ? - Lucy huơ huơ cái túi kẹo đường trước mặt Natsu - người đang ở tình trạng đông cứng .

- À.. - Natsu giật mình . - Anh chỉ định hỏi là em có lạnh không thôi .

- Ra vậy . - Lucy thở hắt ra . Vậy mà trong một lúc nào đó , Lucy đã nghĩ Natsu đang cố nói lời yêu với mình . Nhưng xem ra không phải nhỉ ? Buồn ghê...

Nhưng Lucy thật sự muốn nghe câu nói ấy phát ra từ chính Natsu . Cô muốn được lắng nghe cảm xúc của Natsu . Vì anh là bạn trai cô mà , nói thế có gì là sai chứ ?

Mà nghĩ lại... cái hôm tỏ tỉnh là cô mở lời cơ , Natsu cũng chỉ hưởng ứng theo thôi chứ chẳng nói năng được câu nào ra hồn cả . Cũng từ đó trở đi , Natsu chưa từng nói những lời yêu - gia vị cần thiết cho một cuộc tình . Thế là thế nào hả ? Rốt cuộc thì anh có yêu có không vậy ?

- Natsu . - Lucy chạy lên trước chặn đường Natsu .

- Hả ? - Natsu ngớ người . Lucy tính làm gì đây ?

- EM. YÊU. ANH ! - Lucy nói , nhận mạnh từng chữ một . Rồi cô tro tay về phía Natsu . - Đến lượt anh đấy !

- Hảảảảảảả ? - Natsu miệng méo xệch . Lucy biết được lúc đấy anh định nói gì rồi à , lại còn thông minh đến mức nghĩ ra trò này để bắt anh nói nữa ?

- Em yêu anh ! - Lucy cười , hai má đỏ bừng . - Yaaaaa , nói mấy câu này thật ngượng quá đi mất !

Natsu nhìn cô gái đang xấu hổ trước mặt mình . À , thì ra là có dũng khí nói ra câu đấy , nhưng rồi cũng sẽ cảm thấy xấu hổ . Lucy là con gái mà dám nói , còn anh là con trai - lại là ác quỷ mà sao lại ngại ngùng khí nghĩ đến nó chứ nhỉ ?

Anh vẫn thua Lucy rồi .

- Được rồi . - Natsu cười , thở hắt ra . - Đến lượt anh nhỉ ?

- Vâng ! - Lucy gật đầu .

Natsu tiến đến gần Lucy , anh đưa tay ôm lấy má Lucy . Rồi từ từ đặt môi mình lên môi Lucy . Một nụ hôn vị kẹo đường diễn ra ngay sau đó .

Hạnh phúc - đó chính là cảm xúc chung của hai người ngay lúc ấy .

- Anh yêu em . Được chưa hả tiểu thư ? - Natsu véo mũi Lucy .

- Aww ... Em rất vui . - Lucy cười rạng rỡ .

- Tốt , từ giờ về sau đừng yêu cầu những thứ như thế nữa . - Natsu quay ngoắt .

- Ơ kìa ? Anh à .... Tại sao chứ , hả ? Natsu ? - Lucy ôm lấy cánh tay Natsu mà hỏi lấy hỏi để .

- Biết thế đi . - Natsu trả lời một câu không liên quan .

- Anh à , nói cho em biết lí do đi chứ ! - Lucy lèo nhèo .

(*) Ai đoán ra RG là viết tắt của gì thì mình tặng chap sau nhé :v

=> Từ giờ đến hết 8-6 sẽ không up chap thường xuyên đâu nhé :v Mong các bạn thông cảm :v Học sinh cuối cấp nó khổ thế đấy mà chẳng có ai thương T.T

=> Không liên quan nhưng đây là mấy cái ảnh mình với con bạn thân chụp lại :v

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play